Chương 5: Chương 2.1
Mễ Bao
01/05/2017
Buổi tối một ngày sau đó , Hướng Quân Ngạn vừa mở cửa, xộc ngay vào
mũi là mùi thơm của thức ăn đang tràn ngập trong nhà . Hắn nghi ngờ đi
vào , đi thẳng vào bếp liền nghĩ đến đống tư liệu về người sẽ cùng hắn
sống chung mà Lâm Vĩ Đình cho hắn xem qua kia .
Hắn đã đi vào đến bếp thế nhưng nữ nhân kia vẫn không hề hay biết có người xuất hiện , vẫn đứng ở tư thế đưa lưng về phía hắn .
Hắn híp híp mắt lại, phát hiện ra nàng thật không có tinh thần cảnh giác gì cả .
Cố đợi thêm một lát đến khi không đợi được đành mở miệng kêu to: “Quý tiểu thư.”
“A? Hướng tiên sinh,ngài đã về rồi!”
Đứng ở trong phòng bếp , trên người còn mặc một chiếc tạp dề, Quý Thư Ny nghe thấy giọng nói liền vội vàng quay đầu lại, nhưng vừa nhìn thấy đối phương , ánh mắt nàng lập tức hiện lên một tia kinh ngạc .
Oa…… Như thế nào lại trẻ như vậy nha?
“Ngươi hôm nay mới chuyển đến đây, cứ nghỉ ngơi vài ngày trước đã , những việc khác cứ từ từ xử lý cũng được , trợ lý Lint không nói với ngươi sao” Ánh mắt hắn đảo qua một lượt trên bàn ăn đang bày ra bàn ăn đơn giản ba món một canh , giọng nói nhạt nhạt vang lên .
“Có, hắn có nói qua cho ta rồi , bất quá ta không cảm thấy phiền , chỉ là nấu cơm thôi mà , cũng không mất bao nhiêu sức lực .” Không phát hiện ra đối phương có chút cảm xúc phập phồng trong giọng nói , Quý Thư Ny hào sảng cười cười đáp lại.
Cùng lúc đó nàng nghĩ đến lúc cùng người được gọi là trợ lý Lint kia ở trong phòng họp nhỏ giải thích về công việc . Hắn đã cho nàng biết chủ của nàng là tổng tài của tập đoàn Triệu Tân , mà công việc chính của nàng ở đây chính là giúp chủ nhân thu xếp nhà cửa , chuẩn bị cơm ba bữa một ngày , cũng bởi tổng tài vẫn độc thân nên tạm thời công tác bảo mẫu chưa cần đề cập đến , trừ khi hắn tự nhiên mang về một người con rơi nào đó …..Ách…vấn đề này bây giờ không phải vấn đề chính , quan trong ở đây chính là nàng vốn tưởng tổng tài thì ít nhất cũng là người cỡ năm mươi , ai nghĩ tới hắn lại là cái loại này ….. Soái ca.
“A! Cặp táp đưa ta cất cho !” Phát hiện trên tay hắn còn cầm cặp tài liệu, nàng vội vàng cởi tạp dề, tiến đến định cầm giúp . “Xin hỏi cái này ta nên cất ở đâu đây .” Cầm trong tay cặp táp của hắn , nàng ngửa đầu hỏi.
Oa oa oa — mũi hắn rất cao nha ! Xem ra kiếp trước của người này đã thắp không ít hương nha , không chỉ được sinh ra trong hũ vàng , ngay cả bề ngoài cũng may mắn như thế . Quý Thư Ny ở trong lòng không kìm được vụng trộm tán thưởng.
Khoảng cách giũa hai người đột nhiên bị kéo gần lại , Hướng Quân Ngạn không có phản ứng với việc nàng đã lấy đi cặp táp của hắn , cũng không để ý chuyện nàng đang quang minh chính đại nhìn “lén” hắn , chính là theo bản năng khẽ nhướn mí.
Giọng nói của nàng ghê gớm thật.
Bình thường căn phòng vốn chỉ có mình hắn nên không khí luôn trầm lặng , hôm nay đột nhiên xuất hiện giọng nói có âm lượng cỡ đê-xi-ben cao khiến hắn nhất thời khó có thể thích ứng .
“Hướng tiên sinh?” Quý Thư Ny thấy hắn không có phản ứng, có phần hoang mang hỏi lại một lần.
Hắn muốn ổn định lại tinh thần nhưng hình như việc không gian riêng tư của hắn bị người lạ tự tiện xông vào khiến hắn không được tự nhiên , đôi mày rậm của hắn không tự giác khẽ nhíu lại như đang muốn nói hắn không thích tình huống hiện nay .
Nhưng kỳ thật hắn cũng biết, việc thử hôn này là chuyên nhất định phải làm , bất cứ thay đổi nào cũng cần có thời gian để thích ứng , hắn không thể chỉ vì không thể thay đổi thói quen mà có thái độ thái quá , kế hoạch vốn là hắn lập ra , ba tháng tới tính từ hôm nay hắn nhất định phải sống cùng một nhà với nữ nhân trước mặt , hôn nhân là chuyện từ hai phía , hắn tốt nhất nên nương theo hoàn cảnh lúc này mà từ từ thích ứng thôi .
“Có nặng không ?” Hắn thử dời sự chú ý của mình qua một vấn đề khác , tầm mắt đi xuống , nhìn thấy cổ mảnh khảnh của nàng hắn cố tỏ ra chút thiện ý .
“Không sao ! Ta thương xuyên giúp mẹ ta làm chuyện này chuyện nọ , giúp mẹ ta làm chân chạy việc , Lâm tiên sinh không có nói cho ngươi biết ta cũng có cơ bắp sao ??” Giống như tình huống lúc phỏng vấn , nàng lại nhấc cánh tay , gập lại sao cho có “chuột” nổi lên nhìn hắn cười cười .
“Hắn có nói.” Nhưng hắn không tin. Mày hắn vì hành động của nàng khẽ nhấc len , mi tâm vốn đang nhăn nheo cũng theo đó mà giãn ra .(hana : mi tâm là ở chỗ giữa hai đầu lông mày nhứ)
“Ha ha, vậy đấy ! Cặp tài liệu tái này có gì nặng đâu , so với các loại đồ gia dụng “thượng vàng hạ cám” vẫn còn nhẹ lắm . Cứ tin ở ta , tay của ta thật sự khỏe lắm !!” Không phải không nhìn đến cái nhíu mày khó chịu kia của hắn , Quý Thư Ny lo lắng không biết mình có chống đỡ được hết ba tháng thử việc này hay không mà cố gắng thể hiện , chứ cứ thế này thì khả năng là mới ba ngày nàng đã có thể bị tống cổ đi rồi cũng nên .
Không chỉ nói to mà còn nói nhiều nữa , Đây là đối tượng “thử hôn” đầu tiên của Hướng Quân Ngạn hay sao ????
“Để ở phòng làm việc đi , có biết ở đâu chưa ???” Không biết là do nóng lòng muốn đẩy mở tạp âm kia đi xa hay là do cảm nhận được sự nhiệt tình nóng bỏng của nàng khiến hắn chậm rãi phun ta một câu .
“Biết! Đó là gian phòng có rất nhiều sách , đúng không!” Nàng khuôn mặt tươi cười sáng lạn , trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Hô hô , may mán , quá may mắn đi , hôm nay nàng đã theo sự hướng dẫn của trợ lý Lint mà “sờ soạng” một lượt quanh các phòng ,hiện tại nếu có muốn thử khả năng của nàng cũng không thành vấn đề a .
Nhìn nàng mang theo cặp tài liệu sôi nổi rời đi, Hướng Quân Ngạn mi tâm lại lặng lẽ nhíu lại . Xem ra, nhà hắn trong khoảng thời gian ngắn sẽ không im lặng .
Trong đầu hắn đột nhiên hiện lên những lời báo cáo của Lâm Vĩ Đình về tính cách của nàng so với những gì hắn vừa chứng kiến quả thật rất ăn khớp , không thể không thừa nhận nhưng điều trợ lý của hắn đã nói , nàng đúng là mười phần sức sống , nhưng việc giọng của nàng rất to hắn chưa từng được nghe qua , hắn lại nghĩ đến những lời nói lúc trước của Lâm Vĩ Đình “Loại nữ nhân có cá tính rất hợp với ngươi !” Có điều , để chứng minh điều hắn nói là thật hay giả có khi hắn đã bị nàng làm cho thủng màng nhĩ rồi cũng nên . Hắn lo lắng không biết có nên cùng nàng bàn về vấn đề âm lượng của giọng nói trong khi ở nhà hay không ????
Đợi cho Quý Thư Ny trở lại phòng ăn , Hướng Quân Ngạn đã ngồi đợi bên bàn ăn , nhìn một lúc vẫn thấy nàng đứng ở một bên giống như sẽ không cùng hắn ăn cơm , hắn lại lần nữa nhíu mày , mở miệng hỏi : “Sao còn chưa ngồi xuống ??”
“Di? Có thể chứ?” Nàng kinh ngạc trừng lớn mắt.
Hướng Quân Ngạn cảm thấy nàng kinh ngạc cả trên mặt và trong giọng nói , mày rậm càng nhíu sâu hơn : “Ta ăn cơm còn ngươi đứng bên cạnh làm gì ???”
“Hầu hạ ngươi nha!” Nàng trả lời đương nhiên. Nàng tuy rằng chưa từng làm quản gia, nhưng ở tivi không phải đều diễn như vậy sao ?
“Ai cho ngươi có quan niệm như thế ?” Hắn ánh mắt kinh ngạc.
“Ta thấy trên tivi diễn như thế mà…..”
“Ngươi xem phim cổ đại à .” Hắn trực tiếp chặn họng nàng , chỉ tay về chiếc ghé phía trước nói : “Ngồi xuống.”
Quý Thư Ny liếc mắt nhìn chiếc ghế dựa, do dự.
“Mời ngồi xuống .” Hắn lại nhắc lại một lần.
Nghe vậy, nàng lập tức ngồi nghiêm chỉnh trên ghế , thấy thế, khóe môi hắn một bên khẽ cong lên .
“Nghe kỹ , ở trong này không cần câu nệ ” Tuy rằng bản thân hắn muốn một người vợ có thể quản lý chuyện nhà cửa chu toàn , nhưng không phải hắn cần một người giúp việc , Hướng Quân Ngạn cảm thấy chính mình nên giúp nàng tự nhiên một chút : “Vừa mới bắt đầu chúng ta đều cảm thấy không quen , ngươi trước cứ xem nơi đây như nhà của mình , cứ thoải mái , bình thường như ngươi vẫn sống ở nhà vậy là tốt rồi .”
Đương nhiên, hắn cũng không quen, nhưng thân là nam nhân , hắn cho rằng người ta đang ở nhà hắn hắn nên có chút “nghĩa vụ” nhượng bộ người ta . Với nàng , đến sống ở một nơi hoàn toàn xa lạ , còn hắn chỉ là tập một chút chắc sẽ quen , đây xem như là vấn đề nhỏ đi .(hana : Hướng ca , ca thật tốt nha *chớp chớp ing*….cư mà được bao lâu *cười nham nhở*)
“Nhưng là……” Nàng đột nhiên cắm môi nói một câu : “Ta bình thường ở nhà đều ăn mặc rất tùy tiện nha.”
“Tùy tiện?” Hắn lại lần nữa nhíu mày , giống như điều nàng nói không phải lời nói của người trái đất . (hana : câu này chính ra là bảo lời tỷ ấy nói như lời người ngoài hành tinh nói, cư mà hana thấy để thế này hay hơn a)
“Chính là mấy kiểu áo phông đã nhạt màu và quần thể thao a ……” Cùng với một đại tổng tài nói đến chuyện mình ăn mặc lôi thôi , da mặt Quý Thư Ny bình thường có dày cỡ mấy cũng không nhịn được xấu hổ mà cúi đầu .
Hắn theo lời nàng đánh giá cách ăn mặc của nàng lúc này .
“Cái này là mới mua .” Nàng khẽ ngước mắt lén nhìn hắn thấy hắn đang nhìn mình vội vàng giải thích . Nàng cũng biết hành động không cẩn thận của người “Ở” có thể ảnh hưởng đến hình tượng của chủ nhân nên ngay ngày hôm sau khi trúng tuyển , nàng đã mượn tiền của mẹ quyết tâm chuẩn bị cho mình thật tươm tất trước khi đến nhận việc.
“Ta xem có không được.” Hắn bình thường cũng không quan tâm quá đến chuyện trang phục nữ nhân .“Đồ đã nhạt màu sao còn tiếp tục mặc????”
“Cũng không có bị rách , hơn nữa quần áo bình thường giặt nhiều sẽ nhạt màu a .” Nàng tận lực giải thích sao cho đúng lý hợp tình. Tiết kiệm là đức tính tốt nha .
Hướng Quân Ngạn mày rậm khẽ nhếch, hắn không biết nên khen ngợi nàng thành thực, hay là nên kêu nàng ngốc khi ngay trước mặt người có thể sẽ là chống mình nói ra những điều này , ít nhất thì cũng phải biết giả vờ một chút chứ , sao nhanh như thế đã mang khuyết điểm của mình nói ra chứ??
“Nếu trong nhà nhất thời có khách đến chơi , ta sợ sẽ làm ngươi mất mặt nha .” Nàng mặt nhăn cái mũi nói.
“Không quá kì quái là được rồi . Trong nhà cũng rất ít khi có khách , mà nế có ta sẽ nói trước với ngươi .”
“Thật vậy sao?” Quý Thư Ny khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt tỏa sáng. “A, trước tiên là phải nói cho rõ nha , nếu như lúc nào ngươi thấy ta mặc đồ không vừa ý , phải nói với ta nha , ta sẽ lập tức đổi lại , không nên đùng một cái vì chuyện này mà đem ta đuổi đi nha .” Nàng vì quá kích động khiến cho nửa người cơ hồ muốn vắt ngang bàn ăn.
Hướng Quân Ngạn phát hiện, tuy rằng phản ứng cùng giọng nói của nàng có vẻ như rất bình tĩnh , nhưng hắn tựa hồ như đã bắt đầu quen , thì ra khả năng thích ứng của hắn lại lợi hại như vậy .
“Ngồi xuống đi.” Hắn vươn tay chỉ về chiếc ghế vốn đã cách cái mông của nàng một khoảng xa .
“Nga…… Thực xin lỗi.” Nàng le lưỡi.“Ta là hơi kích động quá .”
“Ta không có thói quen kích động , khi ta ở nhà, mời ngươi hãy khắc chế một chút .” Đối với người “Thử hôn” này mà nói , việc không bị hắn dọa cho chạy mất mặt ,lại đối với hắn thẳng thắn thành khẩn cũng đã là “Lễ thượng vãng lai” lắm rồi , nếu không…… (hana : “Lễ thượng vãng lai” là gì ai biết chỉ hana với á)
Hắn dự định cùng nàng sau khi đã sống chung một tháng , liệu khí ấy có thể cũng nàng tiếp tục tiến thêm một bước hay không , chỉ sợ đến khi ấy nàng chưa quen sẽ cho hắn là loại người chỉ thích chuyện “sắc giới” .
Hắn biết rõ tính cách của mình , biết hắn có thể là một người chồng “đúng chuẩn” nhưng lại không phải là một người yêu tốt , hắn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , thậm chí còn không biết cái gì là quan trọng tạo nên tình yêu .
Hắn cũng không muốn nàng sớm như vậy phát hiện “âm mưu” ấy , hắn có thể vất vả lên kế hoạch để thể hiện chút “tâm ý” vậy mà nàng lại chọn cách chống đỡ vô cùng thẳng thắn và thành khẩn , có lẽ nàng cũng cảm nhận được người “chồng tương lai” nàykhông phải là người có thể cùng nàng hàng ngày nói chuyện yêu đương mà chỉ nói chuyện cuộc sông , sẽ giống như nói chuyện về việc nàng thích ở nhà mặc mấy bộ đồ đã phai màu
Đúng, quần áo mặc lâu giặt nhiều sẽ phai màu…… Hắn không phát hiện mình lại lặng lẽ nhăn mày .
“Ta cũng rất ít khi kích động như vừa rồi .” Nàng bày ra bộ mặt vô cùng thành thật.
“Giọng nói của ngươi cũng lớn đến khác người .”
Nàng hơi sửng sốt nói : “Ta nói chuyện quá lớn sao ??” Nàng chỉ tay vào mình ngạc nhiên.
“Có đôi chút…” Chuyện thứ nhất đã nói ra, chuyện thứ hai cũng nói rồi, chuyện thứ ba liền như nước xối xả tuôn ra : “Trong nhà chỉ có hai chúng ta, ngươi không cần cố ý nói to ta cũng vẫn nghe thấy .”
“Ta nói chuyện vốn là như vậy!” Quý Thư Ny hai gò má bỗng nhiên đỏ ửng, nhịn không được vội thanh minh phản bác , không nghĩ lại nói to hơn khi trước . Bị ông chủ , hơn nữa lại còn là một đại soái ca ghét bỏ chê bai giọng nói mình qua to , khiến cho cô gái trái tim nữ tính như nàng vô cùng xấu hổ .
Hướng Quân Ngạn nhướn cao hai hàng lông mày hắn kết luận : “Thực kinh người.”
“Ngươi …..” Một cảm giác vô cũng lạ lẫm đang nổi lên bên trong nàng, nàng dám đảm bảo đây là sự tức giận……Hoặc là “thẹn quá hóa giận”. Nàng bình thường không mấy khi tức giận , luôn ôn nhu hiền lành , chỉ có mẹ nàng là hay quăng cho nàng vô số những cơn giông bão mà thôi , thế nhưng ông chủ mới của nàng với thái độ “chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn” đã cả gan dám làm thay đổi tâm tính của nàng , làm cho máu nóng đang chảy trong người nàng không nhịn được muốn bùng nổ .
Nhưng hắn là ông chủ của nàng…… Đáng giận! Nàng khó khăn lắm mới tìm được công việc này nha !
“Có vấn đề gì sao?” Hướng Quân Ngạn hiển nhiên đối với thái độ kia của nàng có chút nghi ngờ .
Bất quá giờ phút này, vẻ mặt của hắn biến hóa một cách kỳ diệu. Hắn vừa rồi phát hiện thẳng thắn thành khẩn là hành động vô cùng không đúng , hắn bình thường nói chuyện với người khác rất thẳng thừng ,chỉ là hắn không ngờ đến tình huống mình cũng đối tương “thử hôn” mới ngày đâu gặp mặt sao lại có thể sỗ sàng như thế , theo như những nữ nhân mà hắn biết , bọn họ không ai là người quá thích nghe những lời nói thật , cho nên vị trí bạn gái bên cạnh hắn luôn luôn được bỏ trống
Nếu ở bữa tối đầu tiền, Quý tiểu thư kia không đem ngay bát canh hắt lên người hắn , hoặc làm những hành động có tính công kích cao và ngay sau đó thu xếp quần áo rời đi, hắn nghĩ……Có lẽ chuyện hai người có thể cùng nhau vươt qua ba tháng “sống thử” là rất cao .
“Có.” Nàng đáp.“Ta có thể nói sao?”
“Đương nhiên.” So với biểu tình nhạt nhạt không chút thay đổi ban đầu thì giờ đây miệng Hướng Quân Ngạn không chủ ý khẽ cong lên. Hắn cảm thấy biểu tình của nàng lúc này thật buồn cười quá đi .(hana : sói bắt đầu xuất hiện)
“Sau khi ta nói xong sẽ không bị ngươi đuổi đi chứ ?”
“Ta cam đoan.” Nghĩ đến khả năng “nhà gái” có thể sẽ không bỏ của chạy lấy người hắn nói : “Ngươi có thể nói thoải mái .” Hắn nhàn nhã dựa lưng vào ghế ,ánh mắt nhìn thẳng vào nàng chăm chú lắng nghe .
“Ngươi thật sự là cái đồ Vương….bát….đản!” Nàng khẩn cấp phun ra mấy từ .
Hắn lộ ra nụ cười chết người hàng thật giá thật : “Ta đang nghe đây.” (hana : ca ấy bắt đàu rùi á)
Quý Thư Ny kích động đứng lên.“Của ta giọng nào có lớn quá đâu ! Ta ở nhà đều như vậy cùng mẹ ta nói chuyện có thấy gì không tốt đâu ! Là giọng của ngươi quá nhỏ !”
“Nếu không muốn gọi giọng của ngươi là “quá to”…… Kia có lẽ nên đổi là….. “Cao vút.” Được không ???” Hắn thử đổi cách dùng từ .
“Cao vút?” Nàng đem âm điệu kéo cao vài độ, làm cho hắn hiểu được thế nào mới là “cao vút”.
Hắn đã đi vào đến bếp thế nhưng nữ nhân kia vẫn không hề hay biết có người xuất hiện , vẫn đứng ở tư thế đưa lưng về phía hắn .
Hắn híp híp mắt lại, phát hiện ra nàng thật không có tinh thần cảnh giác gì cả .
Cố đợi thêm một lát đến khi không đợi được đành mở miệng kêu to: “Quý tiểu thư.”
“A? Hướng tiên sinh,ngài đã về rồi!”
Đứng ở trong phòng bếp , trên người còn mặc một chiếc tạp dề, Quý Thư Ny nghe thấy giọng nói liền vội vàng quay đầu lại, nhưng vừa nhìn thấy đối phương , ánh mắt nàng lập tức hiện lên một tia kinh ngạc .
Oa…… Như thế nào lại trẻ như vậy nha?
“Ngươi hôm nay mới chuyển đến đây, cứ nghỉ ngơi vài ngày trước đã , những việc khác cứ từ từ xử lý cũng được , trợ lý Lint không nói với ngươi sao” Ánh mắt hắn đảo qua một lượt trên bàn ăn đang bày ra bàn ăn đơn giản ba món một canh , giọng nói nhạt nhạt vang lên .
“Có, hắn có nói qua cho ta rồi , bất quá ta không cảm thấy phiền , chỉ là nấu cơm thôi mà , cũng không mất bao nhiêu sức lực .” Không phát hiện ra đối phương có chút cảm xúc phập phồng trong giọng nói , Quý Thư Ny hào sảng cười cười đáp lại.
Cùng lúc đó nàng nghĩ đến lúc cùng người được gọi là trợ lý Lint kia ở trong phòng họp nhỏ giải thích về công việc . Hắn đã cho nàng biết chủ của nàng là tổng tài của tập đoàn Triệu Tân , mà công việc chính của nàng ở đây chính là giúp chủ nhân thu xếp nhà cửa , chuẩn bị cơm ba bữa một ngày , cũng bởi tổng tài vẫn độc thân nên tạm thời công tác bảo mẫu chưa cần đề cập đến , trừ khi hắn tự nhiên mang về một người con rơi nào đó …..Ách…vấn đề này bây giờ không phải vấn đề chính , quan trong ở đây chính là nàng vốn tưởng tổng tài thì ít nhất cũng là người cỡ năm mươi , ai nghĩ tới hắn lại là cái loại này ….. Soái ca.
“A! Cặp táp đưa ta cất cho !” Phát hiện trên tay hắn còn cầm cặp tài liệu, nàng vội vàng cởi tạp dề, tiến đến định cầm giúp . “Xin hỏi cái này ta nên cất ở đâu đây .” Cầm trong tay cặp táp của hắn , nàng ngửa đầu hỏi.
Oa oa oa — mũi hắn rất cao nha ! Xem ra kiếp trước của người này đã thắp không ít hương nha , không chỉ được sinh ra trong hũ vàng , ngay cả bề ngoài cũng may mắn như thế . Quý Thư Ny ở trong lòng không kìm được vụng trộm tán thưởng.
Khoảng cách giũa hai người đột nhiên bị kéo gần lại , Hướng Quân Ngạn không có phản ứng với việc nàng đã lấy đi cặp táp của hắn , cũng không để ý chuyện nàng đang quang minh chính đại nhìn “lén” hắn , chính là theo bản năng khẽ nhướn mí.
Giọng nói của nàng ghê gớm thật.
Bình thường căn phòng vốn chỉ có mình hắn nên không khí luôn trầm lặng , hôm nay đột nhiên xuất hiện giọng nói có âm lượng cỡ đê-xi-ben cao khiến hắn nhất thời khó có thể thích ứng .
“Hướng tiên sinh?” Quý Thư Ny thấy hắn không có phản ứng, có phần hoang mang hỏi lại một lần.
Hắn muốn ổn định lại tinh thần nhưng hình như việc không gian riêng tư của hắn bị người lạ tự tiện xông vào khiến hắn không được tự nhiên , đôi mày rậm của hắn không tự giác khẽ nhíu lại như đang muốn nói hắn không thích tình huống hiện nay .
Nhưng kỳ thật hắn cũng biết, việc thử hôn này là chuyên nhất định phải làm , bất cứ thay đổi nào cũng cần có thời gian để thích ứng , hắn không thể chỉ vì không thể thay đổi thói quen mà có thái độ thái quá , kế hoạch vốn là hắn lập ra , ba tháng tới tính từ hôm nay hắn nhất định phải sống cùng một nhà với nữ nhân trước mặt , hôn nhân là chuyện từ hai phía , hắn tốt nhất nên nương theo hoàn cảnh lúc này mà từ từ thích ứng thôi .
“Có nặng không ?” Hắn thử dời sự chú ý của mình qua một vấn đề khác , tầm mắt đi xuống , nhìn thấy cổ mảnh khảnh của nàng hắn cố tỏ ra chút thiện ý .
“Không sao ! Ta thương xuyên giúp mẹ ta làm chuyện này chuyện nọ , giúp mẹ ta làm chân chạy việc , Lâm tiên sinh không có nói cho ngươi biết ta cũng có cơ bắp sao ??” Giống như tình huống lúc phỏng vấn , nàng lại nhấc cánh tay , gập lại sao cho có “chuột” nổi lên nhìn hắn cười cười .
“Hắn có nói.” Nhưng hắn không tin. Mày hắn vì hành động của nàng khẽ nhấc len , mi tâm vốn đang nhăn nheo cũng theo đó mà giãn ra .(hana : mi tâm là ở chỗ giữa hai đầu lông mày nhứ)
“Ha ha, vậy đấy ! Cặp tài liệu tái này có gì nặng đâu , so với các loại đồ gia dụng “thượng vàng hạ cám” vẫn còn nhẹ lắm . Cứ tin ở ta , tay của ta thật sự khỏe lắm !!” Không phải không nhìn đến cái nhíu mày khó chịu kia của hắn , Quý Thư Ny lo lắng không biết mình có chống đỡ được hết ba tháng thử việc này hay không mà cố gắng thể hiện , chứ cứ thế này thì khả năng là mới ba ngày nàng đã có thể bị tống cổ đi rồi cũng nên .
Không chỉ nói to mà còn nói nhiều nữa , Đây là đối tượng “thử hôn” đầu tiên của Hướng Quân Ngạn hay sao ????
“Để ở phòng làm việc đi , có biết ở đâu chưa ???” Không biết là do nóng lòng muốn đẩy mở tạp âm kia đi xa hay là do cảm nhận được sự nhiệt tình nóng bỏng của nàng khiến hắn chậm rãi phun ta một câu .
“Biết! Đó là gian phòng có rất nhiều sách , đúng không!” Nàng khuôn mặt tươi cười sáng lạn , trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Hô hô , may mán , quá may mắn đi , hôm nay nàng đã theo sự hướng dẫn của trợ lý Lint mà “sờ soạng” một lượt quanh các phòng ,hiện tại nếu có muốn thử khả năng của nàng cũng không thành vấn đề a .
Nhìn nàng mang theo cặp tài liệu sôi nổi rời đi, Hướng Quân Ngạn mi tâm lại lặng lẽ nhíu lại . Xem ra, nhà hắn trong khoảng thời gian ngắn sẽ không im lặng .
Trong đầu hắn đột nhiên hiện lên những lời báo cáo của Lâm Vĩ Đình về tính cách của nàng so với những gì hắn vừa chứng kiến quả thật rất ăn khớp , không thể không thừa nhận nhưng điều trợ lý của hắn đã nói , nàng đúng là mười phần sức sống , nhưng việc giọng của nàng rất to hắn chưa từng được nghe qua , hắn lại nghĩ đến những lời nói lúc trước của Lâm Vĩ Đình “Loại nữ nhân có cá tính rất hợp với ngươi !” Có điều , để chứng minh điều hắn nói là thật hay giả có khi hắn đã bị nàng làm cho thủng màng nhĩ rồi cũng nên . Hắn lo lắng không biết có nên cùng nàng bàn về vấn đề âm lượng của giọng nói trong khi ở nhà hay không ????
Đợi cho Quý Thư Ny trở lại phòng ăn , Hướng Quân Ngạn đã ngồi đợi bên bàn ăn , nhìn một lúc vẫn thấy nàng đứng ở một bên giống như sẽ không cùng hắn ăn cơm , hắn lại lần nữa nhíu mày , mở miệng hỏi : “Sao còn chưa ngồi xuống ??”
“Di? Có thể chứ?” Nàng kinh ngạc trừng lớn mắt.
Hướng Quân Ngạn cảm thấy nàng kinh ngạc cả trên mặt và trong giọng nói , mày rậm càng nhíu sâu hơn : “Ta ăn cơm còn ngươi đứng bên cạnh làm gì ???”
“Hầu hạ ngươi nha!” Nàng trả lời đương nhiên. Nàng tuy rằng chưa từng làm quản gia, nhưng ở tivi không phải đều diễn như vậy sao ?
“Ai cho ngươi có quan niệm như thế ?” Hắn ánh mắt kinh ngạc.
“Ta thấy trên tivi diễn như thế mà…..”
“Ngươi xem phim cổ đại à .” Hắn trực tiếp chặn họng nàng , chỉ tay về chiếc ghé phía trước nói : “Ngồi xuống.”
Quý Thư Ny liếc mắt nhìn chiếc ghế dựa, do dự.
“Mời ngồi xuống .” Hắn lại nhắc lại một lần.
Nghe vậy, nàng lập tức ngồi nghiêm chỉnh trên ghế , thấy thế, khóe môi hắn một bên khẽ cong lên .
“Nghe kỹ , ở trong này không cần câu nệ ” Tuy rằng bản thân hắn muốn một người vợ có thể quản lý chuyện nhà cửa chu toàn , nhưng không phải hắn cần một người giúp việc , Hướng Quân Ngạn cảm thấy chính mình nên giúp nàng tự nhiên một chút : “Vừa mới bắt đầu chúng ta đều cảm thấy không quen , ngươi trước cứ xem nơi đây như nhà của mình , cứ thoải mái , bình thường như ngươi vẫn sống ở nhà vậy là tốt rồi .”
Đương nhiên, hắn cũng không quen, nhưng thân là nam nhân , hắn cho rằng người ta đang ở nhà hắn hắn nên có chút “nghĩa vụ” nhượng bộ người ta . Với nàng , đến sống ở một nơi hoàn toàn xa lạ , còn hắn chỉ là tập một chút chắc sẽ quen , đây xem như là vấn đề nhỏ đi .(hana : Hướng ca , ca thật tốt nha *chớp chớp ing*….cư mà được bao lâu *cười nham nhở*)
“Nhưng là……” Nàng đột nhiên cắm môi nói một câu : “Ta bình thường ở nhà đều ăn mặc rất tùy tiện nha.”
“Tùy tiện?” Hắn lại lần nữa nhíu mày , giống như điều nàng nói không phải lời nói của người trái đất . (hana : câu này chính ra là bảo lời tỷ ấy nói như lời người ngoài hành tinh nói, cư mà hana thấy để thế này hay hơn a)
“Chính là mấy kiểu áo phông đã nhạt màu và quần thể thao a ……” Cùng với một đại tổng tài nói đến chuyện mình ăn mặc lôi thôi , da mặt Quý Thư Ny bình thường có dày cỡ mấy cũng không nhịn được xấu hổ mà cúi đầu .
Hắn theo lời nàng đánh giá cách ăn mặc của nàng lúc này .
“Cái này là mới mua .” Nàng khẽ ngước mắt lén nhìn hắn thấy hắn đang nhìn mình vội vàng giải thích . Nàng cũng biết hành động không cẩn thận của người “Ở” có thể ảnh hưởng đến hình tượng của chủ nhân nên ngay ngày hôm sau khi trúng tuyển , nàng đã mượn tiền của mẹ quyết tâm chuẩn bị cho mình thật tươm tất trước khi đến nhận việc.
“Ta xem có không được.” Hắn bình thường cũng không quan tâm quá đến chuyện trang phục nữ nhân .“Đồ đã nhạt màu sao còn tiếp tục mặc????”
“Cũng không có bị rách , hơn nữa quần áo bình thường giặt nhiều sẽ nhạt màu a .” Nàng tận lực giải thích sao cho đúng lý hợp tình. Tiết kiệm là đức tính tốt nha .
Hướng Quân Ngạn mày rậm khẽ nhếch, hắn không biết nên khen ngợi nàng thành thực, hay là nên kêu nàng ngốc khi ngay trước mặt người có thể sẽ là chống mình nói ra những điều này , ít nhất thì cũng phải biết giả vờ một chút chứ , sao nhanh như thế đã mang khuyết điểm của mình nói ra chứ??
“Nếu trong nhà nhất thời có khách đến chơi , ta sợ sẽ làm ngươi mất mặt nha .” Nàng mặt nhăn cái mũi nói.
“Không quá kì quái là được rồi . Trong nhà cũng rất ít khi có khách , mà nế có ta sẽ nói trước với ngươi .”
“Thật vậy sao?” Quý Thư Ny khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt tỏa sáng. “A, trước tiên là phải nói cho rõ nha , nếu như lúc nào ngươi thấy ta mặc đồ không vừa ý , phải nói với ta nha , ta sẽ lập tức đổi lại , không nên đùng một cái vì chuyện này mà đem ta đuổi đi nha .” Nàng vì quá kích động khiến cho nửa người cơ hồ muốn vắt ngang bàn ăn.
Hướng Quân Ngạn phát hiện, tuy rằng phản ứng cùng giọng nói của nàng có vẻ như rất bình tĩnh , nhưng hắn tựa hồ như đã bắt đầu quen , thì ra khả năng thích ứng của hắn lại lợi hại như vậy .
“Ngồi xuống đi.” Hắn vươn tay chỉ về chiếc ghế vốn đã cách cái mông của nàng một khoảng xa .
“Nga…… Thực xin lỗi.” Nàng le lưỡi.“Ta là hơi kích động quá .”
“Ta không có thói quen kích động , khi ta ở nhà, mời ngươi hãy khắc chế một chút .” Đối với người “Thử hôn” này mà nói , việc không bị hắn dọa cho chạy mất mặt ,lại đối với hắn thẳng thắn thành khẩn cũng đã là “Lễ thượng vãng lai” lắm rồi , nếu không…… (hana : “Lễ thượng vãng lai” là gì ai biết chỉ hana với á)
Hắn dự định cùng nàng sau khi đã sống chung một tháng , liệu khí ấy có thể cũng nàng tiếp tục tiến thêm một bước hay không , chỉ sợ đến khi ấy nàng chưa quen sẽ cho hắn là loại người chỉ thích chuyện “sắc giới” .
Hắn biết rõ tính cách của mình , biết hắn có thể là một người chồng “đúng chuẩn” nhưng lại không phải là một người yêu tốt , hắn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , thậm chí còn không biết cái gì là quan trọng tạo nên tình yêu .
Hắn cũng không muốn nàng sớm như vậy phát hiện “âm mưu” ấy , hắn có thể vất vả lên kế hoạch để thể hiện chút “tâm ý” vậy mà nàng lại chọn cách chống đỡ vô cùng thẳng thắn và thành khẩn , có lẽ nàng cũng cảm nhận được người “chồng tương lai” nàykhông phải là người có thể cùng nàng hàng ngày nói chuyện yêu đương mà chỉ nói chuyện cuộc sông , sẽ giống như nói chuyện về việc nàng thích ở nhà mặc mấy bộ đồ đã phai màu
Đúng, quần áo mặc lâu giặt nhiều sẽ phai màu…… Hắn không phát hiện mình lại lặng lẽ nhăn mày .
“Ta cũng rất ít khi kích động như vừa rồi .” Nàng bày ra bộ mặt vô cùng thành thật.
“Giọng nói của ngươi cũng lớn đến khác người .”
Nàng hơi sửng sốt nói : “Ta nói chuyện quá lớn sao ??” Nàng chỉ tay vào mình ngạc nhiên.
“Có đôi chút…” Chuyện thứ nhất đã nói ra, chuyện thứ hai cũng nói rồi, chuyện thứ ba liền như nước xối xả tuôn ra : “Trong nhà chỉ có hai chúng ta, ngươi không cần cố ý nói to ta cũng vẫn nghe thấy .”
“Ta nói chuyện vốn là như vậy!” Quý Thư Ny hai gò má bỗng nhiên đỏ ửng, nhịn không được vội thanh minh phản bác , không nghĩ lại nói to hơn khi trước . Bị ông chủ , hơn nữa lại còn là một đại soái ca ghét bỏ chê bai giọng nói mình qua to , khiến cho cô gái trái tim nữ tính như nàng vô cùng xấu hổ .
Hướng Quân Ngạn nhướn cao hai hàng lông mày hắn kết luận : “Thực kinh người.”
“Ngươi …..” Một cảm giác vô cũng lạ lẫm đang nổi lên bên trong nàng, nàng dám đảm bảo đây là sự tức giận……Hoặc là “thẹn quá hóa giận”. Nàng bình thường không mấy khi tức giận , luôn ôn nhu hiền lành , chỉ có mẹ nàng là hay quăng cho nàng vô số những cơn giông bão mà thôi , thế nhưng ông chủ mới của nàng với thái độ “chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn” đã cả gan dám làm thay đổi tâm tính của nàng , làm cho máu nóng đang chảy trong người nàng không nhịn được muốn bùng nổ .
Nhưng hắn là ông chủ của nàng…… Đáng giận! Nàng khó khăn lắm mới tìm được công việc này nha !
“Có vấn đề gì sao?” Hướng Quân Ngạn hiển nhiên đối với thái độ kia của nàng có chút nghi ngờ .
Bất quá giờ phút này, vẻ mặt của hắn biến hóa một cách kỳ diệu. Hắn vừa rồi phát hiện thẳng thắn thành khẩn là hành động vô cùng không đúng , hắn bình thường nói chuyện với người khác rất thẳng thừng ,chỉ là hắn không ngờ đến tình huống mình cũng đối tương “thử hôn” mới ngày đâu gặp mặt sao lại có thể sỗ sàng như thế , theo như những nữ nhân mà hắn biết , bọn họ không ai là người quá thích nghe những lời nói thật , cho nên vị trí bạn gái bên cạnh hắn luôn luôn được bỏ trống
Nếu ở bữa tối đầu tiền, Quý tiểu thư kia không đem ngay bát canh hắt lên người hắn , hoặc làm những hành động có tính công kích cao và ngay sau đó thu xếp quần áo rời đi, hắn nghĩ……Có lẽ chuyện hai người có thể cùng nhau vươt qua ba tháng “sống thử” là rất cao .
“Có.” Nàng đáp.“Ta có thể nói sao?”
“Đương nhiên.” So với biểu tình nhạt nhạt không chút thay đổi ban đầu thì giờ đây miệng Hướng Quân Ngạn không chủ ý khẽ cong lên. Hắn cảm thấy biểu tình của nàng lúc này thật buồn cười quá đi .(hana : sói bắt đầu xuất hiện)
“Sau khi ta nói xong sẽ không bị ngươi đuổi đi chứ ?”
“Ta cam đoan.” Nghĩ đến khả năng “nhà gái” có thể sẽ không bỏ của chạy lấy người hắn nói : “Ngươi có thể nói thoải mái .” Hắn nhàn nhã dựa lưng vào ghế ,ánh mắt nhìn thẳng vào nàng chăm chú lắng nghe .
“Ngươi thật sự là cái đồ Vương….bát….đản!” Nàng khẩn cấp phun ra mấy từ .
Hắn lộ ra nụ cười chết người hàng thật giá thật : “Ta đang nghe đây.” (hana : ca ấy bắt đàu rùi á)
Quý Thư Ny kích động đứng lên.“Của ta giọng nào có lớn quá đâu ! Ta ở nhà đều như vậy cùng mẹ ta nói chuyện có thấy gì không tốt đâu ! Là giọng của ngươi quá nhỏ !”
“Nếu không muốn gọi giọng của ngươi là “quá to”…… Kia có lẽ nên đổi là….. “Cao vút.” Được không ???” Hắn thử đổi cách dùng từ .
“Cao vút?” Nàng đem âm điệu kéo cao vài độ, làm cho hắn hiểu được thế nào mới là “cao vút”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.