Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Chương 333
Nguyệt Kha
04/06/2023
“Em còn muốn tái hôn? Xem ra là tại anh chưa đủ cố gắng, để em còn tâm tư nghĩ đến những chuyện này có phải không?”
Cô nằm ngửa trên giường không còn chút sức lực phản bác nào, nửa người trên dán chặt vào ga giường, nửa người dưới lại chỉ có thể dựa vào anh để chống đỡ.
Một phen vật lộn trên giường.
Lúc kết thúc Lê Nhược Vũ chợt tỉnh táo lại: “Ra bên ngoài, đừng ở bên trong”
Trước đây cô bị cái gọi là dịu dàng làm choáng váng đầu óc, cảm thấy có thể sinh con thật ra cũng không tệ, có lẽ cuộc hôn nhân này có thể sẽ vững chắc hơn.
Nhưng chuyện Hoàng Ánh sai người đổi vitamin của cô thành thuốc tránh thai lại làm cho cô thấy rõ.
Là quyết định của cô quá qua loa, hôn nhân không phải chỉ là chuyện của hai người, mà là chuyện của hai gia đình. Nhà họ Lê lòng tham quá nặng, mà hiện tại nhà họ Lâm cũng không đồng ý chấp nhận cô con dâu này.
Lúc này muốn có con là lựa chọn rất không sáng suốt.
Đương nhiên Lâm Minh không vui rồi, anh còn muốn nhanh chóng có đứa bé đây. Anh vẫn rất chờ mong đứa con của anh và Lê Nhược Vũ.
Lê Nhược Vũ không có cách nào khác, hai tay quấn lên người anh nũng nịu gọi: “Chồng à, xin anh…”
Xương cụt Lâm Minh tê dại, nhưng khó khăn lắm cô mới gọi một tiếng chồng, nên anh đành phải từ bỏ ý nghĩ trong lòng.
Cảm giác được da thịt nóng như thiêu đốt, Lê Nhược Vũ mở to hai mắt nhìn: “Sao anh lại…”
“Đương nhiên đều là tại em” Anh hôn cô một nụ hôn thật sâu, ngọn lửa đã tắt giờ lại bùng cháy hừng hực.
Lê Nhược Vũ quay đầu sang né tránh nụ hôn của anh, vừa thở dốc vừa nói: “Đeo bao vào”
“Cô vợ trẻ, người vợ tốt của anh, chuyện thuốc tránh thai là anh sai, là anh không tin em, em muốn phạt anh thế nào cũng được nhưng đối xử với anh như vậy được không?”
Lê Nhược Vũ dừng một chút, thấy anh hiểu lầm thì chậm rãi giải thích: “Hiện tại mẹ không muốn để cho chúng ta có con”
Nụ cười trên mặt Lâm Minh phai nhạt đi một chút, nhưng anh vấn ra vẻ thoải mái cọ xát vào mặt cô: “Sinh con cũng được, chờ đến khi con ra đời, mẹ cũng sẽ không nói được gì.”
“Không được, nếu như bây giờ có con thì nút thắt trong lòng mẹ sẽ càng lớn hơn, mẹ sẽ nghĩ là chúng ta không tôn trọng mẹ, đang ép mẹ” Lê Nhược Vũ nghĩ thông suốt: “Chờ đến khi khúc mắc trong lòng mẹ được hóa giải, chúng ta sẽ có con.
Huống chỉ cô biết là đối với người ngoài Lâm Minh lạnh lùng vô tình, nhưng anh là một người con hiếu thảo.
Vì mình cho nên bây giờ anh chống đối mẹ, đây là anh đã vượt quá giới hạn của mình, sao có thể tiếp tục để anh làm người xấu được, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
“Nhưng trong nhà có bao sao?” Anh vẫn chưa từ bỏ đấu tranh.
“Có, lần trước lúc anh đưa Nhã Tuyết về, anh mua ở cửa hàng tiện lợi” Còn mua một phát mấy hộp mùi vị khác nhau.
Bỗng nhiên Lâm Minh hơi hối hận, không nên vì ra oai phủ đầu với Lê Nhã Tuyết mà mua bao cao su chó má này.
Nếu như người phụ nữ Lê Nhã Tuyết kia có chút liêm sỉ thì coi như không uổng công, nhưng trái lại Lê Nhã Tuyết là người không biết xấu hổ, đừng nói là dùng cái gì cũng vô dụng, hôm nay anh còn bị bắt phải đeo bao cao su.
Cô nằm ngửa trên giường không còn chút sức lực phản bác nào, nửa người trên dán chặt vào ga giường, nửa người dưới lại chỉ có thể dựa vào anh để chống đỡ.
Một phen vật lộn trên giường.
Lúc kết thúc Lê Nhược Vũ chợt tỉnh táo lại: “Ra bên ngoài, đừng ở bên trong”
Trước đây cô bị cái gọi là dịu dàng làm choáng váng đầu óc, cảm thấy có thể sinh con thật ra cũng không tệ, có lẽ cuộc hôn nhân này có thể sẽ vững chắc hơn.
Nhưng chuyện Hoàng Ánh sai người đổi vitamin của cô thành thuốc tránh thai lại làm cho cô thấy rõ.
Là quyết định của cô quá qua loa, hôn nhân không phải chỉ là chuyện của hai người, mà là chuyện của hai gia đình. Nhà họ Lê lòng tham quá nặng, mà hiện tại nhà họ Lâm cũng không đồng ý chấp nhận cô con dâu này.
Lúc này muốn có con là lựa chọn rất không sáng suốt.
Đương nhiên Lâm Minh không vui rồi, anh còn muốn nhanh chóng có đứa bé đây. Anh vẫn rất chờ mong đứa con của anh và Lê Nhược Vũ.
Lê Nhược Vũ không có cách nào khác, hai tay quấn lên người anh nũng nịu gọi: “Chồng à, xin anh…”
Xương cụt Lâm Minh tê dại, nhưng khó khăn lắm cô mới gọi một tiếng chồng, nên anh đành phải từ bỏ ý nghĩ trong lòng.
Cảm giác được da thịt nóng như thiêu đốt, Lê Nhược Vũ mở to hai mắt nhìn: “Sao anh lại…”
“Đương nhiên đều là tại em” Anh hôn cô một nụ hôn thật sâu, ngọn lửa đã tắt giờ lại bùng cháy hừng hực.
Lê Nhược Vũ quay đầu sang né tránh nụ hôn của anh, vừa thở dốc vừa nói: “Đeo bao vào”
“Cô vợ trẻ, người vợ tốt của anh, chuyện thuốc tránh thai là anh sai, là anh không tin em, em muốn phạt anh thế nào cũng được nhưng đối xử với anh như vậy được không?”
Lê Nhược Vũ dừng một chút, thấy anh hiểu lầm thì chậm rãi giải thích: “Hiện tại mẹ không muốn để cho chúng ta có con”
Nụ cười trên mặt Lâm Minh phai nhạt đi một chút, nhưng anh vấn ra vẻ thoải mái cọ xát vào mặt cô: “Sinh con cũng được, chờ đến khi con ra đời, mẹ cũng sẽ không nói được gì.”
“Không được, nếu như bây giờ có con thì nút thắt trong lòng mẹ sẽ càng lớn hơn, mẹ sẽ nghĩ là chúng ta không tôn trọng mẹ, đang ép mẹ” Lê Nhược Vũ nghĩ thông suốt: “Chờ đến khi khúc mắc trong lòng mẹ được hóa giải, chúng ta sẽ có con.
Huống chỉ cô biết là đối với người ngoài Lâm Minh lạnh lùng vô tình, nhưng anh là một người con hiếu thảo.
Vì mình cho nên bây giờ anh chống đối mẹ, đây là anh đã vượt quá giới hạn của mình, sao có thể tiếp tục để anh làm người xấu được, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
“Nhưng trong nhà có bao sao?” Anh vẫn chưa từ bỏ đấu tranh.
“Có, lần trước lúc anh đưa Nhã Tuyết về, anh mua ở cửa hàng tiện lợi” Còn mua một phát mấy hộp mùi vị khác nhau.
Bỗng nhiên Lâm Minh hơi hối hận, không nên vì ra oai phủ đầu với Lê Nhã Tuyết mà mua bao cao su chó má này.
Nếu như người phụ nữ Lê Nhã Tuyết kia có chút liêm sỉ thì coi như không uổng công, nhưng trái lại Lê Nhã Tuyết là người không biết xấu hổ, đừng nói là dùng cái gì cũng vô dụng, hôm nay anh còn bị bắt phải đeo bao cao su.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.