Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 133
Mạc Ngôn Biệt Trí
01/04/2016
Hàn Dã nhìn bộ dạng không được tự nhiên của hai người, thẳng lắc đầu
Rõ ràng ông chủ muốn bắt buộc cô nhưng cảm giác trong hai người có gì đó lạ lạ ... ........
Rất nhanh đã đến Hải Á Loan, Hàn Dã để hai người xuống, Hách Liên Tuyệt kêu Hàn Dã rời đi
Trình Mộ Thanh cùng Hách Liên Tuyệt đứng bên ngoài biệt thự của anh ta, chậm chạp do dự không chịu vào
"Em sao vậy?" Hách Liên Tuyệt hỏi, rõ ràng biết cô không được tự nhiên vì cái gì, rối rắm vì cái gì nhưng chính là không nói ra thôi, anh ta muốn để cho người phụ nữ này phải mở miệng ra, nếu không nhất định từ nay về sau mà có chuyện gì chắc canh ta cô sẽ giữ trong lòng
Trình Mộ Thanh đứng trước cửa, trong lòng không biết là tư vị gì, nhưng có chút khó chịu, mặc kệ tất cả, cô nâng đầu, nhìn anh ta hỏi " Em hỏi anh......"
Hách Liên Tuyệt ninh mi, nhìn đến ánh mắt phát hoả của cô, chỉ biết rằng cô muốn hỏi .
"Cái kia, nhà anh có giấu một nữ nhân nào khác nữa không?"
"Không có!"
Trình Mộ Thanh hiển nhiên là không tin " Nhưng mà, ngày đó lúc em đi vào, nhìn thấy ......"
"Nhìn thấy cái gì?"
"Em thấy Chu Lâm Na ở trong nhà anh, nhưng lại.... ....... anh dám nói không có?" Trình Mộ Thanh cố ý nói ấp úng, không muốn thể hiện mình muốn ăn dấm chua .
Quả nhiên là vậy, hèn gì không trách được ngày hôm sau đó bộ dạng của cô nhìn anh thật lạ .
Lúc này, không biết anh lấy đâu ra một sâu chìa khoá, chìa ra trước mặt Trình Mộ Thanh.
Cô không khỏi sửng sốt, cô nhận ra, cái chìa khoá này chính là lúc trước anh đưa cho cô, ngày đó lúc cô tới có đặt nó trên bàn, nhưng hiện tại ... ........
"Anh......" Mặc dù có điểm ngoài ý muốn, nhưng khoé miệng vẫn nở nụ cười như không có gì, chứng minh tâm tư của cô vừa rồi không tồi .
Hách Liên Tuyệt đột nhiên ôm cô vào trong lòng ngực, hai tay đặt hai bên hông, khoảng cách giữa hai người đã muốn dính vào nhau " Em rốt cuộc cũng hỏi ra"
Trình Mộ Thanh có chút ngoài ý muốn nhìn anh –“ Anh, anh đều đã biết?"
"Ừ" Hách Liên Tuyệt gật gật đầu, vươn tay nhéo cái mũi của cô một cái -" Anh biết em có tâm sự, còn không chịu nói ra!"
Trình Mộ Thanh mở cái miệng, quay mặt qua " Anh nếu đã biết rồi còn hỏi em làm gì!"
" Nếu không làm vậy thì làm sao em mở rộng lòng với anh được?" Hách Liên Tuyệt hỏi.
Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ, vẫn là có chút hờn dỗi " anh đã biết em suy nghĩ gì rồi, anh còn nói là trong nhà anh không có cất giấu người phụ nữ khác !!"
Hách Liên Tuyệt xoay mặt cô qua, thật lòng nhìn thẳng vào " Thật ra ngày em uống thuốc giải, cô ấy vì anh mới tự sát, anh sốt ruột mang cô ấy vào bệnh viện, nhưng không biết ai để lộ tin tức ra ngoài, phóng viên tìm đến bệnh viện, cho nên bất đắc dĩ anh mới đem cô ấy về nhà......Chính là anh không ngờ ngày đó lúc em về thì thấy cảnh tượng đó.... ......."
Trình Mộ Thanh bĩu môi, được rồi, tạm thời tin tưởng " Nhưng anh có dám nói anh không có cảm giác với cô ấy không? Giữa các người đều không làm gì sao?"
"Anh thề"
"Lừa quỷ" Trình Mộ Thanh không tin
"Anh thật sự không có, anh làm vậy là vì thương hại cô ấy, em hẳn biết, từ nhỏ Hách Liên Hùng đả uy độc dược cho anh lớn lên, chính là vài năm trước bỗng nhiên anh phát tác, trong cơ thể không biết có cái gì mà tra tấn anh, làm cho anh rất thống khổ, lúc đó cô ấy đã bên cạnh chăm sóc anh, nên anh làm thế chỉ vì thương hại hoặc là nghĩ tình mà thôi, anh không có yêu cô ấy !"
"Thật sao?" Trình Mộ Thanh hỏi, nghe được anh ta nói Hách Liên Hùng uy độc dược cho anh lớn lên, tuy rằng cô đã biết trước nhưng trong lòng vẫn đau khổ không thôi, thậm chí cảm giác được cái loại ngày đó anh thống khổ ra sao .
Trình Mộ Thanh kiên quyết áp chế cảm xúc này xuống, nhìn anh -" Cho nên anh lấy thân báo đáp? Lấy thân nếm thử?" Trình Mộ Thanh chanh chua nói.
"Ngày đó em thấy được gì?" Nghe khẩu khí của cô như vậy, anh vẫn là vui vẻ.
"em thấy cô ấy mặc áo của anh trong.... ......." Trình Mộ Thanh một cỗ nhiệt nói ra, sau đó nâng mau nhìn Hách Liên Tuyệt, hai má của cô đồng thời đỏ lên, giống như hoả thiêu vậy
"Cho nên, em ghen sao?" Hách Liên Tuyệt để sát cái chán của mình vào chán của Trình Mộ Thanh, trêu tức hỏi.
"Không có a.... ......." Trình Mộ Thanh khẩu thị tâm phi nói
"A, phải không? Chúng ta bây giờ trở về đi!" Nói xong, Hách Liên Tuyệt liền hướng vào bên trong.
"Này, anh thực không định nói ra sao?" Trình Mộ Thanh tức giận kêu lại
"dù sao em cũng không ăn dấm chua, anh còn giải thích gì nữa?" Hách Liên Tuyệt có điểm thất vọng nói
"Anh ——"
Hách Liên Tuyệt nhìn cô
Trình Mộ Thanh cúi đầu " Một Chút.... ......."
Nghe vậy, anh ta nở nụ cười, nhìn thấy bộ dạng này của cô thật sự rất đáng yêu, tưởng tượng người phụ nữ này từ nay về sau sẽ thuộc về anh, trong tâm vô cùng thoả mãn, so với mấy triệu còn cao hứng hơn, không, này căn bản là không thể so sánh với bất cứ cái gì.
"Còn không mau giải thích". Trình Mộ Thanh lôi kéo anh nói.
Hách Liên Tuyệt nở nụ cười -" Hôn anh một cái thì anh sẽ giải thích cho em nghe".
Trình Mộ Thanh trừng anh, chính là anh có bộ dạng ' em không hôn, anh sẽ không nói'
Vì thế, Trình Mộ Thanh nhìn bốn phía, này là trời tối chắc sẽ không ai nhìn thấy, nghĩ nghĩ, cô nhón chân hôn lên mặt anh .
Nụ hôn này tuy rằng ngắn ngủi nhưng cũng không dám tái hôn lại, nếu không trong chốc lái tiểu dã man phát uy nữa thì khổ ..
Suy nghĩ xong " Thật ra ngày đó cô ấy tắm xong, tự mình đi tìm quần áo của anh mặc vào, anh ở trong phòng sách làm việc, cô ấy mang cafe vào cho anh, nên.... ......."
"Vì thế được cái đó?" Trình Mộ Thanh khẩn trương hỏi, tay tự vò vò quần áo của mình, một bộ dạng ' anh dám làm thì em sẽ liền giết anh'
Hách Liên Tuyệt trảo qua cái tay thô lỗ của cô " Vì thế cô ấy yêu thương nhung nhớ anh"
" Hách Liên Tuyệt!!!" Trình Mộ Thanh thật sự có bộ dạng muốn giết anh ta
"Bất quá anh là người như thế nào a, không có ngồi tùm lum chỗ, trừ em ra, thì không là ai cả, anh mắng cô ấy rồi kêu cô ấy ra ngoài ... ........" Hách Liên Tuyệt nói, trong lời nói còn không quên tự kỷ một chút, lấy lòng Trình Mộ Thanh một chút
Trình Mộ Thanh nhíu mày " Chỉ vậy thôi sao?"
"Ừ, anh thề" Hách Liên Tuyệt nói, hiện tại anh ta giống như bị bà xã quản nghiêm vậy, còn phải thề thốt với phụ nữ, xem ra đời này anh phải ngã quỵ trong tay cô rồi.
Trình Mộ Thanh suy nghĩ hạ, thì thào tự nói " Trách khôg được vì sao hôm đó cô ta giận dữ như vậy, thì ra mọi chuyện là như thế !"
"Cái dạng gì?" Hách Liên Tuyệt chớp mắt hỏi, khuôn mặt khí suất mang theo vài phần đáng yêu
"Bất mãn dục cầu" Trình Mộ Thanh nói từng chữ
... ...... .........
Thật ra bộ dạng ghen tức của Trình Mộ Thanh vẫn rất khả ái, so với cô nói cùng anh không quan hệ, không bo giờ ...
Hách Liên Tuyệt đem cái chìa khoá đưa cho Trình Mộ Thanh " Lấy đi, đừng đánh mất a, chỉ có em mới là chủ nhân ở đây"
Trình Mộ Thanh cầm lấy chìa khoá, nhìn chìa khoá trong tay hiện tại cái này với lúc trước có cảm giác thật bất đồng
"Nữ chủ nhân?" Trình Mộ Thanh lẩm bẩm nói
"Ừ..." Hách Liên Tuyệt gật gật đầu
"Em vào đây ở thì nên đem những đồ đạt của Chu Lâm Na ném đi, cho dù là sàn nhà, hay ra giường em đều sẽ thay đổi cái mới"
"Được"
"Quần áo của anh mà cô ấy đã từng mặc qua, dù cho nó đáng giá bao nhiêu vẫn phải bỏ đi"
"Được"
"Phòng tắm cô ấy dùng qua phải sơn sửa lại cho mới"
"được"
"Phòng ngủ của cô ấy đã từng ngủ qua, em sẽ huỷ bỏ"
"Được"
"... ........"
"... ........"
Mặc kệ cô ra yêu cầu gì, anh cũng đáp ứng
Thật ra cô nói ra mà anh đáp ứng cô rất sảng khoái, sau đó bỗng nhiên nhíu mày, xoay người " Cô ta có dùng qua thân thể của anh chưa?"
"Ách...Này!!" Hách Liên Tuyệt không biết nói thế nào, này thực đáp án rõ rang.
"Được, cũng đem anh đi thay đổi"- Nói xong, Trình Mộ Thanh bước nhanh vào trong.
Hách Liên Tuyệt sửng sốt, nhanh chóng đuổi theo " Người phụ nữ này, em dám.... ......."
*******************
Trong phòng tắm, Chu Lâm Na đứng trước gương, nhìn tướng mạo thân thể bên trong gương, lả lướt có hứng thú, không có chỗ nào là bị tiêu tan hương vị dụ hoặc, người hoàn mĩ như vậy lại bởi vì cái vết xẹo mà đẩy cô xuống đáy vực sâu
Hiện tại, bên ngoài các tập chí đều đăng tin về việc cô bị huỷ dung nhan, công ty thì huỷ bỏ hợp đồng, ngay cả Hách Liên Tuyệt cũng từ bỏ cô.
Cái loại này thật sự mà phát sinh ra từ bên trong, bất quá càng về sau, càng có thể cảm nhận được sự ấm lạnh của nhân tình, thế giới này căn bản là chẳng có thể tin ai, sống chỉ có thể dựa vào chính mình, chính mình mà thôi !
Lúc này, Chu Lâm Na cầm di động gọi cho một dãy số " Alo, là giáo sư Đổng sao? Tôi biết ông rất giỏi về việc xoá bỏ các vết sẹo, tôi nghĩ ông phải ưu đãi với tôi một chút?......" Chu Lâm Na ánh mắt hiện lên một tia khôi hài, môi đỏ mọng châm chọc " Ưu đãi chính là ông muốn gì cũng được......Được,tôi sẽ chờ tin tức của ông".
Cúp điện thoại, Chu Lâm Na lại tự nhìn vào trong gương, sắc mặt quỷ mị làm cho người ta đáng sợ !
Đều có thể thừa dịp hư mà vào ......
Chu Lâm Na tắm rửa, thay đổi quần áo, trang điểm sau đó tìm một chiếc mũ và khăng quàng cổ cộng thêm khẩu trang, bịt kín mít thân thể lại !
Ra cửa khách sạn, cô gọi xe, đi thẳng đến khách sạn của người kia ......
Nhấn chuông, mở cửa ra, là một cái người đàn ông có cái bụng bự mở cửa, trên người ông ta duy nhất chỉ quấn một cái khăn tắm, tuy rằng đầu không phải hói nhưng vóc dáng so với Chu Lâm Na vẫn là thấp hơn một khúc
Đó chính là người cô vừa gọi điện, Đổng Giáo Sư !
Nhìn thấy Chu Lâm Na, sắc mặt anh ta lộ ra nụ cười hèn, chạy nhanh lôi kéo cô vào . Đây gọi là giáo sư,đã từng học qua giáo dục cao đẳng, là một người giáo sư mặc tây trang nhận được sự ca ngợi của quốc gia, Chu Lâm Na hận, không chỗ phát tiết !
Chu Lâm Na không thể biểu hiện những gì mình bất mãn, bởi vì cô cần anh ta xoá vết xẹo trên mặt đi như vậy mới có thể khôi phục lại dáng người như xưa, mới có cơ hội giết chết Trình Mộ Thanh !
Chu Lâm Na cởi bỏ cái khăn quàng cổ và khẩu trang, lộ ra sắc mặt tái nhợt xinh đẹp còn có thêm cái xẹo dấu X
Sau khi Đổng giáo sư nhìn xong cũng không biểu hiện gì, ông ta chính là cao thủ trong việc xoá vết sẹo, bộ dạng nào vết sẹo nào ông cũng đã từng thấy qua, nhưng Chu Lâm Na là một đại minh tinh, anh ta đã thích từ lâu rồi bây giờ mới có cơ hội nhìn đến
"Giáo sư, ông xem vết sẹo trên mặt tôi có thể xoá đi không?" Chu Lâm Na hỏi
"Tất nhiên, vết sẹo xấu hơn tôi còn có thể xoá, nhưng phải xem hôm nay cô hầu hạ tôi như thế nào đã ...... Nên nhớ thuốc của tôi rất quý" Đổng Giáo Sư mễ mi nhìn Chu Lâm Na nói
Cái ánh mắt của ông ta làm cho Chu Lâm Na cảm thấy ghê tỏm, tuy rằng trong giới show không ít quy tắc ngầm là các đại minh tinh sẽ lên giường với đạo diễn để được vai trong phim, nhưng cô chưa bao giờ gặp qua một người ghê tởm như thế này ..
Thân thể chính là vấn đề, bất quá hiện tại Chu Lâm Na không để ý gì nhiều, những gì cô cần chỉ là một người .
Ngay lúc này, Chu Lâm Na tháo giày cao gót, cởi áo khoát ra, bên trong chi còn lại một cái thắt lưng, lộ ra một bộ ngực tròn đầy làm cho Đổng Giáo Sư thiếu chút nữa đã xịt máu mũi !
Chu Lm Na không nhìn ánh mắt của ông ta, cởi cái váy ngắn trên người, bên trong còn duy nhất cái quần nhỏ màu đen, cô đã xem rất nhiều video, những người giống gã này sẽ rất thích chơi đùa, hơn nữa rất thích những người không mặc áo lót, bên trong lại phải ẩn ẩn hiện hiện .
Thân thể của anh ta phi thường tốt, đã sớm dựng đứng lên, giờ phút này liền đem Chu Lâm Na đặt lên giường, rồi chơi đùa, chơi đùa !
Rõ ràng ông chủ muốn bắt buộc cô nhưng cảm giác trong hai người có gì đó lạ lạ ... ........
Rất nhanh đã đến Hải Á Loan, Hàn Dã để hai người xuống, Hách Liên Tuyệt kêu Hàn Dã rời đi
Trình Mộ Thanh cùng Hách Liên Tuyệt đứng bên ngoài biệt thự của anh ta, chậm chạp do dự không chịu vào
"Em sao vậy?" Hách Liên Tuyệt hỏi, rõ ràng biết cô không được tự nhiên vì cái gì, rối rắm vì cái gì nhưng chính là không nói ra thôi, anh ta muốn để cho người phụ nữ này phải mở miệng ra, nếu không nhất định từ nay về sau mà có chuyện gì chắc canh ta cô sẽ giữ trong lòng
Trình Mộ Thanh đứng trước cửa, trong lòng không biết là tư vị gì, nhưng có chút khó chịu, mặc kệ tất cả, cô nâng đầu, nhìn anh ta hỏi " Em hỏi anh......"
Hách Liên Tuyệt ninh mi, nhìn đến ánh mắt phát hoả của cô, chỉ biết rằng cô muốn hỏi .
"Cái kia, nhà anh có giấu một nữ nhân nào khác nữa không?"
"Không có!"
Trình Mộ Thanh hiển nhiên là không tin " Nhưng mà, ngày đó lúc em đi vào, nhìn thấy ......"
"Nhìn thấy cái gì?"
"Em thấy Chu Lâm Na ở trong nhà anh, nhưng lại.... ....... anh dám nói không có?" Trình Mộ Thanh cố ý nói ấp úng, không muốn thể hiện mình muốn ăn dấm chua .
Quả nhiên là vậy, hèn gì không trách được ngày hôm sau đó bộ dạng của cô nhìn anh thật lạ .
Lúc này, không biết anh lấy đâu ra một sâu chìa khoá, chìa ra trước mặt Trình Mộ Thanh.
Cô không khỏi sửng sốt, cô nhận ra, cái chìa khoá này chính là lúc trước anh đưa cho cô, ngày đó lúc cô tới có đặt nó trên bàn, nhưng hiện tại ... ........
"Anh......" Mặc dù có điểm ngoài ý muốn, nhưng khoé miệng vẫn nở nụ cười như không có gì, chứng minh tâm tư của cô vừa rồi không tồi .
Hách Liên Tuyệt đột nhiên ôm cô vào trong lòng ngực, hai tay đặt hai bên hông, khoảng cách giữa hai người đã muốn dính vào nhau " Em rốt cuộc cũng hỏi ra"
Trình Mộ Thanh có chút ngoài ý muốn nhìn anh –“ Anh, anh đều đã biết?"
"Ừ" Hách Liên Tuyệt gật gật đầu, vươn tay nhéo cái mũi của cô một cái -" Anh biết em có tâm sự, còn không chịu nói ra!"
Trình Mộ Thanh mở cái miệng, quay mặt qua " Anh nếu đã biết rồi còn hỏi em làm gì!"
" Nếu không làm vậy thì làm sao em mở rộng lòng với anh được?" Hách Liên Tuyệt hỏi.
Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ, vẫn là có chút hờn dỗi " anh đã biết em suy nghĩ gì rồi, anh còn nói là trong nhà anh không có cất giấu người phụ nữ khác !!"
Hách Liên Tuyệt xoay mặt cô qua, thật lòng nhìn thẳng vào " Thật ra ngày em uống thuốc giải, cô ấy vì anh mới tự sát, anh sốt ruột mang cô ấy vào bệnh viện, nhưng không biết ai để lộ tin tức ra ngoài, phóng viên tìm đến bệnh viện, cho nên bất đắc dĩ anh mới đem cô ấy về nhà......Chính là anh không ngờ ngày đó lúc em về thì thấy cảnh tượng đó.... ......."
Trình Mộ Thanh bĩu môi, được rồi, tạm thời tin tưởng " Nhưng anh có dám nói anh không có cảm giác với cô ấy không? Giữa các người đều không làm gì sao?"
"Anh thề"
"Lừa quỷ" Trình Mộ Thanh không tin
"Anh thật sự không có, anh làm vậy là vì thương hại cô ấy, em hẳn biết, từ nhỏ Hách Liên Hùng đả uy độc dược cho anh lớn lên, chính là vài năm trước bỗng nhiên anh phát tác, trong cơ thể không biết có cái gì mà tra tấn anh, làm cho anh rất thống khổ, lúc đó cô ấy đã bên cạnh chăm sóc anh, nên anh làm thế chỉ vì thương hại hoặc là nghĩ tình mà thôi, anh không có yêu cô ấy !"
"Thật sao?" Trình Mộ Thanh hỏi, nghe được anh ta nói Hách Liên Hùng uy độc dược cho anh lớn lên, tuy rằng cô đã biết trước nhưng trong lòng vẫn đau khổ không thôi, thậm chí cảm giác được cái loại ngày đó anh thống khổ ra sao .
Trình Mộ Thanh kiên quyết áp chế cảm xúc này xuống, nhìn anh -" Cho nên anh lấy thân báo đáp? Lấy thân nếm thử?" Trình Mộ Thanh chanh chua nói.
"Ngày đó em thấy được gì?" Nghe khẩu khí của cô như vậy, anh vẫn là vui vẻ.
"em thấy cô ấy mặc áo của anh trong.... ......." Trình Mộ Thanh một cỗ nhiệt nói ra, sau đó nâng mau nhìn Hách Liên Tuyệt, hai má của cô đồng thời đỏ lên, giống như hoả thiêu vậy
"Cho nên, em ghen sao?" Hách Liên Tuyệt để sát cái chán của mình vào chán của Trình Mộ Thanh, trêu tức hỏi.
"Không có a.... ......." Trình Mộ Thanh khẩu thị tâm phi nói
"A, phải không? Chúng ta bây giờ trở về đi!" Nói xong, Hách Liên Tuyệt liền hướng vào bên trong.
"Này, anh thực không định nói ra sao?" Trình Mộ Thanh tức giận kêu lại
"dù sao em cũng không ăn dấm chua, anh còn giải thích gì nữa?" Hách Liên Tuyệt có điểm thất vọng nói
"Anh ——"
Hách Liên Tuyệt nhìn cô
Trình Mộ Thanh cúi đầu " Một Chút.... ......."
Nghe vậy, anh ta nở nụ cười, nhìn thấy bộ dạng này của cô thật sự rất đáng yêu, tưởng tượng người phụ nữ này từ nay về sau sẽ thuộc về anh, trong tâm vô cùng thoả mãn, so với mấy triệu còn cao hứng hơn, không, này căn bản là không thể so sánh với bất cứ cái gì.
"Còn không mau giải thích". Trình Mộ Thanh lôi kéo anh nói.
Hách Liên Tuyệt nở nụ cười -" Hôn anh một cái thì anh sẽ giải thích cho em nghe".
Trình Mộ Thanh trừng anh, chính là anh có bộ dạng ' em không hôn, anh sẽ không nói'
Vì thế, Trình Mộ Thanh nhìn bốn phía, này là trời tối chắc sẽ không ai nhìn thấy, nghĩ nghĩ, cô nhón chân hôn lên mặt anh .
Nụ hôn này tuy rằng ngắn ngủi nhưng cũng không dám tái hôn lại, nếu không trong chốc lái tiểu dã man phát uy nữa thì khổ ..
Suy nghĩ xong " Thật ra ngày đó cô ấy tắm xong, tự mình đi tìm quần áo của anh mặc vào, anh ở trong phòng sách làm việc, cô ấy mang cafe vào cho anh, nên.... ......."
"Vì thế được cái đó?" Trình Mộ Thanh khẩn trương hỏi, tay tự vò vò quần áo của mình, một bộ dạng ' anh dám làm thì em sẽ liền giết anh'
Hách Liên Tuyệt trảo qua cái tay thô lỗ của cô " Vì thế cô ấy yêu thương nhung nhớ anh"
" Hách Liên Tuyệt!!!" Trình Mộ Thanh thật sự có bộ dạng muốn giết anh ta
"Bất quá anh là người như thế nào a, không có ngồi tùm lum chỗ, trừ em ra, thì không là ai cả, anh mắng cô ấy rồi kêu cô ấy ra ngoài ... ........" Hách Liên Tuyệt nói, trong lời nói còn không quên tự kỷ một chút, lấy lòng Trình Mộ Thanh một chút
Trình Mộ Thanh nhíu mày " Chỉ vậy thôi sao?"
"Ừ, anh thề" Hách Liên Tuyệt nói, hiện tại anh ta giống như bị bà xã quản nghiêm vậy, còn phải thề thốt với phụ nữ, xem ra đời này anh phải ngã quỵ trong tay cô rồi.
Trình Mộ Thanh suy nghĩ hạ, thì thào tự nói " Trách khôg được vì sao hôm đó cô ta giận dữ như vậy, thì ra mọi chuyện là như thế !"
"Cái dạng gì?" Hách Liên Tuyệt chớp mắt hỏi, khuôn mặt khí suất mang theo vài phần đáng yêu
"Bất mãn dục cầu" Trình Mộ Thanh nói từng chữ
... ...... .........
Thật ra bộ dạng ghen tức của Trình Mộ Thanh vẫn rất khả ái, so với cô nói cùng anh không quan hệ, không bo giờ ...
Hách Liên Tuyệt đem cái chìa khoá đưa cho Trình Mộ Thanh " Lấy đi, đừng đánh mất a, chỉ có em mới là chủ nhân ở đây"
Trình Mộ Thanh cầm lấy chìa khoá, nhìn chìa khoá trong tay hiện tại cái này với lúc trước có cảm giác thật bất đồng
"Nữ chủ nhân?" Trình Mộ Thanh lẩm bẩm nói
"Ừ..." Hách Liên Tuyệt gật gật đầu
"Em vào đây ở thì nên đem những đồ đạt của Chu Lâm Na ném đi, cho dù là sàn nhà, hay ra giường em đều sẽ thay đổi cái mới"
"Được"
"Quần áo của anh mà cô ấy đã từng mặc qua, dù cho nó đáng giá bao nhiêu vẫn phải bỏ đi"
"Được"
"Phòng tắm cô ấy dùng qua phải sơn sửa lại cho mới"
"được"
"Phòng ngủ của cô ấy đã từng ngủ qua, em sẽ huỷ bỏ"
"Được"
"... ........"
"... ........"
Mặc kệ cô ra yêu cầu gì, anh cũng đáp ứng
Thật ra cô nói ra mà anh đáp ứng cô rất sảng khoái, sau đó bỗng nhiên nhíu mày, xoay người " Cô ta có dùng qua thân thể của anh chưa?"
"Ách...Này!!" Hách Liên Tuyệt không biết nói thế nào, này thực đáp án rõ rang.
"Được, cũng đem anh đi thay đổi"- Nói xong, Trình Mộ Thanh bước nhanh vào trong.
Hách Liên Tuyệt sửng sốt, nhanh chóng đuổi theo " Người phụ nữ này, em dám.... ......."
*******************
Trong phòng tắm, Chu Lâm Na đứng trước gương, nhìn tướng mạo thân thể bên trong gương, lả lướt có hứng thú, không có chỗ nào là bị tiêu tan hương vị dụ hoặc, người hoàn mĩ như vậy lại bởi vì cái vết xẹo mà đẩy cô xuống đáy vực sâu
Hiện tại, bên ngoài các tập chí đều đăng tin về việc cô bị huỷ dung nhan, công ty thì huỷ bỏ hợp đồng, ngay cả Hách Liên Tuyệt cũng từ bỏ cô.
Cái loại này thật sự mà phát sinh ra từ bên trong, bất quá càng về sau, càng có thể cảm nhận được sự ấm lạnh của nhân tình, thế giới này căn bản là chẳng có thể tin ai, sống chỉ có thể dựa vào chính mình, chính mình mà thôi !
Lúc này, Chu Lâm Na cầm di động gọi cho một dãy số " Alo, là giáo sư Đổng sao? Tôi biết ông rất giỏi về việc xoá bỏ các vết sẹo, tôi nghĩ ông phải ưu đãi với tôi một chút?......" Chu Lâm Na ánh mắt hiện lên một tia khôi hài, môi đỏ mọng châm chọc " Ưu đãi chính là ông muốn gì cũng được......Được,tôi sẽ chờ tin tức của ông".
Cúp điện thoại, Chu Lâm Na lại tự nhìn vào trong gương, sắc mặt quỷ mị làm cho người ta đáng sợ !
Đều có thể thừa dịp hư mà vào ......
Chu Lâm Na tắm rửa, thay đổi quần áo, trang điểm sau đó tìm một chiếc mũ và khăng quàng cổ cộng thêm khẩu trang, bịt kín mít thân thể lại !
Ra cửa khách sạn, cô gọi xe, đi thẳng đến khách sạn của người kia ......
Nhấn chuông, mở cửa ra, là một cái người đàn ông có cái bụng bự mở cửa, trên người ông ta duy nhất chỉ quấn một cái khăn tắm, tuy rằng đầu không phải hói nhưng vóc dáng so với Chu Lâm Na vẫn là thấp hơn một khúc
Đó chính là người cô vừa gọi điện, Đổng Giáo Sư !
Nhìn thấy Chu Lâm Na, sắc mặt anh ta lộ ra nụ cười hèn, chạy nhanh lôi kéo cô vào . Đây gọi là giáo sư,đã từng học qua giáo dục cao đẳng, là một người giáo sư mặc tây trang nhận được sự ca ngợi của quốc gia, Chu Lâm Na hận, không chỗ phát tiết !
Chu Lâm Na không thể biểu hiện những gì mình bất mãn, bởi vì cô cần anh ta xoá vết xẹo trên mặt đi như vậy mới có thể khôi phục lại dáng người như xưa, mới có cơ hội giết chết Trình Mộ Thanh !
Chu Lâm Na cởi bỏ cái khăn quàng cổ và khẩu trang, lộ ra sắc mặt tái nhợt xinh đẹp còn có thêm cái xẹo dấu X
Sau khi Đổng giáo sư nhìn xong cũng không biểu hiện gì, ông ta chính là cao thủ trong việc xoá vết sẹo, bộ dạng nào vết sẹo nào ông cũng đã từng thấy qua, nhưng Chu Lâm Na là một đại minh tinh, anh ta đã thích từ lâu rồi bây giờ mới có cơ hội nhìn đến
"Giáo sư, ông xem vết sẹo trên mặt tôi có thể xoá đi không?" Chu Lâm Na hỏi
"Tất nhiên, vết sẹo xấu hơn tôi còn có thể xoá, nhưng phải xem hôm nay cô hầu hạ tôi như thế nào đã ...... Nên nhớ thuốc của tôi rất quý" Đổng Giáo Sư mễ mi nhìn Chu Lâm Na nói
Cái ánh mắt của ông ta làm cho Chu Lâm Na cảm thấy ghê tỏm, tuy rằng trong giới show không ít quy tắc ngầm là các đại minh tinh sẽ lên giường với đạo diễn để được vai trong phim, nhưng cô chưa bao giờ gặp qua một người ghê tởm như thế này ..
Thân thể chính là vấn đề, bất quá hiện tại Chu Lâm Na không để ý gì nhiều, những gì cô cần chỉ là một người .
Ngay lúc này, Chu Lâm Na tháo giày cao gót, cởi áo khoát ra, bên trong chi còn lại một cái thắt lưng, lộ ra một bộ ngực tròn đầy làm cho Đổng Giáo Sư thiếu chút nữa đã xịt máu mũi !
Chu Lm Na không nhìn ánh mắt của ông ta, cởi cái váy ngắn trên người, bên trong còn duy nhất cái quần nhỏ màu đen, cô đã xem rất nhiều video, những người giống gã này sẽ rất thích chơi đùa, hơn nữa rất thích những người không mặc áo lót, bên trong lại phải ẩn ẩn hiện hiện .
Thân thể của anh ta phi thường tốt, đã sớm dựng đứng lên, giờ phút này liền đem Chu Lâm Na đặt lên giường, rồi chơi đùa, chơi đùa !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.