Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 676: Anh chơi lưu manh!
Phong Ương
15/05/2019
Một dòng nước ấm không hề báo động trước trút xuống, dội đến Lạc Ương Ương giật mình một cái, liền chớp đôi mắt vài cái.
Híp mắt ngẩng đầu nhìn, Lạc Ương Ương nhìn vòi hoa sen phun nước ấm ở đỉnh đầu, rất oán niệm nhìn Phong Thánh: “Sao máy bay trực thăng của anh lại xa xỉ như vậy? Đến dụng cụ nước ấm cũng có.”
“Xa xỉ tốt, vừa lúc phục vụ cho em.” Phong Thánh không chút để ý đáp, nhẹ nhàng vén sợi tóc dán ở trên mặt Lạc Ương Ương lên.
Áo sơ mi màu trắng trên người Phong Thánh cũng ướt, một đầu tóc ngắn cũng ướt dầm dề, đôi mắt ôn nhu của anh thẳng tắp nhìn xuống, tiếng lòng Lạc Ương Ương đã bị kích thích một chút, rốt cuộc bình tĩnh không được liền rung chuyển lên.
“Bên ngoài còn có người đấy, anh đừng dùng loại ánh mắt này nhìn em được không?” Lạc Ương Ương nửa u oán nửa oán trách nhìn Phong Thánh.
Cô vẫn là tương đối quen hai tròng mắt lạnh vững vàng biểu tình cao lãnh của Phong Thánh, anh dùng ánh mắt nhu tình mật ý như vậy nhìn cô, cô liền không nhịn được suy nghĩ bậy bạ.
“Loại ánh mắt này là loại ánh mắt nào?” Khóe mắt Phong Thánh hơi cong, ý cười trong mắt càng đậm.
Trong không gian không lớn, trong không khí càng lúc càng ái muội, Phong Thánh nhẹ nhàng nâng chân tới gần Lạc Ương Ương.
Lạc Ương Ương nhìn khuôn mặt lạnh lùng mị hoặc lòng người này của anh, sau khi gian nan nuốt ngụm nước miếng, bước chân liền không tự giác lui về sau.
“Anh, anh chơi lưu manh!” Lạc Ương Ương có chút ảo não, Phong Thánh khẳng định là cố ý.
Anh vừa ôn nhu lên, cô liền không có chút sức lực chống cự.
Cô cũng không muốn như vậy, nhưng không biết sao lại thế này, mỗi một lần Phong Thánh đều có thể trêu chọc cô đến như lọt vào trong sương mù sờ không được phương bắc.
“Anh còn chưa làm gì, vậy liền chơi lưu manh?” Phong Thánh cười tà tứ, ánh mắt tập trung thật sâu vào Lạc Ương Ương, giơ tay liền đi cởi cúc áo trên áo sơmi, “Hiện tại anh phải để em nhìn xem, cái gì mới gọi là chơi lưu manh!”
“Anh trước nhìn xem đây là địa phương nào, anh đừng có mà xằng bậy!” Đôi tay Lạc Ương Ương che chở vạt áo, vội vàng chống đẩy ở trên ngực Phong Thánh.
Đây nếu là ở nhà, cô không ngại quay cuồng với anh một chút, nhưng hiện tại địa điểm rõ ràng không thích hợp.
Híp mắt ngẩng đầu nhìn, Lạc Ương Ương nhìn vòi hoa sen phun nước ấm ở đỉnh đầu, rất oán niệm nhìn Phong Thánh: “Sao máy bay trực thăng của anh lại xa xỉ như vậy? Đến dụng cụ nước ấm cũng có.”
“Xa xỉ tốt, vừa lúc phục vụ cho em.” Phong Thánh không chút để ý đáp, nhẹ nhàng vén sợi tóc dán ở trên mặt Lạc Ương Ương lên.
Áo sơ mi màu trắng trên người Phong Thánh cũng ướt, một đầu tóc ngắn cũng ướt dầm dề, đôi mắt ôn nhu của anh thẳng tắp nhìn xuống, tiếng lòng Lạc Ương Ương đã bị kích thích một chút, rốt cuộc bình tĩnh không được liền rung chuyển lên.
“Bên ngoài còn có người đấy, anh đừng dùng loại ánh mắt này nhìn em được không?” Lạc Ương Ương nửa u oán nửa oán trách nhìn Phong Thánh.
Cô vẫn là tương đối quen hai tròng mắt lạnh vững vàng biểu tình cao lãnh của Phong Thánh, anh dùng ánh mắt nhu tình mật ý như vậy nhìn cô, cô liền không nhịn được suy nghĩ bậy bạ.
“Loại ánh mắt này là loại ánh mắt nào?” Khóe mắt Phong Thánh hơi cong, ý cười trong mắt càng đậm.
Trong không gian không lớn, trong không khí càng lúc càng ái muội, Phong Thánh nhẹ nhàng nâng chân tới gần Lạc Ương Ương.
Lạc Ương Ương nhìn khuôn mặt lạnh lùng mị hoặc lòng người này của anh, sau khi gian nan nuốt ngụm nước miếng, bước chân liền không tự giác lui về sau.
“Anh, anh chơi lưu manh!” Lạc Ương Ương có chút ảo não, Phong Thánh khẳng định là cố ý.
Anh vừa ôn nhu lên, cô liền không có chút sức lực chống cự.
Cô cũng không muốn như vậy, nhưng không biết sao lại thế này, mỗi một lần Phong Thánh đều có thể trêu chọc cô đến như lọt vào trong sương mù sờ không được phương bắc.
“Anh còn chưa làm gì, vậy liền chơi lưu manh?” Phong Thánh cười tà tứ, ánh mắt tập trung thật sâu vào Lạc Ương Ương, giơ tay liền đi cởi cúc áo trên áo sơmi, “Hiện tại anh phải để em nhìn xem, cái gì mới gọi là chơi lưu manh!”
“Anh trước nhìn xem đây là địa phương nào, anh đừng có mà xằng bậy!” Đôi tay Lạc Ương Ương che chở vạt áo, vội vàng chống đẩy ở trên ngực Phong Thánh.
Đây nếu là ở nhà, cô không ngại quay cuồng với anh một chút, nhưng hiện tại địa điểm rõ ràng không thích hợp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.