Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ
Chương 235: Phim hướng dẫn tình yêu
Hạ Lan Tình
31/05/2021
Cô lập tức sững sờ vì lời nói này của anh, mặt đỏ bừng, thẹn thùng nói: "Anh có thể đứng đắn một chút được hay không?"
"Dĩ nhiên." Anh mỉm cười nói: "Ra ghế ngồi chờ anh đi, anh đi mở phim."
Anh mở ngăn kéo ra, chỉ thấy bên trong là một đống đĩa phim, hình như là vừa mới được chuẩn bị.
Chân mày Phong Dập Thần nhướn lên, nói: "Lần này quản gia chuẩn bị rất chu đáo."
Anh mới chỉ an bài một lúc mà đã chuẩn bị được nhiều như vậy rồi, ừm, toàn là phim đề tài tình yêu cả.
Cố Hảo ngồi trên ghế, xa xa nhìn Phong Diệp Thần đang chọn đĩa.
Cô nhìn gò má tuấn tú của anh, nhưng khi nhớ về đống phim hoạt hình kia cô lập tức cảm thấy vô ngữ.
Cố Hảo ngồi đằng sau mờ mịt nhìn anh.
Phong Dập Thần chọn ra một đĩa phim, đặt vào thanh tiếp nhận rồi phát.
Rồi cầm theo chiếc điều khiển từ xa đi tới bên cạnh Cố Hảo.
Vừa đi vừa ấn nút.
Cả căn phòng rơi vào bóng tối, màn hình lớn sáng lên, ánh sáng màu lam lạnh phát ra từ máy chiếu.
Cố Hảo nhanh chóng tìm được cảm giác lúc đi xem phim trong rạp.
Trong bóng tối, thân hình của người đàn ông cao lớn đang ngồi xuống bên cạnh cô, thật gần.
Không cần nói gì cả, cứ thế kéo Cố Hảo vào lòng.
Cố Hảo giãy giụa, nhưng đôi bàn tay của người này càng dùng sức ôm cô hơn. Vì thế cô đành buông tha việc giãy giụa, tựa vào lồng ngực của anh. Hai người cũng tựa vào ghế dựa phía sau nhìn chăm chú vào màn hình.
"Đây là phim gì?" Cố Hảo hỏi.
"Phim gì rất quan trọng sao?" Anh hỏi ngược lại.
Phần mở đầu bắt đầu xuất hiện trên màn hình.
Cố Hảo thông qua ánh sáng yếu ớt nhìn về phía Phong Dập Thần. Dưới ánh sáng mờ tối, ngũ quan của anh càng thêm lập thể, mi mắt hắt lên ánh sáng như ngôi sao, ngay cả ánh sáng cũng không thể bằng được màu mắt của anh.
Tim trong lồng ngực đột nhiên nhảy loạn xạ.
"So với xem cùng ai thì phim căn bản không quan trọng." Anh nhấn mạnh.
Cô không nói mà bật cười: "Ừm, ngài tự tin, có ngài xem cùng là vinh hạnh của bổn tiểu thư."
"Như nhau!" Anh thản nhiên nói.
"Bất ngờ thật đấy, không ngờ anh lại nói như vậy." Cố Hảo nói.
Phong Dập Thần im lặng nhìn về phía cô.
Cố Hảo chớp mắt, nói: "Anh nhìn em như vậy làm gì?"
"Anh hơi hối hận."
"Hối hận cái gì?" Cô hỏi ngược lại.
"Hối hận lúc vào không mang theo cái thảm." Anh nói.
Cố Hảo cau mày đáp: "Anh lạnh sao?"
"Bây giờ không lạnh." Anh nói: "Chờ một chút, anh sợ em vừa nóng vừa lạnh."
Cố Hảo sững người trong giây lát.
Cô lập tức muốn tránh thoát khỏi lồng ngực anh theo bản năng, chạy sang một góc, nói: "Anh muốn làm gì?"
"Trừ em ra thì anh không nghĩ ra được muốn làm gì cả." Giọng nói xấu xa của anh vang lên.
Cố Hảo lập tức nói không nên lời.
Phong Dập Thần đứng lên, nói: "Em chờ chút, anh đi lấy thảm."
"Không được." Cô lập tức từ chối.
Phong Dập Thần đứng dậy: "Vốn anh cũng không muốn, nhưng chín giờ em lại phải về với em gái em nên anh cảm thấy anh không thể chấp nhận được chuyện này, thế nên em vẫn phải tiếp anh."
Cố Hảo không nói nên lời, nhìn bóng dáng của anh trong bóng tối, đáng thương cực kì nói: "Anh không thể tha cho em một chút được à? Em chịu không nổi."
Phong Dập Thần khẽ mỉm cười nhìn bộ dáng run lẩy bẩy của cô: "Không sao, anh không cần em hao phí sức lực, chỉ cần hưởng thụ là được."
Cố Hảo: "..."
Phong Dập Thần vẫn kiên trì đi tìm một tấm thảm.
Người vừa đi, Cố Hảo ngồi bệt xuống sa lon.
Đột nhiên, phim bắt đầu chiếu, trên màn hình xuất hiện một người phụ nữ và một người đàn ông.
Cô ngẩn người, trợn lớn hai mắt.
Không cần nhìn cũng biết cô bị sốc.
Cô nhảy cỡn lên, chạy ra bên ngoài.
Anh vậy mà lại cho cô xem bộ phim không có cốt truyện này, cô không nên xem loại phim này.
Vừa mới mở cửa ra thì đã đụng vào một lồng ngực vững chắc.
"Sao thế?" Trên đỉnh đầu truyền tới giọng nói trầm thấp.
Lúc này, âm thanh từ đằng sau vang lên cực kì dọa người. Giọng người phụ nữ thét chói tai, Cố Hảo nghe mà suýt ngồi bệt xuống đất.
Phong Dập Thần bị cô đụng phải cũng suýt ngã.
Anh nhướn mày nói: "Đã xảy ra chuyện gì? Em chạy nhanh thế làm gì?"
"Phong Dập Thần." Cố Hảo tóm áo anh nói: "Anh, anh cho em xem cái phim gì thế kia?"
Ánh mắt anh chợt lóe, một tay nắm tay cô, một tay ôm chăn đi vào bên trong: "Đừng gấp."
"Em có thể không gấp được sao?" Cô còn không cả dám xem nữa.
Cô, tam quan cả đời cô chưa bao giờ chứng kiến loại phim này, giờ xem phải thực sự quá kinh người.
Mặt đỏ như lửa đốt.
Phong Dập Thần móc chân ra sau đá cửa đóng vào, trựa tiếp kéo Cố Hảo tới bên ghế sa lon, nói: "Đây là phim hướng dẫn tình yêu."
Phim hướng dẫn tình yêu?
Cố Hảo hít sâu một hơi.
Đột nhiên cô cảm giác được, bản thân không thể nào phản bác được người này.
Phong Dập Thần ngồi xuống, kéo cô ngồi cùng luôn, trầm giọng nói: "Xem kia, đừng đứng nữa, chúng ta cần phải học tập."
Thật là người có da mặt cực kì dày.
Cố Hảo lắc đầu nói: "Em không xem, phim này căn bản không có tình cảm gì cả."
Phong Dập Thần nhìn màn hình, rồi lại nhìn Cố Hảo, nói: "Vậy em nói thử xem tại sao lại không có tình cảm?"
"Loại phim này vừa vào đã "đánh trận", căn bản không phải phim tình cảm." Cô dùng ngôn từ chính nghĩa uốn nắn: "Em muốn xem phim tình cảm mà anh lại cho em xem cái gì đây? Không phải phim tình cảm thì phim hoạt hình cũng được, ít nhất cũng phải là phim võ thuật..."
Đang nói thì nam chính trong bộ phim tát nữ chính một cái.
"Bốp..." Lại một cái tát nữa vang lên.
Phong Dập Thần chỉ lên màn hình, nói với Cố Hảo: "Đó, phim võ thuật, em xem, bọn họ rất phối hợp với lời của em, phim tình cảm, phim võ thuật, cũng rất văn học."
"Anh đừng có cưỡng từ đoạt lý." Cố Hảo ngượng ngùng nói.
"Vậy thì sao chứ? Dù sao thì anh cũng muốn xem với em." Phong Dập Thần nhìn cô: "Trước kia không ai xem cùng, giờ có em rồi thì em phải xem cùng anh."
Cố Hảo: "..."
"Làm cũng làm rồi còn kiêu căng cái gì nữa?" Anh nói thẳng: "Xem đi."
Cố Hảo nghe mà sững người, cái này gọi là kiêu căng?
Cô cắn răng, hừ một cái nói: "Xem thì xem, có gì đặc biệt hơn người chứ?"
Không phải chỉ là phim hướng dẫn tình yêu thôi sao?
Cô làm mặt lạnh nhìn về phía màn hình.
Thật là, tức chết cô rồi.
Cố Hảo cảm thấy bản thân không đủ hiện đại, nhưng cô thực sự không hiểu, tại sao đàn ông và phụ nữ lại có thể tự nhiên trước máy quay phim trong hoàn cảnh không miếng vải che thân như thế.
Điều này khiến tam quan của cô sụp đổ.
Trong phòng chiếu phim yên tĩnh tới mức chỉ còn tiếng thở của hai người và tiếng rên rỉ của hai nhân vật chính trong phim.
Cố Hảo nhìn một lúc vẫn không thể thích ứng nổi.
Phong Dập Thần nghiên đầu nhìn cô, kéo tay cô qua, nói: "Xem kìa, đẹp mắt không?"
"Khó coi." Cố Hảo tức giận nói.
"Ah." Phong Dập Thần nắm chặt tay cô: "Khó coi mà em nhìn mắt cũng không buồn chớp một cái, anh biết ngay em là kiểu người miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo mà."
Cố Hảo trợn mắt lên nhìn anh.
Phong Dập Thần vươn tay nâng cằm cô lên, xấu xa nói: "Phụ nữ, đừng nên cứng nhắc quá."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.