Tổng Tài Mật Sủng: Kiều Thê Có Chút Ngọt

Chương 76: Đã Từng Huy Hoàng

Vân Thụ

02/01/2022

Sự thật chứng minh, người phụ nữ của anh quả nhiên rất thông minh, vừa nhìn đã hiểu

Cảnh Ninh bưng chén trà lên nhấp một ngụm, nhàn nhạt nói: “Cậu trước tiên tìm người giúp cậu tra rõ ràng vấn đề này, những việc khác tôi sẽ nghĩ cách giúp cậu giải quyết.

Tạ Kiêu gật đầu.

Được Cảnh Ninh nhắc nhở, cậu ta cũng nhận ra được sự kỳ lạ của vấn đề. Cậu ta nhanh chóng gọi điện cho người đại diện của mình, nhờ anh ta giúp điều tra vấn đề.

Sau khi gọi xong, Cảnh Ninh tiếp tục nói: “Tiếp theo tôi sẽ nói về kế hoạch của mình, hai người xem xem có điều gì cần sửa đổi hay bổ sung không?”

Tạ Kiêu gật đầu: “Ừm, chị nói đi.”

Cảnh Ninh đem kế hoạch mà mình định ra khái quát nói với hai người, hai người nghe xong đều vô cùng tán thành.

Tạ Kiêu vô cùng cao hứng giống như tìm được cọng cỏ cứu mạng.

Dù gì thì vụ án này cũng đã kéo dài nửa tháng rồi, cậu ta cũng không tìm được biện pháp khả thi nào.

Hiện tại, kế hoạch của Cảnh Ninh mới chỉ được phác thảo nhưng chỉ nghe thôi cũng đã cảm thấy hoàn mỹ đến không chê vào đâu.

Cả ba ra khỏi phòng ăn, tại cửa lớn liền tách nhau ra.

Cảnh Ninh không đi cùng Lục Cảnh Thâm. Dù gì, hiện tại thời gian đã không còn sớm, anh muốn quay về công ty làm việc.

Hơn nữa, cô có lái xe tới cho nên cũng không cần đưa đón. Sau khi tách ra, cô trực tiếp lái xe rời đi.

Cảnh Ninh không có quay về Lục Viên.

Cô lái xe trở về căn hộ nhỏ của mình.

Mặc dù bây giờ đã đồng ý với Lục Cảnh Thâm sẽ sống ở đó nhưng cô vẫn còn rất nhiều đồ dùng thiết yếu của mình ở đây.

Lục Cảnh Thâm vì cô mà chuẩn bị chu đáo, Cảnh Ninh không phải không hiểu nhưng có một số thứ vẫn nên dùng của mình thì sẽ thoải mái hơn. Vì vậy, tất nhiên phải thu dọn một chút.

Thu dọn đồ đạc xong, cô đang chuẩn bị đem chiếc vali ra ngoài thì khóe mắt chợt thoáng qua một chiếc hộp nằm ở góc sô pha.

Chiếc hộp màu đen, có kết cấu tốt và được bao phủ bởi một lớp lông nhung đen.

Cô dừng lại, sau đó quay người lại, mở chiếc hộp ra.

Một chiếc áo sơ mi nam có họa tiết nổi bật hiện ra trước mắt.

Đó là món quà sinh nhật cô mua cho Mộ Ngạn Trạch.

Vốn dĩ muốn đợi đến thời điểm sinh nhật sẽ tặng cho anh ta. Chỉ đáng tiếc, còn chưa đợi đến thời điểm đó thì đã phát hiện ra anh ta cùng Cảnh Tiểu Nhã có gian tình.

Nghĩ tới đây, Cảnh Ninh tự chế giễu cười một tiếng.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô mới đầu luôn buồn bã khi nhắc đến người đàn ông đó, giờ đã trở nên tê dại và vô cảm.



Xem ra, con người quả thật rất dễ thay đổi.

Cảnh Ninh đem đồ vật bỏ lại, sau khi suy nghĩ một chút, liền cho vào vali mang đi.

Dù sao cũng dùng số tiền lớn để mua, mười mấy vạn đấy!

Nếu bỏ một món hàng cao cấp ở đây hít bụi thì quá đáng tiếc, không bằng bán đi còn có thể kiếm lại một ít.

Cảnh. Thương nhân. Yên tĩnh đẹp đẽ từ từ kéo vali đi ra ngoài.

Sau khi xuống lầu, cất hành lý lên xe, lái xe đến Lục Viên.

Sau khi trở về Lục Viên, cô trực tiếp nhốt mình vào phòng và bắt đầu thực hiện kế hoạch quan hệ công chúng cho Tạ Kiêu.

Những gì cô nói với cậu ta vào buổi trưa hôm nay mới chỉ được phác thảo, cũng bởi vì cô không hiểu rõ tình hình thực tế nên không thể thực hiện nó một cách chi tiết.

Bây giờ, cô muốn hoàn thiện bản kế hoạch chi tiết hơn.

Sau khi hoàn thành bản kế hoạch, Cảnh Ninh gửi văn kiện cho Tạ Kiêu.

Giữa trưa hai người đã thêm Wechat của nhau, sau khi Cảnh Ninh đem văn kiện gửi tới. Tạ Kiêu chưa trả lời, có lẽ cậu ta đang bận, cô cũng không quan tâm, ném điện thoại qua một bên rồi xuống lầu.

Bây giờ đã sáu giờ chiều.

Tính toán thời gian, Lục Cảnh Thâm cũng sắp về rồi.

Mùi thức ăn hấp dẫn từ phòng bếp bay ra, Cảnh Ninh vươn vai đi dạo bên ngoài một vòng rồi mới quay lại phòng khách.

Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe.

Cảnh Ninh biết Lục Cảnh Thâm trở về rồi, ra ngoài xem, quả nhiên, liền thấy người đàn ông vừa vặn bước xuống xe.

Trên người anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, áo khoác ngoài được khoác trên khuỷu tay, dáng người cao ráo, ngoại hình xuất chúng. 

Dì Lưu nghe tiếng xe cũng từ phòng bếp chạy ra.

Nhìn thấy anh, lập tức cười nói: Ông chủ trở về rồi!

Lục Cảnh Thâm khẽ gật đầu, ánh mắt rơi trên người Cảnh Ninh, đáy mắt mang theo ý cười ấm áp. 

Anh đưa tay ôm lấy eo cô, đưa cô vào nhà.

“Mỗi ngày em đều đứng ở cổng đợi tôi, sẽ khiến tôi nghĩ em yêu tôi rồi đấy.”

Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, thanh âm rất thấp, chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy.

Cảnh Ninh không khỏi đỏ mặt, vươn tay muốn đẩy anh ra.

“Đừng có tự mình đa tình, tôi chỉ là xuống đi dạo một vòng, vừa đúng lúc gặp được anh trở về mà thôi.”

“Hôm qua là ngắm hoàng hôn, hôm nay là đi dạo, bà Lục, xem ra chúng ta thật sự rất có duyên phận đấy! Luôn luôn trùng hợp như vậy?”



Cảnh Ninh: ......

Biết mình ở phương diện này nói không lại anh, cô dứt khoát không muốn cùng anh tranh luận, quay người đi đến phòng ăn.

Lục Cảnh Thâm cười cười, tự mình thấy ổn là được.

Sau bữa tối, anh vào phòng làm việc, có vẻ như đang bận.

Cảnh Ninh cũng không có ý làm phiền anh.

Cô cũng có việc cần giải quyết.

Trước đó Mộ gia có đến ba công ty, hai công ty đã bị bán, chỉ còn lại công ty giải trí Tinh Huy Văn Hóa này.

Cô ở lại công ty này vì bản thân cô đang làm quan hệ công chúng. 

Cô luôn muốn thành lập công ty của riêng mình nhưng thành lập đoàn đội tạm thời quá phức tạp. Trùng hợp có một cơ hội như vậy bày ở trước mặt, cô tất nhiên sẽ vui vẻ nhận lời.

Cảnh Ninh chưa đến công ty để kiểm tra tình hình, cô chỉ tìm hiểu chung về công ty từ những nguồn thông tin bên ngoài.

Khi ký vào văn bản chuyển nhượng, Mộ Thiên Hoành đã để thư ký Chư chuyển giao tư liệu công ty cho cô.

Sau khi quan sát cẩn thận, Cảnh Ninh phát hiện tình hình hiện tại của công ty còn tệ hơn cô tưởng tượng.

Nghĩ lại cũng đúng, nếu không vì tình trạng quá tệ, khó có thể tiếp tục hoạt động thì ai mà lại chuyển nhượng công ty này.

Tinh Huy Văn Hóa thành lập gần bốn mươi năm, lúc đầu ở trong nước được xem là công ty giải trí có danh tiếng và quy mô lớn.

Có một khoảng thời gian, nó thậm chí có thể được xem là chuẩn mực cho toàn ngành giải trí, không chỉ nắm giữ một lượng lớn các ngôi sao mà còn đích thân tạo ra hàng chục tác phẩm điện ảnh và truyền hình có sức ảnh hưởng rất lớn.

Theo lý thuyết mà nói, một công ty có tên tuổi lâu như vậy, không nên hỗn loạn đến mức như thế này.

Nhưng trên thực tế, bắt đầu từ khi mười năm trước. Bởi vì lúc ấy Đồng thư, vương bài trong quan hệ xã hội đổi nghề thành người đại diện, mang đi một nhóm lớn ngôi sao tuyến một trong thời điểm đó, Tinh Huy liền bị tổn hại.

Đồng thư tuần tự từ Tinh Huy mang đi ba nhóm nghệ sĩ, đều là trọng điểm bồi dưỡng đối tượng của Tinh Huy, không nghi ngờ gì nữa, điều này tương đương với việc hút cạn máu của Tinh Huy.

Mà những người này, sở dĩ nguyện ý đi cùng Đồng Thư cũng là vì điều kiện khi kí hợp đồng với Tinh Huy rất khắc nghiệt và thù lao cũng vô cùng thấp.

Vì vậy, hầu hết mọi người đều sẵn sàng trả một khoản phí lớn để chấm dứt hợp đồng, dù có nhất thời đau lòng nhưng cũng được xem là hành động dứt khoát.

Tinh Huy mặc dù trong thời gian ngắn thu nhập tăng gấp bội, nhưng công ty bị rút cạn máu thì có khác nào cái cái xác không hồn, chỉ có thể ngày ngày nhìn nó suy sụp thất bại mà thôi.

Cùng với những thay đổi trong ngành và sự gia tăng nhanh chóng của các công ty cùng ngành. Tinh Huy càng lúc càng thu hẹp nhỏ hơn.

Đến ngày hôm nay, vốn dĩ là một đế quốc giải trí đại diện cho một thời đại, lại bị xâm chiếm đến mức chỉ còn lại không tới mười nghệ sĩ, mà tất cả đều là nghệ sĩ nhỉ thuộc tuyến mười tám.

Về phương diện tài nguyên đúng là thảm đến rối tinh rối mù.

Ròng rã hơn một năm, không nhận được tài nguyên nào tốt hơn cho các nghệ sĩ của công ty.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mật Sủng: Kiều Thê Có Chút Ngọt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook