Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Chương 211: Gặp phải tên biến thái

Hạ Lan Tình

26/05/2021

Phong Dập Thần ngồi trên sofa, ngước mắt nhìn Trần Thanh Vận và chau mày: “Cô vào làm gì?”

“Ây da, chủ tịch Phong, lúc trước là tôi không tốt. Tôi đã biết, bây giờ tôi muốn anh giúp tôi.”

“Giúp cô?” Phong Dập Thần lạnh lùng nói: “Tôi rảnh lắm ư?”

“Đừng như vậy mà.” Trần Thanh Vận mỉm cười, ngồi đối diện anh: “Ồ, đúng rồi, tôi có chuyện này muốn nói với anh.”

Phong Dập Thần trừng mắt coi thường nhìn cô ta.

Trần Thanh Vận cũng không tức giận, cô ta hơi giương khoé môi, mỉm cười đúng lúc, rất có phong thái của ảnh hậu.

“Lúc nãy tôi vừa thấy Cố Hảo.”

Phong Dập Thần đột nhiên rùng mình, ngước mắt nhìn cô ta. Anh nheo mắt, vẻ mặt mang theo vài sự nguy hiểm.

Trần Thanh Vận mỉm cười: “Anh xem, nhắc tới Cố Hảo, anh đúng là có hứng thú.”

Phong Dập Thần lạnh lùng nói: “Cô ấy ở đâu?”

Trần Thanh Vận phát hiện Phong Dập Thần quả thật rất quan tâm người phụ nữ Cố Hảo này.

Cô ta ngồi thẳng người, tay vén tóc mái trước trán.

Hôm nay trang điểm nhạt, đáng tiếc Phong Dập Thần người ta hoàn toàn không nhìn lấy mình.

Lúc này Trần Thanh Vận nói: “Hình như đi phỏng vấn một người, còn chuyện là ai thì tôi không nhìn rõ, nhưng tôi quả thật có thấy cô ấy.”

Phong Dập Thần nheo mắt, tầm mắt sắc bén quan sát Trần Thanh Vận.

Trần Thanh Vận dang hai tay đối mặt với Phong Dập Thần và lên tiếng: “Thật đó, tôi không gạt anh.”

Lúc này, nhân viên phục vụ bưng rượu tới, mở ra rồi rót cho họ mỗi người một ly.

Phong Dập Thần bưng lên, đưa tới bên miệng và nhấp một ngụm.

Nhân viên phục vụ rời khỏi.

Trần Thanh Vận nói: “Tôi sắp xếp trợ lý điều tra giúp là ở phòng nào. Anh cũng nhín chút thời gian nghe tôi báo cáo công việc được rồi chứ?”

Phong Dập Thần dựa vào phía sau, anh im lặng, ra vẻ bình thản, hoàn toàn không nhìn ra tâm tư của anh.

Trần Thanh Vận lấy điện thoại ra, gọi cho trợ lý của mình: “Giúp tôi điều tra em Cố Hảo đang ở với ai trong phòng kia, mục đích cô ấy tới đây là gì? Nếu là phỏng vấn thì xem thử là phỏng vấn ai? Bối cảnh của người đó như thế nào.”



Dặn dò mấy câu, Trần Thanh Vận mới cúp máy.

Cô nhìn sang Phong Dập Thần. Lúc này mới phát hiện Phong Dập Thần đang nhìn cô ta.

Trần Thanh Vận cười nhẹ nhàng và nói: “Thế nào? Tôi sắp xếp như vậy được chưa?”

“Chỉ cần sự sắp xếp này của cô, 100 điểm.” Phong Dập Thần bàn vào chuyện chính.

Trần Thanh Vận cười ha ha: “Ây da, nói vậy tôi thật là ngại. Phong Dập Thần, anh nói xem anh không có ý đồ với tôi, chúng ta có phải gạt bỏ chuyện kia, có thể làm bạn không?”

“Nếu không phải trong lòng cô có ác ý, hoặc suy nghĩ không thực tế, chuyện này không thành vấn đề.” Phong Dập Thần nhẹ nhàng lên tiếng.

“Được thôi, tôi chính là ngưỡng mộ điều này ở anh. Hơn nữa, anh nói xem cả thành phố Tề Bắc này, ai không ngưỡng mộ anh đây?”

Phong Dập Thần không cho là vậy.

Trần Thanh Vận nói: “Chính là chuyện đại diện, anh đừng tuyệt tình như vậy chứ? Lúc trước tôi bị ma quỷ ám, quả thật không nên vậy, nể tình bây giờ tôi tự biết hối cải. Anh giúp tôi đi, đừng cắt việc đại diện của tôi được không?”

Cố Hảo nhíu mày và nhìn cô ta: “Cô đúng là biết thức thời, nhưng làm sao tôi biết cô có phải thật sự tự hối cải hay không?”

“Thay đổi rồi. Anh đừng coi thường tôi, tôi nói thẳng vậy.” Trần Thanh Vận nói: “Lúc trước tôi cảm thấy Cố Hảo là cô gái khá chướng mắt, sao anh có thể nhìn trúng cô ấy? Dù sao tôi cũng là ảnh hậu, dáng vẻ cũng ngon nhưng không ngờ anh thật sự không thích tôi. Haiz, tôi chịu thua.”

Phong Dập Thần phản đối: “Cô không so được với Cố Hảo.”

“Cũng phải thôi. Cũng đâu lọt vào mắt của anh.” Tuy trong lòng của Trần Thanh Vận rất để ý, nhưng ngoài miệng vẫn còn khách sáo, cô ta cười nói: “Anh có thể nói tôi nghe lý do là gì được không?”

Phong Dập Thần đặt ly rượu xuống: “Trần Thanh Vận, tôi ở Tề Bắc cũng coi như là nhân vật có tiếng, rất nhiều người trong giới giải trí các cô đều muốn trèo lên người tôi, thậm chí muốn quy tắc, nhưng diễn viên vẫn là diễn viên, diễn xuất thì quá nhiều mà tình cảm thật sự quá ít.”

Đây là đáp án thật sự, cũng là lời chế giễu thật sự.

Một lúc sau, vẻ mặt của Trần Thanh Vận thay đổi, trở nên tái nhợt, nhưng cô ta rốt cuộc vẫn diễn xuất, lập tức mỉm cười và nói: “Là diễn viên không tệ, nhưng sao anh lại xem thường cái nghề này?”

“Nếu không có một số quy tắc, không muốn dựa vào đàn ông để ngoi lên, có lẽ tôi sẽ tôn trọng, nhưng nữ minh tinh muốn dựa vào đàn ông để ngoi lên, tôi thật sự không muốn tâng bốc.”

Vẻ mặt của Trần Thanh Vận càng tái hơn.

Phong Dập Thần vẫn duy trì tư thế lúc nãy, thản nhiên như không.

Trần Thanh Vận đành nói: “Ây da, người ta chỉ là ngưỡn mộ anh, không nhìn thấy người đàn ông nào khác.”

Phong Dập Thần mỉm cười và nói: “Theo như tôi biết, tối qua cô còn ở lại phòng khách sạn với giám đốc Lư của nhà họ Tề tới nửa đêm, sao vừa xuống giường của giám đốc Lư lại không nhìn nhận vậy?”

Vẻ mặt của Trần Thanh Vận trắng bệch, không thể xem nữa rồi.



Cô rất xấu hỗ, trong lòng cũng bị doạ một phen. Sao Phong Dập Thần lại biết chuyện này?

Phong Dập Thần nói: “Tôi cảnh cáo cô, tốt nhất là biết an phận một chút, đừng nói những lời vô ích trước mặt tôi, cũng không cần giở trò gì cả.”

Trần Thanh Vận toát mồ hôi hột.

“Cô an phận một chút, tôi cũng không cản con đường thành sao của cô.”

Trần Thanh Vận đơ ra. Lần này thật sự hơi yên tâm, cô ta giữ khoé môi yêu nghiệt của mình, đôi môi đỏ lên, cô ta thở phào: “Sao tôi dám chứ? Không phải tôi vừa nhìn thấy cô Cố nên lập tức báo cho anh đó sao.”

Phong Dập Thần gật đầu.

Lúc này điện thoại reo lên.

Cô ta nhanh chóng nghe máy: “Alo, sao vậy?”

Bên kia không biết nói những gì, cô ta nhanh chóng bật loa ngoài: “Tôi đang bật loa ngoài, cô có thể nói rõ.”

Đang bật loa ngoài, giọng một người phụ nữ truyền đến.

“Cô Trần, tôi nhận lệnh của cô điều tra cô Cố. Bây giờ cô ấy đang phỏng vấn giám đốc Lư của nhà họ Tề. Giám đốc Lư thấy ánh mắt của cô Cố quá nóng bỏng, ông ta còn biến thái, tôi lo lắng.”

“Cái gì?” Trần Thanh Vận lập tức đứng lên, trong lòng phẫn nộ: “Lư Gia Xuyên, anh dám phản bội tôi?”

“Cô Trần, Lư Gia Xuyên có thể phản bội vợ của mình, cơ bản cũng không thật lòng với cô. Bây giờ thấy phóng viên xinh đẹp, anh ta lại ra tay rồi.”

“Đáng ghét, tôi phải đi xem thử.” Trần Thanh Vận nói xong thì cúp máy.

Phong Dập Thần cũng đứng lên đi theo phía sau.

2 người đi tới cửa, Trần Thanh Vận dùng sức kéo cửa ra, nhân viên phục vụ đứng ở cửa, cũng không biết xảy ra chuyện gì, một cú đập giáng vào người của Trần Thanh Vận.

“A ……” Trần Thanh Vận vốn mang giày cao gót, bị nhân viên phục vụ đập thì lập tức đứng không vững mà sắp ngã nhào.

Phong Dập Thần ở phía sau, một tay đỡ lấy cô ta rồi nói nhanh: “Cẩn thận.”

Trần Thanh Vận nằm trong vòng tay của Phong Dập Thần. Đôi môi đỏ của cô ta đúng lúc in lên chiếc áo sơ mi trắng của Phong Dập Thần, còn là trước ngực nữa, nơi rất mờ ám.

“Xin lỗi, thật lòng xin lỗi.” Trần Thanh Vận cũng rất xấu hổ.

Phong Dập Thần đỡ cô ta đứng dậy.

Trần Thanh Vận lập tức tức tối nhìn sang người phục vụ và quát: “Anh có phải đứng ở cửa định nghe trộm gì đó, không đề phòng nên ngã không vậy?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook