Chương 449: Chương 141.3
Niếp Niếp
18/12/2019
"Khụ khụ khụ..."
Tề Thiếu Khanh đang uống nước đã bị sặc vì thằng bé, rất lâu rồi anh chưa thất thố như vậy, và cũng chẳng ai khiến anh phải "chột dạ". Thế mà rốt cuộc lại vì thằng nhóc ngẩn ngơ này đứng ngồi không yên.
Không nhận được câu trả lời Đại Bạch càng thêm tò mò, bò xuống dán sát người vào ghế của Tề Thiếu Khanh.
"Khi nào vậy ba Tiểu Tề?"
Lâm vào tình thế khó xử, Tề Thiếu Khanh đành xách Đại Bạch đặt lên trước bụng: "Ba sẽ nói với Đại Bạch nhưng Đại Bạch không được kể với ai biết không, nếu không thì sẽ dọa Tiểu Tiểu Tề chạy mất."
"Thật ạ?" Đại Bạch sáng rỡ đôi mắt, gật đầu lia lịa: "Đại Bạch hứa sẽ không nói với ai đâu."
"Còn nữa, buổi tối Đại Bạch sang ngủ với chú A Tư được không?" Tề Thiếu Khanh kèm theo điều kiện, bỏ củ khoai nóng sang tay Lạc Tư Vũ.
Đại Bạch ôm đầu nghĩ nghĩ, liền cười khúc khích: "Như vậy ba Tiểu Tề mới bắt được Tiểu Tiểu Tề hả? Giống như Tiểu Bạch vậy, lần nào bắt Nhị Bạch cũng cho Đại Bạch sang phòng khác ngủ." Thằng bé vô tư kể ra hết bí mật của nhà mình cho anh nghe mà không biết rằng nếu ba mẹ của nó nghe được chắc sẽ độn thổ luôn mất.
Chỉ là thằng bé nói rất đúng, Tề Thiếu Khanh cũng cho là như vậy đi. Người phụ nữ kia không giống những người phụ nữ khác, cái gì cũng biết ngoại trừ "biết điều", cho nên anh phải thường xuyên dạy dỗ một chút thì mới nên người được.
"Hắc xì..."
"Tịch Liên, cô không được khỏe à, sao lại hắc xì liên tục thế?" Hoắc Duật Hy vừa thay quần áo đi ra lại nghe Hoàng Tịch Liên hắc xì thêm lần nữa nên quan tâm hỏi.
Cô ấy khịt khịt mũi, lắc lắc đầu: "Không thể nào, tôi đâu thấy mệt mỏi ở đâu chứ." Dứt lời lại hắc xì thêm tiếng nữa khiến cả phòng 4 người phụ nữ còn lại đều nghi ngờ lời nói của cô.
Đúng vậy, hiện tại nhóm phụ nữ gồm Hoắc Duật Hy, Hoàng Tịch Liên, Trí Quân, Mộc Tích, Mạc Doanh đang tụ họp ở chỗ của Hoàng Tịch Liên chuẩn bị quần áo xuống biển.
Thế mà trong lúc sắp sửa thành "bà hoàng" Hoàng Tịch Liên lại có dấu hiệu bị cảm cúm. Bực bội chỉnh lại bikini trên người, cô thầm mắng chửi một nghìn lần tên chết tiệt nào đó dám nhắc tên cô mãi, nhưng chẳng biết đó là tên chết tiệt nào.
"Trí Quân, cô không thay đồ sao?"
Sau một hồi không còn hắc hơi nữa Hoàng Tịch Liên mới thấy tốt hơn, vừa khoác áo mỏng lên người vừa hỏi Trí Quân.
Trí Quân lắc đầu, từ chối mặc bikini, trong trí nhớ lại nhớ đến lời cảnh cáo của người nào đó, cô bất giác rùng mình.
Mộc Tích cho rằng Trí Quân ngại nên tiếp tục lôi kéo. "Cô nhìn xem cả bốn người chúng tôi đều diện cả rồi, chẳng lẽ cô lại không? Đừng ngại, sẽ nhanh chóng quen thôi."
"Đúng đó, nhìn xem, tôi chuẩn bị những mấy bộ bikini, ướm lên người cô chắc chắn phải rất tuyệt vời." Hoàng Tịch Liên vừa nói vừa giở bộ bikini ren màu đen kín đáo nhất lên. Tuy nói là "kín đáo nhất" nhưng so với chiếc váy đi biển Trí Quân đang mặc thì nó thiếu thốn vải vô cùng, bởi vì phong cách phóng khoáng của Hoàng Tịch Liên nên những chiếc quần áo của cô làm sao có thể gò bó.
Nhận ra nét mong đợi trong ánh mắt của những người còn lại, Trí Quân khó xử vô cùng.
Hoắc Duật Hy thấy cô do dự bèn nói bồi thêm: "Chậc, cô là đang sợ ai nhìn thấy vậy chứ hả? Nhìn xem, dáng vẻ đẹp thế này cứ cất đi có phải rất hoài của không, dù gì ở tuổi của chúng ta được người khác giới để ý cũng đâu phải là chuyện xấu, biết đâu sau dịp này cô sẽ tìm được ý trung nhân thì sao?"
"Tôi... nhưng cái này..." Lần đầu Trí Quân trước mặt người khác lúng túng như vậy.
"Trời ạ, không đắn đo nữa, thay ngay, thay ngay nào, tôi đã tìm được "mục tiêu" của Hoắc Duật Hy rồi, phải nhanh chân xuống biển nữa." Mạc Doanh vừa nói vừa đẩy Trí Quân đi vào phòng tắm, không cho cô có cơ hội từ chối nữa.
Ngược lại bên ngoài Hoắc Duật Hy lòng nóng như lửa đốt khi nghe "mục tiêu" đã được tìm ra.
Theo như điều tra của Mạc Doanh thì "cái bánh bao bự" trắng trẻo nhà Hoắc Duật Hy bình thường một ngày sẽ diễn ra các hoạt động như sau: sáng sớm lên thủy phi cơ đến các địa điểm du lịch trong khu vực và các địa phương lân cận, buổi trưa dùng bữa tại địa điểm du lịch, đầu giờ chiều lại lên du thuyền ngắm cảnh trên biển, sau cùng khoảng ba giờ buổi chiều sẽ trở lại bãi biển gần khu resort phơi nắng.
Cho nên tính theo thời gian này thì hiện tại Tiểu Bạch của Đại Bạch đang nằm trên cát trắng nơi có những bóng dừa mát rười rượi đợi người đến bắt.
Tề Thiếu Khanh đang uống nước đã bị sặc vì thằng bé, rất lâu rồi anh chưa thất thố như vậy, và cũng chẳng ai khiến anh phải "chột dạ". Thế mà rốt cuộc lại vì thằng nhóc ngẩn ngơ này đứng ngồi không yên.
Không nhận được câu trả lời Đại Bạch càng thêm tò mò, bò xuống dán sát người vào ghế của Tề Thiếu Khanh.
"Khi nào vậy ba Tiểu Tề?"
Lâm vào tình thế khó xử, Tề Thiếu Khanh đành xách Đại Bạch đặt lên trước bụng: "Ba sẽ nói với Đại Bạch nhưng Đại Bạch không được kể với ai biết không, nếu không thì sẽ dọa Tiểu Tiểu Tề chạy mất."
"Thật ạ?" Đại Bạch sáng rỡ đôi mắt, gật đầu lia lịa: "Đại Bạch hứa sẽ không nói với ai đâu."
"Còn nữa, buổi tối Đại Bạch sang ngủ với chú A Tư được không?" Tề Thiếu Khanh kèm theo điều kiện, bỏ củ khoai nóng sang tay Lạc Tư Vũ.
Đại Bạch ôm đầu nghĩ nghĩ, liền cười khúc khích: "Như vậy ba Tiểu Tề mới bắt được Tiểu Tiểu Tề hả? Giống như Tiểu Bạch vậy, lần nào bắt Nhị Bạch cũng cho Đại Bạch sang phòng khác ngủ." Thằng bé vô tư kể ra hết bí mật của nhà mình cho anh nghe mà không biết rằng nếu ba mẹ của nó nghe được chắc sẽ độn thổ luôn mất.
Chỉ là thằng bé nói rất đúng, Tề Thiếu Khanh cũng cho là như vậy đi. Người phụ nữ kia không giống những người phụ nữ khác, cái gì cũng biết ngoại trừ "biết điều", cho nên anh phải thường xuyên dạy dỗ một chút thì mới nên người được.
"Hắc xì..."
"Tịch Liên, cô không được khỏe à, sao lại hắc xì liên tục thế?" Hoắc Duật Hy vừa thay quần áo đi ra lại nghe Hoàng Tịch Liên hắc xì thêm lần nữa nên quan tâm hỏi.
Cô ấy khịt khịt mũi, lắc lắc đầu: "Không thể nào, tôi đâu thấy mệt mỏi ở đâu chứ." Dứt lời lại hắc xì thêm tiếng nữa khiến cả phòng 4 người phụ nữ còn lại đều nghi ngờ lời nói của cô.
Đúng vậy, hiện tại nhóm phụ nữ gồm Hoắc Duật Hy, Hoàng Tịch Liên, Trí Quân, Mộc Tích, Mạc Doanh đang tụ họp ở chỗ của Hoàng Tịch Liên chuẩn bị quần áo xuống biển.
Thế mà trong lúc sắp sửa thành "bà hoàng" Hoàng Tịch Liên lại có dấu hiệu bị cảm cúm. Bực bội chỉnh lại bikini trên người, cô thầm mắng chửi một nghìn lần tên chết tiệt nào đó dám nhắc tên cô mãi, nhưng chẳng biết đó là tên chết tiệt nào.
"Trí Quân, cô không thay đồ sao?"
Sau một hồi không còn hắc hơi nữa Hoàng Tịch Liên mới thấy tốt hơn, vừa khoác áo mỏng lên người vừa hỏi Trí Quân.
Trí Quân lắc đầu, từ chối mặc bikini, trong trí nhớ lại nhớ đến lời cảnh cáo của người nào đó, cô bất giác rùng mình.
Mộc Tích cho rằng Trí Quân ngại nên tiếp tục lôi kéo. "Cô nhìn xem cả bốn người chúng tôi đều diện cả rồi, chẳng lẽ cô lại không? Đừng ngại, sẽ nhanh chóng quen thôi."
"Đúng đó, nhìn xem, tôi chuẩn bị những mấy bộ bikini, ướm lên người cô chắc chắn phải rất tuyệt vời." Hoàng Tịch Liên vừa nói vừa giở bộ bikini ren màu đen kín đáo nhất lên. Tuy nói là "kín đáo nhất" nhưng so với chiếc váy đi biển Trí Quân đang mặc thì nó thiếu thốn vải vô cùng, bởi vì phong cách phóng khoáng của Hoàng Tịch Liên nên những chiếc quần áo của cô làm sao có thể gò bó.
Nhận ra nét mong đợi trong ánh mắt của những người còn lại, Trí Quân khó xử vô cùng.
Hoắc Duật Hy thấy cô do dự bèn nói bồi thêm: "Chậc, cô là đang sợ ai nhìn thấy vậy chứ hả? Nhìn xem, dáng vẻ đẹp thế này cứ cất đi có phải rất hoài của không, dù gì ở tuổi của chúng ta được người khác giới để ý cũng đâu phải là chuyện xấu, biết đâu sau dịp này cô sẽ tìm được ý trung nhân thì sao?"
"Tôi... nhưng cái này..." Lần đầu Trí Quân trước mặt người khác lúng túng như vậy.
"Trời ạ, không đắn đo nữa, thay ngay, thay ngay nào, tôi đã tìm được "mục tiêu" của Hoắc Duật Hy rồi, phải nhanh chân xuống biển nữa." Mạc Doanh vừa nói vừa đẩy Trí Quân đi vào phòng tắm, không cho cô có cơ hội từ chối nữa.
Ngược lại bên ngoài Hoắc Duật Hy lòng nóng như lửa đốt khi nghe "mục tiêu" đã được tìm ra.
Theo như điều tra của Mạc Doanh thì "cái bánh bao bự" trắng trẻo nhà Hoắc Duật Hy bình thường một ngày sẽ diễn ra các hoạt động như sau: sáng sớm lên thủy phi cơ đến các địa điểm du lịch trong khu vực và các địa phương lân cận, buổi trưa dùng bữa tại địa điểm du lịch, đầu giờ chiều lại lên du thuyền ngắm cảnh trên biển, sau cùng khoảng ba giờ buổi chiều sẽ trở lại bãi biển gần khu resort phơi nắng.
Cho nên tính theo thời gian này thì hiện tại Tiểu Bạch của Đại Bạch đang nằm trên cát trắng nơi có những bóng dừa mát rười rượi đợi người đến bắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.