Chương 48: Đám cưới
Chen Ruăn
24/04/2020
Thanh Di hơi nhíu mày khó hiểu, đây là món canh hắn thích ăn cơ mà ? Sao lại bảo không thích ?
- " Anh không thích món này ? Em nhớ anh thích ăn cái này nhất mà." Vẻ mặt cô hơi hoang mang khiến hắn bật cười.
Hắn ghé sát vào tai cô, nói nhỏ :
- " Anh thích ăn em hơn, em biết mà."
Nói rồi hắn hôn nhẹ vào má cô làm cô ngại đỏ mặt, mẹ hắn ngồi đối diện cũng ngại ngùng vì con trai và con dâu phát cẩu lương trước mạt bà...Thật quá đáng mà.
- " Mẹ không muốn ăn thức ăn cho chó đâu. Hai đứa dừng lại đi."
- " Ồ, mẹ có thể làm gì chứ ? Không thì mẹ về mà ân ái với ba cho bọn con ăn lại." Lục Đông Quân nhây nhây.
- " Con cẩn thận mồm đấy, mẹ kêu ba con bẻ răng con bây giờ."
Thanh Di ngồi một bên cười tủm tỉm, gia đình hạnh phúc bây lâu nay cô mong muốn. Sau khi ăn xong thì hắn dìu cô ra phòng khách. Mẹ hắn thì liếc hai vợ chồng rồi đi nhanh ra phòng khách. Họ ăn tráng miệng xong thì tài xế đưa mẹ chồng cô về.
[...] Một thời gian sau.
Tiểu Vĩ đã được hơn 5 tháng, hôm nay là lễ cưới của Hi Văn và Khải Trạch. Thanh Di đang trong phòng trang điểm cô dâu. Hi Văn mặc chiếc váy xòe màu trắng ở trên và phía dưới được phối thêm màu xanh dương nhạt ở phần đuôi váy theo kiểu vừa cổ điển vừa hiện đại. Địa điểm tổ chức là sân vườn ở khách sạn lớn nhất Trung Quốc.
Buổi lễ diễn ra nhanh chóng nhưng vẫn không thiếu bước nào. Bây giờ trong bụng Hi Văn đã có một thiên thần nhỏ 2 tuần tuổi, đến cả việc này Hi Văn vẫn chưa cho bất kì ai biết. Sau khi tiệc tàn, chỉ còn những người thân thiết ở lại, Hi Văn mặc chiếc váy hai dây nhẹ nhàng ngồi xuống nói chuyện với mọi người.
- " Hôm nay tớ còn có một tin tức muốn thông báo tới mọi người...Ừm là tớ có thai rồi."
Bọn họ bất ngờ, còn riêng Vương Khải Trạch vui không nói lên lời mà nhào đến ôm lấy cô, đặt đầu cô nhìn vào mắt mình, hôn lên môi cô dù mạnh bạo nhưng đó là sự hạnh phúc của hắn. Sau màn hò hét thì Lục Đông Quân chỉ ngồi khoanh tay mà phát ngôn :
- " Để xem cậu vui được bao lâu." Hắn nở nụ cười khinh bỉ vơi Khải Trạch.
- " Cậu làm như ai cũng ngốc nghếch như cậu ư ?"
Tiệc tàn, ai về nhà nấy, Thanh Di ngồi trên xe mà miệng không ngừng tủm tỉm cười. Hắn thấy cô lạ nhưng cũng biết vì sao cô vui như vậy.
- " Em vui gì chứ ? Tên Khải Trạch đó sắp bị hành chết cho xem."
- " Đúng ha, nhưng em hy vọng đứa bé sẽ là con gái."
- " Tại sao lại muốn vậy ?" hắn tò mò.
- " Như vậy thì có thể gả cho Tiểu Vĩ nhà ta rồi."
Lục Đông Quân bật cười về ý nghĩ đó rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô.
- " Thế thì chúng ta sinh thêm một đứa nữa nhé ?"
- " Anh không thích món này ? Em nhớ anh thích ăn cái này nhất mà." Vẻ mặt cô hơi hoang mang khiến hắn bật cười.
Hắn ghé sát vào tai cô, nói nhỏ :
- " Anh thích ăn em hơn, em biết mà."
Nói rồi hắn hôn nhẹ vào má cô làm cô ngại đỏ mặt, mẹ hắn ngồi đối diện cũng ngại ngùng vì con trai và con dâu phát cẩu lương trước mạt bà...Thật quá đáng mà.
- " Mẹ không muốn ăn thức ăn cho chó đâu. Hai đứa dừng lại đi."
- " Ồ, mẹ có thể làm gì chứ ? Không thì mẹ về mà ân ái với ba cho bọn con ăn lại." Lục Đông Quân nhây nhây.
- " Con cẩn thận mồm đấy, mẹ kêu ba con bẻ răng con bây giờ."
Thanh Di ngồi một bên cười tủm tỉm, gia đình hạnh phúc bây lâu nay cô mong muốn. Sau khi ăn xong thì hắn dìu cô ra phòng khách. Mẹ hắn thì liếc hai vợ chồng rồi đi nhanh ra phòng khách. Họ ăn tráng miệng xong thì tài xế đưa mẹ chồng cô về.
[...] Một thời gian sau.
Tiểu Vĩ đã được hơn 5 tháng, hôm nay là lễ cưới của Hi Văn và Khải Trạch. Thanh Di đang trong phòng trang điểm cô dâu. Hi Văn mặc chiếc váy xòe màu trắng ở trên và phía dưới được phối thêm màu xanh dương nhạt ở phần đuôi váy theo kiểu vừa cổ điển vừa hiện đại. Địa điểm tổ chức là sân vườn ở khách sạn lớn nhất Trung Quốc.
Buổi lễ diễn ra nhanh chóng nhưng vẫn không thiếu bước nào. Bây giờ trong bụng Hi Văn đã có một thiên thần nhỏ 2 tuần tuổi, đến cả việc này Hi Văn vẫn chưa cho bất kì ai biết. Sau khi tiệc tàn, chỉ còn những người thân thiết ở lại, Hi Văn mặc chiếc váy hai dây nhẹ nhàng ngồi xuống nói chuyện với mọi người.
- " Hôm nay tớ còn có một tin tức muốn thông báo tới mọi người...Ừm là tớ có thai rồi."
Bọn họ bất ngờ, còn riêng Vương Khải Trạch vui không nói lên lời mà nhào đến ôm lấy cô, đặt đầu cô nhìn vào mắt mình, hôn lên môi cô dù mạnh bạo nhưng đó là sự hạnh phúc của hắn. Sau màn hò hét thì Lục Đông Quân chỉ ngồi khoanh tay mà phát ngôn :
- " Để xem cậu vui được bao lâu." Hắn nở nụ cười khinh bỉ vơi Khải Trạch.
- " Cậu làm như ai cũng ngốc nghếch như cậu ư ?"
Tiệc tàn, ai về nhà nấy, Thanh Di ngồi trên xe mà miệng không ngừng tủm tỉm cười. Hắn thấy cô lạ nhưng cũng biết vì sao cô vui như vậy.
- " Em vui gì chứ ? Tên Khải Trạch đó sắp bị hành chết cho xem."
- " Đúng ha, nhưng em hy vọng đứa bé sẽ là con gái."
- " Tại sao lại muốn vậy ?" hắn tò mò.
- " Như vậy thì có thể gả cho Tiểu Vĩ nhà ta rồi."
Lục Đông Quân bật cười về ý nghĩ đó rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô, lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô.
- " Thế thì chúng ta sinh thêm một đứa nữa nhé ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.