Tổng Tài Lạnh Lùng Độc Sủng Vợ Yêu
Chương 15: Đàn anh Lục Tư Đằng
Lee Yio
21/02/2023
Sáng hôm sau khi thức dậy đã không thấy anh bên cạnh chỗ anh nằm cũng đã lạnh đi rồi. Chắc anh đã rời giường từ sớm không nghĩ ngợi nữa, cô liền vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Lúc đi xuống nhà ăn đã thấy anh ngồi đó cô cứ nghĩ là anh đã đi làm rồi.
Thấy cô xuống anh mới gọi cô lại chỗ ngồi ăn sáng. Ăn chưa được một nửa anh hạ đũa xuống cầm khăn lau miệng rồi đứng lên ra phòng khách ngồi. Cô cũng không để ý gì tới anh lắm vẫn ngoan ngoãn ăn phần của mình. Ăn no cô đứng lên xách túi đi ra ngoài vừa ra đến cửa định đi lấy xe thì bị giọng nói của anh làm cho đứng lại
"Tôi đưa em đi làm"
"Tôi có thể tự đi" cô phản bác lại lời nói của anh
Thấy cô gái này không nghe lời anh ghé sát vào tai cô mà thì thầm "Em không lên xe tôi hôn em ở đây đó". Lời nói của anh phả vào tai làm cho vành tai cô hơi đỏ, má cô bất giác đỏ lên như đánh phấn hồng vậy. Nghe xong lời đe dọa của anh cô vội chạy vào xe ngồi, không quên bỏ lại một câu cho anh "Vô sỉ"
Anh thấy cô như vậy trong lòng thấy rất khoái chí, môi khẽ cong lên tạo một đường rất đẹp. Nghiêm túc lại anh đi vào trong xe ngồi vào ghế lái, khởi động xe chiếc xe dần rẽ ra đường cao tốc. Không gian trong xe yên ắng chẳng nghe được chút âm thanh nào ngoài đường kia vì kính xe anh là loại cách âm mà. Trong xe thoang thoảng toàn mùi bạc hà của anh
"Hôm nay về sớm không?"
Không gian yên ắng bị tiếng nói của anh phá vỡ. Nghe anh hỏi cô quay sang nhìn anh mà nói "Chắc có"
Đợi mãi không thấy anh trả lời cô khó hiểu hỏi anh "Có chuyện gì sao?"
Anh vẫn không có ý định trả lời cô nên cô đành im bặt mặc dù thắc mắc những cô vẫn không hỏi anh. Chiếc xe dừng trước cổng bệnh viện, cô bước xuống xe định bước đi thì bị giọng nói của anh làm cho quay lại
"Tan làm tôi đến đón em"
Nói xong không đợi cô trả lời xe đã đi mất tiêu, cô khó hiểu nói với không khí "Khó hiểu"
Ngày làm việc của cô vẫn diễn ra hết sức bình thường, khi cô đến quầy lễ tân lấy tài liệu mà y tá đưa để ký. Mấy cô y tá ở quầy lễ tân liền bu đến hỏi chuyện, một trong số đó lên tiếng hỏi
"Bác sĩ Hạ, sáng này nghe nói có một anh chàng đẹp trai đưa chị đi làm phải không?"
"Có phải bạn trai chị không"
Hạ Tiêu Lạc vẫn cắm cúi xem tài liệu "Ai cơ"
"Thì là anh chàng trong chiếc xe sang màu đen sáng nay ở cổng bệnh viện đó" cô y tá lại hỏi Hạ Tiêu Lạc
"Làm việc đi" ký xong Hạ Tiêu Lạc bỏ lại đám người nhiều chuyện kia mà đi khám cho các bệnh nhân tiếp
Đang đi trên hành lang bệnh viện cô vô tình đụng phải một người con trai. Người kia vội vàng đỡ cô dậy và xin lỗi
"Xin lỗi, cô có sao không"
Cô xua tay rồi đứng dậy "Không sao không sao"
Khi đứng lên hai người trợn mắt nhìn nhau. Chàng trai kia vừa vui mừng vừa bất ngờ
"Tiêu Lạc, là em sao?"
"Anh Đằng" vẻ mặt của Hạ Tiêu Lạc thì coi hơi bất ngờ
Lục Tư Đằng là đàn anh của Hạ Tiêu Lạc trước đây còn đi học hai người cũng coi như thân. Nhưng đã không liên lạc với nhau từ lâu rồi nay gặp lại nên rất vui mừng. Lục Tư Đằng trước đây rất thích Hạ Tiêu Lạc nhưng vì bị gia đình bắt đi nước ngoài du học để sau này về còn tiếp quản cty Lục Thị nên anh đã gác lại mối tình này. Lục Tư Đằng đợi khi anh du học về sẽ theo đuổi Hạ Tiêu Lạc(nhưng anh đâu có biết là nữa chính của tui đã có chồng rồi đâu).
"Lâu không gặp, em khỏe không" Lục Tư Đằng gặp lại được Tiêu Lạc nên rất mừng
"Em khỏe. Mà anh về khi nào?"
"Anh về được 1 tuần rồi" Lục Tư Đằng về cũng đang tính đi tìm Hạ Tiêu Lạc mà không ngờ lại gặp cô ở đây
"À!Mà anh làm gì ở đây vậy"
"Ba anh ở đây nhưng hôm nay là xuất viện rồi anh đang đi làm thủ tục" Lục Tư Đằng còn giơ tờ giấy lên như kiểu là bằng chứng là anh đang đi làm thủ tục thật
Hai người nói chuyện một lúc rồi chào tam biệt nhau, hẹn nhau rảnh rồi thì uống cafe nói chuyện tiếp.Ngày làm việc hôm đó kết thúc một cách nhẹ nhàng, nhìn đồng hồ cũng đã 5h 30p là lúc tan làm rồi. Cô nhớ tới lời nói của Kiều Trạch Dương liền thu dọn bàn làm việc lại cởi bỏ áo blouse rồi xách túi xuống cổng bệnh viện.
Vừa xuống tới cổng thì xe của Kiều Trạch Dương đã đứng trước mặt Hạ Tiêu Lạc. Cô ngồi vào xe thấy Kiều Trạch Dương hôm nay không mặc chiếc áo vest dày kia nữa mà chỉ vỏn vẹn một chiếc áo sơ mi trắng. Tay áo được xắn lên đến khuỷu tay, cúc áo được tháo 2 nút đầu ra để lộ một lỗ hổng có thể nhìn thấy da thịt và vòm ngực bên trong của anh. Trông anh rất là quyến rũ cô gái nào nhìn cũng khao khát phải có được anh.
Cô phát hiện mình có hơi chút biến thái liền ngay ngắn lại tự tát vô mắt mình "bớt mê trai lại". Từ sáng giờ cô đang hơi thắc mắc là anh muốn đưa cô đi đâu mà chưa có cơ hội hỏi anh.
______Hết chương 15______
Thấy cô xuống anh mới gọi cô lại chỗ ngồi ăn sáng. Ăn chưa được một nửa anh hạ đũa xuống cầm khăn lau miệng rồi đứng lên ra phòng khách ngồi. Cô cũng không để ý gì tới anh lắm vẫn ngoan ngoãn ăn phần của mình. Ăn no cô đứng lên xách túi đi ra ngoài vừa ra đến cửa định đi lấy xe thì bị giọng nói của anh làm cho đứng lại
"Tôi đưa em đi làm"
"Tôi có thể tự đi" cô phản bác lại lời nói của anh
Thấy cô gái này không nghe lời anh ghé sát vào tai cô mà thì thầm "Em không lên xe tôi hôn em ở đây đó". Lời nói của anh phả vào tai làm cho vành tai cô hơi đỏ, má cô bất giác đỏ lên như đánh phấn hồng vậy. Nghe xong lời đe dọa của anh cô vội chạy vào xe ngồi, không quên bỏ lại một câu cho anh "Vô sỉ"
Anh thấy cô như vậy trong lòng thấy rất khoái chí, môi khẽ cong lên tạo một đường rất đẹp. Nghiêm túc lại anh đi vào trong xe ngồi vào ghế lái, khởi động xe chiếc xe dần rẽ ra đường cao tốc. Không gian trong xe yên ắng chẳng nghe được chút âm thanh nào ngoài đường kia vì kính xe anh là loại cách âm mà. Trong xe thoang thoảng toàn mùi bạc hà của anh
"Hôm nay về sớm không?"
Không gian yên ắng bị tiếng nói của anh phá vỡ. Nghe anh hỏi cô quay sang nhìn anh mà nói "Chắc có"
Đợi mãi không thấy anh trả lời cô khó hiểu hỏi anh "Có chuyện gì sao?"
Anh vẫn không có ý định trả lời cô nên cô đành im bặt mặc dù thắc mắc những cô vẫn không hỏi anh. Chiếc xe dừng trước cổng bệnh viện, cô bước xuống xe định bước đi thì bị giọng nói của anh làm cho quay lại
"Tan làm tôi đến đón em"
Nói xong không đợi cô trả lời xe đã đi mất tiêu, cô khó hiểu nói với không khí "Khó hiểu"
Ngày làm việc của cô vẫn diễn ra hết sức bình thường, khi cô đến quầy lễ tân lấy tài liệu mà y tá đưa để ký. Mấy cô y tá ở quầy lễ tân liền bu đến hỏi chuyện, một trong số đó lên tiếng hỏi
"Bác sĩ Hạ, sáng này nghe nói có một anh chàng đẹp trai đưa chị đi làm phải không?"
"Có phải bạn trai chị không"
Hạ Tiêu Lạc vẫn cắm cúi xem tài liệu "Ai cơ"
"Thì là anh chàng trong chiếc xe sang màu đen sáng nay ở cổng bệnh viện đó" cô y tá lại hỏi Hạ Tiêu Lạc
"Làm việc đi" ký xong Hạ Tiêu Lạc bỏ lại đám người nhiều chuyện kia mà đi khám cho các bệnh nhân tiếp
Đang đi trên hành lang bệnh viện cô vô tình đụng phải một người con trai. Người kia vội vàng đỡ cô dậy và xin lỗi
"Xin lỗi, cô có sao không"
Cô xua tay rồi đứng dậy "Không sao không sao"
Khi đứng lên hai người trợn mắt nhìn nhau. Chàng trai kia vừa vui mừng vừa bất ngờ
"Tiêu Lạc, là em sao?"
"Anh Đằng" vẻ mặt của Hạ Tiêu Lạc thì coi hơi bất ngờ
Lục Tư Đằng là đàn anh của Hạ Tiêu Lạc trước đây còn đi học hai người cũng coi như thân. Nhưng đã không liên lạc với nhau từ lâu rồi nay gặp lại nên rất vui mừng. Lục Tư Đằng trước đây rất thích Hạ Tiêu Lạc nhưng vì bị gia đình bắt đi nước ngoài du học để sau này về còn tiếp quản cty Lục Thị nên anh đã gác lại mối tình này. Lục Tư Đằng đợi khi anh du học về sẽ theo đuổi Hạ Tiêu Lạc(nhưng anh đâu có biết là nữa chính của tui đã có chồng rồi đâu).
"Lâu không gặp, em khỏe không" Lục Tư Đằng gặp lại được Tiêu Lạc nên rất mừng
"Em khỏe. Mà anh về khi nào?"
"Anh về được 1 tuần rồi" Lục Tư Đằng về cũng đang tính đi tìm Hạ Tiêu Lạc mà không ngờ lại gặp cô ở đây
"À!Mà anh làm gì ở đây vậy"
"Ba anh ở đây nhưng hôm nay là xuất viện rồi anh đang đi làm thủ tục" Lục Tư Đằng còn giơ tờ giấy lên như kiểu là bằng chứng là anh đang đi làm thủ tục thật
Hai người nói chuyện một lúc rồi chào tam biệt nhau, hẹn nhau rảnh rồi thì uống cafe nói chuyện tiếp.Ngày làm việc hôm đó kết thúc một cách nhẹ nhàng, nhìn đồng hồ cũng đã 5h 30p là lúc tan làm rồi. Cô nhớ tới lời nói của Kiều Trạch Dương liền thu dọn bàn làm việc lại cởi bỏ áo blouse rồi xách túi xuống cổng bệnh viện.
Vừa xuống tới cổng thì xe của Kiều Trạch Dương đã đứng trước mặt Hạ Tiêu Lạc. Cô ngồi vào xe thấy Kiều Trạch Dương hôm nay không mặc chiếc áo vest dày kia nữa mà chỉ vỏn vẹn một chiếc áo sơ mi trắng. Tay áo được xắn lên đến khuỷu tay, cúc áo được tháo 2 nút đầu ra để lộ một lỗ hổng có thể nhìn thấy da thịt và vòm ngực bên trong của anh. Trông anh rất là quyến rũ cô gái nào nhìn cũng khao khát phải có được anh.
Cô phát hiện mình có hơi chút biến thái liền ngay ngắn lại tự tát vô mắt mình "bớt mê trai lại". Từ sáng giờ cô đang hơi thắc mắc là anh muốn đưa cô đi đâu mà chưa có cơ hội hỏi anh.
______Hết chương 15______
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.