Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu

Chương 438: Chương 139.3

Niếp Niếp

17/11/2019

Đây không phải là lần đầu cô đánh hắn, nhưng vô lý, vô cớ thế này quả thật có phần khó chấp nhận.

"Anh nói đi, tại sao anh lặng im chứ? Tư Cảnh Hàn, anh lại tồi tệ đến thế sao, vì để trả đũa em qua lại với học trưởng Kha mà anh đưa phụ nữ đến đây. Ông ăn chả, bà ăn nem? Hay em là lốp dự phòng của anh, bởi vì anh nghĩ em cần anh, không tiếc mặt mũi đeo bám cho nên đối xử với em thế nào cũng được, anh ra ngoài ăn chán miệng rồi thì về nhà vẫn còn em hầu hạ?" Hoắc Duật Hy căm phẫn đẩy mạnh vào ngực Tư Cảnh Hàn khiến hắn phải lùi về sau, những gì cô nhìn thấy chính là sự thật đối với cô bây giờ.

Cô đã bỏ ra quá nhiều để bản thân không còn giữ lại được thứ vốn liếng nào, cũng giống như một người liều mạng bỏ hết gia sản ra làm một ván kinh doanh vậy, vì nếu thua sẽ chẳng còn lại gì cho nên rất dễ đa nghi, rất dễ mất lòng tin, và cũng dễ sợ hãi, sợ rằng nếu bản thân không cẩn thận một chút sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Vốn liếng Hoắc Duật Hy bỏ ra rất nhiều cho nên cô rất sợ hãi, càng sợ hãi lại càng kích động và giận dữ, túm chặt lấy cổ áo của Tư Cảnh Hàn cô vẫn liên tục hỏi hắn: "Tại sao hả Tư Cảnh Hàn, tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Em làm đến như vậy còn chưa vừa ý anh sao, rốt cuộc anh có để những cố gắng của em ở trong mắt hay không... Anh nói đi, tại sao anh không nói gì cả?"

"Em đã nhận định rồi còn cần tôi giải thích sao?"

Đúng vậy, cô giáng thẳng cho hắn một tát tai không cần hỏi đến sự thật thì chứng tỏ vừa nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi cô đã đưa ra nhận định của riêng bản thân mình, đã kết án là hắn có tội, cô nào có tin hắn, thế thì giải thích lúc này còn có ý nghĩa gì? Chẳng qua giữa hai người không có chính là lòng tin, nói chính là ngụy biện, còn im lặng là thừa nhận, đằng nào cũng không có được lòng tin, vậy thì hắn chọn cách im lặng sẽ bớt khó chịu một chút.

Nếu không... hắn sẽ nổi điên lên!

Người phụ nữ này, trong mắt cô dù trước dù sau, hình ảnh của hắn cũng chẳng tốt đẹp lên chút nào.

Cô nghĩ chỉ một mình cô nghiêm túc và cố gắng, còn hắn là người chỉ việc hưởng thụ sự sủng ái của cô. Nhưng có thật sự như thế, có thật sự trong cuộc chạy đua tới tương lai chỉ có một mình cô nỗ lực?



Không ổn, không ổn chút nào cả.

Đột nhiên Tư Cảnh Hàn lùi lại, tách ra khỏi Hoắc Duật Hy.

Hắn đã dễ dàng tạo cho cô cơ hội nhưng lại quên không giải quyết khúc mắc trước đây của hai người, để tàn tích lúc trước tiếp tục đeo bám hiện tại không thể dứt được hoàn toàn, như một căn bệnh mãn tính đầy khó chịu.

Hai người dường như đã đốt cháy một số giai đoạn cần có trước khi đi đến mối quan hệ này, và cuối cùng tạo thành một lỗ khuyết lớn trong vô hình.

"Anh đi đâu?" Tư Cảnh Hàn đột nhiên sải bước dài hướng ra cửa khiến Hoắc Duật Hy luống cuống đuổi theo.

Hắn mím môi nhìn cô, có một chút tổn thương xẹt qua đáy mắt, vẫn không nói gì, sau đó kéo tay của cô ra khỏi cánh tay của mình, dứt khoát đẩy cửa, bước nhanh ra ngoài.

Và từ đó hắn cũng biệt tâm không xuất hiện nữa.

Cả một tuần liền Đại Bạch khóc đến thê thảm nhớ mong mà hắn vẫn không lộ diện, không đi công ty, không có ở căn biệt thự gần Cảnh Giang, giống hệt như Mặc Lạc Phàm, hoàn toàn bóc hơi khỏi thành phố K.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook