Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 677: Vậy xem biểu hiện của em
Phong Ương
22/05/2019
Cách âm của máy bay trực thăng, tám chín phần mười không tốt bằng thiết
bị cách âm trong nhà, cô lại không muốn để Vưu Vưu nghe được hiện trường phát sóng trực tiếp mắc cỡ gì đó.
“Xằng bậy hay không, vậy xem biểu hiện của em.” Phong Thánh thấy Lạc Ương Ương không che chở quần áo, lập tức liền bắt lấy vạt áo cô nhanh chóng kéo lên trên.
“Này……” Lạc Ương Ương mới vừa phát hiện không thích hợp, còn chưa kịp giãy giụa một chút, áo ngắn tay liền như vậy bị Phong Thánh dễ như trở bàn tay cởi xuống dưới.
“Quần áo ướt không thể mặc, chẳng may bị cảm, đau lòng chính là anh.” Khi Lạc Ương Ương giận trừng lên, phỏng chừng là muốn mắng anh, Phong Thánh nâng cái gáy cô, cúi đầu liền cường thế bắt lấy môi phấn của cô.
Khi trên môi bị áp thật mạnh, phía sau lưng cũng tập kích một bàn tay lớn ấm áp, đôi mắt Lạc Ương Ương mở to một chút: “Ưm……”
Phong Thánh mở cài chặt phía sau nội y của cô.
Thiết bị cách âm trong máy bay trực thăng, phỏng chừng thật sự hữu hạn, một mình Vưu Vưu ngồi ở trên sô pha đơn, ngồi ngồi, cô không ngồi được.
Đặc biệt là sau khi trong phòng tắm không còn có âm thanh truyền ra, sắc mặt cô ngược lại càng đỏ.
Không tiếng động thắng có tiếng động, cái gì đều không nghe được, ngược lại càng khó chịu.
“Hóa ra nghe lén góc tường là một chuyện khó chịu như vậy, quả thực làm người như đứng đống lửa, như ngồi đống than.” Vưu Vưu nhìn chằm chằm phòng tắm trước mặt kia, cô lẩm bẩm tự nói thầm, đột nhiên liền đứng lên một chút.
Thuần Vu Thừa chuyên tâm lái máy bay trực thăng về nội thành, khi anh nghe được phía sau có động tĩnh, theo bản năng quay đầu lại.
Tầm mắt anh quay đầu lại nhìn thẳng qua, lại có thể vừa lúc nhìn thấy một đôi vú tuyết trắng núi non phập phồng.
Tuy rằng đối phương mặc quần áo, nhưng áo phông màu trắng hơi mỏng kia hoàn toàn liền không có chút tác dụng, ngược lại càng phác họa nội y màu đen ra, tăng thêm vài tia dụ hoặc trí mạng.
Hơn nửa đêm, khí huyết Thuần Vu Thừa cuồn cuộn một cái, máu mũi thiếu chút nữa liền phun ra, một đôi mắt nhìn chằm chằm Vưu Vưu ****, càng là nhìn thẳng.
Vưu Vưu đi đến ghế dựa bên cạnh trong khoang điều khiển, cả người cô ướt đẫm, đang vẻ mặt vô tội nhìn Thuần Vu Thừa.
“Xằng bậy hay không, vậy xem biểu hiện của em.” Phong Thánh thấy Lạc Ương Ương không che chở quần áo, lập tức liền bắt lấy vạt áo cô nhanh chóng kéo lên trên.
“Này……” Lạc Ương Ương mới vừa phát hiện không thích hợp, còn chưa kịp giãy giụa một chút, áo ngắn tay liền như vậy bị Phong Thánh dễ như trở bàn tay cởi xuống dưới.
“Quần áo ướt không thể mặc, chẳng may bị cảm, đau lòng chính là anh.” Khi Lạc Ương Ương giận trừng lên, phỏng chừng là muốn mắng anh, Phong Thánh nâng cái gáy cô, cúi đầu liền cường thế bắt lấy môi phấn của cô.
Khi trên môi bị áp thật mạnh, phía sau lưng cũng tập kích một bàn tay lớn ấm áp, đôi mắt Lạc Ương Ương mở to một chút: “Ưm……”
Phong Thánh mở cài chặt phía sau nội y của cô.
Thiết bị cách âm trong máy bay trực thăng, phỏng chừng thật sự hữu hạn, một mình Vưu Vưu ngồi ở trên sô pha đơn, ngồi ngồi, cô không ngồi được.
Đặc biệt là sau khi trong phòng tắm không còn có âm thanh truyền ra, sắc mặt cô ngược lại càng đỏ.
Không tiếng động thắng có tiếng động, cái gì đều không nghe được, ngược lại càng khó chịu.
“Hóa ra nghe lén góc tường là một chuyện khó chịu như vậy, quả thực làm người như đứng đống lửa, như ngồi đống than.” Vưu Vưu nhìn chằm chằm phòng tắm trước mặt kia, cô lẩm bẩm tự nói thầm, đột nhiên liền đứng lên một chút.
Thuần Vu Thừa chuyên tâm lái máy bay trực thăng về nội thành, khi anh nghe được phía sau có động tĩnh, theo bản năng quay đầu lại.
Tầm mắt anh quay đầu lại nhìn thẳng qua, lại có thể vừa lúc nhìn thấy một đôi vú tuyết trắng núi non phập phồng.
Tuy rằng đối phương mặc quần áo, nhưng áo phông màu trắng hơi mỏng kia hoàn toàn liền không có chút tác dụng, ngược lại càng phác họa nội y màu đen ra, tăng thêm vài tia dụ hoặc trí mạng.
Hơn nửa đêm, khí huyết Thuần Vu Thừa cuồn cuộn một cái, máu mũi thiếu chút nữa liền phun ra, một đôi mắt nhìn chằm chằm Vưu Vưu ****, càng là nhìn thẳng.
Vưu Vưu đi đến ghế dựa bên cạnh trong khoang điều khiển, cả người cô ướt đẫm, đang vẻ mặt vô tội nhìn Thuần Vu Thừa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.