Chương 4: Chương 1.3
Mễ Bao
01/05/2017
Có thích trẻ con hay không? Thích.
Có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con hay chưa ? Đương nhiên là có.
Am hiểu việc chăm sóc nhà của hay không ? Oa, điều này lại càng đương nhiên ……
Hỏi qua hỏi lại, Quý Thư Ny thật sự hoài nghi có phải hay không mình đến nhầm địa chỉ .
Vì buổi phỏng vấn này nàng đã không quản ngại “khó khăn” chỉnh trang lại nhan sắc , còn cân thận chọn một bộ đồ “tử tế” nhất của mình ,thế nhưng khi vừa bước vào văn phòng phỏng vấn nàng đã ý thức được bộ đồ “tử tế” nhất của mình nhìn thế nào cũng là bộ đồ tầm thường so với những người đến phỏng vấn .
Mỹ nữ, ngực to , eo nhỏ, đùi đẹp, cảnh sắc trước mắt đẹp không sao tả xiết ,nhìn những người này xem , nếu không phải âu phục hàng hiệu cũng là váy ngắn , giày cao gót nhọn tưởng có thể dẫm nát cả sàn đã cẩm thạch dắt tiền kia . Khắp gian phòng nồng đậm mùi nước hoa làm cho nàng nhịn không được hắt xì mấy cái .
“Hắt xì !” Quý Thư Ny xoa xoa cái mũi, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Nàng đi nhầm hội trường sao? Nơi này nhìn thế nào cũng có vẻ như đang tuyển mỹ nữ ???
Dì A Trân đã tìm cho nàng một đống tư liệu công viêc siêu cấp lợi hại . kêu nàng đền lí lịch rồi giử đến khắp nơi . Triệu Tân tập đoàn không phải là muốn tuyển nhân viên công vụ , chẳng lẽ nàng nhớ lầm sao ?
Quý Thư Ny lấy ra bản lý lịch , bên trong văn bản triệu tập có ghi “Làm việc tại nhà ” , bốn chữ này khiến nàng đắn đo không biết có nên tiến vào hay không ??? Đúng thật là tiến thoái lưỡng nan .
Tư liệu công việc rất nhiều , nàng cũng không biết được có phải ngay từ đầu mình chọn chỗ này có phải đã sai lầm rồi không ???? Nàng lúc này thật sự không muốn kiên trì ở lại nơi này , tốt nhất vẫn nên dọn đường quay về nhà thôi .
“Như thế này , những người muốn phỏng vấn xin mời qua bên này nộp lý lịch và lấy số thứ tự .” Cách đó không xa , nhân viên công vụ đang thông báo trên loa .
Nghe thấy thông báo nộp lí lịch , Quý Thư Ny chạy nhanh mang bản lí lịch được chuẩn bị kĩ càng đưa đến cho người quản lí .
Được rồi, nàng cũng biết nàng không có chí tiến thủ , mặc dù ở nhà nàng được người nhà chăm sóc , yêu thương nhưng nhiều khi cũng cảm thấy ái ngại với những người xung quanh . Đạo lý không nên để cha mẹ lo lắng nàng tất nhiên biết , thế nên dù sao cũng đã đến nơi rồi thôi thì cứ phỏng vấn xong rồi đến đâu thì đến .
“Xin chào , tôi muốn lấy số thứ tự .” Đi về phía nhân viên công vụ , Quý Thư Ny tươi cười không quan tâm đối phương đang nhìn nàng từ đầu đén chân đánh giá nàng . Dù sao nàng cũng đã biết trang phục của mình hôm nay so với những người đến đây là vô cùng tầm thường . Việc trước mắt không phải là quan tâm người ta để ý trang phục của nàng mà nên quan tâm mình lấy được số mấy đây .
“Mời qua phía sau điền các thông tin vào đây , điền xong xon giao lại cho nhân viên phía bên kia , sau đó xin qua bên ngoài ngồi đợi đến lượt .” Nhân viên công vụ vừa lễ phép đem số thứ tự và một tập giấy cho nàng vừa giảng giải .
“Được , cám ơn.” Quý Thư Ny cười ngọt ngào.
Đi vào một phòng họp nhỏ , nàng tùy tiện tìm một chỗ trống và ngồi xuống, vô tâm không để ý những người bên cạnh đang nhanh chóng chỉnh trang lại ngoại hình , thầm nghĩ nhanh một chút điền xong mấy cái phiếu phiền phức này .
Chiều cao….cân nặng…….am hiểu việc nhà hay không …….có thể chuẩn bị một ngày ba bữa cơm hay không ……có thích trẻ con hay không…..có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con hay không ?????????????
Điền càng nhiều, Quý Thư Ny trên đầu dấu chấm hỏi lại càng nhiều. Nàng muốn hưởng ứng lệnh triệu tập rốt cuộc là cái gì công tác nha?
Đột nhiên, nàng trong đầu hiện lên một ý tưởng : làm việc nhà ….chuẩn bị cơm ba bữa …..chăm sóc trẻ con …….A !!! không lẽ lệnh triệu tập này là tìm người đảm nhiệm chức vụ quản gia hoặc người giúp việc sao ???
Nàng hai mắt đột nhiên bừng sáng. Oa oa oa….. thật là may mắn nha , Nếu có thể nhận được công việc này không phải rất tốt sao ? Đây không phải là những công việc hàng ngày nàng vẫn đang làm sao ?
Nàng càng nghĩ càng vui vẻ như là trúng số , hưng phấn mà nhanh chóng viết viết viết ……
Bản khai lý lịch này cũng không khác bản nàng đã chuẩn bị cho lắm , nàng đã nhanh chóng điền xong lý lịch ,cười ngọt ngào giao lý lịch cho quản lí , nhanh chóng tránh xa một “đống nữ nhân” đang tự cho rằng “tô son trát phấn” vào sẽ thành “mỹ nhân” , nhanh chóng đi ra phòng đợi bên ngoài , cố gắng làm cho mình không bị người ta chú ý đến.
Người chịu trách nhiệm phỏng vấn hôm nay thật quá xuất sắc đi, nhìn những người phỏng vấn cứ lần lượt đi vào đi ra , không bao lâu lại có người đi ra đi vào …….cứ như chẳng đếm một phút đã thấy phỏng vấn xong một người vậy , có lẽ vì thế mà dù số thứ tự của nàng có ba chữ số và bắt đầu bằng số ba nhưng thoáng cái đã đến lượt nàng .
Quý Thư Ny vừa nghe đến số của mình liền lâp tức tiến vào trong phòng , bên trong phòng có hai nam nhân ngồi sau bàn hội nghị , phía trước có kê một chiếc ghế , nàng đương nhiên biết đây là chỗ của nàng .
“Quý Thư Ny tiểu thư?” Người phỏng vấn cầm lấy bản lý lịch của nàng rồi nhìn đến ngoại hình của nàng đánh giá một lượt để xác định thân phận .
“Đúng ,ta là Quý Thư Ny.”
“Giặt quần áo, lau dọn , nấu cơm…… việc nhà đều làm được , thích trẻ con……” Lâm Vĩ Đình nhìn bản lý lịch của nàng , phỏng vấn đã lâu khiến hắn có phần mệt mỏi , còn thấy tức giận .
Cuối cùng .
Hắn tự tiện xem nhẹ các “điều kiện” chọn vợ của tổng tài , dù sao điều kiện cũng chỉ là điều kiện thôi , những người đến phỏng vấn hôm nay quá nửa là nói dối giả tạo , hắn chưa thấy qua phản ứng của người nào chân thực với những gì được ghi trong lý lịch , nhưng thật đáng thương cho hắn , hắn phải cẩn thận xem xét từng cái phản ứng giả tạo kia .
Cho tới bây giờ, hơn ba trăm người bước vào hầu hết đều tạo lý lịch giả, có đến gần ba trăm người là đại tiểu thư con nhà quyền thế , thầm nghĩ thật hợp làm thiếu phu nhân , còn có hơn mười người tuy không phải chán ghét trẻ con , chính là không muốn tự mình chăm con , tuyệt đối muốn mời bảo mẫu , cho nên…… Toàn bộ bị knockout.
“Quý tiểu thư, ngươi có thể tự mình quét dọn hết gần một trăm phòng ở sao ??????” Lâm Vĩ Đình hỏi.
Lâm Vĩ Đình tâm tình không tốt vả lại lại là người ít nói , nếu không phải thấy bản lý lịch này thoạt nhìn thấy có hi vọng hắn tuyệt đối sẽ không mở miệng phỏng vấn mà sẽ thẳng tay quăng ngay cho người đang ngồi bên cạnh .
“Không thành vấn đề!” Nàng hào sảng đáp . Xem trong nhà nàng thì biết , một mình nàng hôm nào chẳng quét dọn hết ba tầng lầu , thêm vài tầng nữa chắc cũng không thành vấn đề , việc này đối với nàng xem ra quá đơn giản đi .
Lâm Vĩ Đình thấy nàng trả lời rất tự tin lại cảm thấy khó tin , không khỏi nghi ngờ nói : “Mỗi ngày đều quét , sau đó chuẩn bị cơm một ngày ba bữa nha , thật sự không thành vấn đề sao ?????? Nàng trả lời thoải mái như thế có phải đang muốn dọa người hay không ?
“Đương nhiên!” Quý Thư Ny tự tin trả lời, nàng đưa cánh tay mình lên nói : “Ngươi không nên nhìn tay ta gầy thế này mà nghi ngờ ta nha , tay ta rất có cơ bắp đấy nhé , hơn nữa mỗi ngày ở nhà ta đều quét dọn nhà của , đối với vấn đề này ta rất có tự tin nha .” Nàng thật sự rất muốn có được công việc này , nàng trước nay chư từng nhiệt tình đi xin việc như lúc này .
Hai nam nhân nhìn nàng thể hiện quá mức tự nhiên không nén được cười nhẹ .
“Ngươi đã có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con sao ?”
“Có nha, ta có hai em trai , còn có vài người em họ nội ngoại , trong nhà họ hàng cũng có nhiều anh chị đã kết hôn và sinh con , hàng năm lễ mừng năm mới đến ta luôn phải trông một đống trẻ con nha .”
Lâm Vĩ Đình trên mặt lộ ra nụ cười.“Ngươi có nghĩ tới sau khi kết hôn sẽ sinh bao nhiêu con không?”
“Kết hôn ?”
Quý Thư Ny hơi sửng sốt và cảm thấy khó hiểu ,vì sao lại muốn hỏi vấn đề này, nhưng nghĩ lại, có lẽ đối phương trong nhà có trẻ nhỏ nên muốn thử xem nàng có thật sự là yêu thích trẻ con hay không đây mà , lại nghĩ đến lần này người đi tuyển hình như toàn là nữ , có thể công việc này còn bao gồm cả công việc bảo mẫu nữa
“Ta chưa nghĩ tới điều ấy, bất quá nếu có khă năng nuôi được thì hẳn là có thể sinh nhiều một chút đi .”Vì chưa từng nghĩ đến ván đề này khiến cho đáp án của nàng có phần mơ hồ không xác định .
Có điều kiện nuôi dưỡng ư ? Lâm Vĩ Đình đối mấy từ này xuất hiện nghi hoặc tuy nhiên mặt cũng không thay đổi nói : “Sinh nhiều là bao nhiêu??? Ý của ngươi là nếu có khẳ năng nuôi dưỡng được đầy đủ thì dù sinh tám hay mười người cũng không có vấn đề gì ư ????”
“Mười đứa thì nhiều quá !” Nàng bất giác kinh hô.“Ách…… Nhưng là năm hay sáu đứa thì hẳn là có thể……”
Nàng trong đầu hiện lên cảnh mình đang chăm sóc một đống trẻ con. Quả thật mười đứa thì nhiều quá nhưng tầm năm hay sáu đứa thì chắc không đến nỗi không thể ứng phó …..
Đang chìn trong suy nghĩ của mình khiến Quý Thư Ny không phát hiện những điều nàng nói ra cùng với ý của người phỏng vấn là hai ý hoàn toàn khác nhau , cũng không phát hiện vì câu nói của nàng mà đôi mắt vốn lãnh đạm kia bất ngờ sáng rực lên
“Quý tiểu thư, ngươi có muốn có yêu cầu gì không ?” Lâm Vĩ Đình mừng như bắt được vàng thân thiết tươi cười hỏi.
Người bên cạnh nghe thấy hắn đặt vấn đề khẽ nhíu mày nhưng thật nhanh đã khôi phục tâm trạng bình thường .
Quý Thư Ny tâm tư trầm lắng suy nghĩ điều người kia nói.
Ai…… Tiền lương…… Nàng đối với vấn đề tiền lương một quản gia là bao nhiêu không hề hay biết , hơn nữa hiện tại công việc tạm thời của nàng một tháng cũng chỉ kiếm được năm ngàn .Suy nghĩ một lát rồi nói : “Trả ta theo như quy định của công ty là được ” Nàng khuôn mặt tươi cười nói ra một câu mà theo nàng là tương đối có “bảo hiểm”.
Quả nhiên.
Lâm Vĩ Đình trong đầu vang lên, nữ nhân này chắc chắn đã đến nhầm phòng phỏng vấn .
Hắn suy nghĩ lại , công ty hôm nay cũng có phòng ban khác phỏng vấn, nhưng là buổi chiều , lúc này vẫn chưa có treo lên bảng thông báo , nàng chắc chắn đã nhớ lầm thời gian nên lạc đến nơi này .
Hiện tại công việc khó tìm , cho dù nàng biết mình vào nhầm nơi nhung “đâm lao thì phải theo lao” thôi , cứ đi vào phỏng vấn biết đâu lại có kết quả, có điều bản thân nàng chắc chắn không thể ngờ đến lần phỏng vấn này thật sự không phải đang phỏng vấn một công việc bình thương .Rất không bình thường …….
“Ngươi đã nắm rõ nội dung của công việc chưa???”
“Ách…… Ta cũng không rõ toàn bộ…… Là…… Quét tước cùng nấu cơm…… Còn có……” Nàng không quen nói dối nên khi mở miệng nhất thời có phần ấp úng .
Lâm Vĩ Đình trên mặt lộ vẻ cười thân thiết, nghe nàng nói chuyện có thể đánh giá lúc này nàng đang vô cùng căng thẳng .
Hắn vẫn nghĩ với những “điều kiện” tổng tài đưa ra người kia phải như “đầu bếp , quản gia” , hắn phỏng vấn lâu như thế đã có thể miễn cưỡng chọn ra hai người có khả năng lọt vào vòng trong , bất quá đột nhiên lại vô tình xuất hiện một người với đầy đủ các tiêu chuẩn đặt ra. Thật là quá tốt rồi .
Có nhầm lẫn hay không giờ không còn là vấn đề quan trong nữa . Cơ hội không phải lúc nào cũng đến hai lần , dù có tiếp tục phỏng vấn cũng không chắc có thể xảy ra kì tích ………chi bằng…….
“Không cần khẩn trương, chúng ta đến bên kia, ta với ngươi nói một chút về nội dung công tác , được không ????”
Rốt cục, hắn cười cười rồi đứng lên nói với Quý Thư Ny, ngón tay hướng về phía một phòng khác bên trong, ý bảo nàng hãy đi trước.
Nàng vừa đi khuất sau cánh của hắn cúi đầu nói điều gì đó với người còn lại rồi lập tức đem việc phỏng vấn giao cho người ấy phụ trách .
Có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con hay chưa ? Đương nhiên là có.
Am hiểu việc chăm sóc nhà của hay không ? Oa, điều này lại càng đương nhiên ……
Hỏi qua hỏi lại, Quý Thư Ny thật sự hoài nghi có phải hay không mình đến nhầm địa chỉ .
Vì buổi phỏng vấn này nàng đã không quản ngại “khó khăn” chỉnh trang lại nhan sắc , còn cân thận chọn một bộ đồ “tử tế” nhất của mình ,thế nhưng khi vừa bước vào văn phòng phỏng vấn nàng đã ý thức được bộ đồ “tử tế” nhất của mình nhìn thế nào cũng là bộ đồ tầm thường so với những người đến phỏng vấn .
Mỹ nữ, ngực to , eo nhỏ, đùi đẹp, cảnh sắc trước mắt đẹp không sao tả xiết ,nhìn những người này xem , nếu không phải âu phục hàng hiệu cũng là váy ngắn , giày cao gót nhọn tưởng có thể dẫm nát cả sàn đã cẩm thạch dắt tiền kia . Khắp gian phòng nồng đậm mùi nước hoa làm cho nàng nhịn không được hắt xì mấy cái .
“Hắt xì !” Quý Thư Ny xoa xoa cái mũi, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Nàng đi nhầm hội trường sao? Nơi này nhìn thế nào cũng có vẻ như đang tuyển mỹ nữ ???
Dì A Trân đã tìm cho nàng một đống tư liệu công viêc siêu cấp lợi hại . kêu nàng đền lí lịch rồi giử đến khắp nơi . Triệu Tân tập đoàn không phải là muốn tuyển nhân viên công vụ , chẳng lẽ nàng nhớ lầm sao ?
Quý Thư Ny lấy ra bản lý lịch , bên trong văn bản triệu tập có ghi “Làm việc tại nhà ” , bốn chữ này khiến nàng đắn đo không biết có nên tiến vào hay không ??? Đúng thật là tiến thoái lưỡng nan .
Tư liệu công việc rất nhiều , nàng cũng không biết được có phải ngay từ đầu mình chọn chỗ này có phải đã sai lầm rồi không ???? Nàng lúc này thật sự không muốn kiên trì ở lại nơi này , tốt nhất vẫn nên dọn đường quay về nhà thôi .
“Như thế này , những người muốn phỏng vấn xin mời qua bên này nộp lý lịch và lấy số thứ tự .” Cách đó không xa , nhân viên công vụ đang thông báo trên loa .
Nghe thấy thông báo nộp lí lịch , Quý Thư Ny chạy nhanh mang bản lí lịch được chuẩn bị kĩ càng đưa đến cho người quản lí .
Được rồi, nàng cũng biết nàng không có chí tiến thủ , mặc dù ở nhà nàng được người nhà chăm sóc , yêu thương nhưng nhiều khi cũng cảm thấy ái ngại với những người xung quanh . Đạo lý không nên để cha mẹ lo lắng nàng tất nhiên biết , thế nên dù sao cũng đã đến nơi rồi thôi thì cứ phỏng vấn xong rồi đến đâu thì đến .
“Xin chào , tôi muốn lấy số thứ tự .” Đi về phía nhân viên công vụ , Quý Thư Ny tươi cười không quan tâm đối phương đang nhìn nàng từ đầu đén chân đánh giá nàng . Dù sao nàng cũng đã biết trang phục của mình hôm nay so với những người đến đây là vô cùng tầm thường . Việc trước mắt không phải là quan tâm người ta để ý trang phục của nàng mà nên quan tâm mình lấy được số mấy đây .
“Mời qua phía sau điền các thông tin vào đây , điền xong xon giao lại cho nhân viên phía bên kia , sau đó xin qua bên ngoài ngồi đợi đến lượt .” Nhân viên công vụ vừa lễ phép đem số thứ tự và một tập giấy cho nàng vừa giảng giải .
“Được , cám ơn.” Quý Thư Ny cười ngọt ngào.
Đi vào một phòng họp nhỏ , nàng tùy tiện tìm một chỗ trống và ngồi xuống, vô tâm không để ý những người bên cạnh đang nhanh chóng chỉnh trang lại ngoại hình , thầm nghĩ nhanh một chút điền xong mấy cái phiếu phiền phức này .
Chiều cao….cân nặng…….am hiểu việc nhà hay không …….có thể chuẩn bị một ngày ba bữa cơm hay không ……có thích trẻ con hay không…..có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con hay không ?????????????
Điền càng nhiều, Quý Thư Ny trên đầu dấu chấm hỏi lại càng nhiều. Nàng muốn hưởng ứng lệnh triệu tập rốt cuộc là cái gì công tác nha?
Đột nhiên, nàng trong đầu hiện lên một ý tưởng : làm việc nhà ….chuẩn bị cơm ba bữa …..chăm sóc trẻ con …….A !!! không lẽ lệnh triệu tập này là tìm người đảm nhiệm chức vụ quản gia hoặc người giúp việc sao ???
Nàng hai mắt đột nhiên bừng sáng. Oa oa oa….. thật là may mắn nha , Nếu có thể nhận được công việc này không phải rất tốt sao ? Đây không phải là những công việc hàng ngày nàng vẫn đang làm sao ?
Nàng càng nghĩ càng vui vẻ như là trúng số , hưng phấn mà nhanh chóng viết viết viết ……
Bản khai lý lịch này cũng không khác bản nàng đã chuẩn bị cho lắm , nàng đã nhanh chóng điền xong lý lịch ,cười ngọt ngào giao lý lịch cho quản lí , nhanh chóng tránh xa một “đống nữ nhân” đang tự cho rằng “tô son trát phấn” vào sẽ thành “mỹ nhân” , nhanh chóng đi ra phòng đợi bên ngoài , cố gắng làm cho mình không bị người ta chú ý đến.
Người chịu trách nhiệm phỏng vấn hôm nay thật quá xuất sắc đi, nhìn những người phỏng vấn cứ lần lượt đi vào đi ra , không bao lâu lại có người đi ra đi vào …….cứ như chẳng đếm một phút đã thấy phỏng vấn xong một người vậy , có lẽ vì thế mà dù số thứ tự của nàng có ba chữ số và bắt đầu bằng số ba nhưng thoáng cái đã đến lượt nàng .
Quý Thư Ny vừa nghe đến số của mình liền lâp tức tiến vào trong phòng , bên trong phòng có hai nam nhân ngồi sau bàn hội nghị , phía trước có kê một chiếc ghế , nàng đương nhiên biết đây là chỗ của nàng .
“Quý Thư Ny tiểu thư?” Người phỏng vấn cầm lấy bản lý lịch của nàng rồi nhìn đến ngoại hình của nàng đánh giá một lượt để xác định thân phận .
“Đúng ,ta là Quý Thư Ny.”
“Giặt quần áo, lau dọn , nấu cơm…… việc nhà đều làm được , thích trẻ con……” Lâm Vĩ Đình nhìn bản lý lịch của nàng , phỏng vấn đã lâu khiến hắn có phần mệt mỏi , còn thấy tức giận .
Cuối cùng .
Hắn tự tiện xem nhẹ các “điều kiện” chọn vợ của tổng tài , dù sao điều kiện cũng chỉ là điều kiện thôi , những người đến phỏng vấn hôm nay quá nửa là nói dối giả tạo , hắn chưa thấy qua phản ứng của người nào chân thực với những gì được ghi trong lý lịch , nhưng thật đáng thương cho hắn , hắn phải cẩn thận xem xét từng cái phản ứng giả tạo kia .
Cho tới bây giờ, hơn ba trăm người bước vào hầu hết đều tạo lý lịch giả, có đến gần ba trăm người là đại tiểu thư con nhà quyền thế , thầm nghĩ thật hợp làm thiếu phu nhân , còn có hơn mười người tuy không phải chán ghét trẻ con , chính là không muốn tự mình chăm con , tuyệt đối muốn mời bảo mẫu , cho nên…… Toàn bộ bị knockout.
“Quý tiểu thư, ngươi có thể tự mình quét dọn hết gần một trăm phòng ở sao ??????” Lâm Vĩ Đình hỏi.
Lâm Vĩ Đình tâm tình không tốt vả lại lại là người ít nói , nếu không phải thấy bản lý lịch này thoạt nhìn thấy có hi vọng hắn tuyệt đối sẽ không mở miệng phỏng vấn mà sẽ thẳng tay quăng ngay cho người đang ngồi bên cạnh .
“Không thành vấn đề!” Nàng hào sảng đáp . Xem trong nhà nàng thì biết , một mình nàng hôm nào chẳng quét dọn hết ba tầng lầu , thêm vài tầng nữa chắc cũng không thành vấn đề , việc này đối với nàng xem ra quá đơn giản đi .
Lâm Vĩ Đình thấy nàng trả lời rất tự tin lại cảm thấy khó tin , không khỏi nghi ngờ nói : “Mỗi ngày đều quét , sau đó chuẩn bị cơm một ngày ba bữa nha , thật sự không thành vấn đề sao ?????? Nàng trả lời thoải mái như thế có phải đang muốn dọa người hay không ?
“Đương nhiên!” Quý Thư Ny tự tin trả lời, nàng đưa cánh tay mình lên nói : “Ngươi không nên nhìn tay ta gầy thế này mà nghi ngờ ta nha , tay ta rất có cơ bắp đấy nhé , hơn nữa mỗi ngày ở nhà ta đều quét dọn nhà của , đối với vấn đề này ta rất có tự tin nha .” Nàng thật sự rất muốn có được công việc này , nàng trước nay chư từng nhiệt tình đi xin việc như lúc này .
Hai nam nhân nhìn nàng thể hiện quá mức tự nhiên không nén được cười nhẹ .
“Ngươi đã có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con sao ?”
“Có nha, ta có hai em trai , còn có vài người em họ nội ngoại , trong nhà họ hàng cũng có nhiều anh chị đã kết hôn và sinh con , hàng năm lễ mừng năm mới đến ta luôn phải trông một đống trẻ con nha .”
Lâm Vĩ Đình trên mặt lộ ra nụ cười.“Ngươi có nghĩ tới sau khi kết hôn sẽ sinh bao nhiêu con không?”
“Kết hôn ?”
Quý Thư Ny hơi sửng sốt và cảm thấy khó hiểu ,vì sao lại muốn hỏi vấn đề này, nhưng nghĩ lại, có lẽ đối phương trong nhà có trẻ nhỏ nên muốn thử xem nàng có thật sự là yêu thích trẻ con hay không đây mà , lại nghĩ đến lần này người đi tuyển hình như toàn là nữ , có thể công việc này còn bao gồm cả công việc bảo mẫu nữa
“Ta chưa nghĩ tới điều ấy, bất quá nếu có khă năng nuôi được thì hẳn là có thể sinh nhiều một chút đi .”Vì chưa từng nghĩ đến ván đề này khiến cho đáp án của nàng có phần mơ hồ không xác định .
Có điều kiện nuôi dưỡng ư ? Lâm Vĩ Đình đối mấy từ này xuất hiện nghi hoặc tuy nhiên mặt cũng không thay đổi nói : “Sinh nhiều là bao nhiêu??? Ý của ngươi là nếu có khẳ năng nuôi dưỡng được đầy đủ thì dù sinh tám hay mười người cũng không có vấn đề gì ư ????”
“Mười đứa thì nhiều quá !” Nàng bất giác kinh hô.“Ách…… Nhưng là năm hay sáu đứa thì hẳn là có thể……”
Nàng trong đầu hiện lên cảnh mình đang chăm sóc một đống trẻ con. Quả thật mười đứa thì nhiều quá nhưng tầm năm hay sáu đứa thì chắc không đến nỗi không thể ứng phó …..
Đang chìn trong suy nghĩ của mình khiến Quý Thư Ny không phát hiện những điều nàng nói ra cùng với ý của người phỏng vấn là hai ý hoàn toàn khác nhau , cũng không phát hiện vì câu nói của nàng mà đôi mắt vốn lãnh đạm kia bất ngờ sáng rực lên
“Quý tiểu thư, ngươi có muốn có yêu cầu gì không ?” Lâm Vĩ Đình mừng như bắt được vàng thân thiết tươi cười hỏi.
Người bên cạnh nghe thấy hắn đặt vấn đề khẽ nhíu mày nhưng thật nhanh đã khôi phục tâm trạng bình thường .
Quý Thư Ny tâm tư trầm lắng suy nghĩ điều người kia nói.
Ai…… Tiền lương…… Nàng đối với vấn đề tiền lương một quản gia là bao nhiêu không hề hay biết , hơn nữa hiện tại công việc tạm thời của nàng một tháng cũng chỉ kiếm được năm ngàn .Suy nghĩ một lát rồi nói : “Trả ta theo như quy định của công ty là được ” Nàng khuôn mặt tươi cười nói ra một câu mà theo nàng là tương đối có “bảo hiểm”.
Quả nhiên.
Lâm Vĩ Đình trong đầu vang lên, nữ nhân này chắc chắn đã đến nhầm phòng phỏng vấn .
Hắn suy nghĩ lại , công ty hôm nay cũng có phòng ban khác phỏng vấn, nhưng là buổi chiều , lúc này vẫn chưa có treo lên bảng thông báo , nàng chắc chắn đã nhớ lầm thời gian nên lạc đến nơi này .
Hiện tại công việc khó tìm , cho dù nàng biết mình vào nhầm nơi nhung “đâm lao thì phải theo lao” thôi , cứ đi vào phỏng vấn biết đâu lại có kết quả, có điều bản thân nàng chắc chắn không thể ngờ đến lần phỏng vấn này thật sự không phải đang phỏng vấn một công việc bình thương .Rất không bình thường …….
“Ngươi đã nắm rõ nội dung của công việc chưa???”
“Ách…… Ta cũng không rõ toàn bộ…… Là…… Quét tước cùng nấu cơm…… Còn có……” Nàng không quen nói dối nên khi mở miệng nhất thời có phần ấp úng .
Lâm Vĩ Đình trên mặt lộ vẻ cười thân thiết, nghe nàng nói chuyện có thể đánh giá lúc này nàng đang vô cùng căng thẳng .
Hắn vẫn nghĩ với những “điều kiện” tổng tài đưa ra người kia phải như “đầu bếp , quản gia” , hắn phỏng vấn lâu như thế đã có thể miễn cưỡng chọn ra hai người có khả năng lọt vào vòng trong , bất quá đột nhiên lại vô tình xuất hiện một người với đầy đủ các tiêu chuẩn đặt ra. Thật là quá tốt rồi .
Có nhầm lẫn hay không giờ không còn là vấn đề quan trong nữa . Cơ hội không phải lúc nào cũng đến hai lần , dù có tiếp tục phỏng vấn cũng không chắc có thể xảy ra kì tích ………chi bằng…….
“Không cần khẩn trương, chúng ta đến bên kia, ta với ngươi nói một chút về nội dung công tác , được không ????”
Rốt cục, hắn cười cười rồi đứng lên nói với Quý Thư Ny, ngón tay hướng về phía một phòng khác bên trong, ý bảo nàng hãy đi trước.
Nàng vừa đi khuất sau cánh của hắn cúi đầu nói điều gì đó với người còn lại rồi lập tức đem việc phỏng vấn giao cho người ấy phụ trách .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.