Tổng Tài Thâm Tình Và Cô Vợ Đanh Đá

Chương 27: Cung Hinh Nhi muốn đến trường của Tiêu Khả Hân

Tiểu Bối Bối

17/12/2019

Vợ ông ta thấy chồng mình, mặt mài xanh lét tay ôm ngực. Hoảng sợ vội vàng đến, đở ông ta nhưng vừa chạm đến. Thì bị ông ta hất ra nặng nề thở gấp nói.

"Bà cút... cút đi cho tôi! Vì bà mà công ty phá sản. Đồ đàn bà thối, suốt ngày chỉ biết gây sự, giờ thì đến công ty cũng mất. Tôi muốn ly hôn với bà."

Ly hôn?

Như vừa nghe chuyện cười vợ Lâm Mục liền cười lạnh nói.

"Ly hôn... để cho ông với con hồ ly tinh kia đến với nhau à! Đừng hòng, tôi còn là vợ ông ngày nào thì con đó, mãi mãi chỉ là một tiểu tam. Bị người đời thóa mạ, con của các người chỉ là con ngoài giá thú."

"Hừ đừng tưởng bà tốt đẹp lắm, cũng chẳng khác gì tôi, nuôi những tên mặt trắng ở bên ngoài còn bày đặt... phiiii.

Nói rồi còn nhổ một ngụm nước miếng, cậu nhóc Lâm Tô Nhị thấy cha, mẹ cải nhau cậu không biết. tại sau mọi chuyện lại thành như vậy? trong lòng sợ hãi liền khóc. Cung Hinh Nhi nãy giờ được, hóng chuyện rất chuyên tâm, chỉ thiếu một phần bắp và một ly coca nữa là đủ. Cung Lại Sâm nhíu mi, không muốn để cho Cung Hinh Nhi ở đây làm bẩn tai cô nhóc, lạnh nhạt nói với hiệu trưởng.

Cung Lại Sâm: "Tôi bây giờ rất bận nên, đưa con bé về trước. Còn chuyện kia có lẽ tôi cần phải suy nghĩ lại!"

Nói rồi liền ẳm Cung Hinh Nhi đi ra xe, hiệu trưởng Trương chỉ biết nhìn theo thở dài. Vậy việc muốn Cung thị làm cổ đông, ở trường này chắc chắn là không thể. Ông nhìn hai vợ chồng Lâm Mục vẫn còn đang cải liền thở dài.

... ... ...

Xuyên suốt đoạn đường dài 6 tiếng, cuối cùng cũng về đến phòng trọ của mình. Tiêu Khả Hân mệt mỏi, nằm ỳ trên giường lấy điện thoại ra, gọi cho mẫu thân đại nhân. Nói cô đã về đến phòng trọ, rồi nói chuyện một hồi với mẹ Tiêu, dặn dò đủ kiểu rồi mới tha, cho lổ tai đáng thương của Tiêu Khả Hân. Tắt điện thoại xong Tiêu Khả Hân đi tắm rồi lên giường, ngủ luôn thẳng một giấc đến năm giờ chiều.

Nào bạn ta cùng nhau

Đến thăm nhà rùa

Này bạn rùa kia ơi



Hãy bước ra đi nào

Dù chậm chạp chân bước nặng nề

Cả thế giới đang chờ.

Bối bối: Có ai thấy nhạc chuông của Khả Hân quen không nè.

Tiếng chuông điện thoại réo liên tục khiến cho Tiêu Khả Hân phải thức dậy nghe máy.

Tiêu Khả Hân: "Alo." Lâm Nhật Thi vừa nghe Tiêu Khả Hân bắt máy liền tuôn một tràng.

Lâm Nhật Thi: "Sao nãy giờ cậu mới chịu bắt máy? Có biết cậu làm mình lo lắng, với phí sức gọi điện nãy giờ không hả!"

Tiêu Khả Hân vội vàng nói: "Xin lỗi mình vừa về đến, mệt quá ngủ quên luôn."

Lâm Nhật Thi: "Không biết, cậu phải làm sau cho tớ hết giận mới được hừ..." Thật ra Lâm Nhật Thi chỉ nói thế thôi, chứ lo cho Tiêu Khả Hân nhiều hơn là giận.

Nghe vậy Tiêu Khả Hân biết, tánh Lâm Nhật Thi phì cười liền nói: "Rồi, rồi tối nay mời cậu đi ăn, xem như mình xin lỗi cậu. Thế đã được chưa!"

Nghe đến ăn Lâm Nhật Thi liền cười hắc hắc nói: "Cái này là cậu nói nha, được rồi mình tha cho cậu đó."

Tối đến... ...

7: 00 tối khu phố về đêm, của Đài Bắc với những ánh đèn rực rở nơi đây có hai cô gái đang tung tăng. Đi dạo các quầy bán đồ ăn, trong rất vui vẻ. Tiêu Khả Hân và Lâm Nhật Thi đến, một tiệm mì nổi tiếng và lâu đời nhất. Ở đây ông bà chủ rất vui vẻ và tốt bụng và, cũng là cha mẹ của La Bân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Thâm Tình Và Cô Vợ Đanh Đá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook