Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 120
Mạc Ngôn Biệt Trí
01/04/2016
Đồng Tiểu Mễ đứng ở
nơi đó, trong lòng như bị lửa đốt, hai tay vò vò quần áo, cúi đầu không
dám nói gì, đối với nhân vật như Hách Liên Tuyệt thì ngay cả dũng khí
ngẩng đầu cũng không có ..
Khí tráng của Hách Liên Tuyệt rất mạnh, thật làm cho Đồng Tiểu Mễ có chút áp bách ..
"Tôi... tôi không biết"- Đồng Tiểu Mễ cúi đầu nói.
"Không biết?" Hách Liên Tuyệt không chút để ý chọn mi, âm thanh lại vô cùng lãnh khốc- " Phải không? Căn cứ vào camera thời gian đó chỉ có cô bên trong, hơn nữa lúc sau cô làm một cái hành động như giàu to rồi vậy, này cái đó cô cũng không biết sao?"
"Tôi....Tôi.. không biết"- Đồng Tiểu Mễ không thừa nhận.
Hách Liên Tuyệt đột nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm - " Cho dù cô không nói, tôi cũng có biện pháp điều tra ra, nhưng công ty của tôi sẽ không mướn người như cô .. cô có thể đi rồi.."
Không thể ngờ, cô bị đuổi việc ... Chính là tìm kiếm cả hết thành phố A mới tìm được một công việc ở đây, nếu không còn công việc này thì mẹ cô làm sao? Ai sẽ nuôi dưỡng mẹ? Mẹ vừa làm giải phẫu, cần nghỉ ngơi cho thật tốt cũng cần bồi dưỡng cho tốt ..
"Tổng Tài.."- Đồng Tiểu Mễ kêu lên -" Tôi thật sự không biết, tại sao lại đuổi tôi?"
"Hừ"- Hách Liên Tuyệt hừ lạnh một tiếng -" Công ty tôi không mướn người không biết gì".
"Việc này không thể trách tôi, là vì cô ta đã cướp đi vòng cổ của Chu Tiểu Thư, tôi chỉ giúp Chu Tiểu Thư lấy lại vòng cổ mà thôi, còn về phần tại sao cô ấy té xỉu tôi không biết"- Đồng Tiểu Mễ dưới tình thế cấp bách nói hết ra.
Hách Liên Tuyệt đột nhiên ngẩng đầu, liếc nhìn Đồng Tiểu Mễ -" Đây gọi là cái cô không biết?"
Đồng Tiểu Mễ ý thức được mình nói gì, liền nhanh che miệng lại, nhưng lời nói cũng đã nói ra rồi, vì thế cô ngẩng đầu nhìn Hách Liên Tuyệt -" Tổng Tài, vì cái gì mà Chu Tiểu Thư tốt như vậy ngài không thương cô ấy? Ngài không nên yêu người phụ nữ kia ? Cô ta chỉ giỏi dùng tâm kế còn đoạt đi vòng cổ của Chu Tiểu Thư, đây là chuyện tôi phải làm, tôi không làm gì sai hết".
Nhìn Đồng Tiểu Mễ, con ngươi của Hách Liên Tuyệt trở nên âm u hiện tại không cần phải nói anh cũng đã biết xảy ra chuyện gì rồi .. Thì ra cứ nghĩ Chu Lâm Na cải tà quy chính thật không ngờ tới....
Thật làm anh quá thất vọng ..
Hách Liên Tuyệt lười giải thích, ấn hạ điện thoại nội bộ -" Hàn Dã, vào đây".
Vài giây sau Hàn Dã đi tới, nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ đứng ở đó, đôi mắt ửng đỏ cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Mang cô ta ra ngoài đi đến phòng nhân sự lấy tiền lương, đồ của cô ta từ nay về sau tôi không muốn thấy trong công ty nữa."
"Được."
"Tại sao? Tôi không có làm gì sai, vì sao đuổi việc tôi? Tôi không sai.. không sai..."- Đồng Tiểu Mễ hô to.
Nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của cô nhưng khí lực rất lớn, Hàn Dã đem cô mang ra ngoài ..
Chính là Đồng Tiểu Mễ chết cũng không thuận theo -" Tôi không sai, tôi chỉ giúp Chu Tiểu Thư đòi lại công lý mà thôi hơn nữa tôi không có làm chuyện tổn thương Trình Mộ Thanh, cô ấy té xỉu là chuyện của cô ta"- Đồng Tiểu Mễ hét lớn.
"Đủ rồi"- Hàn Dã đột nhiên la lớn.
Cả bộ phận thiết kế im lặng, Hàn Dã bình thường là người rất ôn hoà, rất ít khi nhìn thấy anh ta tức giận, nhưng hôm nay anh ta hét lên như vậy làm cả bộ phận thiết kế im phăng phắc.
Hàn Dã nhìn Đồng Tiểu Mễ, không vui nói -" Đồng Tiểu Mễ, tôi thật không biết là cô khờ dại không biết hay là ngu xuẩn thiếu chút nữa cô hại chết Trình Tiểu Thư rồi, tôi không biết cô nghe ai nói về Trình Tiểu Thư, nhưng tôi nói cho cô biết, cái vòng cổ đó không phải của người kia như trong lời nói."
Sau khi nghe Hàn Dã quát xong, Đồng Tiểu Mễ ngưng khóc, nhìn Hàn Dã, anh ta nói thật sao?
"Về sau không có chứng thực thì đừng làm gì hết, tốt nhất đừng làm"- Nói xong, Hàn Dã bỏ đi.
Nếu Đồng Tiểu Mễ còn có một chút lương tri thì nên tự chính mình đi .
Cả bộ phận thiết kế khẽ bàn luận, không ngờ nhìn cô ấy nhỏ người mà lại gan lớn thế .Thiếu chút nữa đã hại chết một mạng sống rồi a..
Đồng Tiểu Mễ đứng ở đó, trong đầu vang vọng lời nói của Hàn Dã, rốt cuộc ai mới nói thật? Rốt cuộc sự thật là sao?
Bốn phía truyền ra giọng nói bàn luận khẽ, chính là Đồng Tiểu Mễ không nghe vào, một lòng nghĩ đến Chu Lâm Na, không, Chu Tiểu Thư tốt nhất vậy, nhất định sẽ không lừa cô,sẽ không..!
********************************
Lúc này, trên TV bỗng hiện ra tin tức, công ty yêu cầu Chu Lâm Na huỷ bỏ hợp đồng, nhưng nguyên nhân cũng không rõ ..
Không ít truyền thông phóng viên nghe được tin này yêu cầu Chu Lâm Na ra mặt, nhưng cô ta vẫn không lộ diện, mà người đại diện Văn Tĩnh nói phải huỷ bỏ, về phần nguyên nhân thì không có nói, nên vô luận phóng viên hỏi thế nào, Văn Tĩnh chỉ ngồi trong xe.
Thật ra đối với một minh tinh, khuôn mặt là điều quan trọng nhất nhưng sau khi Chu Lâm Na bị huỷ dung nhan, công ty đương nhiên huỷ bỏ hợp đồng cùng Chu Lm Na rồi.
Chính là vài ngày ngắn ngủi này, Chu Lâm Na thường nóng lạnh, người đang dùng danh tiếng của cô để lên thì có chút chuyện liền lập tức yêu cầu huỷ bỏ hợp đồng .
Tuy rằng không có gì chứng minh điều đó nhưng chuyện Chu Lâm Na huỷ bỏ hợp đồng, làm cho người khác đều phỏng đoán nhiều thứ .
Hách Liên Tuyệt xem TV, mày không khỏi nhướn cao.
Cô ta lại đang làm quỷ gì vậy? Chính là mặc kệ gì, vẫn phải đi tìm cô ta.
Phòng 010, khách sạn Kiều Lệ Tư.
Biết Hách Liên Tuyệt đến, Chu Lâm Na vừa mừng lại vừa sợ hãi .. không nghĩ anh đến tìm cô, nhưng khuôn mặt bây giờ như vậy lại không dám.
Cô ngồi dưới đất, lạnh run người ..
Hiện tại, Hách Liên Tuyệt đã lười phải xem cô đóng kịch .
"Chu Lâm Na vì sao cô làm vậy?Vì sao lại muốn tổn thương, làm hại Trình Mộ Thanh?"- Hách Liên Tuyệt hỏi.
Nhưng Chu Lâm Na chỉ ngồi dưới đất không nói gì, cả người toàn thân run rẩy ..
Hách Liên Tuyệt đi qua, lắc Chu Lâm Na -" Tôi hỏi cô vì sao làm vậy?"
Mới vừa nói xong, Chu Lâm Na ngẩng đầu, khuôn mặt xấu xí liền thu vào ánh mắt anh, mà lời chất vấn kế tiếp cũng không thể hỏi ra.
Chu Lâm Na nâng con ngươi,đầm đìa nước mắt, nở nụ cười lạnh " Em tổn thương cô ấy? Anh xem mặt em bây giờ đi, có khác gì quỷ ma không? đều do cô ấy ban tặng cho em, nếu không phải cô ấy, em sẽ không biến thành dạng này"- Chu Lâm Na hét lên.
Hách Liên Tuyệt đứng đó,Đôi mắt đảo qua người Chu Lâm Na.
Chu Lâm Na dấu mặt -" Em yêu anh nhiều năm như vậy, em biết lúc trước là em rời bỏ anh, em nghĩ anh cũng yêu em, khoảng cách không thể chia lìa chúng ta nhưng em thật không ngờ anh lại yêu người khác..."- nói xong, nước mắt chảy ra, nhìn rất thương tâm và tuyệt vọng ..
"Có lẽ lúc trước, chúng ta cũng không phải là tình yêu "- Hách Liên Tuyệt nói, cái thời điểm anh thống khổ nhất là Chu Lâm Na khiến cho anh ta vượt qua được, đó là có thể xem như là tình cảm dựa dẫm chứ không phải tình yêu.
"Không"- Chu Lâm Na hô to, xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hách Liên Tuyệt -" Em biết, hiện tại dung nhan của em đã bị huỷ rồi nên anh cứ việc phủ nhận, chính là mặc kệ anh phủ nhận như thế nào anh cũng không có thể nhận thức anh từng yêu em, không thể phủ nhận thời gian đẹp đẽ đó chính là tình yêu".
Hách Liên Tuyệt không nghĩ tới một ngày Chu Lâm Na sẽ bị huỷ dung nhan, anh đã cảnh cáo đừng trêu chọc Trình Mộ Thanh rồi nhưng không nghĩ tới kết quả lại vậy ..
"Về sau, không cần xuất hiện trước mặt cô ấy nữa"- Nói xong, định xoay người rời đi.
"Tuyệt, anh không sợ em sẽ chết sao?"- Chu Lâm Na âm thanh quỷ dị hỏi.
Hách Liên Tuyệt dừng chân, mày nhíu chặt.
Lúc này, Chu Lâm Na cầm một con dao trong tay, sau đó nở nụ cười lạnh lùng " Nếu chúng ta không thể bên nhau, anh cũng không yêu em thì em sẽ dùng cách này để anh vĩnh viễn nhớ về em..".
Nói xong tự cắt cổ tay mình,nhất thời máu chảy ra ..
Hách Liên Tuyệt quay đầu lại, hai tròng mắt mở to, vọt tiến qua, đỡ thân thể của Chu Lâm Na đang quị xuống.
"Điên rồi"- Hách Liên Tuyêt hô to.
Chu Lâm Na nằm trong lòng ngực Hách Liên Tuyệt, nhìn thấy máu dính trên người anh, môi của cô tái nhợt, tay kia thì sờ khuôn mặt của anh, nở nụ cười -" Tuyệt em muốn nói cho anh biết, trên thế giới này, chỉ có em mới có thể chết vì anh, không ai yêu anh hơn em đâu.."
"Không cần hơn nữa, anh mang em đi bệnh viện"- Hách Liên Tuyệt hô, ôm lấy Chu Lâm Na chạy ra ngoài.
Chu Lâm Na không giãy dụa, nhìn Hách Liên Tuyệt, âm thânh suy yếu vô lực -" Tuyệt, nếu em có chết anh phải nhớ rõ đừng quên em, vì vậy trên thế giới người em yêu nhất là anh..."
"Không cần nói nữa, cố gắng lên, anh liền mang em đi bệnh viện" Hách Liên Tuyệt nói.
"Có thể chết trong lòng anh, em đã thoả mãn rồi..."
Khí tráng của Hách Liên Tuyệt rất mạnh, thật làm cho Đồng Tiểu Mễ có chút áp bách ..
"Tôi... tôi không biết"- Đồng Tiểu Mễ cúi đầu nói.
"Không biết?" Hách Liên Tuyệt không chút để ý chọn mi, âm thanh lại vô cùng lãnh khốc- " Phải không? Căn cứ vào camera thời gian đó chỉ có cô bên trong, hơn nữa lúc sau cô làm một cái hành động như giàu to rồi vậy, này cái đó cô cũng không biết sao?"
"Tôi....Tôi.. không biết"- Đồng Tiểu Mễ không thừa nhận.
Hách Liên Tuyệt đột nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm - " Cho dù cô không nói, tôi cũng có biện pháp điều tra ra, nhưng công ty của tôi sẽ không mướn người như cô .. cô có thể đi rồi.."
Không thể ngờ, cô bị đuổi việc ... Chính là tìm kiếm cả hết thành phố A mới tìm được một công việc ở đây, nếu không còn công việc này thì mẹ cô làm sao? Ai sẽ nuôi dưỡng mẹ? Mẹ vừa làm giải phẫu, cần nghỉ ngơi cho thật tốt cũng cần bồi dưỡng cho tốt ..
"Tổng Tài.."- Đồng Tiểu Mễ kêu lên -" Tôi thật sự không biết, tại sao lại đuổi tôi?"
"Hừ"- Hách Liên Tuyệt hừ lạnh một tiếng -" Công ty tôi không mướn người không biết gì".
"Việc này không thể trách tôi, là vì cô ta đã cướp đi vòng cổ của Chu Tiểu Thư, tôi chỉ giúp Chu Tiểu Thư lấy lại vòng cổ mà thôi, còn về phần tại sao cô ấy té xỉu tôi không biết"- Đồng Tiểu Mễ dưới tình thế cấp bách nói hết ra.
Hách Liên Tuyệt đột nhiên ngẩng đầu, liếc nhìn Đồng Tiểu Mễ -" Đây gọi là cái cô không biết?"
Đồng Tiểu Mễ ý thức được mình nói gì, liền nhanh che miệng lại, nhưng lời nói cũng đã nói ra rồi, vì thế cô ngẩng đầu nhìn Hách Liên Tuyệt -" Tổng Tài, vì cái gì mà Chu Tiểu Thư tốt như vậy ngài không thương cô ấy? Ngài không nên yêu người phụ nữ kia ? Cô ta chỉ giỏi dùng tâm kế còn đoạt đi vòng cổ của Chu Tiểu Thư, đây là chuyện tôi phải làm, tôi không làm gì sai hết".
Nhìn Đồng Tiểu Mễ, con ngươi của Hách Liên Tuyệt trở nên âm u hiện tại không cần phải nói anh cũng đã biết xảy ra chuyện gì rồi .. Thì ra cứ nghĩ Chu Lâm Na cải tà quy chính thật không ngờ tới....
Thật làm anh quá thất vọng ..
Hách Liên Tuyệt lười giải thích, ấn hạ điện thoại nội bộ -" Hàn Dã, vào đây".
Vài giây sau Hàn Dã đi tới, nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ đứng ở đó, đôi mắt ửng đỏ cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì.
"Mang cô ta ra ngoài đi đến phòng nhân sự lấy tiền lương, đồ của cô ta từ nay về sau tôi không muốn thấy trong công ty nữa."
"Được."
"Tại sao? Tôi không có làm gì sai, vì sao đuổi việc tôi? Tôi không sai.. không sai..."- Đồng Tiểu Mễ hô to.
Nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của cô nhưng khí lực rất lớn, Hàn Dã đem cô mang ra ngoài ..
Chính là Đồng Tiểu Mễ chết cũng không thuận theo -" Tôi không sai, tôi chỉ giúp Chu Tiểu Thư đòi lại công lý mà thôi hơn nữa tôi không có làm chuyện tổn thương Trình Mộ Thanh, cô ấy té xỉu là chuyện của cô ta"- Đồng Tiểu Mễ hét lớn.
"Đủ rồi"- Hàn Dã đột nhiên la lớn.
Cả bộ phận thiết kế im lặng, Hàn Dã bình thường là người rất ôn hoà, rất ít khi nhìn thấy anh ta tức giận, nhưng hôm nay anh ta hét lên như vậy làm cả bộ phận thiết kế im phăng phắc.
Hàn Dã nhìn Đồng Tiểu Mễ, không vui nói -" Đồng Tiểu Mễ, tôi thật không biết là cô khờ dại không biết hay là ngu xuẩn thiếu chút nữa cô hại chết Trình Tiểu Thư rồi, tôi không biết cô nghe ai nói về Trình Tiểu Thư, nhưng tôi nói cho cô biết, cái vòng cổ đó không phải của người kia như trong lời nói."
Sau khi nghe Hàn Dã quát xong, Đồng Tiểu Mễ ngưng khóc, nhìn Hàn Dã, anh ta nói thật sao?
"Về sau không có chứng thực thì đừng làm gì hết, tốt nhất đừng làm"- Nói xong, Hàn Dã bỏ đi.
Nếu Đồng Tiểu Mễ còn có một chút lương tri thì nên tự chính mình đi .
Cả bộ phận thiết kế khẽ bàn luận, không ngờ nhìn cô ấy nhỏ người mà lại gan lớn thế .Thiếu chút nữa đã hại chết một mạng sống rồi a..
Đồng Tiểu Mễ đứng ở đó, trong đầu vang vọng lời nói của Hàn Dã, rốt cuộc ai mới nói thật? Rốt cuộc sự thật là sao?
Bốn phía truyền ra giọng nói bàn luận khẽ, chính là Đồng Tiểu Mễ không nghe vào, một lòng nghĩ đến Chu Lâm Na, không, Chu Tiểu Thư tốt nhất vậy, nhất định sẽ không lừa cô,sẽ không..!
********************************
Lúc này, trên TV bỗng hiện ra tin tức, công ty yêu cầu Chu Lâm Na huỷ bỏ hợp đồng, nhưng nguyên nhân cũng không rõ ..
Không ít truyền thông phóng viên nghe được tin này yêu cầu Chu Lâm Na ra mặt, nhưng cô ta vẫn không lộ diện, mà người đại diện Văn Tĩnh nói phải huỷ bỏ, về phần nguyên nhân thì không có nói, nên vô luận phóng viên hỏi thế nào, Văn Tĩnh chỉ ngồi trong xe.
Thật ra đối với một minh tinh, khuôn mặt là điều quan trọng nhất nhưng sau khi Chu Lâm Na bị huỷ dung nhan, công ty đương nhiên huỷ bỏ hợp đồng cùng Chu Lm Na rồi.
Chính là vài ngày ngắn ngủi này, Chu Lâm Na thường nóng lạnh, người đang dùng danh tiếng của cô để lên thì có chút chuyện liền lập tức yêu cầu huỷ bỏ hợp đồng .
Tuy rằng không có gì chứng minh điều đó nhưng chuyện Chu Lâm Na huỷ bỏ hợp đồng, làm cho người khác đều phỏng đoán nhiều thứ .
Hách Liên Tuyệt xem TV, mày không khỏi nhướn cao.
Cô ta lại đang làm quỷ gì vậy? Chính là mặc kệ gì, vẫn phải đi tìm cô ta.
Phòng 010, khách sạn Kiều Lệ Tư.
Biết Hách Liên Tuyệt đến, Chu Lâm Na vừa mừng lại vừa sợ hãi .. không nghĩ anh đến tìm cô, nhưng khuôn mặt bây giờ như vậy lại không dám.
Cô ngồi dưới đất, lạnh run người ..
Hiện tại, Hách Liên Tuyệt đã lười phải xem cô đóng kịch .
"Chu Lâm Na vì sao cô làm vậy?Vì sao lại muốn tổn thương, làm hại Trình Mộ Thanh?"- Hách Liên Tuyệt hỏi.
Nhưng Chu Lâm Na chỉ ngồi dưới đất không nói gì, cả người toàn thân run rẩy ..
Hách Liên Tuyệt đi qua, lắc Chu Lâm Na -" Tôi hỏi cô vì sao làm vậy?"
Mới vừa nói xong, Chu Lâm Na ngẩng đầu, khuôn mặt xấu xí liền thu vào ánh mắt anh, mà lời chất vấn kế tiếp cũng không thể hỏi ra.
Chu Lâm Na nâng con ngươi,đầm đìa nước mắt, nở nụ cười lạnh " Em tổn thương cô ấy? Anh xem mặt em bây giờ đi, có khác gì quỷ ma không? đều do cô ấy ban tặng cho em, nếu không phải cô ấy, em sẽ không biến thành dạng này"- Chu Lâm Na hét lên.
Hách Liên Tuyệt đứng đó,Đôi mắt đảo qua người Chu Lâm Na.
Chu Lâm Na dấu mặt -" Em yêu anh nhiều năm như vậy, em biết lúc trước là em rời bỏ anh, em nghĩ anh cũng yêu em, khoảng cách không thể chia lìa chúng ta nhưng em thật không ngờ anh lại yêu người khác..."- nói xong, nước mắt chảy ra, nhìn rất thương tâm và tuyệt vọng ..
"Có lẽ lúc trước, chúng ta cũng không phải là tình yêu "- Hách Liên Tuyệt nói, cái thời điểm anh thống khổ nhất là Chu Lâm Na khiến cho anh ta vượt qua được, đó là có thể xem như là tình cảm dựa dẫm chứ không phải tình yêu.
"Không"- Chu Lâm Na hô to, xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hách Liên Tuyệt -" Em biết, hiện tại dung nhan của em đã bị huỷ rồi nên anh cứ việc phủ nhận, chính là mặc kệ anh phủ nhận như thế nào anh cũng không có thể nhận thức anh từng yêu em, không thể phủ nhận thời gian đẹp đẽ đó chính là tình yêu".
Hách Liên Tuyệt không nghĩ tới một ngày Chu Lâm Na sẽ bị huỷ dung nhan, anh đã cảnh cáo đừng trêu chọc Trình Mộ Thanh rồi nhưng không nghĩ tới kết quả lại vậy ..
"Về sau, không cần xuất hiện trước mặt cô ấy nữa"- Nói xong, định xoay người rời đi.
"Tuyệt, anh không sợ em sẽ chết sao?"- Chu Lâm Na âm thanh quỷ dị hỏi.
Hách Liên Tuyệt dừng chân, mày nhíu chặt.
Lúc này, Chu Lâm Na cầm một con dao trong tay, sau đó nở nụ cười lạnh lùng " Nếu chúng ta không thể bên nhau, anh cũng không yêu em thì em sẽ dùng cách này để anh vĩnh viễn nhớ về em..".
Nói xong tự cắt cổ tay mình,nhất thời máu chảy ra ..
Hách Liên Tuyệt quay đầu lại, hai tròng mắt mở to, vọt tiến qua, đỡ thân thể của Chu Lâm Na đang quị xuống.
"Điên rồi"- Hách Liên Tuyêt hô to.
Chu Lâm Na nằm trong lòng ngực Hách Liên Tuyệt, nhìn thấy máu dính trên người anh, môi của cô tái nhợt, tay kia thì sờ khuôn mặt của anh, nở nụ cười -" Tuyệt em muốn nói cho anh biết, trên thế giới này, chỉ có em mới có thể chết vì anh, không ai yêu anh hơn em đâu.."
"Không cần hơn nữa, anh mang em đi bệnh viện"- Hách Liên Tuyệt hô, ôm lấy Chu Lâm Na chạy ra ngoài.
Chu Lâm Na không giãy dụa, nhìn Hách Liên Tuyệt, âm thânh suy yếu vô lực -" Tuyệt, nếu em có chết anh phải nhớ rõ đừng quên em, vì vậy trên thế giới người em yêu nhất là anh..."
"Không cần nói nữa, cố gắng lên, anh liền mang em đi bệnh viện" Hách Liên Tuyệt nói.
"Có thể chết trong lòng anh, em đã thoả mãn rồi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.