Chương 372: Chương 127.6
Niếp Niếp
13/10/2019
Hoắc Duật Hy bị đưa ra khỏi phòng làm việc của Tư Cảnh Hàn không rời đi ngay, có mấy lần tìm cách lẻn lên trên phòng làm
việc của Tư Cảnh Hàn lần nữa, rốt cuộc buộc hắn phải dùng hẳn biện pháp
mạnh cho hai vệ sĩ trông chừng cô.
Không thể làm được gì Hoắc Duật Hy đành phải trở về biệt thự, chỉ có Đại Bạch một mình ở nhà cô ra ngoài đã lâu rồi cũng phải trở về chăm thằng bé.
Nghĩ đến Tư Cảnh Hàn, đúng là đồ đàn ông vô trách nhiệm, trước kia thể nào cũng thường xuyên ném con trai một mình ở nhà rồi đi họp hành suốt ngày.
Cho nên cô dù có hấp tấp muốn nói rõ ràng với hắn thế nào thì cô vẫn phải về với con trai bé bỏng.
À mà không bé bỏng lắm đâu.
Đại Bạch đang xem tivi Hoắc Duật Hy trở về, là một loạt chương trình thế giới động vật với nhân vật chính toàn là chim cánh cụt. Thằng bé đặc biệt thích thú quan sát đến nỗi quên luôn đĩa trái cây đặt trên bàn, ôm gối nằm dựa vào salon một cười lười biếng và không có ý định rời đi.
Điểm này thì giống y hệt ba của nó, thích thế giới động vật có chim cánh cụt.
Trông thấy cô về Đại Bạch mới chịu ngẩn gọi một tiếng mommy.
Trong lòng Hoắc Duật Hy đang nặng nề nhưng vì nhìn thấy Đại Bạch tâm tình lập tức trở nên nhẹ nhõm, cô nhanh chân đi đến bế thằng bế lên, đặt trong lòng mình cưng nựng mấy cái thật kêu. Nhóc con nặng trình trịch lại mềm như một nhúm bông trắng tinh càng làm người khác yêu thương ngay từ lúc gặp gỡ ban đầu.
Và quan trọng hơn hết, nó trông rất giống với người đàn ông dễ dàng làm người ta giận kia, nếu không phải vì có Đại Bạch làm cô hạ hỏa thì chắc chắn đợi khi Tư Cảnh Hàn trở về cô sẽ cùng hắn sinh tử một trận ra trò.
Đại Bạch được mommy ôm thì rất ngoan nằm không nhúc nhích, hưởng thụ cảm giác êm ái, còn chu môi nịnh nọt: "Mommy thơm... thơm."
"Vậy sao?" Hoắc Duật Hy không khỏi buồn cười, con trai này của cô lúc nào cũng chỉ thơm và đẹp, nhỏ như vậy đã đặc biệt chú ý tới vấn đề diện mạo rồi, có phải hay không thật sự muốn giống như Tư Cảnh Hàn trở thành Tiểu Bạch?
Không được, không được! Con trai của cô sao có thể trở thành con vịt được chứ, nếu không thể trở thành tổng tài đại tài như Tư Cảnh Hàn thì chí ích cũng phải là quản lý gì đó của cái quán vịt bao đó đi, tuyệt đối không thể là nhân viên.
Không thể làm được gì Hoắc Duật Hy đành phải trở về biệt thự, chỉ có Đại Bạch một mình ở nhà cô ra ngoài đã lâu rồi cũng phải trở về chăm thằng bé.
Nghĩ đến Tư Cảnh Hàn, đúng là đồ đàn ông vô trách nhiệm, trước kia thể nào cũng thường xuyên ném con trai một mình ở nhà rồi đi họp hành suốt ngày.
Cho nên cô dù có hấp tấp muốn nói rõ ràng với hắn thế nào thì cô vẫn phải về với con trai bé bỏng.
À mà không bé bỏng lắm đâu.
Đại Bạch đang xem tivi Hoắc Duật Hy trở về, là một loạt chương trình thế giới động vật với nhân vật chính toàn là chim cánh cụt. Thằng bé đặc biệt thích thú quan sát đến nỗi quên luôn đĩa trái cây đặt trên bàn, ôm gối nằm dựa vào salon một cười lười biếng và không có ý định rời đi.
Điểm này thì giống y hệt ba của nó, thích thế giới động vật có chim cánh cụt.
Trông thấy cô về Đại Bạch mới chịu ngẩn gọi một tiếng mommy.
Trong lòng Hoắc Duật Hy đang nặng nề nhưng vì nhìn thấy Đại Bạch tâm tình lập tức trở nên nhẹ nhõm, cô nhanh chân đi đến bế thằng bế lên, đặt trong lòng mình cưng nựng mấy cái thật kêu. Nhóc con nặng trình trịch lại mềm như một nhúm bông trắng tinh càng làm người khác yêu thương ngay từ lúc gặp gỡ ban đầu.
Và quan trọng hơn hết, nó trông rất giống với người đàn ông dễ dàng làm người ta giận kia, nếu không phải vì có Đại Bạch làm cô hạ hỏa thì chắc chắn đợi khi Tư Cảnh Hàn trở về cô sẽ cùng hắn sinh tử một trận ra trò.
Đại Bạch được mommy ôm thì rất ngoan nằm không nhúc nhích, hưởng thụ cảm giác êm ái, còn chu môi nịnh nọt: "Mommy thơm... thơm."
"Vậy sao?" Hoắc Duật Hy không khỏi buồn cười, con trai này của cô lúc nào cũng chỉ thơm và đẹp, nhỏ như vậy đã đặc biệt chú ý tới vấn đề diện mạo rồi, có phải hay không thật sự muốn giống như Tư Cảnh Hàn trở thành Tiểu Bạch?
Không được, không được! Con trai của cô sao có thể trở thành con vịt được chứ, nếu không thể trở thành tổng tài đại tài như Tư Cảnh Hàn thì chí ích cũng phải là quản lý gì đó của cái quán vịt bao đó đi, tuyệt đối không thể là nhân viên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.