Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Chương 315

Hạ Lan Tình

24/06/2021

Chương 315:Ba à, hình như con gây ra rắc rối rồi ạ.

Phong Dập Thần hơi nhấp nhấp môi, mày khẽ nhíu: “Được, anh cho em xem chứng cứ, nếu như đứa bé là con của anh, em có thể tùy ý quyết định, anh Phong Dập Thần tuyệt đối sẽ không quấy rầy em nữa, còn nếu đứa bé không phải là của anh thì em phải quay về bên anh, chúng ta cùng nhau nuôi đứa trẻ vừa sinh ra đã bị bỏ rơi này”

Cố Hảo nhìn Phong Dập Thần, trong lòng đã sớm tuyệt vọng.

Nhìn Duệ Hi giống Phong Dập Thần thế kia, làm sao mà  bé lại không  phải là con của Phong Dập Thần được chứ.

Anh ấy nói thế này, chẳng khác gì một cái cớ.

Cố Hảo lạnh lùng nói: “Tùy ý anh, tốt nhất anh nói lời phải giữ lấy lời, nếu như anh nuốt lời, thì anh chính là thái giám.”

“Được, chính anh sẽ tự tay cắt đi”  anh nghiêm nghị nói.

Cố Hảo cảm thấy hơi khó chịu, cố kìm nén tuyệt vọng trong lòng, cô nói : “Tôi phải đi về rồi, tôi cũng không muốn gặp lại anh thêm lần nào nữa”

Phong Dập Thần nhíu chặt hai hàng lông mày, nhìn cô một lúc lâu mới nói : “Được rồi, vậy để anh đưa em về”.

“Không cần đâu, tôi tự về được” cô nhất quyết từ chối.

Cố Hảo xách túi lên  bước nhanh ra ngoài.

Phong Dập Thần thấy thế thì  cầm vội cái áo khoác lên, chạy nhanh đuổi theo cô.

Xuống tới lầu dưới, anh nói với Cố Hảo: “Hảo à, em không cho anh đưa em về cũng được, anh không tiễn em nữa, nhưng có thể để quản gia đưa em về được không?”

Cố Hảo không chút mảy may để ý anh đang nói gì, cô đi một mạch ra ngoài.

Trong lòng của Phong Dập Thần hết sức khẩn trương, anh  vội vã, bắt kịp cánh tay cô, gấp gáp nói:“Đã muộn thế này rồi, trong núi lại không an toàn, em không thể cứ như này mà về được.”

Cố Hảo cười lạnh đáp lại hắn: “Phong Dập Thần, anh là người đàn ông g sở khanh nhất mà tôi từng gặp, cả đời này, anh đã chạm qua bao nhiêu người phụ nữ rồi anh có biết không?”

Ánh mắt Phong Dập Thần tràn đầy kinh ngạc, anh thẫn thờ nhìn cô.

Ánh mắt Cố Hảo sắc lạnh như dao nhìn Phong Dập Thần, gằn từng câu từng chữ: “Chỉ e là, không chỉ có người mà anh gọi là bạn gái và tôi đâu, mà anh còn chạm qua không biết bao nhiêu là những phụ nữ khác rồi, bây giờ con anh cũng đã xuất hiện ở đây rồi, anh còn muốn ngụy biện đến khi nào nữa, anh đúng là đồ không biết xấu hổ.”

Ánh mắt Phong Dập Thần trầm hẳn xuống..

Anh không nói lời nào nữa, thái độ này của anh như muốn khẳng định những suy nghĩ trong lòng Cố Hảo.

Anh đúng là một tên ngụy quân tử.

Phong Dập Thần liền nghĩ tới cái lần ngoài ý muốn đó, đó là một đêm khiến hắn khó có thể quên được, một người con gái rất sạch sẽ đã khơi dậy tất cả ham muốn và sự nhiệt tình trong hắn.

Chỉ là, đã bao năm qua đi, hắn nghĩ chẳng qua đó chỉ là giấc mộng Nam Kha, không bao giờ hắn muốn nhớ lại nữa.

Cũng bởi vì hắn tìm mãi cũng không thấy người đó.

Và hắn cũng nghĩ rằng hắn không muốn quấy rầy cuộc sống của cô gái ấy.

Cho nên chuyện đêm đó, hắn không muốn nhắc lại thêm một lần nào, nhưng hiện tại, Cố Hảo lại hiểu lầm hắn như thế, hắn cảm thấy có giải thích trăm lần cũng vô ích mà thôi.



Trong lòng Cố Hảo sớm đã có chuẩn bị,  thấy anh trầm mặc không nói gì, trong lòng cô lại dấy lên cảm giác đau đớn tột cùng.

Phong Dập Thần vẫn cứ lẳng lặng nhìn Cố Hảo, cánh tay hắn vẫn nắm chặt khuỷu tay cô không buông, ánh mắt hắn thêm tia bất lực.

“Cố Hảo, giữa hai chúng ta không có lấy một chút nào tin tưởng lẫn nhau sao?”

“Anh đừng đánh trống lảng” giọng Cố Hảo gắt lên: “Sao anh  không trả lời câu hỏi của tôi? Câu hỏi này khó trả lời đến thế sao?”

“ Cố Hảo, anh  thừa nhận, là anh đã từng sai” anh không còn cách  nào khác chi đành nói: “Nhưng chuyện đó chỉ là quá khứ, anh đã không muốn nhắc đến chuyện trước đây nữa.”

Cố Hảo thẫn thờ, ánh mắt ánh lên một tia thương cảm.

“Cuối cùng anh cũng chịu thừa nhận, nếu không phải vì một chút bại lộ này, thì anh làm sao dám thừa nhận chuyện này với tôi?”

“Cố Hảo, em không thể tùy tiện chụp cái mũ này cho anh được, anh không phải là người vô liêm sỉ như thế.”

“ Vậy anh nghĩ anh còn muốn làm thêm mấy chuyện đáng xấu hổ nữa sao?

Cố Hảo cắt ngang lời anh, lạnh lùng nói: “Là thế nào thì trong lòng anh tự hiểu rõ, tôi cũng không muốn nói thêm nữa.”

Cô dùng lực hất mạnh tay hắn ra, hai hàng nước mắt bỗng chốc lăn dài.

“Cố Hảo” Phong Dập Thần vẫn không buông lỏng tay.

Cố Hảo dùng lực nhưng vẫn không thể thoát khỏi tay của anh.

“Quản gia” Phong Dập Thần giận dữ lớn tiếng hét: “Chuẩn bị xe”.

Quản gia  nhận ra tâm tình của Cố Hảo không tốt, nhất dịnh là sự tồn tại của Duệ Hi đã làm tổn thương cô.

Ông cũng nhận ra được vốn dĩ Cố Hảo đã buông bỏ  khi đưa ra một vài quyết định, vì Duệ Hi, cô lại lần nữa mà quyết định chia tay.

Điều này làm cho Phong Dập Thần bất lực.

Nhưng rốt cuộc Duệ Hi vẫn là đứa con mà anh nhận nuôi, trong lòng hắn vẫn tự tin thừa nhận điều này.

Cúi đầu nhìn Cố Hảo, Phong Dập Thần vẫn ôn nhu nói với cô: “Cố Hảo, anh biết trong lòng em thật sự rất khó chấp nhận điểu này, nhưng Duệ Hi không phải là con ruột của anh, anh có thể đi xét nghiệm, đến lúc có kết quả, anh sẽ đưa em xem, bây giờ anh bảo quản gia đưa em về, em đừng kích động nữa”.

Cố Hảo nghe đến đây cũng bình tĩnh lại một chút nhưng trong lòng vẫn rất đau, cô cười khổ nói với anh: Đđược”.

Quản gia lập tức đi chuẩn bị xe.

Ông cũng còn đang băn khoăn, chuyện này rốt cuộc làm sao đây? Sao chuyện này chưa xong chuyện khác đã tới? Nói muốn ăn cơm, cơm cũng được chuẩn bị liền, kết quả mỗi người ăn, người là bị đưa vào, bây giờ lại phải đưa người rời đi, đến cơm cũng chẳng kịp ăn.

Chơi người ta như thế này sao? Hai người này thật là nhàm chán đến mức muốn bức người khác rồi.

Quản gia lái xe đến cổng biệt thự, điều khiển xe cho đầu xe hướng ra ngoài, sau đó ông xuống xe, mở cửa xe ra.

Phong Dập Thần trầm giọng xuống phân phó cho quản gia: “Ông đưa người đến chung  cư Tuệ Hải, những việc khác ông không cần quản nữa”.

“Vâng” quản gia gật đầu

Cố Hảo bước vào trong xe.



Phong Dập Thần lần nữa muốn khẳng định : “Cố Hảo, anh nói lại lần nữa, Duệ Hi không phải con đẻ của anh, em có nghe thấy không?”

Cố Hảo ngước mắt lên thì thấy quản gia ngạc nhiên nhìn Phong Dập Thần: “ Tiểu thiếu gia không phải là con ruột của ngài sao?”

Lời này vừa nói ra,  Phong Dập Thần lập tức lộ ra ánh mắt sắc bén, mang theo ý cảnh cáo.

Quản gia lập tức cúi đầu chui vào trong xe chuẩn bị lái xe.

Cố Hảo nghe được quản gia ngạc nhiên hỏi lại hắn như thế, cũng nhìn về phía Phong Dập Thần, vừa nhìn liền thấy ánh mắt sắc lạnh của hắn quét lên người quản gia.

Cô nhìn Phong Dập Thần.

Phong Dập Thần quay lại nhìn Cố Hảo đang ngồi trong xe, đối diện với ánh mắt lạnh băng của cô, hắn liền biết cô đã hiểu lầm hắn rồi.

Không  có mấy ai biết được thân thế của Duệ Hi, đám quản gia  lại càng không biết ngọn ngành được.

Hắn nuôi Duệ Hi đưog nhiên là phải phong tỏa tin tức về Duệ Hi với nhóm quản gia .

Chính là để hi vọng rằng Duệ Hi có thể khỏe mạnh mà lớn lên, mà phía Duệ Hi cũng không hề hay biết nó vốn  không phải con đẻ của  hắn.

Dù sao thì  cũng chẳng  có gì đáng xấu hổ, Phong Dập Thần nhận thấy có thể tiến hành xét nghiệm.

“Anh sẽ đưa em xem kết quả xét nghiệm” anh nói.

Cố Hảo lạnh lùng trả lời: “Vậy thì trước khi có kết quả, xin anh đừng quấy rầy tôi”.

Cô cũng đã tự nhủ bản thân mình rõ ràng về chuyện này.

“Được” Phong Dập Thần gật đầu, đóng lại cửa xe cho cô, hắn lại nói với quản gia “đi chậm một chút”.

“ vâng”. Nói xong Quản gia liền lái xe đưa Cố Hảo về.

Phong Dập Thần đứng đó, thân ảnh cao lớn, dưới ánh đèn đường mờ ảo, thân ảnh hắn đổ dài càng trở nên cô đơn.

Hắn hắt ra một hơi thở dài, lấy điện thoại ra tra, hiện lên màn hình là cuộc gọi của Duệ Hi, thời lượng cuộc gọi là một phút ba mươi hai giây.

Cố Hảo đã nhấc máy.

Hắn cũng đã hiểu rồi.

Cầm điện thoại lên, là Phong Dập Thần gọi đến.

Cuộc hội thoại được kết nối, giọng Duệ Hi từ đầu bên kia rất dễ thương: “Ba ơi, hình như con gây ra  rắc rối rồi ạ ”.

Phong Dập Thần nghe thấy Duệ Hi chủ động nhận sai, giọng nói của hắn đầm ấm hơn rất nhiều: “ Duệ Hi, con sao thế?”.

“Con gọi điện thoại cho ba, là dì Cố Hảo bắt máy ạ”.

“Con biết dì ấy sao?”

“Vâng ạ, dì ấy là mẹ của bạn Cố Tiêu Mặc- bạn cùng lớp của con, con rất thích dì ấy, ba à, có phải ba và dì Cố Hảo đang hẹn hò không ạ?” Duệ Hi nhỏ giọng hỏi anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook