Chương 179: Chương 104.2
Niếp Niếp
12/08/2019
Một dao của cô chịu cho hắn sẽ đủ làm hắn không
động lòng thì cũng áy náy, triệt để tin tưởng cô, để hắn nghĩ dù cô có
hận hắn bao nhiêu thì cuối cùng cô cũng sẵn sàng hy sinh vì hắn.
Để hắn mộng tưởng cô có tình cảm với hắn, và cô sẽ không bao giờ tổn hại hắn.
Mục Đương của Mục Đương chính là như vậy, để Tư Cảnh Hàn giở hết phòng bị với Hoắc Duật Hy, để cô trở thành công cụ đắc lực nhất của ông ta.
Nhưng không ngờ, chính điều này cũng nằm trong tính toán của Tư Cảnh Hàn, giúp hắn chân xác nhìn ra chân tướng.
Hôm đó hắn ôm cô gục xuống bên đường với những máu trong tay, đôi mắt của hắn không phải lo lắng mà là đau lòng, mà là tuyệt vọng.
Bởi vì tại sao vậy?
Cô đã hận hắn đến thế mà để rồi không tiếc bất cứ thứ gì, dù có tự làm tổn thương chính mình thì cũng phải thực hiện cho được kế hoạch trả thù hắn.
Cô thà để mình tổn thương cũng muốn có được lòng tin của hắn.
Vậy thì nếu hắn còn không chịu tin cô, cô sẽ còn làm ra hành động nghiêm trọng đến thế nào đây?
Nếu hắn không chịu cho cô trả được thù thì cô sẽ tổn thương mình đến mức nào nữa?
Sự cố gắng và phấn đấu trước giờ của hắn đều là để cô không bị tổn thương, bây giờ cô đã bị tổn thương thì khác nào mục đích của hắn đều trở thành công cốc?
Cho nên hắn phải để cô trả thù được, để cô trả thù được thì cô sẽ thôi tự tổn thương mình.
Chỉ cần hắn đau, hắn gục ngã thì tất cả sẽ kết thúc, cô sẽ mạn nguyện và hài lòng.
Tư Cảnh Hàn này đau thì người hắn yêu sẽ không đau nữa.
Cho nên hắn quyết định tin cô, hắn cùng cô diễn một vỡ kịch cuối cùng, và lần đầu tiên hắn được làm vai chính, hắn được làm một chàng hoàng tử mang giày trắng, cưỡi ngựa trắng cùng công chúa xinh đẹp nhất bước trên thảm đỏ.
Một màn kịch đầu tiên và cũng là cuối cùng hắn được làm vai chính với cô, ác quỷ như hắn được giả mạo trở thành một hoàng tử.
Chỉ là vỡ diễn này hoàng tử không thể cùng công chúa sống hạnh phúc đến hết đời như bao câu chuyện cổ tích, giả mạo vẫn là giả mạo, hắn không phải hoàng tử, và ở kết thúc câu chuyện này công chúa sẽ ghim cây thánh giá vào ngực ác ma.
Để máu tan ra nhuộm màu hỷ sự.
Tư Cảnh Hàn không phải nhà tiên tri có thể nhìn thấy được tương lai, nhưng đã dự liệu được điều này, nên hắn quyết định đặt cược.
Bao nhiêu vốn liếng tình cảm đời này góp nhặt được hắn đều đặt vào ván cược này, và Hoắc Duật Hy sẽ là người quyết định thắng thua.
Hắn đã hiến tế mình cho ván cược, hoặc là may mắn thắng cược qua được giông bão cùng cô bước tiếp trên những chặng đường tiếp theo, hoặc là thua cuộc rồi tan thây rửa thịt vào trong tuyệt vọng, tan thương.
Cho nên hắn phải chuẩn bị dọn tàn cuộc cho mình, hắn phải chu toàn tất cả và không liên lụy làm khổ một ai nếu như lỡ thua cuộc.
Tổ chức Vong hắn trả lại cho Tề Thiếu Khanh, 70% cổ phần ở Tư thị thì Tư lâu đã không còn trong tay hắn, ba năm trước hắn đã sang tên cho người khác mất rồi. Còn lại bất động sản và các khoản tài sản cá nhân liên quan khác, ngoại trừ biệt thự Hàn Nguyệt hắn lần lượt sang tên hết, tất cả từ giây phút khoác vào người bộ lễ phục trắng muốt, ngoài Hàn Nguyệt và niềm hy vọng đặt vào Hoắc Duật Hy thì hắn chẳng còn gì nữa.
Liên quan đến số phần trăm cổ phần trong tay Lạc Tư Vũ, trừ đi khoảng nhỏ mà các cổ đông khác có được thì Lạc Tư Vũ có khoảng 25%, hắn trích ra 15% cổ phiếu thật để bán làm Mục Đương bước đầu tin tưởng, và 15% cổ phiếu khống của Tư Cảnh Hàn bán sau đó đã dễ dàng qua mặt được ông ta.
Cứ như vậy chỉ với 15% cổ phiếu thật hắn đã rút sạch ruột quỹ tài chính của lão ta trong vòng mấy ngày.
Để hắn mộng tưởng cô có tình cảm với hắn, và cô sẽ không bao giờ tổn hại hắn.
Mục Đương của Mục Đương chính là như vậy, để Tư Cảnh Hàn giở hết phòng bị với Hoắc Duật Hy, để cô trở thành công cụ đắc lực nhất của ông ta.
Nhưng không ngờ, chính điều này cũng nằm trong tính toán của Tư Cảnh Hàn, giúp hắn chân xác nhìn ra chân tướng.
Hôm đó hắn ôm cô gục xuống bên đường với những máu trong tay, đôi mắt của hắn không phải lo lắng mà là đau lòng, mà là tuyệt vọng.
Bởi vì tại sao vậy?
Cô đã hận hắn đến thế mà để rồi không tiếc bất cứ thứ gì, dù có tự làm tổn thương chính mình thì cũng phải thực hiện cho được kế hoạch trả thù hắn.
Cô thà để mình tổn thương cũng muốn có được lòng tin của hắn.
Vậy thì nếu hắn còn không chịu tin cô, cô sẽ còn làm ra hành động nghiêm trọng đến thế nào đây?
Nếu hắn không chịu cho cô trả được thù thì cô sẽ tổn thương mình đến mức nào nữa?
Sự cố gắng và phấn đấu trước giờ của hắn đều là để cô không bị tổn thương, bây giờ cô đã bị tổn thương thì khác nào mục đích của hắn đều trở thành công cốc?
Cho nên hắn phải để cô trả thù được, để cô trả thù được thì cô sẽ thôi tự tổn thương mình.
Chỉ cần hắn đau, hắn gục ngã thì tất cả sẽ kết thúc, cô sẽ mạn nguyện và hài lòng.
Tư Cảnh Hàn này đau thì người hắn yêu sẽ không đau nữa.
Cho nên hắn quyết định tin cô, hắn cùng cô diễn một vỡ kịch cuối cùng, và lần đầu tiên hắn được làm vai chính, hắn được làm một chàng hoàng tử mang giày trắng, cưỡi ngựa trắng cùng công chúa xinh đẹp nhất bước trên thảm đỏ.
Một màn kịch đầu tiên và cũng là cuối cùng hắn được làm vai chính với cô, ác quỷ như hắn được giả mạo trở thành một hoàng tử.
Chỉ là vỡ diễn này hoàng tử không thể cùng công chúa sống hạnh phúc đến hết đời như bao câu chuyện cổ tích, giả mạo vẫn là giả mạo, hắn không phải hoàng tử, và ở kết thúc câu chuyện này công chúa sẽ ghim cây thánh giá vào ngực ác ma.
Để máu tan ra nhuộm màu hỷ sự.
Tư Cảnh Hàn không phải nhà tiên tri có thể nhìn thấy được tương lai, nhưng đã dự liệu được điều này, nên hắn quyết định đặt cược.
Bao nhiêu vốn liếng tình cảm đời này góp nhặt được hắn đều đặt vào ván cược này, và Hoắc Duật Hy sẽ là người quyết định thắng thua.
Hắn đã hiến tế mình cho ván cược, hoặc là may mắn thắng cược qua được giông bão cùng cô bước tiếp trên những chặng đường tiếp theo, hoặc là thua cuộc rồi tan thây rửa thịt vào trong tuyệt vọng, tan thương.
Cho nên hắn phải chuẩn bị dọn tàn cuộc cho mình, hắn phải chu toàn tất cả và không liên lụy làm khổ một ai nếu như lỡ thua cuộc.
Tổ chức Vong hắn trả lại cho Tề Thiếu Khanh, 70% cổ phần ở Tư thị thì Tư lâu đã không còn trong tay hắn, ba năm trước hắn đã sang tên cho người khác mất rồi. Còn lại bất động sản và các khoản tài sản cá nhân liên quan khác, ngoại trừ biệt thự Hàn Nguyệt hắn lần lượt sang tên hết, tất cả từ giây phút khoác vào người bộ lễ phục trắng muốt, ngoài Hàn Nguyệt và niềm hy vọng đặt vào Hoắc Duật Hy thì hắn chẳng còn gì nữa.
Liên quan đến số phần trăm cổ phần trong tay Lạc Tư Vũ, trừ đi khoảng nhỏ mà các cổ đông khác có được thì Lạc Tư Vũ có khoảng 25%, hắn trích ra 15% cổ phiếu thật để bán làm Mục Đương bước đầu tin tưởng, và 15% cổ phiếu khống của Tư Cảnh Hàn bán sau đó đã dễ dàng qua mặt được ông ta.
Cứ như vậy chỉ với 15% cổ phiếu thật hắn đã rút sạch ruột quỹ tài chính của lão ta trong vòng mấy ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.