Chương 48: Keo Kiệt Keo Kiệt.
Bình Phong Tử
09/09/2021
Chí Hào mang bọn họ đi tới cửa khách sạn nhà Thượng Quan Nam Trì thì dừng lại. Ôn Tiểu Nhã nói: "Đây không phải khách sạn nhà anh sao?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đúng vậy, có vấn đề gì không?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Khách sạn này của anh có chỗ ăn cơm không thế?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Khách sạn mà không có cơm thì làm sao mà gọi là khách sạn được?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Lần trước bọn tôi tới đây đâu có thấy chỗ nào để ăn cơm đâu!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Lần trước mấy người tới chắc đi từ cái cửa kia đúng không cho nên không thấy được là đúng rồi. Bây giờ nếu đi từ cái cửa này thì có thể trực tiếp đến thăm chỗ ăn cơm tầng 1 chia thành 2 phòng nhưng từ tầng 2 ai trở lên thì sẽ thông nhau trở thành một phòng như bình thường."
Trần Chí Hào nhìn đến Thượng Quan Nam Trì vẫn đang đứng trước cửa giới thiệu về khách sạn nói: "Hai người vẫn định ở đây nói rõ ràng về cái khách sạn này thì mới chịu đi vào hay sao?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tại em ấy hỏi trước mà, không phải anh nên đi vào gọi món hay sao? Đừng quên hôm nay là anh mời khách đấy không có chuyện miễn phí đâu."
Trần Chí Hào nói: "Anh cho rằng tôi sẽ keo kiệt như anh sao tự mình mở một cái khách sạn lớn như thế nhưng một bữa cơm cũng chưa mời được người yêu của mình đến ăn, mỗi ngày đều lượn ăn cơm ở ngoài quán."
Thượng Quan Nam Trì thật là bị Trần Chí Hào nói cho tức chết nhưng Trần Chí Hào cố tình nói ra lời độc địa nhưng mỗi lời nói ra đều là nói thật khiến cho Thượng Quan Nam Trì không trả lời được.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, chúng ta đi vào, mặc kệ anh ta."
Trần Chí Hào cũng nói: "Lan Lan, chúng ta cũng đi vào đi anh không muốn nói nhảm nhiều với anh ta nữa." Nói xong đều đi vào.
Thượng Quan Nam Trì cùng Trần Chí Hào đều là người từng trải cảm thấy đi vào khách sạn ăn ngoại trừ xa hoa thì cũng chẳng được cái gì cả. Nhưng mà Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan thì lại khác hai cô gái này cứ như như mấy bà già mới vừa lên thành phố, bên kia ngó một cái bên này ngó một cái.
Hiện tại đã tới giờ ăn cơm nên người đến đây cũng rất đông, người phục vụ nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì, liền nhanh chóng chạy lại hỏi muốn ngồi ở nơi nào.
Thượng Quan Nam Trì chỉ vào Trần Chí Hào nói: "Cậu hỏi anh ta đi hôm nay là anh ta mời khách không cần ghi nợ cũng không cần giảm giá cho anh ta đâu."
Người phục vụ mỉm cười nhìn Trần Chí Hào, hỏi: "Tiên sinh xin hỏi anh muốn ngồi ở trong phòng riêng hay là ngồi ngoài đại sảnh."
Trần Chí Hào nói: "Đại sảnh là được rồi, ông chủ của các anh đúng là keo kiệt vậy mà lại không giảm giá cho tôi nữa chứ. Anh nhớ lấy thêm máy bình rượu trắng không cần loại tốt đâu lấy tùy tiện là được rồi."
Thượng Quan Nam Trì ra vẻ không sao cả nhún nhún vai, sau đó ngồi xuống. Người phục vụ lấy thực đơn cho bọn họ gọi món ăn, Trần Chí Hào cầm đồ ăn đưa cho Lan Lan, nói: "Lan Lan, em chọn đi thích ăn cái gì gọi cái đó."
Lan Lan nhìn một chút, giá đắt muốn chết. Cô nhanh chóng đưa thực đơn cho Trần Chí Hào. Nói: "Mấy món này cũng đắt quá đi! Em không chọn đâu vẫn là anh chọn thì hơn em ăn gì cũng được."
Thượng Quan Nam Trì lấy thực đơn từ bên Trần Chí Hào lại đây. Nói "Tiểu Nhã, em cứ thoải mái chọn đi con của chúng ta phải ăn món tốt một chút mới được."
Trần Chí Hào nói: "Như bọn cướp vậy H
hôm nay tôi mời khách, hai người không có quyền gọi món đâu."
Thượng Quan Nam Trì mặc kệ anh ta, tiếp tục cùng Ôn Tiểu Nhã thảo luận nên chọn món nào.
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan, em cũng gần lại một chút em, em xem hai người đó ngồi sắp ôm ôm nhau luôn rồi kìa, chắc không nhìn thấy ai vào mắt rồi."
Thượng Quan Nam Trì nghe được Trần Chí Hào nói như vậy, anh thuận tiện liền hôn lên trán Ôn Tiểu Nhã. Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh làm gì vậy bọn họ đang nhìn kìa." Thượng Quan Nam Trì không nói chuyện.
Đôi mắt của Trần Chí Hào muốn rớt xuống luôn rồi. Nói: "Anh có thể để chú ý ra mình đang ở đâu được không? Đây là nơi mọi người đều ăn cơm chứ không phải phòng riêng của hai người đâu."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đây là địa bàn của tôi muốn như thế nào thì như thế đấy anh quãng được tôi sao?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Hai người các anh có thể hòa bình sống chung hay không? Hai người cứ tiếp tục đầu võ mồm như thế em sẽ đi để chỗ này lại cho hai người cãi đủ luôn đấy."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã đừng nóng giận a! Nếu không lúc sinh con bé sẽ suốt ngày cáu gắt đấy."
Trần Chí Hào nói: "Thượng Quan Nam Trì, Tiểu Nhã cũng đã có con của anh rồi vậy mà anh vẫn chưa tính đến chuyện kết hôn với cô ấy hay sao? Không phải anh muốn cô ấy tiếp tục không có danh phận mà ở với anh như thế chứ"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tôi tự biết tính toán của mình, không cần anh lo cho, anh tự cho cho mình thì tốt hơn."
Trần Chí Hào nói: "Tôi phải lo cái gì?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh trở về đây vì Lan Lan người khác không biết nhưng tôi biết anh cứ tiếp tục sống như bây giờ mà không hoàn thành nhiệm vụ thì đến tôi cũng không giúp được anh đâu."
Trần Chí Hào nói: "Anh lén lút điều tra tôi, đây là rảnh quá không có việc gì làm hay sao?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đừng nói có nói như thế chứ tôi chỉ làm muốn xem coi mình có thể giúp đỡ được anh cái gì không thôi mà."
Trần Chí Hào nói: "Chồn chúc Tết gà không phải chuyện gì tốt."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh hiểu là được."
Lúc này người phục vụ cầm 5 bình rượu trắng tới, cũng bắt đầu đưa đồ ăn lên. Trần Chí Hào kêu người phục vụ lấy 10 cái cái ly tới.
Người phục vụ thực mau liền đem lên, Trần Chí Hào đem cái ly đều rót đầy rượu, sau đó nói: "Anh năm ly, tôi năm ly, uốn cạn. Uống tới lúc nào gục mới thôi, dám không?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Có gì không dám, chỉ là bây giờ tôi có vấn đề muốn hỏi anh."
Trần Chí Hào nói: "Có chuyện gì mau nói."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Trên người anh có cái gì coi là đánh giá không?"
Trần Chí Hào nhìn xem trên người, sau đó nhìn đến trên tay đồng hồ nói: "Cái này có thể chứ?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Thoạt nhìn không tệ, nhưng không biết nó đánh giá bao nhiêu tiền đây."
Trần Chí Hào nhìn Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh mở to mắt ra mà nhìn đồng hồ này cũng gần 10 nghìn tệ đấy."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy tôi đây an tâm rồi, chỉ sợ lúc nữa khi anh say ngất ở đây sẽ không có ai trả tiền mà thôi lúc đó tôi chỉ có thể để đồng hồ của anh để lại chỗ này, cho anh thời gian 3 ngày để mang tiền đến chuộc lại đồng hồ và trả tiền cơm ngày hôm nay. Bây giờ có Lan Lan làm chứng, đến lúc đó thì đừng có mà cãi."
Trần Chí Hào nói: "Kẻ bỉ ổi, tôi cũng không thảm đến mức đó đâu, uống đi, Lan Lan Tiểu Nhã hai người cứ việc ăn đi, hai anh đây uống."
Sau đó hai người một hơi uống xong năm ly rượu, mặt không đổi sắc, Trần Chí Hào lại uống năm ly rượu đầy. Đợt thứ hai uống xong, hai người đều giống nhau, sau đó không biết uống bao nhiêu đợt nữa mà thấy hai người đã có chút không cầm cự nổi.
Trần Chí Hào có chút say, nói: "Thượng Quan Nam Trì, sao anh còn chưa ngã xuống!"
Thượng Quan Nam Trì cũng có chút say trả lời, "Anh còn chưa ngã, tôi làm sao mà ngã được chứ, không nghĩ tới tưởu lượng của thằng nhóc anh cũng khá đấy chứ."
Trần Chí Hào ha hả cười nói: "Anh cũng không tồi, tới thêm một đợt nữa."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Thôi bỏ đi, nếu muộn hơn chút nữa thì hai người các cô ấy sẽ không trở về được!"
Trần Chí Hào nói: "Nơi này không có phòng ở hay sao? Thuê phòng ngủ là được."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Với tôi thì không sao đằng nào tôi cùng Tiểu Nhã đến con cũng có rồi nhưng vấn đề đặt ra là hai người các anh cơ!"
Trần Chí Hào nói: "Anh tưởng tôi cũng xấu xa như anh hay sao? Lan Lan là vợ tương lai của tôi. Nhưng tôi sẽ không tiền trảm hậu tấu giống như anh đâu yên tâm đi."
Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan nghe được đối thoại giữa 2 người bạn họ liền mặt đỏ. Thừa dịp Thượng Quan Nam Trì cùng Trần Chí Hào còn không có như vậy say, Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan nói thầm vài.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Nam trì, em có chút không thoải mái."
Lan Lan cũng nói: "Học trưởng, lần tới được không hôm nay nếu về muộn ba mẹ em sẽ lo lắng."
Trần Chí Hào nói: "Được vậy để anh chở em về." Nói liền ngã ngủ ở trên bàn.
Thượng Quan Nam Trì nghe thấy Ôn Tiểu Nhã nói không thoải mái, liền nhanh chóng đứng lên đỡ Ôn Tiểu Nhã, nói: "Đi chúng ta trở về." Nhưng là hắn vừa đứng lên liền gục ngã.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Để tớ kêu phục vụ gọi người đến chở về vậy."
Lan Lan nói: "Cũng được nhưng mà tớ không biết nhà học trường ở chỗ nào! Hay là chúng ta thuê cho anh ấy một phòng rồi mình đi về nhà một mình là được."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không được, nếu thế thì đến nửa đêm anh ta uống say rồi phát điên nên ở chỗ này thì ai phụ trách đây."
Lan Lan nói: "Vậy phải làm thế nào đây!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Dẫn anh ta về nhà cô ngủ là được."
Lan Lan nói: "Xem ra chỉ có thể như vậy mà thôi." Thượng Quan Nam Trì thật đúng là lấy đồng hồ của Trần Chí Hào ra thế chấp. Lan Lan nhìn muốn cạn lời luôn.
------
Editor: Hehee
Cập nhật 26.6.2021 tại dembuon.vn
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đúng vậy, có vấn đề gì không?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Khách sạn này của anh có chỗ ăn cơm không thế?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Khách sạn mà không có cơm thì làm sao mà gọi là khách sạn được?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Lần trước bọn tôi tới đây đâu có thấy chỗ nào để ăn cơm đâu!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Lần trước mấy người tới chắc đi từ cái cửa kia đúng không cho nên không thấy được là đúng rồi. Bây giờ nếu đi từ cái cửa này thì có thể trực tiếp đến thăm chỗ ăn cơm tầng 1 chia thành 2 phòng nhưng từ tầng 2 ai trở lên thì sẽ thông nhau trở thành một phòng như bình thường."
Trần Chí Hào nhìn đến Thượng Quan Nam Trì vẫn đang đứng trước cửa giới thiệu về khách sạn nói: "Hai người vẫn định ở đây nói rõ ràng về cái khách sạn này thì mới chịu đi vào hay sao?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tại em ấy hỏi trước mà, không phải anh nên đi vào gọi món hay sao? Đừng quên hôm nay là anh mời khách đấy không có chuyện miễn phí đâu."
Trần Chí Hào nói: "Anh cho rằng tôi sẽ keo kiệt như anh sao tự mình mở một cái khách sạn lớn như thế nhưng một bữa cơm cũng chưa mời được người yêu của mình đến ăn, mỗi ngày đều lượn ăn cơm ở ngoài quán."
Thượng Quan Nam Trì thật là bị Trần Chí Hào nói cho tức chết nhưng Trần Chí Hào cố tình nói ra lời độc địa nhưng mỗi lời nói ra đều là nói thật khiến cho Thượng Quan Nam Trì không trả lời được.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, chúng ta đi vào, mặc kệ anh ta."
Trần Chí Hào cũng nói: "Lan Lan, chúng ta cũng đi vào đi anh không muốn nói nhảm nhiều với anh ta nữa." Nói xong đều đi vào.
Thượng Quan Nam Trì cùng Trần Chí Hào đều là người từng trải cảm thấy đi vào khách sạn ăn ngoại trừ xa hoa thì cũng chẳng được cái gì cả. Nhưng mà Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan thì lại khác hai cô gái này cứ như như mấy bà già mới vừa lên thành phố, bên kia ngó một cái bên này ngó một cái.
Hiện tại đã tới giờ ăn cơm nên người đến đây cũng rất đông, người phục vụ nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì, liền nhanh chóng chạy lại hỏi muốn ngồi ở nơi nào.
Thượng Quan Nam Trì chỉ vào Trần Chí Hào nói: "Cậu hỏi anh ta đi hôm nay là anh ta mời khách không cần ghi nợ cũng không cần giảm giá cho anh ta đâu."
Người phục vụ mỉm cười nhìn Trần Chí Hào, hỏi: "Tiên sinh xin hỏi anh muốn ngồi ở trong phòng riêng hay là ngồi ngoài đại sảnh."
Trần Chí Hào nói: "Đại sảnh là được rồi, ông chủ của các anh đúng là keo kiệt vậy mà lại không giảm giá cho tôi nữa chứ. Anh nhớ lấy thêm máy bình rượu trắng không cần loại tốt đâu lấy tùy tiện là được rồi."
Thượng Quan Nam Trì ra vẻ không sao cả nhún nhún vai, sau đó ngồi xuống. Người phục vụ lấy thực đơn cho bọn họ gọi món ăn, Trần Chí Hào cầm đồ ăn đưa cho Lan Lan, nói: "Lan Lan, em chọn đi thích ăn cái gì gọi cái đó."
Lan Lan nhìn một chút, giá đắt muốn chết. Cô nhanh chóng đưa thực đơn cho Trần Chí Hào. Nói: "Mấy món này cũng đắt quá đi! Em không chọn đâu vẫn là anh chọn thì hơn em ăn gì cũng được."
Thượng Quan Nam Trì lấy thực đơn từ bên Trần Chí Hào lại đây. Nói "Tiểu Nhã, em cứ thoải mái chọn đi con của chúng ta phải ăn món tốt một chút mới được."
Trần Chí Hào nói: "Như bọn cướp vậy H
hôm nay tôi mời khách, hai người không có quyền gọi món đâu."
Thượng Quan Nam Trì mặc kệ anh ta, tiếp tục cùng Ôn Tiểu Nhã thảo luận nên chọn món nào.
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan, em cũng gần lại một chút em, em xem hai người đó ngồi sắp ôm ôm nhau luôn rồi kìa, chắc không nhìn thấy ai vào mắt rồi."
Thượng Quan Nam Trì nghe được Trần Chí Hào nói như vậy, anh thuận tiện liền hôn lên trán Ôn Tiểu Nhã. Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh làm gì vậy bọn họ đang nhìn kìa." Thượng Quan Nam Trì không nói chuyện.
Đôi mắt của Trần Chí Hào muốn rớt xuống luôn rồi. Nói: "Anh có thể để chú ý ra mình đang ở đâu được không? Đây là nơi mọi người đều ăn cơm chứ không phải phòng riêng của hai người đâu."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đây là địa bàn của tôi muốn như thế nào thì như thế đấy anh quãng được tôi sao?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Hai người các anh có thể hòa bình sống chung hay không? Hai người cứ tiếp tục đầu võ mồm như thế em sẽ đi để chỗ này lại cho hai người cãi đủ luôn đấy."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã đừng nóng giận a! Nếu không lúc sinh con bé sẽ suốt ngày cáu gắt đấy."
Trần Chí Hào nói: "Thượng Quan Nam Trì, Tiểu Nhã cũng đã có con của anh rồi vậy mà anh vẫn chưa tính đến chuyện kết hôn với cô ấy hay sao? Không phải anh muốn cô ấy tiếp tục không có danh phận mà ở với anh như thế chứ"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tôi tự biết tính toán của mình, không cần anh lo cho, anh tự cho cho mình thì tốt hơn."
Trần Chí Hào nói: "Tôi phải lo cái gì?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh trở về đây vì Lan Lan người khác không biết nhưng tôi biết anh cứ tiếp tục sống như bây giờ mà không hoàn thành nhiệm vụ thì đến tôi cũng không giúp được anh đâu."
Trần Chí Hào nói: "Anh lén lút điều tra tôi, đây là rảnh quá không có việc gì làm hay sao?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đừng nói có nói như thế chứ tôi chỉ làm muốn xem coi mình có thể giúp đỡ được anh cái gì không thôi mà."
Trần Chí Hào nói: "Chồn chúc Tết gà không phải chuyện gì tốt."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh hiểu là được."
Lúc này người phục vụ cầm 5 bình rượu trắng tới, cũng bắt đầu đưa đồ ăn lên. Trần Chí Hào kêu người phục vụ lấy 10 cái cái ly tới.
Người phục vụ thực mau liền đem lên, Trần Chí Hào đem cái ly đều rót đầy rượu, sau đó nói: "Anh năm ly, tôi năm ly, uốn cạn. Uống tới lúc nào gục mới thôi, dám không?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Có gì không dám, chỉ là bây giờ tôi có vấn đề muốn hỏi anh."
Trần Chí Hào nói: "Có chuyện gì mau nói."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Trên người anh có cái gì coi là đánh giá không?"
Trần Chí Hào nhìn xem trên người, sau đó nhìn đến trên tay đồng hồ nói: "Cái này có thể chứ?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Thoạt nhìn không tệ, nhưng không biết nó đánh giá bao nhiêu tiền đây."
Trần Chí Hào nhìn Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh mở to mắt ra mà nhìn đồng hồ này cũng gần 10 nghìn tệ đấy."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy tôi đây an tâm rồi, chỉ sợ lúc nữa khi anh say ngất ở đây sẽ không có ai trả tiền mà thôi lúc đó tôi chỉ có thể để đồng hồ của anh để lại chỗ này, cho anh thời gian 3 ngày để mang tiền đến chuộc lại đồng hồ và trả tiền cơm ngày hôm nay. Bây giờ có Lan Lan làm chứng, đến lúc đó thì đừng có mà cãi."
Trần Chí Hào nói: "Kẻ bỉ ổi, tôi cũng không thảm đến mức đó đâu, uống đi, Lan Lan Tiểu Nhã hai người cứ việc ăn đi, hai anh đây uống."
Sau đó hai người một hơi uống xong năm ly rượu, mặt không đổi sắc, Trần Chí Hào lại uống năm ly rượu đầy. Đợt thứ hai uống xong, hai người đều giống nhau, sau đó không biết uống bao nhiêu đợt nữa mà thấy hai người đã có chút không cầm cự nổi.
Trần Chí Hào có chút say, nói: "Thượng Quan Nam Trì, sao anh còn chưa ngã xuống!"
Thượng Quan Nam Trì cũng có chút say trả lời, "Anh còn chưa ngã, tôi làm sao mà ngã được chứ, không nghĩ tới tưởu lượng của thằng nhóc anh cũng khá đấy chứ."
Trần Chí Hào ha hả cười nói: "Anh cũng không tồi, tới thêm một đợt nữa."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Thôi bỏ đi, nếu muộn hơn chút nữa thì hai người các cô ấy sẽ không trở về được!"
Trần Chí Hào nói: "Nơi này không có phòng ở hay sao? Thuê phòng ngủ là được."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Với tôi thì không sao đằng nào tôi cùng Tiểu Nhã đến con cũng có rồi nhưng vấn đề đặt ra là hai người các anh cơ!"
Trần Chí Hào nói: "Anh tưởng tôi cũng xấu xa như anh hay sao? Lan Lan là vợ tương lai của tôi. Nhưng tôi sẽ không tiền trảm hậu tấu giống như anh đâu yên tâm đi."
Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan nghe được đối thoại giữa 2 người bạn họ liền mặt đỏ. Thừa dịp Thượng Quan Nam Trì cùng Trần Chí Hào còn không có như vậy say, Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan nói thầm vài.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Nam trì, em có chút không thoải mái."
Lan Lan cũng nói: "Học trưởng, lần tới được không hôm nay nếu về muộn ba mẹ em sẽ lo lắng."
Trần Chí Hào nói: "Được vậy để anh chở em về." Nói liền ngã ngủ ở trên bàn.
Thượng Quan Nam Trì nghe thấy Ôn Tiểu Nhã nói không thoải mái, liền nhanh chóng đứng lên đỡ Ôn Tiểu Nhã, nói: "Đi chúng ta trở về." Nhưng là hắn vừa đứng lên liền gục ngã.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Để tớ kêu phục vụ gọi người đến chở về vậy."
Lan Lan nói: "Cũng được nhưng mà tớ không biết nhà học trường ở chỗ nào! Hay là chúng ta thuê cho anh ấy một phòng rồi mình đi về nhà một mình là được."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không được, nếu thế thì đến nửa đêm anh ta uống say rồi phát điên nên ở chỗ này thì ai phụ trách đây."
Lan Lan nói: "Vậy phải làm thế nào đây!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Dẫn anh ta về nhà cô ngủ là được."
Lan Lan nói: "Xem ra chỉ có thể như vậy mà thôi." Thượng Quan Nam Trì thật đúng là lấy đồng hồ của Trần Chí Hào ra thế chấp. Lan Lan nhìn muốn cạn lời luôn.
------
Editor: Hehee
Cập nhật 26.6.2021 tại dembuon.vn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.