Chương 250: Sóng gió nhà Tiểu Bạch.
Niếp Niếp
11/09/2019
"Tư Cảnh Hàn!"
"Đấy đấy, thấy không, lại hung dữ." Tư Cảnh Hàn điểm vào mũi của Hoắc Duật Hy, tố cáo.
Tâm tình của Hoắc Duật Hy đành thu liễm lại để không bị hắn nói là hung dữ nữa.
"Hừ hừ... vậy thì Thẩm Vy kia hiền dịu lắm sao?"
Tư Cảnh Hàn suy nghĩ sao đó gật đầu: "Cô ấy rất tốt tính, còn hứa lần sau sẽ làm đồ ăn ngon cho ông xã nữa."
"Cái gì cơ?" Hoắc Duật Hy càng ngạc nhiên, rồi chất vấn ông xã của mình: "Rồi anh có đồng ý với cô ta không?"
"Có." Tư Cảnh Hàn không biết dối gian một lời nào làm Hoắc Duật Hy tức lộn cả ruột gan.
"Anh... anh không thể khéo léo hơn một chút à, có biết như vậy sẽ khiến em khó chịu không?"
Cô tự hỏi tên này sao thiếu nội hàm đến thế cơ chứ?
Ai ngờ Tư Cảnh Hàn đáp lại cô cũng bằng một thấu cả ruột gan: "Vậy lúc bà xã dựa vào Tề Thiếu Khanh, bà xã không biết ông xã cũng buồn?"
"Tiểu Bạch, đó không phải là như anh nghĩ, Tề Thiếu Khanh đối với em chỉ là bạn bè."
"Bạn bè nhưng còn ôm nhau, bà xã dựa vào anh ta. Anh ta lớn lên đẹp trai, vừa có tiền vừa có gia thế, ngược lại nuôi ông xã thì tốn tiền, nên bà xã mới thấy uất ức phải không?"
Tư Cảnh Hàn không nói thì thôi, hắn nói ra câu nào cũng làm Hoắc Duật Hy đứng ngồi không yên.
Hắn chuyển mình muốn để cô nằm sang một bên, đại biểu cho hắn đã giận rồi, hắn cũng có tự tôn và tự ti, cho nên không phải lúc nào cũng là hắn thuận theo cô, có lúc cô nên hướng về phía hắn.
Hoắc Duật Hy nhìn ra tâm tình của Tư Cảnh Hàn nên có chút hoảng hốt, Tiểu Bạch bình thường ngây thơ không biết giận hờn hoặc giận cũng không quá một tiếng, bây giờ lại lý trí nói đến nước này, có phải hay không đã giận thật rồi?
Thế mà cô lại không chú ý đến suy nghĩ của hắn, cứ nghĩ rằng hắn ngốc nghếch nên không để ý quá nhiều, ai ngờ đâu vẫn như trước kia hắn là chúa để ý, vừa động đậy một cái hắn liền thu vào tầm mắt.
Lòng cô bỗng dưng thực hoảng sợ, cứ như là bị Tư Cảnh Hàn bắt gian. Vội vàng ôm lấy hắn:
"Tiểu Bạch, không phải, bởi vì lúc đó em xúc động nên mới cần an ủi, anh ấy đối với em thật sự chỉ như người anh trai thôi."
Tư Cảnh Hàn cũng không để cô nói một hai câu mà hạ xuống tự tôn: "Vậy ông xã đối với bà xã là cái gì?"
"Hả?"
Thấy cô ngẩn ngơ, Tư Cảnh Hàn lắc đầu thất vọng: "Bà xã luôn như thế, làm ông xã phải nghĩ rốt cuộc bà xã đã xem ông xã là cái gì? Bà xã cũng chưa lần nào nói yêu thương ông xã, cho nên có khi ông xã so với cái gọi là anh trai cũng không quan trọng bằng!"
"Đấy đấy, thấy không, lại hung dữ." Tư Cảnh Hàn điểm vào mũi của Hoắc Duật Hy, tố cáo.
Tâm tình của Hoắc Duật Hy đành thu liễm lại để không bị hắn nói là hung dữ nữa.
"Hừ hừ... vậy thì Thẩm Vy kia hiền dịu lắm sao?"
Tư Cảnh Hàn suy nghĩ sao đó gật đầu: "Cô ấy rất tốt tính, còn hứa lần sau sẽ làm đồ ăn ngon cho ông xã nữa."
"Cái gì cơ?" Hoắc Duật Hy càng ngạc nhiên, rồi chất vấn ông xã của mình: "Rồi anh có đồng ý với cô ta không?"
"Có." Tư Cảnh Hàn không biết dối gian một lời nào làm Hoắc Duật Hy tức lộn cả ruột gan.
"Anh... anh không thể khéo léo hơn một chút à, có biết như vậy sẽ khiến em khó chịu không?"
Cô tự hỏi tên này sao thiếu nội hàm đến thế cơ chứ?
Ai ngờ Tư Cảnh Hàn đáp lại cô cũng bằng một thấu cả ruột gan: "Vậy lúc bà xã dựa vào Tề Thiếu Khanh, bà xã không biết ông xã cũng buồn?"
"Tiểu Bạch, đó không phải là như anh nghĩ, Tề Thiếu Khanh đối với em chỉ là bạn bè."
"Bạn bè nhưng còn ôm nhau, bà xã dựa vào anh ta. Anh ta lớn lên đẹp trai, vừa có tiền vừa có gia thế, ngược lại nuôi ông xã thì tốn tiền, nên bà xã mới thấy uất ức phải không?"
Tư Cảnh Hàn không nói thì thôi, hắn nói ra câu nào cũng làm Hoắc Duật Hy đứng ngồi không yên.
Hắn chuyển mình muốn để cô nằm sang một bên, đại biểu cho hắn đã giận rồi, hắn cũng có tự tôn và tự ti, cho nên không phải lúc nào cũng là hắn thuận theo cô, có lúc cô nên hướng về phía hắn.
Hoắc Duật Hy nhìn ra tâm tình của Tư Cảnh Hàn nên có chút hoảng hốt, Tiểu Bạch bình thường ngây thơ không biết giận hờn hoặc giận cũng không quá một tiếng, bây giờ lại lý trí nói đến nước này, có phải hay không đã giận thật rồi?
Thế mà cô lại không chú ý đến suy nghĩ của hắn, cứ nghĩ rằng hắn ngốc nghếch nên không để ý quá nhiều, ai ngờ đâu vẫn như trước kia hắn là chúa để ý, vừa động đậy một cái hắn liền thu vào tầm mắt.
Lòng cô bỗng dưng thực hoảng sợ, cứ như là bị Tư Cảnh Hàn bắt gian. Vội vàng ôm lấy hắn:
"Tiểu Bạch, không phải, bởi vì lúc đó em xúc động nên mới cần an ủi, anh ấy đối với em thật sự chỉ như người anh trai thôi."
Tư Cảnh Hàn cũng không để cô nói một hai câu mà hạ xuống tự tôn: "Vậy ông xã đối với bà xã là cái gì?"
"Hả?"
Thấy cô ngẩn ngơ, Tư Cảnh Hàn lắc đầu thất vọng: "Bà xã luôn như thế, làm ông xã phải nghĩ rốt cuộc bà xã đã xem ông xã là cái gì? Bà xã cũng chưa lần nào nói yêu thương ông xã, cho nên có khi ông xã so với cái gọi là anh trai cũng không quan trọng bằng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.