Chương 47
Chen Ruăn
24/04/2020
Buổi sáng mùa thu thật mát mẻ, mang theo một chút lành lạnh nhưng vẫn là khiến người ta thoải mái. Thanh Di thức dậy trên chiếc giường lớn, vị
trí kế bên đã không còn hơi ấm. Cô với lấy chiếc điện thoại xem giờ thì
choáng ngợp, đã 10 giờ sáng rồi. Tới giờ cho bảo bảo uống sữa, Thanh Di
bật người dậy thì hông đau nhức nhưng vẫn cố gắng đi xuống nhà.
Lúc này, thấy Thanh Di xuống thì mẹ chồng cô niềm nở kêu cô ăn sáng, trên tay bà đang bế Tiểu Vĩ. Cô một phần cũng yên tâm hơn rồi, cứ sợ bảo bảo sẽ bị bỏ đói. Ăn sáng đầy đủ, uống sữa cho mẹ bỉm sữa mặc dù cô không trực tiếp cho con uống. Mẹ chồng cô thấy cô ở trong nhà đã lâu liền ngỏ ý muốn cho cô đi khuây khỏa :
- " Con ăn xong thì rủ Tiểu Văn đi chơi đi, ở nhà mẹ giữ Tiểu Vĩ cho.!"
- " Dạ con không sao ạ. Ở nhà cũng thoải mái lắm, hôm nay con tính sẽ nấu cơm chờ Đông Quân về. Mẹ ở lại ăn luôn nhé.!" Thanh Di Vừa bế con vừa nói.
- " Ừm, mẹ ở đây phụ con. Tiểu Quân nó sợ con ở một mình chán nên kêu mẹ qua đây chơi với con." Bà bước ra từ nhà bếp lấy ly nước cam.
- " Anh ấy lo xa quá. Con ở nhà có bác quản gia chăm sóc mà."
- " Con uống nước cam đi."
[---]
Buổi tối đến, Thanh Di vẫn cặm cụi bên bếp, cô làm những món ăn nhẹ và mặn cho bữa tối. Đã lâu rồi mới vào bếp khiến cô hơi sựng tay. Lục Đông Quân vừa bước vào nhà thì cái tên hắn gọi đầu tiên là cô :
- " Vợ ơi ~ Anh về rồi."
Thấy hắn đã về thì cô chạy ra cửa đón hắn, ôm cổ hắn, hôn một nụ hôn vào má rồi nói :
- " Anh đi tắm đi rồi xuống ăn cơm, hôm nay em vào bếp."
- " Ừm. Nhưng mẹ đâu rồi ?" hắn thấy lạ nên hỏi.
- " Mẹ đang thay đồ cho con ở trên lầu."
Nói rồi cô buông hắn ra, chạy vào bếp dọn đồ ăn ra. Một bàn đồ ăn ngon lành : có sườn xào chua ngọt mà hắn thích, đậu phụ nấu canh thanh lọc cơ thể, thịt ba chỉ kho và một nồi canh rau củ hầm lớn. Mùi thơm khiến bụng Thanh Di sôi sùng sục. Bước xuống nhà thì Lục Đông Quân đã thấy mẹ hắn và cô ngồi sẵn.
Mẹ hắn bới cơm ra bát cho hắn và cô, thế là cả ba ăn cơm, bỏ mặc ba hắn đang ở nhà chờ cơm...Thanh Di gắp một miếng sườn cho mẹ chồng và Lục Đông Quân.
- " Em ăn nhiều vô, đừng gắp cho anh nữa.!" Hắn gắp thêm thức ăn cho cô.
- " Ừm, anh phải thức dậy cho con uống sữa nên em thưởng cho ăn bữa ăn này đấy."
- " Anh không thích ăn cái này !" Lục Đông Quân chỉ vào tô canh rau củ hầm.
Lúc này, thấy Thanh Di xuống thì mẹ chồng cô niềm nở kêu cô ăn sáng, trên tay bà đang bế Tiểu Vĩ. Cô một phần cũng yên tâm hơn rồi, cứ sợ bảo bảo sẽ bị bỏ đói. Ăn sáng đầy đủ, uống sữa cho mẹ bỉm sữa mặc dù cô không trực tiếp cho con uống. Mẹ chồng cô thấy cô ở trong nhà đã lâu liền ngỏ ý muốn cho cô đi khuây khỏa :
- " Con ăn xong thì rủ Tiểu Văn đi chơi đi, ở nhà mẹ giữ Tiểu Vĩ cho.!"
- " Dạ con không sao ạ. Ở nhà cũng thoải mái lắm, hôm nay con tính sẽ nấu cơm chờ Đông Quân về. Mẹ ở lại ăn luôn nhé.!" Thanh Di Vừa bế con vừa nói.
- " Ừm, mẹ ở đây phụ con. Tiểu Quân nó sợ con ở một mình chán nên kêu mẹ qua đây chơi với con." Bà bước ra từ nhà bếp lấy ly nước cam.
- " Anh ấy lo xa quá. Con ở nhà có bác quản gia chăm sóc mà."
- " Con uống nước cam đi."
[---]
Buổi tối đến, Thanh Di vẫn cặm cụi bên bếp, cô làm những món ăn nhẹ và mặn cho bữa tối. Đã lâu rồi mới vào bếp khiến cô hơi sựng tay. Lục Đông Quân vừa bước vào nhà thì cái tên hắn gọi đầu tiên là cô :
- " Vợ ơi ~ Anh về rồi."
Thấy hắn đã về thì cô chạy ra cửa đón hắn, ôm cổ hắn, hôn một nụ hôn vào má rồi nói :
- " Anh đi tắm đi rồi xuống ăn cơm, hôm nay em vào bếp."
- " Ừm. Nhưng mẹ đâu rồi ?" hắn thấy lạ nên hỏi.
- " Mẹ đang thay đồ cho con ở trên lầu."
Nói rồi cô buông hắn ra, chạy vào bếp dọn đồ ăn ra. Một bàn đồ ăn ngon lành : có sườn xào chua ngọt mà hắn thích, đậu phụ nấu canh thanh lọc cơ thể, thịt ba chỉ kho và một nồi canh rau củ hầm lớn. Mùi thơm khiến bụng Thanh Di sôi sùng sục. Bước xuống nhà thì Lục Đông Quân đã thấy mẹ hắn và cô ngồi sẵn.
Mẹ hắn bới cơm ra bát cho hắn và cô, thế là cả ba ăn cơm, bỏ mặc ba hắn đang ở nhà chờ cơm...Thanh Di gắp một miếng sườn cho mẹ chồng và Lục Đông Quân.
- " Em ăn nhiều vô, đừng gắp cho anh nữa.!" Hắn gắp thêm thức ăn cho cô.
- " Ừm, anh phải thức dậy cho con uống sữa nên em thưởng cho ăn bữa ăn này đấy."
- " Anh không thích ăn cái này !" Lục Đông Quân chỉ vào tô canh rau củ hầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.