Tổng Tài Thâm Tình Và Cô Vợ Đanh Đá
Chương 9: Biết đường về rồi sao (Phần 2)
Tiểu Bối Bối
17/12/2019
Thấy Cung Lại Sâm đã về những người hầu liền cuối đầu chào: "Mừng thiếu gia đã về."
Cung Lai Sâm chỉ trầm mặt đi ngang qua rồi vào trong biệt thự, lúc này Tống Hạo đang ngồi trên ghế chổ quầy bar cầm ly rượu vang lên uống, Cung Lại Sâm liền đi đến ngồi xuống ở ghế kế bên.
Tống Hạo nhìn Cung Lại Sâm rồi nhẹ giọng hỏi: "Cậu vẫn chưa hết nỗi ám ảnh về chuyện đấy sao? Chuyện đã qua lâu như vậy rồi mà." Nghe thế Cung Lại Sâm liền đứng lên lấy chai rượu Vodka đắt nhất thế giới, rót vào ly rồi ngồi xuống lại rồi vẻ mặt thâm trầm nói.
Cung Lại Sâm: "Cậu biết không Ninh nhi vốn dĩ sẽ có một gia đình chọn vẹn, nhưng khi đó vì một phút bồng bột của mình, vì lão cha không cho mình được làm những điều mình muốn nên mình đã bỏ nhà ra đi, để lại trọng trách cả công ty và gia đình lại cho anh cả trong một lần về dự án đấu thầu anh mình bị xe tông , và người ta cố tình làm cho hiện trường như là vụ tai nạn ngoài ý muốn, lúc đấy chị dâu mình dang mang thai chỉ mới bảy tháng, khi nghe tin anh mình bị tai nạn chị ấy đã kích động đến nổi, phải sinh non vì mất máu nhiều quá nên đã không qua khỏi."
Tống Hạo biết rõ Cung Lại Sâm đang tự trách bản thân, nên vỗ vai Cung Lại Sâm rồi nói: "A Sâm mình nghĩ anh của cậu nếu còn sống, thấy cậu đã làm cho công ty Cung thị ngày càng lớn mạnh anh ấy sẽ vui lắm, và cũng không muốn cậu tự trách bản thân mình như hiện giờ đâu."
Nghe vậy Cung Lại Sâm lắc ly rượu uống một hơi rồi lại nói: "Nên mình muốn cho Hinh nhi những điều mà nó muốn, và không để cho nó bắt cứ tổn thương nào, Hiện giờ mình vẫn đang điều tra về cái chết của anh mình, nếu mình tìm ra được kẻ đó thì sẽ làm cho tên đó sống không bằng chết." Tống Hạo nghe vậy cũng không khuyên nữa cùng Cung Lại Sâm uống rượu, nhưng hai người đều không biết có một bóng dáng nhỏ, đang đứng nép bên cánh cửa và đã nghe thấy tất cả mọi chuyện và lặng lẽ đi lên lầu lại.
Cung Hinh Nhi nằm trên chiếc giường màu xanh mềm mại, và cả căn phòng được bài trí theo đúng kiểu dành cho một bé gái, Cung Hinh Nhi không ngủ được vì khi nãy đã nghe những gì mà ba của bé nói, thì ra bé không phải là con ruột của ba và cha mẹ ruột của bé thì đã chết rồi, bé bây giờ cảm thấy rất an bé sợ sao này, ba sẽ không còn dành tình thương cho mình nữa bé mím môi lại, cố không khóc nhưng sao nước mắt cứ chảy ra hoài, bé cố lấy bàn tay nhỏ bé của mình lau nhưng không hết, rồi mòn mỏi vì khóc nhiều cộng thêm buồn ngủ quá nên đã ngủ thiếp đi.
Cung Lại Sâm trò chuyện cùng Tống Hạo xong rồi, liền hỏi những người cận vệ bằng giọng nói không một độ ấm: "Không phải ta kêu các ngươi theo bảo vệ cho tiểu thư sao?" Nghe vậy những tên vệ sĩ có vẻ lo sợ nói: "Thưa Cung tổng tiểu thư đã đánh lạc hướng chúng tôi nên..." Chưa nói hết câu liền nghe Cung Lại Sâm nói.
Tống Hạo nhìn những cảnh này quen rồi nên không bất ngờ mấy, nên chỉ để cho Cung Lại Sâm nói: "Cho nên... Các ngươi làm mất dấu con bé và xém chút nữa là để cho nó bị bắt cóc." Xem ra mọi chuyện sảy ra với Cung Hinh Nhi, điều được Cung Lại Sâm biết hết nên giờ mới giận dữ như thế.
Những tên đó không hổ danh là những vệ sĩ của Cung gia, tuy có hơi li lắng nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi rồi một người trong nhóm đứng ra nói.
"Cung tổng chúng tôi đã không làm tròn chức trách của mình xin ngài trách phạt."
Cung Lại Sâm nhìn tên đó rồi nói: "A tam anh là người tôi coi trọng nhất, nên mới guao cho anh trọng trách, là theo bảo an toàn cho con bé vậy mà anh làm cho tôi thất vọng quá, bây giờ anh hãy đến phòng hấn luyện của Cung gia đi còn những người kia thì hãy điều đến chổ của cha ta đi."
A tam với những người kia liền nói: "Vâng, chúng tôi sẽ đi ngay." Nói rồi liền lui xuống giờ cũng khuya rồi nên Tống Hạo liền ra về, Cung Lại Sânn cũng không uống rượu nữa liền đi tắm rồi về phòng để ngủ.
Ở nơi khác Tiêu Khả Hân đang chuẩn bị hành lý để ngày mai đi về nhà, cô chỉ về hai ngày nên đồ đạc mang theo chỉ vài bộ để thay đổi, sắp xếp xong tất cả Tiêu Khả Hân liền cảm thấy hơi đói bụng, nên cô định xuống bếp nấu một bát mì để ăn thì nghe có người đang gỏ cửa nhà của mình: "Cốc... Cốc... Cốc"
Cung Lai Sâm chỉ trầm mặt đi ngang qua rồi vào trong biệt thự, lúc này Tống Hạo đang ngồi trên ghế chổ quầy bar cầm ly rượu vang lên uống, Cung Lại Sâm liền đi đến ngồi xuống ở ghế kế bên.
Tống Hạo nhìn Cung Lại Sâm rồi nhẹ giọng hỏi: "Cậu vẫn chưa hết nỗi ám ảnh về chuyện đấy sao? Chuyện đã qua lâu như vậy rồi mà." Nghe thế Cung Lại Sâm liền đứng lên lấy chai rượu Vodka đắt nhất thế giới, rót vào ly rồi ngồi xuống lại rồi vẻ mặt thâm trầm nói.
Cung Lại Sâm: "Cậu biết không Ninh nhi vốn dĩ sẽ có một gia đình chọn vẹn, nhưng khi đó vì một phút bồng bột của mình, vì lão cha không cho mình được làm những điều mình muốn nên mình đã bỏ nhà ra đi, để lại trọng trách cả công ty và gia đình lại cho anh cả trong một lần về dự án đấu thầu anh mình bị xe tông , và người ta cố tình làm cho hiện trường như là vụ tai nạn ngoài ý muốn, lúc đấy chị dâu mình dang mang thai chỉ mới bảy tháng, khi nghe tin anh mình bị tai nạn chị ấy đã kích động đến nổi, phải sinh non vì mất máu nhiều quá nên đã không qua khỏi."
Tống Hạo biết rõ Cung Lại Sâm đang tự trách bản thân, nên vỗ vai Cung Lại Sâm rồi nói: "A Sâm mình nghĩ anh của cậu nếu còn sống, thấy cậu đã làm cho công ty Cung thị ngày càng lớn mạnh anh ấy sẽ vui lắm, và cũng không muốn cậu tự trách bản thân mình như hiện giờ đâu."
Nghe vậy Cung Lại Sâm lắc ly rượu uống một hơi rồi lại nói: "Nên mình muốn cho Hinh nhi những điều mà nó muốn, và không để cho nó bắt cứ tổn thương nào, Hiện giờ mình vẫn đang điều tra về cái chết của anh mình, nếu mình tìm ra được kẻ đó thì sẽ làm cho tên đó sống không bằng chết." Tống Hạo nghe vậy cũng không khuyên nữa cùng Cung Lại Sâm uống rượu, nhưng hai người đều không biết có một bóng dáng nhỏ, đang đứng nép bên cánh cửa và đã nghe thấy tất cả mọi chuyện và lặng lẽ đi lên lầu lại.
Cung Hinh Nhi nằm trên chiếc giường màu xanh mềm mại, và cả căn phòng được bài trí theo đúng kiểu dành cho một bé gái, Cung Hinh Nhi không ngủ được vì khi nãy đã nghe những gì mà ba của bé nói, thì ra bé không phải là con ruột của ba và cha mẹ ruột của bé thì đã chết rồi, bé bây giờ cảm thấy rất an bé sợ sao này, ba sẽ không còn dành tình thương cho mình nữa bé mím môi lại, cố không khóc nhưng sao nước mắt cứ chảy ra hoài, bé cố lấy bàn tay nhỏ bé của mình lau nhưng không hết, rồi mòn mỏi vì khóc nhiều cộng thêm buồn ngủ quá nên đã ngủ thiếp đi.
Cung Lại Sâm trò chuyện cùng Tống Hạo xong rồi, liền hỏi những người cận vệ bằng giọng nói không một độ ấm: "Không phải ta kêu các ngươi theo bảo vệ cho tiểu thư sao?" Nghe vậy những tên vệ sĩ có vẻ lo sợ nói: "Thưa Cung tổng tiểu thư đã đánh lạc hướng chúng tôi nên..." Chưa nói hết câu liền nghe Cung Lại Sâm nói.
Tống Hạo nhìn những cảnh này quen rồi nên không bất ngờ mấy, nên chỉ để cho Cung Lại Sâm nói: "Cho nên... Các ngươi làm mất dấu con bé và xém chút nữa là để cho nó bị bắt cóc." Xem ra mọi chuyện sảy ra với Cung Hinh Nhi, điều được Cung Lại Sâm biết hết nên giờ mới giận dữ như thế.
Những tên đó không hổ danh là những vệ sĩ của Cung gia, tuy có hơi li lắng nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi rồi một người trong nhóm đứng ra nói.
"Cung tổng chúng tôi đã không làm tròn chức trách của mình xin ngài trách phạt."
Cung Lại Sâm nhìn tên đó rồi nói: "A tam anh là người tôi coi trọng nhất, nên mới guao cho anh trọng trách, là theo bảo an toàn cho con bé vậy mà anh làm cho tôi thất vọng quá, bây giờ anh hãy đến phòng hấn luyện của Cung gia đi còn những người kia thì hãy điều đến chổ của cha ta đi."
A tam với những người kia liền nói: "Vâng, chúng tôi sẽ đi ngay." Nói rồi liền lui xuống giờ cũng khuya rồi nên Tống Hạo liền ra về, Cung Lại Sânn cũng không uống rượu nữa liền đi tắm rồi về phòng để ngủ.
Ở nơi khác Tiêu Khả Hân đang chuẩn bị hành lý để ngày mai đi về nhà, cô chỉ về hai ngày nên đồ đạc mang theo chỉ vài bộ để thay đổi, sắp xếp xong tất cả Tiêu Khả Hân liền cảm thấy hơi đói bụng, nên cô định xuống bếp nấu một bát mì để ăn thì nghe có người đang gỏ cửa nhà của mình: "Cốc... Cốc... Cốc"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.