Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 675: Đừng cởi quần áo của em!
Phong Ương
15/05/2019
Anh xoay người nhìn Tô Phạm trong mưa to mênh mông lần cuối, cánh tay
hữu lực dùng sức lôi kéo, cửa khoang liền rầm đóng lại, hoàn toàn ngăn
cách tầm mắt trong ngoài máy bay trực thăng.
“A!” Lạc Ương Ương duỗi tay muốn ngăn động tác Phong Thánh đóng cửa khoang lại, nhưng vẫn là chậm một bước.
Tưởng tượng đến bên ngoài mưa to như vậy, cô liền có chút băn khoăn, “Bọn họ thật sự không lên sao?”
Lạc Ương Ương cảm thấy, Phong Thánh phúc hắc như vậy, tám chín phần mười là anh nói gì đó kích thích đến Tô Phạm.
“Thừa, cất cánh!” Phong Thánh cũng không có vội vã trả lời Lạc Ương Ương, mà là hô một câu với Thuần Vu Thừa.
Sau đó.
Ở trong mắt to sáng ngời Lạc Ương Ương nhìn chằm chằm vào anh, anh lôi kéo cô liền đi đến đuôi máy bay, vừa đi vừa nói: “Vừa rồi em thấy được đúng không? Bọn họ đứng ở nơi đó không có ý tứ đi theo anh đi lên.”
“Nhưng mà, bên ngoài mưa lớn như vậy, chẳng may lại có đất đá trôi, rất không an toàn.” Lúc Lạc Ương Ương bị lôi kéo đi, vẫn không yên lòng lo lắng nói.
“Lại không phải đứa bé ba tuổi không biết gì, đều là người trưởng thành rồi, bọn họ sẽ có thường thức tự cứu.” Phong Thánh không cho là đúng nói.
Từ đầu tới đuôi bị làm lơ xem nhẹ, Vưu Vưu cứ như vậy nhìn Phong Thánh lôi kéo Lạc Ương Ương, vào một gian phòng tắm nhỏ ngăn nắp cùng loại.
Khi máy bay trực thăng cất cánh liền kinh hoảng một chút, Vưu Vưu sợ tới mức nhanh chóng ngồi xuống, bắt chặt lấy tay vịn.
Liền vào lúc Vưu Vưu suy nghĩ, một mình cô nên làm gì, trong phòng tắm nhỏ cách gian cô đánh giá, liền truyền ra tiếng hô nhỏ của Lạc Ương Ương.
“Anh làm gì? Đừng cởi quần áo của em!”
Vạt áo vừa bị Phong Thánh vén lên, Lạc Ương Ương liền vội dùng tay chống đỡ, bảo vệ chặt chẽ: “Đừng cởi.”
Đây chính là ở trên máy bay trực thăng, hơn nữa Vưu Vưu còn ở bên ngoài.
Nếu cô bị cởi hết ở trong phòng tắm nho nhỏ này, về sau cô sẽ không còn mặt mũi gặp người.
“Quần áo của em đều ướt, không cởi sẽ cảm mạo.” Phong Thánh ngược lại cũng không cưỡng chế cởi áo, nhưng anh bắt lấy bả vai nhỏ Lạc Ương Ương đẩy cô ra sau, thuận tay liền mở vòi nước ra.
“A!” Lạc Ương Ương duỗi tay muốn ngăn động tác Phong Thánh đóng cửa khoang lại, nhưng vẫn là chậm một bước.
Tưởng tượng đến bên ngoài mưa to như vậy, cô liền có chút băn khoăn, “Bọn họ thật sự không lên sao?”
Lạc Ương Ương cảm thấy, Phong Thánh phúc hắc như vậy, tám chín phần mười là anh nói gì đó kích thích đến Tô Phạm.
“Thừa, cất cánh!” Phong Thánh cũng không có vội vã trả lời Lạc Ương Ương, mà là hô một câu với Thuần Vu Thừa.
Sau đó.
Ở trong mắt to sáng ngời Lạc Ương Ương nhìn chằm chằm vào anh, anh lôi kéo cô liền đi đến đuôi máy bay, vừa đi vừa nói: “Vừa rồi em thấy được đúng không? Bọn họ đứng ở nơi đó không có ý tứ đi theo anh đi lên.”
“Nhưng mà, bên ngoài mưa lớn như vậy, chẳng may lại có đất đá trôi, rất không an toàn.” Lúc Lạc Ương Ương bị lôi kéo đi, vẫn không yên lòng lo lắng nói.
“Lại không phải đứa bé ba tuổi không biết gì, đều là người trưởng thành rồi, bọn họ sẽ có thường thức tự cứu.” Phong Thánh không cho là đúng nói.
Từ đầu tới đuôi bị làm lơ xem nhẹ, Vưu Vưu cứ như vậy nhìn Phong Thánh lôi kéo Lạc Ương Ương, vào một gian phòng tắm nhỏ ngăn nắp cùng loại.
Khi máy bay trực thăng cất cánh liền kinh hoảng một chút, Vưu Vưu sợ tới mức nhanh chóng ngồi xuống, bắt chặt lấy tay vịn.
Liền vào lúc Vưu Vưu suy nghĩ, một mình cô nên làm gì, trong phòng tắm nhỏ cách gian cô đánh giá, liền truyền ra tiếng hô nhỏ của Lạc Ương Ương.
“Anh làm gì? Đừng cởi quần áo của em!”
Vạt áo vừa bị Phong Thánh vén lên, Lạc Ương Ương liền vội dùng tay chống đỡ, bảo vệ chặt chẽ: “Đừng cởi.”
Đây chính là ở trên máy bay trực thăng, hơn nữa Vưu Vưu còn ở bên ngoài.
Nếu cô bị cởi hết ở trong phòng tắm nho nhỏ này, về sau cô sẽ không còn mặt mũi gặp người.
“Quần áo của em đều ướt, không cởi sẽ cảm mạo.” Phong Thánh ngược lại cũng không cưỡng chế cởi áo, nhưng anh bắt lấy bả vai nhỏ Lạc Ương Ương đẩy cô ra sau, thuận tay liền mở vòi nước ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.