Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 111
Mạc Ngôn Biệt Trí
01/04/2016
Lời nói của Chu Lâm Na càng êm tai bao nhiêu thì Trình Mộ Thanh lại không tin bất nhiêu..
Là một người phụ nữ thường xuyên xử dụng tâm kế, thì dễ dàng cúi đầu trước tình địch của mình hay sao? Chuyện này chắc chắn không có khả năng ..Hơn nữa, Chu Lâm Na coi Trình Mộ Thanh là kẻ thù không đội trời chung, thì chuyện này càng không thể !!
Nhưng người ta có lòng tốt, này không biết sẽ được bao lâu, Trình Mộ Thanh cũng không trực tiếp vạch trần, cũng ảm đạm nở nụ cười, chỉ vào ly cafe trên bàn -" uống đi."
Trình Mộ Thanh cho dù trong lòng rất hận nhưng bên ngoài cũng cố gắng mỉm cười ..
Nhìn thấy bộ dáng vô sự của Trình Mộ Thanh, trong lòng Chu Lâm Na càng thêm bực, vì sao Tiểu Kim Xà lại thất bại? Chẳng lẽ cái ông thầy mo kia lừa cô?
Không, không có khả năng . Tuyệt đối không có khả năng !
Vậy rốt cuộc là vì cái gì mà Tiểu Kim Xà không cắn Trình Mộ Thanh?
Không nghe thấy cô ta ừ hử tiếng nào, Mộ Thanh lên tiếng lần nữa.
"Chu Tiểu Thư, cô suy nghĩ gì?" Trình Mộ Thanh hỏi
Nhất định là làm sao sơ sót, nhất định vậy ..
"Chu Tiểu Thư......" Trình Mộ Thanh lặp lại .
Lúc này, Chu Lâm Na lấy lại tinh thần, nhìn Trình Mộ Thanh -" Làm sao vậy?"
Quả nhiên, trong lòng không biết đang tính toán chủ ý gì nữa rồi..
" Chu Tiểu Thư, cô nghĩ gì mà nhập thần quá vậy?" Trình Mộ Thanh ngồi trên ghế,hai chân vắt chéo, lúc này, Hách Liên Tuyệt đi tới, trong tay bưng một ly cafe đưa cho Trình Mộ Thanh, động tác như vậy thật là tự nhiên, giống như diễn biến ngàn vạn lần, tuyên bố rằng anh là của cô, duy nhất là của cô và đồng thời cũng khẳng định vị trí của Trình Mộ Thanh trong lòng anh .
Trình Mộ Thanh vui vẻ nnhận, cầm lấy cafe uống một ngụm ..
Nhìn thấy bộ dạng chăm sóc Trình Mộ Thanh của Hách Liên Tuyệt, Chu Lâm Na hiện lên một tia lo lắng, sự chăm sóc này từ trước đến giờ chưa bao giờ Hách Liên Tuyệt làm với Chu Lâm Na cả ..
Nhắm mắt, không nhìn tới.
"Chu Tiểu Thư còn chưa trả lời câu hỏi của tôi"- Trình Mộ Thanh tựa vào ghế, cao ngạo hỏi.
"A? Tôi... tôi suy nghĩ rằng chúng ta có thể khôi phục lại, để bắt đầu tiếp tục hợp tác không?" Chu Lâm Na tuỳ tiện nói dối.
"A.. Thì ra là chuyện này..."- Trình Mộ Thanh cười nhạo một tiếng, cũng suy nghĩ một chút -" Không thể."
"Tại sao?"
"Không có tại sao cả? Tôi chỉ là không muốn".
"Cô không phải còn trách tôi?" Chu Lâm Na lo lắng hỏi.
Trình Mộ Thanh cười, không nói gì, bưng cafe nhấp một ngụm ..
Hách Liên Tuyệt ngồi bên cạnh Trình Mộ Thanh, đã chọn phương hướng cho chính mình. Hiện tại mặc kệ cô nói gì, làm gì, anh đều cảm giác rất tốt, chỉ cần có sự tồn tại của cô là được ..
Lúc này, Chu Lâm Na dời ánh mắt về phía Hách Liên Tuyệt .
Hách Liên Tuyệt nở nụ cười- " Có muốn ở lại dùng cơm không?"
"Em chính là sợ có người không chào đón em"- Chu Lâm Na theo bản năng nói, chỉ trích người kia rõ ràng là Trình Mộ Thanh.
"Nơi này không phải nhà của tôi, tôi không có quyền, tôi cũng không có tư cách chào hay là không chào đón cô"- Nói xong, Trình Mộ Thanh đứng dậy muốn rời đi.
Sợ cô mất hứng, Hách Liên Tuyệt giữ tay cô lại -" Em đi đâu?"
Trình Mộ Thanh quay đầu, liếc anh ta một cái " Đi vệ sinh."
Hách Liên Tuyệt nở nụ cười mê người, tiến đến trước mặt cô, hôn lên trán cô một cái -"Anh sẽ không cùng em đi..."
*************
Trình Mộ Thanh đổ mồ hôi ..
Chu Lâm Na nhìn bộ dạng ôn nhu của Hách LiênTuyệt,trong mắt chỉ là một mảnh u ám..
Lúc này, Ngôn Dục bước từ trên lầu xuống, duỗi cái lưng qua, cái mặt mơ màng như vừa ngủ dậy, thật thoải mái a !
Nhìn thấy Chu Lâm Na, mày chau lại, lườm một cái, tuỳ tiện đi xuống -" Tuyệt, tại sao người này ở đây ?" -Đối với Chu Lâm Na, Ngôn Dục bất mãn, trên mặt đều đã thể hiện rõ ra ..
Lúc trước khi Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na ở cùng nhau, Ngôn Dục liền tức giận quay trở về Mĩ,như thế nào cũng không quay về đây giúp đỡ anh, may mắn ông trời có mắt, làm cho bọn họ chia tay ...
Đâycó lẽ là việc khiến Ngôn Dục cao hứng nhất .. Chu Lâm Na ngồi ở chổ kia, không nghĩ tới Ngôn Dục lại ở đây ..
Xem ra.... ....cô đã quá xem nhẹ nơi này ..
"Ba, để cô ta ở lại đây dùng cơm "- Tiểu Trạch không mặn cũng không nhạt nói.
"Ngán"- Ngôn Dục không khách khí nói một tiếng ..
Hách Liên Tuyệt ngoái đầu nhìn lại, trừng mắt nhìn anh ta một cái, Ngôn Dục làm bộ dạng như không có thấy liền đi vào phòng bếp ...
Chu Lâm Na trên mặt có điểm không nhịn được, nơi này ai cũng hướng về phe của Trình Mộ Thanh, nếu không phải vì thăm dò tin tức, có chết Chu Lâm Na cũng không cúi đầu với Trình Mộ Thanh, lại càng không đến đây mà nghe bọn họ sỉ nhục ..
"Tôi đi toilet"- Nói xong, Chu Lâm Na đứng dậy định đi nhà vệ sinh, vừa vặn Trình Mộ Thanh cũng ở từ trong bước ra, hai người đối diện với nhau, không ai nói với ai câu nào ...
Trình Mộ Thanh nhìn thấy Ngôn Dục -" Ai ~ Ngôn Đại Thiếu Gia tỉnh rồi?"
"Bị đánh thức, không khí có điểm ô nhiễm nghiêm trọng"- Ngôn Dục nói, lời nói này cũng là cố ý cho Chu Lâm Na nghe ..
Trong nhà vệ sinh, Chu Lâm Na đứng trước gương, nhìn khuôn mặt mình trong gương, cô luôn tự nhận mình là cao quý, dù cho là trong giới showbiz hay bất kì nơi nào thì cô vẫn là một nữ vương cao ngạo, chính là ở đây, ngôi nhà này, tôn nghiêm của cô bị bọn họ dẫm đạp lên, cô thề, cô sẽ không để cho bọn họ sống yên ổn, nhất định sẽ không !
Nhìn chính mình trong gương, có được một gương mặt tinh xảo, xinh đẹp, biết bao nhiêu người phải quỳ gối dưới chân cô? Mà Trình Mộ Thanh kia, thì tính là cái gì?
Thanh Thuần Muội?
Hiện tại, Thanh Thuần Muội, tuỳ tay đều là một bó to .. nhưng cô muốn nhìn xem, Hách Liên Tuyệt có thể đùa giỡn với cô ấy bao lâu?
Sớm hay muộn, Trình Mộ Thanh cũng sẽ bị đá thôi !.. Nhưng bây giờ, điều Chu Lâm Na lo lắng nhất là, Trình Mộ Thanh sẽ lợi dụng đứa con của mình, để làm phu nhân của Tổng Tài tập đoàn TCL ..
Cái đó chính là giấc mộng của Chu Lâm Na, cô tuyệt đối sẽ không để ai có được ...
Tuyệt đối không ...
Nghĩ đến đây, Chu Lâm Na cố gắng bình phục tâm tình, trang điểm lại một chút, định bước ra ...
Lúc này, bỗng nhiên nghe được cuộc nói chuyện bên ngoài ...
"Này, Trình Tiểu Thư, nghe nói hôm qua cô bị rắn tấn công? Vậy tại sao cô lại không xảy ra chuyện gì?"- Ngôn Dục hiếu kì, dựa theo lời kể có rất nhiều rắn, như thế nào cô lại không bị rắn cắn một chút gì? Mà còn hoàn toàn mạnh khoẻ? Thật có lỗi với người hãm hại rồi.
"Như thế nào? Mong tôi xảy ra chuyện à?"- Trình Mộ Thanh hỏi lại ..
"Không phải, nhưng có tuyệt chiêu gì nói ra đi, đến lúc đó ngộ nhỡ tôi lâm vào cảnh đồng dạng, tôi cũng sẽ ứng phó được"- NgônDục hậu trứ kiểm bì nói
"Ai~ Anh là cái đại nam nhân mà còn sợ rắn sao?" Trình Mộ Thanh hỏi mỉa.
"Một con thì không, hai con cũng không nhưng nếu là một nùi thì cô nói xem có sợ không?".
Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ, cũng đúng, tình huống ngày hôm qua, chính cô còn bị hôn mê, mặc dù không hiểu tại sao lại hôn mê nhưng những hình ảnh đó rất kinh khủng, bây giờ nghĩ lại, nghĩ đến những con rắn sẽ hướng tới cô mà phun nọc tín...
Chu Lâm Na đứng trong nhà vệ sinh, gắt gao đập vào tường, đang đợi đáp án của Trình Mộ Thanh.
"Thật ra tôi cũng thấy lạ, tuy rằng nhiều rắn như vậy nhưng bọn nó không có tấn công tôi, tôi còn có cảm giác bọn nó không dám đến gần nữa là, giống như vừa muốn tấn công, mà cũng lại sợ tôi .” Đối với điểm này, Trình Mộ Thanh cũng thật khó hiểu ...
Chu Lâm Na đứng ở đó, bọn họ không biết vì cái gì??
Ngôn Dục nhíu mày, sau đó nhìn từ trên xuống dưới " Trình Mộ Thanh, rốt cuộc cô có phải người hay không?Đứa con của cô thì có đặc dị công, còn cô thì rắn nó không dám tới gần, mẹ con cô từ trên trời rớt xuống hả?"
"đúng vậy nha, mẹ con tôi từ trên mặt trăng xuống, ánh trăng biểu tôi xuống đây để tiêu diệt anh...." Trình Mộ Thanh không khách khí, ngây thơ nói một câu đùa giỡn.
"Xí~"
Không nghe được đáp án mình muốn, Chu Lâm Na vừa định ra ngoài thì bênlúc này bên ngoài lại tiếp tục nói chuyện ...
"Nếu như tôi đoán không sai, có thể là do cái vòng cổ của cô".
"Vòng cổ?" Trình Mộ Thanh quay đầu, Ngôn Dục cũng quay đầu lại, sau đó đi đến trước mặt Trình Mộ Thanh, cầm lấy vòng cổ -" Cô nói chính là tảng đá này?"
"Đúng"- Kim Sa gật đầu - "Tảng Đá này chưa bao giờ rời khỏi người của Anh Hoàng, cũng bởi vì có nó, anh ta tránh được rất nhiều sát hại, cho nên anh trong bang hắc đạo cũng là thần thoại bất hủ" -Kim Sa nói
Trình Mộ Thanh, Ngôn Dục trợn tròn mắt, một khối đá như thế này mà có năng lực lớn thế sao? Không biết có thể cải tử hoàn sinh không??
"Lúc Anh Hoàng nhờ tôi giao cái này cho Tiểu Trạch, anh ta có nói, vòng cổ này có thể bảo vệ tính mạng của Tiểu Trạch"- Kim Sa thuật lại lời nói của Anh Hoàng ..
Anh Hoàng, là Lão Đại Mafia ở Italy, một tay sáng lập ra, ở trong giới xã hội đen không thể khinh thường lực lượng của anh ta ...
Bất quá mặc kệ nói thế nào, Trình Mộ Thanh có thể cảm giác được ý định của Anh Hoàng đối với Tiểu Trạch .. Trong lòng cô không khỏi cảm kích, cô cảm kích tất cả bọn họ đối với Tiểu Trạch đều tốt, mặc dù không nói ra, nhưng trong lòng vẫn sẽ nhớ kỹ ..
Lúc này, Chu Lâm Na đứng trong nhà vệ sinh, nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, ánh mắt thay đổi .. thì ra là như vậy .. Rốt cuộc cũng biết đáp án là cái gì ..
Trình Mộ Thanh, thời gian chết của cô, tới rồi
Là một người phụ nữ thường xuyên xử dụng tâm kế, thì dễ dàng cúi đầu trước tình địch của mình hay sao? Chuyện này chắc chắn không có khả năng ..Hơn nữa, Chu Lâm Na coi Trình Mộ Thanh là kẻ thù không đội trời chung, thì chuyện này càng không thể !!
Nhưng người ta có lòng tốt, này không biết sẽ được bao lâu, Trình Mộ Thanh cũng không trực tiếp vạch trần, cũng ảm đạm nở nụ cười, chỉ vào ly cafe trên bàn -" uống đi."
Trình Mộ Thanh cho dù trong lòng rất hận nhưng bên ngoài cũng cố gắng mỉm cười ..
Nhìn thấy bộ dáng vô sự của Trình Mộ Thanh, trong lòng Chu Lâm Na càng thêm bực, vì sao Tiểu Kim Xà lại thất bại? Chẳng lẽ cái ông thầy mo kia lừa cô?
Không, không có khả năng . Tuyệt đối không có khả năng !
Vậy rốt cuộc là vì cái gì mà Tiểu Kim Xà không cắn Trình Mộ Thanh?
Không nghe thấy cô ta ừ hử tiếng nào, Mộ Thanh lên tiếng lần nữa.
"Chu Tiểu Thư, cô suy nghĩ gì?" Trình Mộ Thanh hỏi
Nhất định là làm sao sơ sót, nhất định vậy ..
"Chu Tiểu Thư......" Trình Mộ Thanh lặp lại .
Lúc này, Chu Lâm Na lấy lại tinh thần, nhìn Trình Mộ Thanh -" Làm sao vậy?"
Quả nhiên, trong lòng không biết đang tính toán chủ ý gì nữa rồi..
" Chu Tiểu Thư, cô nghĩ gì mà nhập thần quá vậy?" Trình Mộ Thanh ngồi trên ghế,hai chân vắt chéo, lúc này, Hách Liên Tuyệt đi tới, trong tay bưng một ly cafe đưa cho Trình Mộ Thanh, động tác như vậy thật là tự nhiên, giống như diễn biến ngàn vạn lần, tuyên bố rằng anh là của cô, duy nhất là của cô và đồng thời cũng khẳng định vị trí của Trình Mộ Thanh trong lòng anh .
Trình Mộ Thanh vui vẻ nnhận, cầm lấy cafe uống một ngụm ..
Nhìn thấy bộ dạng chăm sóc Trình Mộ Thanh của Hách Liên Tuyệt, Chu Lâm Na hiện lên một tia lo lắng, sự chăm sóc này từ trước đến giờ chưa bao giờ Hách Liên Tuyệt làm với Chu Lâm Na cả ..
Nhắm mắt, không nhìn tới.
"Chu Tiểu Thư còn chưa trả lời câu hỏi của tôi"- Trình Mộ Thanh tựa vào ghế, cao ngạo hỏi.
"A? Tôi... tôi suy nghĩ rằng chúng ta có thể khôi phục lại, để bắt đầu tiếp tục hợp tác không?" Chu Lâm Na tuỳ tiện nói dối.
"A.. Thì ra là chuyện này..."- Trình Mộ Thanh cười nhạo một tiếng, cũng suy nghĩ một chút -" Không thể."
"Tại sao?"
"Không có tại sao cả? Tôi chỉ là không muốn".
"Cô không phải còn trách tôi?" Chu Lâm Na lo lắng hỏi.
Trình Mộ Thanh cười, không nói gì, bưng cafe nhấp một ngụm ..
Hách Liên Tuyệt ngồi bên cạnh Trình Mộ Thanh, đã chọn phương hướng cho chính mình. Hiện tại mặc kệ cô nói gì, làm gì, anh đều cảm giác rất tốt, chỉ cần có sự tồn tại của cô là được ..
Lúc này, Chu Lâm Na dời ánh mắt về phía Hách Liên Tuyệt .
Hách Liên Tuyệt nở nụ cười- " Có muốn ở lại dùng cơm không?"
"Em chính là sợ có người không chào đón em"- Chu Lâm Na theo bản năng nói, chỉ trích người kia rõ ràng là Trình Mộ Thanh.
"Nơi này không phải nhà của tôi, tôi không có quyền, tôi cũng không có tư cách chào hay là không chào đón cô"- Nói xong, Trình Mộ Thanh đứng dậy muốn rời đi.
Sợ cô mất hứng, Hách Liên Tuyệt giữ tay cô lại -" Em đi đâu?"
Trình Mộ Thanh quay đầu, liếc anh ta một cái " Đi vệ sinh."
Hách Liên Tuyệt nở nụ cười mê người, tiến đến trước mặt cô, hôn lên trán cô một cái -"Anh sẽ không cùng em đi..."
*************
Trình Mộ Thanh đổ mồ hôi ..
Chu Lâm Na nhìn bộ dạng ôn nhu của Hách LiênTuyệt,trong mắt chỉ là một mảnh u ám..
Lúc này, Ngôn Dục bước từ trên lầu xuống, duỗi cái lưng qua, cái mặt mơ màng như vừa ngủ dậy, thật thoải mái a !
Nhìn thấy Chu Lâm Na, mày chau lại, lườm một cái, tuỳ tiện đi xuống -" Tuyệt, tại sao người này ở đây ?" -Đối với Chu Lâm Na, Ngôn Dục bất mãn, trên mặt đều đã thể hiện rõ ra ..
Lúc trước khi Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na ở cùng nhau, Ngôn Dục liền tức giận quay trở về Mĩ,như thế nào cũng không quay về đây giúp đỡ anh, may mắn ông trời có mắt, làm cho bọn họ chia tay ...
Đâycó lẽ là việc khiến Ngôn Dục cao hứng nhất .. Chu Lâm Na ngồi ở chổ kia, không nghĩ tới Ngôn Dục lại ở đây ..
Xem ra.... ....cô đã quá xem nhẹ nơi này ..
"Ba, để cô ta ở lại đây dùng cơm "- Tiểu Trạch không mặn cũng không nhạt nói.
"Ngán"- Ngôn Dục không khách khí nói một tiếng ..
Hách Liên Tuyệt ngoái đầu nhìn lại, trừng mắt nhìn anh ta một cái, Ngôn Dục làm bộ dạng như không có thấy liền đi vào phòng bếp ...
Chu Lâm Na trên mặt có điểm không nhịn được, nơi này ai cũng hướng về phe của Trình Mộ Thanh, nếu không phải vì thăm dò tin tức, có chết Chu Lâm Na cũng không cúi đầu với Trình Mộ Thanh, lại càng không đến đây mà nghe bọn họ sỉ nhục ..
"Tôi đi toilet"- Nói xong, Chu Lâm Na đứng dậy định đi nhà vệ sinh, vừa vặn Trình Mộ Thanh cũng ở từ trong bước ra, hai người đối diện với nhau, không ai nói với ai câu nào ...
Trình Mộ Thanh nhìn thấy Ngôn Dục -" Ai ~ Ngôn Đại Thiếu Gia tỉnh rồi?"
"Bị đánh thức, không khí có điểm ô nhiễm nghiêm trọng"- Ngôn Dục nói, lời nói này cũng là cố ý cho Chu Lâm Na nghe ..
Trong nhà vệ sinh, Chu Lâm Na đứng trước gương, nhìn khuôn mặt mình trong gương, cô luôn tự nhận mình là cao quý, dù cho là trong giới showbiz hay bất kì nơi nào thì cô vẫn là một nữ vương cao ngạo, chính là ở đây, ngôi nhà này, tôn nghiêm của cô bị bọn họ dẫm đạp lên, cô thề, cô sẽ không để cho bọn họ sống yên ổn, nhất định sẽ không !
Nhìn chính mình trong gương, có được một gương mặt tinh xảo, xinh đẹp, biết bao nhiêu người phải quỳ gối dưới chân cô? Mà Trình Mộ Thanh kia, thì tính là cái gì?
Thanh Thuần Muội?
Hiện tại, Thanh Thuần Muội, tuỳ tay đều là một bó to .. nhưng cô muốn nhìn xem, Hách Liên Tuyệt có thể đùa giỡn với cô ấy bao lâu?
Sớm hay muộn, Trình Mộ Thanh cũng sẽ bị đá thôi !.. Nhưng bây giờ, điều Chu Lâm Na lo lắng nhất là, Trình Mộ Thanh sẽ lợi dụng đứa con của mình, để làm phu nhân của Tổng Tài tập đoàn TCL ..
Cái đó chính là giấc mộng của Chu Lâm Na, cô tuyệt đối sẽ không để ai có được ...
Tuyệt đối không ...
Nghĩ đến đây, Chu Lâm Na cố gắng bình phục tâm tình, trang điểm lại một chút, định bước ra ...
Lúc này, bỗng nhiên nghe được cuộc nói chuyện bên ngoài ...
"Này, Trình Tiểu Thư, nghe nói hôm qua cô bị rắn tấn công? Vậy tại sao cô lại không xảy ra chuyện gì?"- Ngôn Dục hiếu kì, dựa theo lời kể có rất nhiều rắn, như thế nào cô lại không bị rắn cắn một chút gì? Mà còn hoàn toàn mạnh khoẻ? Thật có lỗi với người hãm hại rồi.
"Như thế nào? Mong tôi xảy ra chuyện à?"- Trình Mộ Thanh hỏi lại ..
"Không phải, nhưng có tuyệt chiêu gì nói ra đi, đến lúc đó ngộ nhỡ tôi lâm vào cảnh đồng dạng, tôi cũng sẽ ứng phó được"- NgônDục hậu trứ kiểm bì nói
"Ai~ Anh là cái đại nam nhân mà còn sợ rắn sao?" Trình Mộ Thanh hỏi mỉa.
"Một con thì không, hai con cũng không nhưng nếu là một nùi thì cô nói xem có sợ không?".
Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ, cũng đúng, tình huống ngày hôm qua, chính cô còn bị hôn mê, mặc dù không hiểu tại sao lại hôn mê nhưng những hình ảnh đó rất kinh khủng, bây giờ nghĩ lại, nghĩ đến những con rắn sẽ hướng tới cô mà phun nọc tín...
Chu Lâm Na đứng trong nhà vệ sinh, gắt gao đập vào tường, đang đợi đáp án của Trình Mộ Thanh.
"Thật ra tôi cũng thấy lạ, tuy rằng nhiều rắn như vậy nhưng bọn nó không có tấn công tôi, tôi còn có cảm giác bọn nó không dám đến gần nữa là, giống như vừa muốn tấn công, mà cũng lại sợ tôi .” Đối với điểm này, Trình Mộ Thanh cũng thật khó hiểu ...
Chu Lâm Na đứng ở đó, bọn họ không biết vì cái gì??
Ngôn Dục nhíu mày, sau đó nhìn từ trên xuống dưới " Trình Mộ Thanh, rốt cuộc cô có phải người hay không?Đứa con của cô thì có đặc dị công, còn cô thì rắn nó không dám tới gần, mẹ con cô từ trên trời rớt xuống hả?"
"đúng vậy nha, mẹ con tôi từ trên mặt trăng xuống, ánh trăng biểu tôi xuống đây để tiêu diệt anh...." Trình Mộ Thanh không khách khí, ngây thơ nói một câu đùa giỡn.
"Xí~"
Không nghe được đáp án mình muốn, Chu Lâm Na vừa định ra ngoài thì bênlúc này bên ngoài lại tiếp tục nói chuyện ...
"Nếu như tôi đoán không sai, có thể là do cái vòng cổ của cô".
"Vòng cổ?" Trình Mộ Thanh quay đầu, Ngôn Dục cũng quay đầu lại, sau đó đi đến trước mặt Trình Mộ Thanh, cầm lấy vòng cổ -" Cô nói chính là tảng đá này?"
"Đúng"- Kim Sa gật đầu - "Tảng Đá này chưa bao giờ rời khỏi người của Anh Hoàng, cũng bởi vì có nó, anh ta tránh được rất nhiều sát hại, cho nên anh trong bang hắc đạo cũng là thần thoại bất hủ" -Kim Sa nói
Trình Mộ Thanh, Ngôn Dục trợn tròn mắt, một khối đá như thế này mà có năng lực lớn thế sao? Không biết có thể cải tử hoàn sinh không??
"Lúc Anh Hoàng nhờ tôi giao cái này cho Tiểu Trạch, anh ta có nói, vòng cổ này có thể bảo vệ tính mạng của Tiểu Trạch"- Kim Sa thuật lại lời nói của Anh Hoàng ..
Anh Hoàng, là Lão Đại Mafia ở Italy, một tay sáng lập ra, ở trong giới xã hội đen không thể khinh thường lực lượng của anh ta ...
Bất quá mặc kệ nói thế nào, Trình Mộ Thanh có thể cảm giác được ý định của Anh Hoàng đối với Tiểu Trạch .. Trong lòng cô không khỏi cảm kích, cô cảm kích tất cả bọn họ đối với Tiểu Trạch đều tốt, mặc dù không nói ra, nhưng trong lòng vẫn sẽ nhớ kỹ ..
Lúc này, Chu Lâm Na đứng trong nhà vệ sinh, nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, ánh mắt thay đổi .. thì ra là như vậy .. Rốt cuộc cũng biết đáp án là cái gì ..
Trình Mộ Thanh, thời gian chết của cô, tới rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.