Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Chương 80: Quấy rầy Phong Dập Thần

Hạ Lan Tình

12/05/2021

Cố Hảo không ngờ là hiệu suất làm việc của bà lại nhanh như vậy, biết cả chuyện này.

Cô lập tức gật đầu: "Đúng vậy."

Lâm Phương Hoa nhìn cô, ánh mắt cũng trầm tư hơn.

Cố Hảo thấy bà không nói gì, thử hỏi: "Có phải cô cũng muốn tôi đi kéo quảng cáo hay không?"

Lâm Phương Hoa nhanh trả lời :"Không, không phải, Cố Hảo, tôi không có ý đó."

Cố Hảo hơi ngạc nhiên.

Lâm Phương Hoa cười một tiếng, thở dài: "Tôi hiểu tất cả phương hướng, đừng nói là Phong Dập Thần, ngay cả bản thân tôi cũng không muốn đầu tư vào một chỗ như vậy, làm vậy chỉ hạ thấp giá trị của công ty mình mà thôi."

Cố Hảo hoàn toàn bất ngờ, há miệng cười, nhìn Lâm Phương Hoa: "Cô đúng là người ngay thẳng."

Lâm Phương Hoa cười nói: "Cố Hảo, thật ra những chuyện này chúng ta đều hiểu, báo giải trí mỗi ngày chỉ là một tờ báo hạng ba, Phong Dập Thần ở Tề Bắc không cần phải quảng cáo cũng đã rất lợi hại rồi. Mình đi mời người ta, mình mới là người có lợi. Tôi không nghĩ là anh ta sẽ đầu tư phí quảng cáo cho chúng ta, tôi nghĩ tới một chuyện."

"Cô cứ nói." Cố Hảo có chút hảo cảm với Lâm Phương Hoa hơn.

"Người của tòa soạn nói cô quen Phong Dập Thần." Lâm Phương Hoa nhìn Cố Hảo, ánh mắt hơi dò xét, nhưng cũng không có ác ý, dịu dàng nói: "Tôi muốn nghe cô, cô quen anh ta sao?"

Cố Hảo cảm kích Lâm Phương Hoa đã nói chuyện khách khí, tôn trọng mình,

Cô hiểu ý của bà, không muốn cô cảm thấy bị tổn thương.

Cố Hảo nói: "Cô cảm thấy là tôi với Phong Dập Thần là người quen sao?"

"Quen thân như thế nào thì tôi không biết nhưng tuyệt đối là không như những người trong tòa soạn nói." Lâm Phương Hoa cười, thẳng thắn nói: "Cô không phải tình nhân của anh ta."

Cố Hảo cười tươi: "Đúng vậy, tôi quen Phong Dập Thần cũng là lúc công bố tin tức giữa anh ta và diễn viên Trần Thanh Vận."

"Vậy nếu để cho cô đi phỏng vấn anh ta, viết một bài riêng cho anh ta và biến nó thành thông tin chính thống, cô làm được không?" Lâm Phương Hoa nhìn Cố Hảo, nói: "Cô có thể từ chối, không cần phải để bản thân khó xử."

Cố Hảo suy nghĩ, cười nói: "Không thành vấn đề."

Cô nghĩ đây là công việc.

Nếu là công việc thì sẽ phải đối mặt với các ngành nghề.

Trong lòng không thể kiêng kị được, đây còn là sự tin tưởng của Lâm Phương Hoa, cũng là việc đầu tiên của cô để bắt đầu quy đạo mới như đã sắp xếp trước đó.

Cô không có dụng ý xấy, chỉ là cũng nên làm như vậy.

Lâm Phương Hoa nhìn Cố Hảo, tán thưởng cô: "Thật ngại quá, tôi đã nghĩ là cô sẽ từ chối, thì ra tôi nhỏ nhen rồi."

Cố Hảo khẽ cười, nói: "Nếu đã là công việc, không có gì là không thể."



"Vậy thì viết về quá trình phấn đấu của Phong Dập Thần, tấm gương về người trẻ tuổi luôn cố gắng, mà không phải viết về đời tư của anh ta. Nếu anh ta tình nguyện nói, nếu không cũng không được hỏi."

"Vâng!"

"Cho cô ba ngày để đó."

Cứ như vậy, Cố Hảo nhận nhiệm vụ này.

5 giờ chiều.

Chuẩn bị tan ca, điện thoại của Phong Dập Thần reo lên.

Anh nhìn màn hình, thì ra là : Cố Hảo thân yêu.

Ánh mắt của Phong Dập Thần sáng lên, hơi hưng phấn, nhưng vẫn để cho điện thoại reo lên vài tiếng, sau đó mới nghe.

"Alo." giọng anh rất ôn hòa.

Cố Hảo nghe được giọng anh, nói: "Anh Phong, tôi là Cố Hảo."

"Tôi biết." Anh tức giận nói.

"Chuyện là, lần trước, tôi đã nói với anh là phí quảng cáo không cần phải đưa cho tòa soạn của tôi, tôi cũng cố gắng giải quyết rồi."

"Cho nên?" Phong Dập Thần cảm thấy hơi lạ, gọi điện thoại tán gẫu lại nói công việc, cô ta muốn làm gì?

"Lần này tôi gọi đến không phải vì chuyện công việc." Cố Hảo mở miệng nói: "Tôi muốn phỏng vấn anh, anh có thể sắp xếp công việc, cho tôi chút thời gian được không? Bây giờ chúng tôi sẽ làm tin tức chính thống, sẽ không làm anh cảm thấy hổ thẹn đâu."

"Cố Hảo." Phong Dập Thần trầm giọng nói.

Trong lòng Cố Hảo căng thẳng, giọng nói của anh làm cho người nghe cảm thấy không tốt lắm

"Cô tìm tôi, ngoài trừ công việc vẫn là công việc sao?"

"Anh Phong." Cô nói,:"Đây là công việc do chủ biên sắp."

"Cô đang quấy rầy tôi đấy?" Phong Dập Thần cười lạnh, :"Tối qua còn nói tôi không cần quấy rầy cô, bây giờ ngược lại là cô quấy rầy tôi sao?"

Nhất thời Cố Hảo không biết nói gì.

Cô đỏ mặt, rất là ngại.

Đổi lại cô không cảm thấy là quấy rầy người ta rồi.

May là qua điện thoại, cũng không bị anh lên mặt đến ngại ngùng.

"Công việc thì không cần thấy mặt sao." Phong Dập Thần trầm mặt nói: "Rất nhiều người muốn phỏng vấn rôi, không cần phải cho một phóng viên nhỏ như cô, hơn nữa còn là một tòa soạn nhỏ không có lương tâm."



Nói xong, anh liền cúp máy.

Cố Hảo ngây người, nghe cuộc gọi bị cúp, trong lòng nhớ lại hôm qua cô cúp điện thoại của Phong Dập Thần, cũng là tam tình này, muốn bóp chết anh đi.

Bên daay, Phong Dập Thần sau khi cúp điện thoại liền vứt điện thoại lên bàn, bàn làm việc của tổng giám đốc làm bằng gỗ lim đắt đỏ. Điện thoại nằm đó, đã qua rất lâu nhưng không có tiếng chuông nào vang lên.

Phong Dập Thần lạnh mặt xuống, mặt mày nhíu lại rất khó coi, không khí xung quanh cũng trở nên lạnh lẽo, nhiệt độ càng hạ càng thấp, goàn toàn có thể dùng từ lạnh ngắt để hình dung.

Lúc Lương Thần đi vào, nhìn chằm chằm vào Phong Dập Thần, nhém xíu bị dọa ngất tại chỗ.

Chuyện này không cần phải nói, chắc chắn là do Cố Hảo rồi.

Dạo gần đây, tổng giám đốc vì Cố Hảo mà tính tình khác thường.

Lương Thần chưa từng thấy tổng giám đốc như thế này vì một người phụ nữ, ngày càng không ổn định được cảm xúc của bản thân.

Điện thoại đặt trên bàn làm việc, ánh mắt của tổng giám đốc nhìn chằm chằm vào di động.

Lương Thần tiến lên một bước: "Tổng giám đốc, Tiêu Mặc Đằng có gọi điện thoại đặt lịch hẹn, muốn bàn chuyện hợp tác với anh."

"Tiêu Mặc Đằng?" Phong Dập Thần đột nhiên ngẩng mặt lên, nhìn Lương Thần, đôi mắt lạnh lùng với vẻ đăm chiêu nhìn anh ta.

"Lương Thần, nói lại với Tiêu Mặc Đằng, tôi không rảnh, khi nào thích hợp sẽ liên hệ lại sau."

Lương Thần ngẩn người, nhìn anh, anh ta thật sự không hiểu ý của vị tổng giám đốc nhà mình.

Nhưng anh ta vẫn gật đầu: "Vâng, tổng giám đốc."

"Điều tra một chút về công việc gần đây của Cố Hảo." Phong Dập Thần lại giao chuyện.

Lương Thần lập tức gật đầu: Vâng ạ.

Cố Hảo bị Phong Dập Thần cúp điện thoại, cô đã suy nghĩ cả một buổi chiều tìm cách để liên hệ lại với Phong Dập Thần, nếu muốn thay đổi tình hình, vừa có thể phỏng vấn anh vừa không mất mặt.

" Cố Hảo, đây là kế hoạch của ngày mai, cô xem qua đi." Đỗ Cường đưa cô một bảng.

Cố Hảo cầm lấy kế hoạch đọc sơ qua, gật đầu: "Tôi thấy được đó."

"Được, chủ biên Lâm nói, chúng ta đều cảm thây như vậy rất tốt, ít nhất là chúng ta không cần phải đi phỏng vấn với theo dõi đời tư của người ta, không bị mắt là paparazzi nữa."

Đỗ Cường là phóng viên chụp ảnh, trong lòng anh có biết bao chúa xót.

"Đúng vậy." Bỗng nhiên Cố Hảo nghĩ thông ra chuyện gì đó, nói: "Đỗ Cường, giúp tôi một chuyện."

"Cái gì?" Ánh mắt dò xét của Đỗ Cường nhìn Cố Hảo: "Hết lòng dốc sức."

"Ây, là như thế này, anh gọi một cuộc điện thoại cho Phong Dập Thần, nói với anh ta, anh muốn phỏng vấn anh ta." Cố Hảo lấy điện thoại văn phòng qua, chuẩn bị nhấn số.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook