Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 110
Mạc Ngôn Biệt Trí
01/04/2016
Nhìn con rắn nhỏ
trước mặt, người phù thuỷ kia nói cho Chu Lâm Na biết, nếu như con tiểu
kim xà này mà thành công thì nó sẽ biến thành màu hồng .. nhưng chính là hiện tại nó vẫn vậy, là màu vàng óng ánh như trước !!..
Vậy thì đã chứng tỏ, nó không có thành công ..
Vì cái gì lại như vậy?
Vì cái gì lại như vậy?
Chu Lâm Na đi tới phòng, cả người thoạt nhìn như không thể khống chế được cảm xúc, cô mỗi ngày cho nó hút máu, mục đích chính là muốn giết Trình Mộ Thanh, chính là cái gì mà không thành công?
Tối hôm nay, Chu Lâm Na triệu trập rất nhiều rắn ..
Nhưng mà...
Vì cái gì?
Đầu óc Chu Lâm Na bị điều này xâm chiếm toàn bộ ..
Mặc chiếc áo ngủ tơ tằm, tóc dài rối bù, cô ngồi dưới đất, nắm con rắn nhỏ đặt trên bàn tay, mặt để gần nó, vẻ mặt rất quỷ dị " Tiểu Kim Xà, mày nói cho tao biết, vì cái gì lại không thành công? Vì cái gì lại không giết con nhỏ đó?"
Đôi môi đỏ mọng, thoạt nhìn quỷ dị, làm cho người khác không khỏi kinh hãi ..
Mà Tiểu Kim Xà quấn quanh tay tay của CHu Lâm Na, hướng phun độc tín đến ..
Chu Lâm Na, ánh mắt dần dần trở nên ác độc .. đem con rắn thả lại trong lòng sắt, cô đứng dậy thay đổi quần áo, ngồi trước gương trang điểm, mấy ngày nay hình như đã không ra khỏi nhà rồi, thôi rớt tất cả thông báo, nhìn trong gương, khuôn mặt trở nên tái nhợt hơn..
Một bên vẽ mắt, Chu Lâm Na vừa suy nghĩ, thỉnh thoảng lại nở một nụ cười tà ác ...
Trang điểm xong, vẫn là Chu Lâm Na xinh đẹp như trước, không ai bì nổi ..
********************************************
"Tuyệt, em đang ở ngoài cửa nhà anh, em có thể vào không?" Chu Lâm Na gọi điện thoại cho Hách Liên Tuyệt, bộ dạng đáng thương nói.
Hách Liên Tuyệt đang ở trong nhà cùng Trình Mộ Thanh và Tiểu Trạch, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Chu Lâm Na, có một chút kinh ngạc nhưng cuối cùng vẫn là đồng ý ...
Hách Liên Tuyệt đi ra ngoài, Chu Lâm Na đứng trước cửa, mặc một chiếc váy màu hồng, thoạt nhìn rất được mắt, tay cầm bánh ngọt hướng đến anh -" Tuyệt".
"Em như thế nào đến đây?" Hách Liên Tuyệt thản nhiên hỏi
Nhìn thấy bộ dạng ảm đạm của anh, tất cả sự nhiệt tình của Chu Lâm Na bị huỷ diệt -" Em nhớ anh, nên muốn đến để gặp anh."
Hách Liên Tuyệt không tự tại nhếch miệng.
"Tuyệt, anh có thể trả lời em một chuyện được không?" Chu Lâm Na nhìn thẳng vào anh hỏi.
"Chuyện gì?"
"Chúng ta, không còn khả năng sao?" Chu Lâm Na hỏi, tự cho chính mình cơ hội cuối cùng, cũng cho Hách Liên Tuyệt một cơ hội cuối cùng, chỉ cần anh nói có cơ hội, cô sẽ cố gắng tranh thủ ..
Hách Liên Tuyệt chăm chú nhìn Chu Lâm Na nửa ngày -" Đã không còn".
Đã không còn.... Ba chữ này giống như khiến cho Chu Lâm Na ngã xuống vực sâu ..
Chu Lâm Na xấu hổ, nhìn Hách Liên Tuyệt -" Em đã sớm đoán được anh sẽ nói vậy, anh yên tâm, em cũng đã nghĩ thông suốt."
Hách Liên Tuyệt nhíu mày, nhìn cô.
"Chỉ cần người anh thích, em sẽ tôn trọng, chỉ cần anh vui vẻ, hạnh phúc là được..."- Chu Lâm Na nhìn xung quanh nói, cô không dám nhìn Hách Liên Tuyệt, bởi vì liếc một cái, cô sẽ không thể buông tha, không thể quên ...
Hách Liên Tuyệt mím môi, nhìn chằm chằm cô ta: " Lâm Na....."
"Được rồi, đừng nói gì, em không sao"- Nói xong, cô nở nụ cười ngọt ngào, giơ cái bánh ngọt trong tay -" Em biết chuyện ngày đó là em không tốt, trước kia em cũng làm nhiều chuyện có lỗi với Trình Mộ Thanh, cho nên hôm nay em tìm cô ấy giải thích.."
"Em có thể nghĩ như vậy là tốt rồi"- Hách Liên Tuyệt thản nhiên nói nhưng cứ cảm giác sự chuyển biến này có điểm lạ, nhưng anh cùng Chu Lâm Na ở bên cạnh nhau đã nhiều năm,vẫn còn có chút hiểu biết về con ngươi của cô ta.
"Gật đầu, vào thôi"
"Ừ..." Nói xong, Chu Lâm Na cùng Hách Liên Tuyệt cùng nhau đi vào .
Tiểu Trạch lúc này đang quấn quít lấy Trình Mộ Thanh, hỏi mọi chuyện như thế nào đang êm đẹp lại có nhiều rắn như vậy?
Sau đó nhìn thấy Chu Lâm Na vào, Tiểu Trạch không lạnh không đạm nói -" Này không phải là do cô thả chứ?"
Chu Lâm Na nghe vậy, ánh mắt đảo qua nhìn cậu bé nhưng không nói gì ..
Trình Mộ Thanh ngồi trên sofa, nhìn Thấy Chu Lâm Na, cô không phải thần thánh, cũng không phải tốt tính đến mức mà nở một nụ cười với người làm tổn thương cô và con trai của cô ...
"Anh đã có khách, em trước hết lên lầu"- Nói xong, Trình Mộ Thanh muốn đi ..
"Trình Tiểu Thư..."- Chu Lâm Na gọi cô.
Trình Mộ Thanh dừng chân, quay đầu lại -" Có chuyện gì sao? Chu Tiểu Thư?"
"Hôm nay, tôi cố ý đến tìm cô, chúng ta có thể nói chuyện không?" Chu Lâm Na giả vờ tốt tính hỏi
Trình Mộ Thanh nhìn cô, do dự một chút nhưng rồi cũng quay lại, cả người ngồi trên sofa, vắt chéo chân, tư thế ngạo mạn -" Là chuyện gì, nói đi".
Nhìn điệu bộ này của cô, Hách Liên Tuyệt tự giác đi đến phòng bếp lấy chút đồ uống ..
Tiểu Trạch mới không nói, ngồi bên cạnh mẹ mình, giúp cô nhìn chằm chằm vào Chu Lâm Na, đối phó với Chu Lâm Na !
Kim Sa vẫn là trầm mặt. ..
Chu Lâm Na ngồi đối diện, vẻ mặt ôn hoà, nhưng Trình Mộ Thanh biết đó chỉ là giả vờ ...
"Tôi biết trước kia tôi làm rất nhiều việc có lỗi với cô, thật xin lỗi ! Còn con trai của cô nữa ... cũng đã nói những lời không tốt với thằng bé ... Nhưng hiện tại tôi đã thông suốt, thật sự không tốt ."
Ha? Trình Mộ Thanh chớp mi, đúng là diễn xuất nhiều màu sắc ha, không hổ danh là ngôi sao hạng A, hành động đều rất lưu loát .. Có lẽ một người bình thường nhìn đến bộ dạng này của Chu Lâm Na thì sẽ tin nhưng chính là Trình Mộ Thanh không nằm trong những người đó.
Sự thâm độc, tâm kế tàn nhẫn của Chu Lâm Na cô đã quá hiểu .. Nếu Chu Lâm Na biết quay đầu là bờ thì trên thế giới này sẽ không còn tội phạm giết người ..
"Rồi sao nữa?"- Trình Mộ Thanh nhìn Chu Lâm Na hỏi
Chu Lâm Na run rẩy một chút, lời nói êm tai như vậy nhưng chính là Trình Mộ Thanh không có chút gì là cảm động, làm cho Chu Lâm Na không khỏi thêm chán ghét cô, cái loại này muốn giết chết Trình Mộ Thanh, hận không thể liền bóp chết cô ...
"Tôi và Tuyệt ở cùng nhau một chỗ đã nhiều năm, tôi hiểu anh ấy, tôi đã từng rời bỏ showbiz vì anh ấy, chính là cô không giống tôi, tôi hy vọng cô có thể bên cạnh chăm sóc cho anh ấy, tôi chúc phúc cho hai người"- Chu Lâm Na chậm rãi nói.
Vậy thì đã chứng tỏ, nó không có thành công ..
Vì cái gì lại như vậy?
Vì cái gì lại như vậy?
Chu Lâm Na đi tới phòng, cả người thoạt nhìn như không thể khống chế được cảm xúc, cô mỗi ngày cho nó hút máu, mục đích chính là muốn giết Trình Mộ Thanh, chính là cái gì mà không thành công?
Tối hôm nay, Chu Lâm Na triệu trập rất nhiều rắn ..
Nhưng mà...
Vì cái gì?
Đầu óc Chu Lâm Na bị điều này xâm chiếm toàn bộ ..
Mặc chiếc áo ngủ tơ tằm, tóc dài rối bù, cô ngồi dưới đất, nắm con rắn nhỏ đặt trên bàn tay, mặt để gần nó, vẻ mặt rất quỷ dị " Tiểu Kim Xà, mày nói cho tao biết, vì cái gì lại không thành công? Vì cái gì lại không giết con nhỏ đó?"
Đôi môi đỏ mọng, thoạt nhìn quỷ dị, làm cho người khác không khỏi kinh hãi ..
Mà Tiểu Kim Xà quấn quanh tay tay của CHu Lâm Na, hướng phun độc tín đến ..
Chu Lâm Na, ánh mắt dần dần trở nên ác độc .. đem con rắn thả lại trong lòng sắt, cô đứng dậy thay đổi quần áo, ngồi trước gương trang điểm, mấy ngày nay hình như đã không ra khỏi nhà rồi, thôi rớt tất cả thông báo, nhìn trong gương, khuôn mặt trở nên tái nhợt hơn..
Một bên vẽ mắt, Chu Lâm Na vừa suy nghĩ, thỉnh thoảng lại nở một nụ cười tà ác ...
Trang điểm xong, vẫn là Chu Lâm Na xinh đẹp như trước, không ai bì nổi ..
********************************************
"Tuyệt, em đang ở ngoài cửa nhà anh, em có thể vào không?" Chu Lâm Na gọi điện thoại cho Hách Liên Tuyệt, bộ dạng đáng thương nói.
Hách Liên Tuyệt đang ở trong nhà cùng Trình Mộ Thanh và Tiểu Trạch, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Chu Lâm Na, có một chút kinh ngạc nhưng cuối cùng vẫn là đồng ý ...
Hách Liên Tuyệt đi ra ngoài, Chu Lâm Na đứng trước cửa, mặc một chiếc váy màu hồng, thoạt nhìn rất được mắt, tay cầm bánh ngọt hướng đến anh -" Tuyệt".
"Em như thế nào đến đây?" Hách Liên Tuyệt thản nhiên hỏi
Nhìn thấy bộ dạng ảm đạm của anh, tất cả sự nhiệt tình của Chu Lâm Na bị huỷ diệt -" Em nhớ anh, nên muốn đến để gặp anh."
Hách Liên Tuyệt không tự tại nhếch miệng.
"Tuyệt, anh có thể trả lời em một chuyện được không?" Chu Lâm Na nhìn thẳng vào anh hỏi.
"Chuyện gì?"
"Chúng ta, không còn khả năng sao?" Chu Lâm Na hỏi, tự cho chính mình cơ hội cuối cùng, cũng cho Hách Liên Tuyệt một cơ hội cuối cùng, chỉ cần anh nói có cơ hội, cô sẽ cố gắng tranh thủ ..
Hách Liên Tuyệt chăm chú nhìn Chu Lâm Na nửa ngày -" Đã không còn".
Đã không còn.... Ba chữ này giống như khiến cho Chu Lâm Na ngã xuống vực sâu ..
Chu Lâm Na xấu hổ, nhìn Hách Liên Tuyệt -" Em đã sớm đoán được anh sẽ nói vậy, anh yên tâm, em cũng đã nghĩ thông suốt."
Hách Liên Tuyệt nhíu mày, nhìn cô.
"Chỉ cần người anh thích, em sẽ tôn trọng, chỉ cần anh vui vẻ, hạnh phúc là được..."- Chu Lâm Na nhìn xung quanh nói, cô không dám nhìn Hách Liên Tuyệt, bởi vì liếc một cái, cô sẽ không thể buông tha, không thể quên ...
Hách Liên Tuyệt mím môi, nhìn chằm chằm cô ta: " Lâm Na....."
"Được rồi, đừng nói gì, em không sao"- Nói xong, cô nở nụ cười ngọt ngào, giơ cái bánh ngọt trong tay -" Em biết chuyện ngày đó là em không tốt, trước kia em cũng làm nhiều chuyện có lỗi với Trình Mộ Thanh, cho nên hôm nay em tìm cô ấy giải thích.."
"Em có thể nghĩ như vậy là tốt rồi"- Hách Liên Tuyệt thản nhiên nói nhưng cứ cảm giác sự chuyển biến này có điểm lạ, nhưng anh cùng Chu Lâm Na ở bên cạnh nhau đã nhiều năm,vẫn còn có chút hiểu biết về con ngươi của cô ta.
"Gật đầu, vào thôi"
"Ừ..." Nói xong, Chu Lâm Na cùng Hách Liên Tuyệt cùng nhau đi vào .
Tiểu Trạch lúc này đang quấn quít lấy Trình Mộ Thanh, hỏi mọi chuyện như thế nào đang êm đẹp lại có nhiều rắn như vậy?
Sau đó nhìn thấy Chu Lâm Na vào, Tiểu Trạch không lạnh không đạm nói -" Này không phải là do cô thả chứ?"
Chu Lâm Na nghe vậy, ánh mắt đảo qua nhìn cậu bé nhưng không nói gì ..
Trình Mộ Thanh ngồi trên sofa, nhìn Thấy Chu Lâm Na, cô không phải thần thánh, cũng không phải tốt tính đến mức mà nở một nụ cười với người làm tổn thương cô và con trai của cô ...
"Anh đã có khách, em trước hết lên lầu"- Nói xong, Trình Mộ Thanh muốn đi ..
"Trình Tiểu Thư..."- Chu Lâm Na gọi cô.
Trình Mộ Thanh dừng chân, quay đầu lại -" Có chuyện gì sao? Chu Tiểu Thư?"
"Hôm nay, tôi cố ý đến tìm cô, chúng ta có thể nói chuyện không?" Chu Lâm Na giả vờ tốt tính hỏi
Trình Mộ Thanh nhìn cô, do dự một chút nhưng rồi cũng quay lại, cả người ngồi trên sofa, vắt chéo chân, tư thế ngạo mạn -" Là chuyện gì, nói đi".
Nhìn điệu bộ này của cô, Hách Liên Tuyệt tự giác đi đến phòng bếp lấy chút đồ uống ..
Tiểu Trạch mới không nói, ngồi bên cạnh mẹ mình, giúp cô nhìn chằm chằm vào Chu Lâm Na, đối phó với Chu Lâm Na !
Kim Sa vẫn là trầm mặt. ..
Chu Lâm Na ngồi đối diện, vẻ mặt ôn hoà, nhưng Trình Mộ Thanh biết đó chỉ là giả vờ ...
"Tôi biết trước kia tôi làm rất nhiều việc có lỗi với cô, thật xin lỗi ! Còn con trai của cô nữa ... cũng đã nói những lời không tốt với thằng bé ... Nhưng hiện tại tôi đã thông suốt, thật sự không tốt ."
Ha? Trình Mộ Thanh chớp mi, đúng là diễn xuất nhiều màu sắc ha, không hổ danh là ngôi sao hạng A, hành động đều rất lưu loát .. Có lẽ một người bình thường nhìn đến bộ dạng này của Chu Lâm Na thì sẽ tin nhưng chính là Trình Mộ Thanh không nằm trong những người đó.
Sự thâm độc, tâm kế tàn nhẫn của Chu Lâm Na cô đã quá hiểu .. Nếu Chu Lâm Na biết quay đầu là bờ thì trên thế giới này sẽ không còn tội phạm giết người ..
"Rồi sao nữa?"- Trình Mộ Thanh nhìn Chu Lâm Na hỏi
Chu Lâm Na run rẩy một chút, lời nói êm tai như vậy nhưng chính là Trình Mộ Thanh không có chút gì là cảm động, làm cho Chu Lâm Na không khỏi thêm chán ghét cô, cái loại này muốn giết chết Trình Mộ Thanh, hận không thể liền bóp chết cô ...
"Tôi và Tuyệt ở cùng nhau một chỗ đã nhiều năm, tôi hiểu anh ấy, tôi đã từng rời bỏ showbiz vì anh ấy, chính là cô không giống tôi, tôi hy vọng cô có thể bên cạnh chăm sóc cho anh ấy, tôi chúc phúc cho hai người"- Chu Lâm Na chậm rãi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.