Chương 369: Chương 127.3
Niếp Niếp
12/10/2019
Hoắc Duật Hy được một phen há hốc kinh ngạc, nhìn khuôn mặt bầu bĩnh trắng hồng của Đại Bạch chăm chú nhìn bức tranh của
mình cô khó khăn hỏi tiếp: "Đại Bạch muốn lớn lên đẹp trai cao lớn như
chú chú phải không?"
Đại Bạch lại lắc đầu, "Không không... Đại Bạch lớn lên muốn giống như Tiểu Bạch cơ, đẹp như vậy nè thì sẽ được chị xinh đẹp nuôi... nuôi mà không cần làm gì hết."
"Đây là Tiểu Bạch?" Hoắc Duật Hy không dám tin tưởng chỉ vào hình người cao lớn trong tranh lần nữa.
Đại Bạch rất nhẫn nại lắc đầu, sửa lại lời của cô: "Không phải Tiểu Bạch, là Đại Bạch lúc lớn, nhưng trong giống Tiểu Bạch thôi. Mommy, có phải rất đẹp không, lúc sáng này Tiểu Bạch... Tiểu Bạch cũng mặc đẹp y hệt như vậy đó."
Lời của Đại Bạch làm Hoắc Duật Hy càng thêm rối bời, vì sao hôm nay Tư Cảnh Hàn vẫn còn ăn mặc công sở như thể sẽ đến Tư thị chứ? Chẳng lẽ hôm nay còn phải đóng kịch.
Không đúng, nếu là như vậy thì Lạc Tư Vũ phải thông qua cô một tiếng chứ. Tư Cảnh Hàn bây giờ đâu thể tự quyết định mọi việc.
"Mommy... mommy sao thế?"
"À... mommy không sao. Đại Bạch tô màu tiếp đi." Hoắc Duật Hy khẽ xoa đầu Đại Bạch, qua loa đáp, trong mắt có một sự biến chuyển không hề nhỏ.
Xâu chuỗi mọi hành vi của Tư Cảnh Hàn từ hôm qua cô bắt đầu cảm thấy sự bất thường.
Cô lập tức lên xe đến Tư thị, không đợi Tiểu Vương dừng hẳn cô đã đẩy cửa xuống xe, đi vào sảnh chính, thư ký ở quầy lễ tân nhìn thấy cô muốn đi vào cầu thang chuyên dụng nên tiến lên ngăn lại nhưng không phải vì không nhận ra cô mà do đã được dặn trước: "Hoắc tiểu thư, tổng tài dặn nếu cô đến thì mời cô về cho, ngài ấy bận không có thời gian để tiếp."
Cái gì chứ?
Giọng điệu này...
Hoắc Duật Hy mím môi nhìn cô thư ký rất chân thành cũng không làm khó, xoay người đi đến bàn tiếp khách của sảnh ngồi xuống, mở điện thoại cá nhân ra, ấn số gọi đi.
Nhưng gọi đến cháy máy vẫn không có người tiếp, và sau đó cô được đưa hẳn vào danh sách đen.
Sự việc này diễn ra đã khiến nghi ngờ cô quay cuồn cuộn, cô không thể ngồi yên mà bình tĩnh nữa, cô đã ý thức được chuyện gì diễn ra với mình.
Cô lần nữa đi vào thang máy chuyên dụng và cắt ngang luôn lời ngăn cản của thư ký: "Chắc cô cũng biết tôi từng là thư ký của tổng tài mà, cô yên tâm tôi rất hiểu tính khí của hắn, nhưng tôi đảm bảo nếu hôm nay tôi gặp được hắn thì sự nghiệp của cô sau này chắc chắn thăng tiến."
Đại Bạch lại lắc đầu, "Không không... Đại Bạch lớn lên muốn giống như Tiểu Bạch cơ, đẹp như vậy nè thì sẽ được chị xinh đẹp nuôi... nuôi mà không cần làm gì hết."
"Đây là Tiểu Bạch?" Hoắc Duật Hy không dám tin tưởng chỉ vào hình người cao lớn trong tranh lần nữa.
Đại Bạch rất nhẫn nại lắc đầu, sửa lại lời của cô: "Không phải Tiểu Bạch, là Đại Bạch lúc lớn, nhưng trong giống Tiểu Bạch thôi. Mommy, có phải rất đẹp không, lúc sáng này Tiểu Bạch... Tiểu Bạch cũng mặc đẹp y hệt như vậy đó."
Lời của Đại Bạch làm Hoắc Duật Hy càng thêm rối bời, vì sao hôm nay Tư Cảnh Hàn vẫn còn ăn mặc công sở như thể sẽ đến Tư thị chứ? Chẳng lẽ hôm nay còn phải đóng kịch.
Không đúng, nếu là như vậy thì Lạc Tư Vũ phải thông qua cô một tiếng chứ. Tư Cảnh Hàn bây giờ đâu thể tự quyết định mọi việc.
"Mommy... mommy sao thế?"
"À... mommy không sao. Đại Bạch tô màu tiếp đi." Hoắc Duật Hy khẽ xoa đầu Đại Bạch, qua loa đáp, trong mắt có một sự biến chuyển không hề nhỏ.
Xâu chuỗi mọi hành vi của Tư Cảnh Hàn từ hôm qua cô bắt đầu cảm thấy sự bất thường.
Cô lập tức lên xe đến Tư thị, không đợi Tiểu Vương dừng hẳn cô đã đẩy cửa xuống xe, đi vào sảnh chính, thư ký ở quầy lễ tân nhìn thấy cô muốn đi vào cầu thang chuyên dụng nên tiến lên ngăn lại nhưng không phải vì không nhận ra cô mà do đã được dặn trước: "Hoắc tiểu thư, tổng tài dặn nếu cô đến thì mời cô về cho, ngài ấy bận không có thời gian để tiếp."
Cái gì chứ?
Giọng điệu này...
Hoắc Duật Hy mím môi nhìn cô thư ký rất chân thành cũng không làm khó, xoay người đi đến bàn tiếp khách của sảnh ngồi xuống, mở điện thoại cá nhân ra, ấn số gọi đi.
Nhưng gọi đến cháy máy vẫn không có người tiếp, và sau đó cô được đưa hẳn vào danh sách đen.
Sự việc này diễn ra đã khiến nghi ngờ cô quay cuồn cuộn, cô không thể ngồi yên mà bình tĩnh nữa, cô đã ý thức được chuyện gì diễn ra với mình.
Cô lần nữa đi vào thang máy chuyên dụng và cắt ngang luôn lời ngăn cản của thư ký: "Chắc cô cũng biết tôi từng là thư ký của tổng tài mà, cô yên tâm tôi rất hiểu tính khí của hắn, nhưng tôi đảm bảo nếu hôm nay tôi gặp được hắn thì sự nghiệp của cô sau này chắc chắn thăng tiến."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.