Chương 285: Chương 117.8
Niếp Niếp
18/09/2019
Ba người đàn ông dưới nước khó khăn thở dốc, vừa
lạnh bây giờ lại còn run thốc lên. Hoắc Duật Hy hả hê, lấy cây gậy đánh
golf chỉ chỉ vào vai Tề Thiếu Khanh: "Em cho các anh một cơ hội nữa, tốt nhất mau khai ra sự thật, em sẽ khoan hồng."
"Tiểu Hy, anh thật sự không biết vấn đề em đang đề cập là gì."
"Được, nếu anh cứ giả vờ mãi em cũng chẳng có thời gian vòng vèo. Nói thẳng vậy." Đến đây cô gác cây gậy đi, bế lấy Đại Bạch: "Nhóc con này rốt cuộc mẹ nó là ai?"
"Tiểu Hy, không phải anh đã nói với em rồi hay sao, nhóc con Đại Bạch..."
"Cứng miệng!" Không đợi anh nói hết câu, Hoắc Duật Hy đã cắt lời, gọi Tư Cảnh Hàn: "Kích điện!"
Mặc Lạc Phàm nhỏ gan, sợ chết nên lập tức cầu xin: "Đừng đừng, Tiểu Hy, đừng kích điện nữa, anh biết lỗi rồi, em nói cái gì anh cũng nhận hết... Á trời ời! Á... Tề gia, mau nghĩ cách đi."
Anh nói gì thì Hoắc Duật Hy cũng không tha cho, cô ôm Đại Bạch đang cười sằng sặc mà bảo: "Không có thành ý, phạt gấp đôi."
"Ây u, á... Tiểu Hy ơi tha cho anh, á..."
"Rào rào..."
"Ya ya ya, vui quá..." Đại Bạch thấy Mặc Lạc Phàm la như vậy càng thích thú hơn, ngửa cổ cười đến chảy nước mắt.
Rốt cuộc một lúc sau đám đàn ông cũng nhặt về được nửa cái mạng, Hoắc Duật Hy cong cớn, hỏi: "Có biết tội của mình là gì chưa?"
Mặc Lạc Phàm há miệng thở, lắc lắc đầu.
Không sao cả, nhìn bọn người các anh bị hành hạ khiến Hoắc Duật Hy sướng rơn cả người, ôm Đại Bạch tiến lên mép hồ bơi, nhìn ba vị thái tử thành đô ướt như chuột mắc mưa mà rằng:
"Nghe cho kỹ tội tình bất dung thứ của các anh này."
Ba người đàn ông ở dưới nước ngẩn đầu lên, bên trên Hoắc Duật Hy nhìn Đại Bạch gọi: "Tư Cảnh Hạo."
"Vâng ạ."
"Tư Cảnh Hạo! Tư Cảnh Hạo!"
"Vâng ạ... Vâng ạ..."
"Tư Cảnh Hạo! Tư Cảnh Hạo! Tư Cảnh Hạo!"
"Vâng ạ... Vâng ạ... Vâng ạ..."
"Tư Cảnh Hạo... Hạo... Hạo... ạo..."
"Vâng... ạ... ạ... a..."
Rốt cuộc Đại Bạch ngửa cả cổ lên trời mà hót theo tiếng gọi của Hoắc Duật Hy, vui đến quên cả trời đất.
Hoắc Duật Hy cũng cười hả hê nhưng nhanh chóng đanh mặt lại nhìn ba người đàn ông dưới nước, gằn giọng: "Nghe không?"
Đương nhiên cả ba đều há hốc mồm, kinh ngạc không còn gì để nói.
_________
Một chuyện quan trọng là lúc trước mang thai Mặc Lạc Phàm từng hỏi Hoắc Duật Hy muốn đặt tên gì cho đứa trẻ.
Lúc đó Hoắc Duật Hy không nghĩ ngợi quá lâu, hỏi lại anh: "Nhất định nó phải mang họ Tư sao?"
Mặc Lạc Phàm nghe vậy cũng không trực tiếp đáp: "Em nói xem?"
"Vậy gọi là Cảnh Hạo đi."
"Tiểu Hy, anh thật sự không biết vấn đề em đang đề cập là gì."
"Được, nếu anh cứ giả vờ mãi em cũng chẳng có thời gian vòng vèo. Nói thẳng vậy." Đến đây cô gác cây gậy đi, bế lấy Đại Bạch: "Nhóc con này rốt cuộc mẹ nó là ai?"
"Tiểu Hy, không phải anh đã nói với em rồi hay sao, nhóc con Đại Bạch..."
"Cứng miệng!" Không đợi anh nói hết câu, Hoắc Duật Hy đã cắt lời, gọi Tư Cảnh Hàn: "Kích điện!"
Mặc Lạc Phàm nhỏ gan, sợ chết nên lập tức cầu xin: "Đừng đừng, Tiểu Hy, đừng kích điện nữa, anh biết lỗi rồi, em nói cái gì anh cũng nhận hết... Á trời ời! Á... Tề gia, mau nghĩ cách đi."
Anh nói gì thì Hoắc Duật Hy cũng không tha cho, cô ôm Đại Bạch đang cười sằng sặc mà bảo: "Không có thành ý, phạt gấp đôi."
"Ây u, á... Tiểu Hy ơi tha cho anh, á..."
"Rào rào..."
"Ya ya ya, vui quá..." Đại Bạch thấy Mặc Lạc Phàm la như vậy càng thích thú hơn, ngửa cổ cười đến chảy nước mắt.
Rốt cuộc một lúc sau đám đàn ông cũng nhặt về được nửa cái mạng, Hoắc Duật Hy cong cớn, hỏi: "Có biết tội của mình là gì chưa?"
Mặc Lạc Phàm há miệng thở, lắc lắc đầu.
Không sao cả, nhìn bọn người các anh bị hành hạ khiến Hoắc Duật Hy sướng rơn cả người, ôm Đại Bạch tiến lên mép hồ bơi, nhìn ba vị thái tử thành đô ướt như chuột mắc mưa mà rằng:
"Nghe cho kỹ tội tình bất dung thứ của các anh này."
Ba người đàn ông ở dưới nước ngẩn đầu lên, bên trên Hoắc Duật Hy nhìn Đại Bạch gọi: "Tư Cảnh Hạo."
"Vâng ạ."
"Tư Cảnh Hạo! Tư Cảnh Hạo!"
"Vâng ạ... Vâng ạ..."
"Tư Cảnh Hạo! Tư Cảnh Hạo! Tư Cảnh Hạo!"
"Vâng ạ... Vâng ạ... Vâng ạ..."
"Tư Cảnh Hạo... Hạo... Hạo... ạo..."
"Vâng... ạ... ạ... a..."
Rốt cuộc Đại Bạch ngửa cả cổ lên trời mà hót theo tiếng gọi của Hoắc Duật Hy, vui đến quên cả trời đất.
Hoắc Duật Hy cũng cười hả hê nhưng nhanh chóng đanh mặt lại nhìn ba người đàn ông dưới nước, gằn giọng: "Nghe không?"
Đương nhiên cả ba đều há hốc mồm, kinh ngạc không còn gì để nói.
_________
Một chuyện quan trọng là lúc trước mang thai Mặc Lạc Phàm từng hỏi Hoắc Duật Hy muốn đặt tên gì cho đứa trẻ.
Lúc đó Hoắc Duật Hy không nghĩ ngợi quá lâu, hỏi lại anh: "Nhất định nó phải mang họ Tư sao?"
Mặc Lạc Phàm nghe vậy cũng không trực tiếp đáp: "Em nói xem?"
"Vậy gọi là Cảnh Hạo đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.