Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 119
Mạc Ngôn Biệt Trí
01/04/2016
Tuy rằng sau khi uống thuốc giải xong, Trình Mộ Thanh vẫn chưa tỉnh lại nhưng hô hấp đã đều hơn, sắc mặt cũng hồng hào hơn ..
Nhưng dược này sau một lúc mới có thể tỉnh, thấy Trình Mộ Thanh đã không có việc gì, Hách Liên Tuyệt mới yên lòng
Lúc sau, Tiểu Trạch và Kim Sa trở lại, phía sau còn có Ngôn Dục không dứt miệng -" Kim Sa, nói rõ cho tôi, vừa rồi ánh mắt đó là ý gì? Tôi hỏi cô mờ ám làcái gì?Cô xem tôi......."
Trong giây lát, Kim Sa dừng cước bộ, quay đầu lại lạnh lùng liếc anh ta, cho anh ta một ánh mắt cảnh cáo.
Tiểu Trạch cũng tức giận nhìn anh ta -" Nhỏ giọng chút".
Ngôn Dục nhìn thấy bọn họ, trong lòng khẳng định, bọn họ nhất định có cái gì gạt anh ta rồi, nhưng lại không muốn cho Hách Liên Tuyệt biết.
Đi vào phòng bệnh, Tiểu Trạch nhìn người nằm trên giường, sau đó nhìn Hách Liên Tuyệt -" Mẹ sao rồi?"
"Đã không sao, khoảng hơn 1 tiếng nữa sẽ tỉnh lại "- Hách Liên Tuyệt ánh mắt thuỷ chung không rời khỏi Trình Mộ Thanh.
Màn này, anh sẽ không bỏ qua..
Cũng không biết, Tiểu Trạch đã trộm giáo huấn người kia rồi.
Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh nằm trên giường, chuyện hôm nay xảy ra anh ta còn chưa biết, đi qua nhìn Trình Mộ Thanh -" Cô .. cô ấy làm sao vậy?"
Vấn đề của anh ta hỏi ra bị Tiểu Trạch xem thường.
Hách Liên Tuyệt cũng không trả lời,một đôi lục mâu tản ra sự nguy hiểm ..
"Tiểu Trạch, con ở đây chờ mẹ tỉnh lại, ba ra ngoài có chuyện chút, rất nhanh sẽ trở lại "- Hách Liên Tuyệt nói.
Tiểu Trạch biết anh ta muốn làm rõ sự tình, cũng không có cản ngược lại nở nụ cười tươi rói -" được, ba đi đi, ở đây có con rồi"
"Ừ" Hách Liên Tuyệt gật đầu, lúc đi cũng không quên liếc Ngôn Dục một cái.
"Này....."- Ngôn Dục định nói cái gì, nhưng chính là Hách Liên Tuyệt đã không nhìn tới -" Xí. chuyện này có liên quan gì đến tôi a".
Nói xong, Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh nằm trên giường, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Cô ấy như thế nào 2,3 ngày nay đều gặp chuyện không may?
_Tập đoàn TCL_
Sau khi xảy ra sự việc có rắn ở trong NHÀ VỆ SINH, bên trong công ty đã không yên ắng ..
Mọi người nói chuyện với nhau, 1 thành 10, 10 thành 100, vài phút sau tất cả mọi người trong TCL đều biết ..
Thậm chí tận mắt nhìn thấy rắn vây quanh Trình Mộ Thanh mà không khỏi run sợ, nghĩ lại vẫn rất sợ hãi.
Nội bộ của TCL nhất thời lâm vào tình trạng kinh hoảng.
"Tôi nghe nói Trình Mộ Thanh cùng một chỗ với Tổng Tài.."- Một người nhân viên nữ nói.
"A? Phải không, phải không?"
"Đương nhiên, nếu không thì cô ấy thế nào lại là thư kí Tổng Tài coi trọng nhất? Huống gì, chuyên ngành của cô ấy không phải thiết kế sao? Cho nên bọn họ nhất định có tình ý..."
"Ai nha, cô không nói tôi cũng không để ý, cô không biết ngày đó lúc Tổng Tài ôm cô ấy ra ngoài, sắc mặt rất khó coi và khẩn trương nữa".
Vài người tụ lại một đám, nói chuyện cùng nhau ..Lúc này, Đồng Tiểu Mễ ôm đóng tư liệu tới.
"Đúng rồi, tôi nghe trợ lý Hàn nói Trình Tiểu Thư té xỉu là vì không có cái vòng trên cổ đó.... Cái đó không thể tách rời với cô ấy.."
Dừng... Đồng Tiểu Mễ cước bộ giật mình, nâng con ngươi khẩn trương nhìn đám tụi họp đang nói chuyện với nhau, ngừng thở lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện ..
"Phải không? Tại sao?"
"Không biết .. hình như cô ấy bị mắc bệnh lạ gì đó..."
"Cái vòng cổ thần kì vậy sao?"
"Tôi cũng không biết, chỉ là nghe trợ lý Hàn nói chuyện điện thoại với Tổng Tài thôi, hiện tại Trình Thư Kí đang hôn mê bất tĩnh trong bệnh viện.."
... .....
Một số người tụ họp lại, bàn tán náo nhiệt, cả kinh một chút, thoạt đang náo nhiệt lại lo lắng ..
Lúc này, Đồng Tiểu Mễ đứng đằng sau, nghe đựợc cuộc nói chuyện của bọn họ, mày chau lại ..sau đó đi đến chỗ ngồi của chính mình .. Cô đã bị người khác hoài nghi, Hàn Dã vẫn là không tha cho cô ..
Nhưng cô chỉ là đơn giản muốn giúp Chu Tiểu Thư lấy vòng cổ, căn bản không muốn tổn thương Trình Mộ Thanh nhưng cái vòng không thể tách rời cô ấy là ý gì?
Nếu thật là như vậy chẳng phải do cô hại Trình Mộ Thanh sao? Nhất thời trong lòng như cây kim đâm vào, rốt cuộc bộ dạng gì cũng không biết nhưng có một chút áy náy trong lòng ..
Phía sau, quản lí tới -" Đồng Tiểu Mễ, Tổng Tài muốn gặp cô, đến văn phòng Tổng Tài một chuyến".
Vừa nghe đến đây, Đồng Tiểu Mễ đột nhiên khẩn trương, lập tức làm đổ ly nước trên bàn ..
"A .. Tôi biết rồi.."- Đồng Tiểu Mễ kích động nói.
Nhóm người đang tán gẫu nghe được cuộc đối thoại của quản lí với Tiểu Mễ và thêm phản ứng của cô, bọn họ nói thêm vài câu rồi tự quay về chỗ ngồi của mình..
Quản lí liếc mắt một cái cũng bước đi, chỉ sở đã đắc tội với Tổng Tài thì không biết còn có thể ở đây được nữa không ..
Đứng trước cửa văn phòng của Tổng Tài, Đồng Tiểu Mễ trở nên khẩn trương, cô vẫn tự nhủ chỉ vì muốn giúp Chu tiểu thư lấy lại vòng cổ thôi, chính là như vậy .. cô không có làm chuyện gì mà tổn thương Trình Mộ Thanh cả ..
Cứ như vậy ! hít sâu, Đồng Tiểu Mễ gõ cửa.
"Vào đi".
Đồng Tiểu Mễ đẩy cửa vào.
_ Trong văn phòng, Đồng Tiểu Mễ vừa bước vào liền cảm giác được không khí vô cùng âm u tức giận ..
"Tổng....Tổng...Tài" Đồng Tiểu Mễ một thân mặc đồng phục đứng ở đó, hai tay khẩn trương nắm lấy.
Nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ, con ngươi Hách Liên Tuyệt không khỏi xoẹt qua tia rét lạnh, nhìn chằm chằm vào Tiểu Mễ -" Đồng Tiểu Mễ".
Đồng Tiểu Mễ cúi đầu, cho dù không nhìn anh cũng cảm giác được ánh mắt của anh với mình, Đồng Tiểu Mễ càng thêm khẩn trương.
"Nói cho tôi biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nếu cô không nói cho tôi biết cô cũng tự hiểu hậu quả cô sẽ không thể gánh nổi" Hách Liên Tuyệt gằn từng chữ ..
Nhưng dược này sau một lúc mới có thể tỉnh, thấy Trình Mộ Thanh đã không có việc gì, Hách Liên Tuyệt mới yên lòng
Lúc sau, Tiểu Trạch và Kim Sa trở lại, phía sau còn có Ngôn Dục không dứt miệng -" Kim Sa, nói rõ cho tôi, vừa rồi ánh mắt đó là ý gì? Tôi hỏi cô mờ ám làcái gì?Cô xem tôi......."
Trong giây lát, Kim Sa dừng cước bộ, quay đầu lại lạnh lùng liếc anh ta, cho anh ta một ánh mắt cảnh cáo.
Tiểu Trạch cũng tức giận nhìn anh ta -" Nhỏ giọng chút".
Ngôn Dục nhìn thấy bọn họ, trong lòng khẳng định, bọn họ nhất định có cái gì gạt anh ta rồi, nhưng lại không muốn cho Hách Liên Tuyệt biết.
Đi vào phòng bệnh, Tiểu Trạch nhìn người nằm trên giường, sau đó nhìn Hách Liên Tuyệt -" Mẹ sao rồi?"
"Đã không sao, khoảng hơn 1 tiếng nữa sẽ tỉnh lại "- Hách Liên Tuyệt ánh mắt thuỷ chung không rời khỏi Trình Mộ Thanh.
Màn này, anh sẽ không bỏ qua..
Cũng không biết, Tiểu Trạch đã trộm giáo huấn người kia rồi.
Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh nằm trên giường, chuyện hôm nay xảy ra anh ta còn chưa biết, đi qua nhìn Trình Mộ Thanh -" Cô .. cô ấy làm sao vậy?"
Vấn đề của anh ta hỏi ra bị Tiểu Trạch xem thường.
Hách Liên Tuyệt cũng không trả lời,một đôi lục mâu tản ra sự nguy hiểm ..
"Tiểu Trạch, con ở đây chờ mẹ tỉnh lại, ba ra ngoài có chuyện chút, rất nhanh sẽ trở lại "- Hách Liên Tuyệt nói.
Tiểu Trạch biết anh ta muốn làm rõ sự tình, cũng không có cản ngược lại nở nụ cười tươi rói -" được, ba đi đi, ở đây có con rồi"
"Ừ" Hách Liên Tuyệt gật đầu, lúc đi cũng không quên liếc Ngôn Dục một cái.
"Này....."- Ngôn Dục định nói cái gì, nhưng chính là Hách Liên Tuyệt đã không nhìn tới -" Xí. chuyện này có liên quan gì đến tôi a".
Nói xong, Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh nằm trên giường, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Cô ấy như thế nào 2,3 ngày nay đều gặp chuyện không may?
_Tập đoàn TCL_
Sau khi xảy ra sự việc có rắn ở trong NHÀ VỆ SINH, bên trong công ty đã không yên ắng ..
Mọi người nói chuyện với nhau, 1 thành 10, 10 thành 100, vài phút sau tất cả mọi người trong TCL đều biết ..
Thậm chí tận mắt nhìn thấy rắn vây quanh Trình Mộ Thanh mà không khỏi run sợ, nghĩ lại vẫn rất sợ hãi.
Nội bộ của TCL nhất thời lâm vào tình trạng kinh hoảng.
"Tôi nghe nói Trình Mộ Thanh cùng một chỗ với Tổng Tài.."- Một người nhân viên nữ nói.
"A? Phải không, phải không?"
"Đương nhiên, nếu không thì cô ấy thế nào lại là thư kí Tổng Tài coi trọng nhất? Huống gì, chuyên ngành của cô ấy không phải thiết kế sao? Cho nên bọn họ nhất định có tình ý..."
"Ai nha, cô không nói tôi cũng không để ý, cô không biết ngày đó lúc Tổng Tài ôm cô ấy ra ngoài, sắc mặt rất khó coi và khẩn trương nữa".
Vài người tụ lại một đám, nói chuyện cùng nhau ..Lúc này, Đồng Tiểu Mễ ôm đóng tư liệu tới.
"Đúng rồi, tôi nghe trợ lý Hàn nói Trình Tiểu Thư té xỉu là vì không có cái vòng trên cổ đó.... Cái đó không thể tách rời với cô ấy.."
Dừng... Đồng Tiểu Mễ cước bộ giật mình, nâng con ngươi khẩn trương nhìn đám tụi họp đang nói chuyện với nhau, ngừng thở lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện ..
"Phải không? Tại sao?"
"Không biết .. hình như cô ấy bị mắc bệnh lạ gì đó..."
"Cái vòng cổ thần kì vậy sao?"
"Tôi cũng không biết, chỉ là nghe trợ lý Hàn nói chuyện điện thoại với Tổng Tài thôi, hiện tại Trình Thư Kí đang hôn mê bất tĩnh trong bệnh viện.."
... .....
Một số người tụ họp lại, bàn tán náo nhiệt, cả kinh một chút, thoạt đang náo nhiệt lại lo lắng ..
Lúc này, Đồng Tiểu Mễ đứng đằng sau, nghe đựợc cuộc nói chuyện của bọn họ, mày chau lại ..sau đó đi đến chỗ ngồi của chính mình .. Cô đã bị người khác hoài nghi, Hàn Dã vẫn là không tha cho cô ..
Nhưng cô chỉ là đơn giản muốn giúp Chu Tiểu Thư lấy vòng cổ, căn bản không muốn tổn thương Trình Mộ Thanh nhưng cái vòng không thể tách rời cô ấy là ý gì?
Nếu thật là như vậy chẳng phải do cô hại Trình Mộ Thanh sao? Nhất thời trong lòng như cây kim đâm vào, rốt cuộc bộ dạng gì cũng không biết nhưng có một chút áy náy trong lòng ..
Phía sau, quản lí tới -" Đồng Tiểu Mễ, Tổng Tài muốn gặp cô, đến văn phòng Tổng Tài một chuyến".
Vừa nghe đến đây, Đồng Tiểu Mễ đột nhiên khẩn trương, lập tức làm đổ ly nước trên bàn ..
"A .. Tôi biết rồi.."- Đồng Tiểu Mễ kích động nói.
Nhóm người đang tán gẫu nghe được cuộc đối thoại của quản lí với Tiểu Mễ và thêm phản ứng của cô, bọn họ nói thêm vài câu rồi tự quay về chỗ ngồi của mình..
Quản lí liếc mắt một cái cũng bước đi, chỉ sở đã đắc tội với Tổng Tài thì không biết còn có thể ở đây được nữa không ..
Đứng trước cửa văn phòng của Tổng Tài, Đồng Tiểu Mễ trở nên khẩn trương, cô vẫn tự nhủ chỉ vì muốn giúp Chu tiểu thư lấy lại vòng cổ thôi, chính là như vậy .. cô không có làm chuyện gì mà tổn thương Trình Mộ Thanh cả ..
Cứ như vậy ! hít sâu, Đồng Tiểu Mễ gõ cửa.
"Vào đi".
Đồng Tiểu Mễ đẩy cửa vào.
_ Trong văn phòng, Đồng Tiểu Mễ vừa bước vào liền cảm giác được không khí vô cùng âm u tức giận ..
"Tổng....Tổng...Tài" Đồng Tiểu Mễ một thân mặc đồng phục đứng ở đó, hai tay khẩn trương nắm lấy.
Nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ, con ngươi Hách Liên Tuyệt không khỏi xoẹt qua tia rét lạnh, nhìn chằm chằm vào Tiểu Mễ -" Đồng Tiểu Mễ".
Đồng Tiểu Mễ cúi đầu, cho dù không nhìn anh cũng cảm giác được ánh mắt của anh với mình, Đồng Tiểu Mễ càng thêm khẩn trương.
"Nói cho tôi biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nếu cô không nói cho tôi biết cô cũng tự hiểu hậu quả cô sẽ không thể gánh nổi" Hách Liên Tuyệt gằn từng chữ ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.