Tổng Tài Mật Sủng: Kiều Thê Có Chút Ngọt
Chương 61: Vợ Của Anh (1)
Vân Thụ
02/01/2022
Đến lúc này, người nhà họ Cảnh cũng biết hòa giải vô vọng, chỉ có thể mặt xám mày tro bị cảnh sát mang đi.
Khách khứa rời đi từ yến hội trong đêm nay, vẫn luôn âm thầm quan sát động tĩnh bên này.
Người nhà họ Cảnh chân trước vừa mới bị cảnh sát mang đi, sau lưng tin tức này dường như đã truyền khắp toàn bộ vòng thượng lưu ở Tấn Thành.
Vừa mới bắt đầu mọi người cũng hơi buồn bực.
Sở dĩ bọn họ vẫn luôn chú ý bên này, đơn giản bởi vì ở trong yến hội Lục Cảnh Thâm tuyên bố Cảnh Ninh là vợ anh.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, bây giờ nhà họ Cảnh xem như có thể trèo cao rồi. Có thể leo lên Lục Cảnh Thâm, có thể nói về sau dường như mọi người không ai dám đắc tội nhà họ Cảnh.
Có người suy nghĩ về sau nên nịnh bợ ra sao đâu!
Không nghĩ đến vừa quay đầu đã truyền ra tin tất cả mọi người trong nhà họ Cảnh đã bị mang vào Cục Cảnh Sát.
Thậm Chí cả bà cụ Cảnh cũng không ngoại lệ!
Lúc này mọi người mới ngửi được một hơi thở không giống bình thường.
Ngay sau đó, một video bỗng nhiên nổ tung trên mạng.
Trên video, một bà cụ đầu tóc bạc phơ ngồi ở chỗ kia, tự mình kể ra mưu hại cháu gái mình ra sao.
Và làm thế nào cùng người ngoài phá hủy thanh danh của cháu gái ruột. Chỉ vì một đứa cháu gái và lợi ích gia tộc.
Ở đây đều là nhân tinh, tuy rằng mặt bà cụ trên video bị làm mờ, tên được thanh thế bằng tiếng “bíp” nhưng vừa nghe giọng nói đã nhận ra đó chính là bà cụ nhà họ Cảnh - Vương Tuyết Mai!
Trời ạ! Tại sao lại như thế này?
Làm bà nội, vậy mà trăm phương ngàn kế muốn mưu hại cháu gái của mình?
Tại sao người này lại ác độc đến nước này chứ?!!!
Thẳng thắn mà nói, cứ là gia tộc giàu có trong vòng thượng lưu, chắc chắn sẽ có một số chuyện không thể phơi bày ra ánh sáng
Nhưng có thể làm ra được tình trạng tuyệt tình như vậy, chỉ vì chút ích kỷ và lợi ích của bản thân, thật sự vẫn là lần đầu thấy!
Rốt cuộc có phải con gái ruột không? Có phải cháu gái ruột hay không?
Trên mạng lập tức nổ tung nồi. Lại nghĩ đến việc nghe đồn tất cả mọi người trong nhà họ Cảnh bị đưa vào trong Cục Cảnh Sát, mọi người lập tức không nhịn được mà mắng một tiếng.
Phụt! Xứng đáng!
Lúc này Cảnh Ninh còn chưa biết bên ngoài đã náo loạn thành như vậy.
Tuy rằng mọi người nhà họ Cảnh đều bị đưa vào Cục Cảnh Sát nhưng dù sao Mộ Ngạn Trạch dù sao cũng là người ngoài, cũng không có trực tiếp tham dự kế hoạch của bọn họ, cho nên may mắn chạy thoát.
Lúc này, anh ta đang đứng trước mặt Cảnh Ninh, vẻ mặt phức tạp nhìn cô.
Cảnh Ninh nhìn chiếc Rolls Royce màu đen dừng lại ở cách đó không xa, cửa sổ xe mở nửa. Trùng hợp, từ góc độ này cô có thể nhìn được đến sườn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của người đàn ông, ở dưới sắc trời u tối càng thêm vẻ thanh lãnh cô độc.
Bây giờ đã là năm giờ sáng. Không biết bắt đầu từ khi nào, bầu trời còn nổi lên mưa phùn, gió lạnh nhè nhẹ lộ ra mưa bụi chui vào trong cổ, hơi lạnh lẽo.
Cảnh Ninh ôm cánh tay, không kiên nhẫn liếc nhìn anh ta một cái.
“Cậu Mộ, nếu như là tới cầu tình thì anh có thể câm miệng! Anh ở chỗ này của tôi không có mặt mũi lớn đến thế!”
Mộ Ngạn Trạch nhíu nhíu mày, trầm giọng nói: “Tôi không phải đến cầu tình.”
“Vậy anh muốn gì?”
Nhìn trên mặt cô không che giấu sự ghét bỏ và thiếu kiên nhẫn chút nào, Mộ Ngạn Trạch đang nhíu mày, nhíu càng chặt hơn.
“Rất xin lỗi.”
Bỗng nhiên anh ta nói, trên mặt treo sự áy náy: “Chuyện này là bọn họ làm sai, rất xin lỗi cô. Tôi đại diện cho bọn họ xin lỗi cô.”
Khách khứa rời đi từ yến hội trong đêm nay, vẫn luôn âm thầm quan sát động tĩnh bên này.
Người nhà họ Cảnh chân trước vừa mới bị cảnh sát mang đi, sau lưng tin tức này dường như đã truyền khắp toàn bộ vòng thượng lưu ở Tấn Thành.
Vừa mới bắt đầu mọi người cũng hơi buồn bực.
Sở dĩ bọn họ vẫn luôn chú ý bên này, đơn giản bởi vì ở trong yến hội Lục Cảnh Thâm tuyên bố Cảnh Ninh là vợ anh.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, bây giờ nhà họ Cảnh xem như có thể trèo cao rồi. Có thể leo lên Lục Cảnh Thâm, có thể nói về sau dường như mọi người không ai dám đắc tội nhà họ Cảnh.
Có người suy nghĩ về sau nên nịnh bợ ra sao đâu!
Không nghĩ đến vừa quay đầu đã truyền ra tin tất cả mọi người trong nhà họ Cảnh đã bị mang vào Cục Cảnh Sát.
Thậm Chí cả bà cụ Cảnh cũng không ngoại lệ!
Lúc này mọi người mới ngửi được một hơi thở không giống bình thường.
Ngay sau đó, một video bỗng nhiên nổ tung trên mạng.
Trên video, một bà cụ đầu tóc bạc phơ ngồi ở chỗ kia, tự mình kể ra mưu hại cháu gái mình ra sao.
Và làm thế nào cùng người ngoài phá hủy thanh danh của cháu gái ruột. Chỉ vì một đứa cháu gái và lợi ích gia tộc.
Ở đây đều là nhân tinh, tuy rằng mặt bà cụ trên video bị làm mờ, tên được thanh thế bằng tiếng “bíp” nhưng vừa nghe giọng nói đã nhận ra đó chính là bà cụ nhà họ Cảnh - Vương Tuyết Mai!
Trời ạ! Tại sao lại như thế này?
Làm bà nội, vậy mà trăm phương ngàn kế muốn mưu hại cháu gái của mình?
Tại sao người này lại ác độc đến nước này chứ?!!!
Thẳng thắn mà nói, cứ là gia tộc giàu có trong vòng thượng lưu, chắc chắn sẽ có một số chuyện không thể phơi bày ra ánh sáng
Nhưng có thể làm ra được tình trạng tuyệt tình như vậy, chỉ vì chút ích kỷ và lợi ích của bản thân, thật sự vẫn là lần đầu thấy!
Rốt cuộc có phải con gái ruột không? Có phải cháu gái ruột hay không?
Trên mạng lập tức nổ tung nồi. Lại nghĩ đến việc nghe đồn tất cả mọi người trong nhà họ Cảnh bị đưa vào trong Cục Cảnh Sát, mọi người lập tức không nhịn được mà mắng một tiếng.
Phụt! Xứng đáng!
Lúc này Cảnh Ninh còn chưa biết bên ngoài đã náo loạn thành như vậy.
Tuy rằng mọi người nhà họ Cảnh đều bị đưa vào Cục Cảnh Sát nhưng dù sao Mộ Ngạn Trạch dù sao cũng là người ngoài, cũng không có trực tiếp tham dự kế hoạch của bọn họ, cho nên may mắn chạy thoát.
Lúc này, anh ta đang đứng trước mặt Cảnh Ninh, vẻ mặt phức tạp nhìn cô.
Cảnh Ninh nhìn chiếc Rolls Royce màu đen dừng lại ở cách đó không xa, cửa sổ xe mở nửa. Trùng hợp, từ góc độ này cô có thể nhìn được đến sườn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của người đàn ông, ở dưới sắc trời u tối càng thêm vẻ thanh lãnh cô độc.
Bây giờ đã là năm giờ sáng. Không biết bắt đầu từ khi nào, bầu trời còn nổi lên mưa phùn, gió lạnh nhè nhẹ lộ ra mưa bụi chui vào trong cổ, hơi lạnh lẽo.
Cảnh Ninh ôm cánh tay, không kiên nhẫn liếc nhìn anh ta một cái.
“Cậu Mộ, nếu như là tới cầu tình thì anh có thể câm miệng! Anh ở chỗ này của tôi không có mặt mũi lớn đến thế!”
Mộ Ngạn Trạch nhíu nhíu mày, trầm giọng nói: “Tôi không phải đến cầu tình.”
“Vậy anh muốn gì?”
Nhìn trên mặt cô không che giấu sự ghét bỏ và thiếu kiên nhẫn chút nào, Mộ Ngạn Trạch đang nhíu mày, nhíu càng chặt hơn.
“Rất xin lỗi.”
Bỗng nhiên anh ta nói, trên mặt treo sự áy náy: “Chuyện này là bọn họ làm sai, rất xin lỗi cô. Tôi đại diện cho bọn họ xin lỗi cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.