Chương 249: Chương 113.9
Niếp Niếp
11/09/2019
Tư Cảnh Hàn nghe tiếng đẩy cửa lập tức úp cuốn sách lên bàn, nằm xuống sát mép giường, chừa ra một khoảng xa cách.
A ha, ra là muốn chiến tranh lạnh sao?
Tâm hồn của Tư Cảnh Hàn lúc nào mỏng manh đến vậy, nói hai câu đã tự ái làm mình làm mẩy, giận dỗi với ai, lạnh nhạt cho ai xem đây? Cho cô xem à, cho cô dỗ hắn mới chịu à?
Nếu không dỗ thì sao? Có phải hay không sẽ suốt ngày như vậy?
Tưởng cô sợ hắn lạnh nhạt với mình chắc? Chắc hắn nghĩ vậy?
Ừ thì cô cũng nghĩ vậy.
Cho nên: "Tiểu Bạch, qua uống sữa này."
"Không." Tư Cảnh Hàn đạp chăn, cao ngạo, kèm thêm là tự kiêu.
Hoắc Duật Hy bò lên giường, lật hắn đang nằm nghiêng ra, Tư Cảnh Hàn giãy, cô càng ôm chắc hắn hơn: "Được rồi, nháo cái gì chứ, anh cũng không phải trẻ con, chờ được dỗ dành mới hết giận. Là nam nhi chi chí, ai lại chấp nhặt với phụ nữ."
"Bà xã không phải phụ nữ."
"Cái gì?"
"Bà xã là bà xã, không phải cái gì khác."
Thôi được rồi, cô bái phục lý lẽ hùng hồn của tên này.
"Nhích ra xem." Khi Tư Cảnh Hàn chịu lên tiếng thì mọi chuyện dễ hơn hẳn, cô bắt đầu dắt mũi được câu chuyện mà dụ dỗ hắn làm theo lời mình.
Theo bản năng Tư Cảnh Hàn nhích ra thật, thuận thế Hoắc Duật Hy liền nằm đè lên trước ngực hắn, với tư thế này thì hắn đừng cầu mong quay đi đâu: "Bà xã nặng."
"Nặng cái gì chứ, tại anh yếu ớt. Trước kia cũng không thấy anh chê em béo!"
"Có mà." Tư Cảnh Hàn lần nữa khẳng định những chuyện trước kia làm Hoắc Duật Hy cứng họng nhưng cô không hỏi sâu thêm, bởi vì có thể sẽ là một cái bẫy do tên ngốc này giang ra.
Hai người nằm im lặng thêm một lúc Hoắc Duật Hy bất giác ngẩn đầu dậy, chòm cổ lên hôn lên má Tư Cảnh Hàn nghe rõ một tiếng: "Ông xã, lúc chiều là bà xã hơi kích động. Xin lỗi ông xã được không?"
"Có kèm thêm điều kiện nào không?"
Đừng tưởng Tiểu Bạch này dễ dụ.
Hoắc Duật Hy á khẩu, rõ biết hắn vẫn dư thừa thông minh nhưng năm lần bảy lượt muốn dụ hắn một lần.
Chỉ là đừng mong gạ gẫm được gì từ chỗ hắn.
Thôi thì cô cứ đường đường chính chính mà nói thật vậy: "Sau này anh đừng ăn đồ ăn của người khác nữa, được chứ?"
"Nhưng mấy món đó thực sự rất ngon."
"Ngon đến thế nào?" Hoắc Duật Hy gặng hỏi.
"Thế này này." Tư Cảnh Hàn dang hai tay ra mô phỏng tính chất của món ăn đã đạt đến tầm cỡ nào.
Hoắc Duật Hy nheo mắt lại: "Anh đã ăn hết mấy món?"
"Sườn chua ngọt, tôm rim cay, canh khoai tây." Hắn dễ dàng khai ra hết.
"Sao cơ, anh không ăn được món cay mà, thế mà lại vì cái Thẩm Vy kia ăn đến căng da bụng sao?"
Tư Cảnh Hàn nhìn bà xã của mình nói hai câu lại đanh đá mắng một câu, hắn chau mày: "Bà xã hung dữ."
A ha, ra là muốn chiến tranh lạnh sao?
Tâm hồn của Tư Cảnh Hàn lúc nào mỏng manh đến vậy, nói hai câu đã tự ái làm mình làm mẩy, giận dỗi với ai, lạnh nhạt cho ai xem đây? Cho cô xem à, cho cô dỗ hắn mới chịu à?
Nếu không dỗ thì sao? Có phải hay không sẽ suốt ngày như vậy?
Tưởng cô sợ hắn lạnh nhạt với mình chắc? Chắc hắn nghĩ vậy?
Ừ thì cô cũng nghĩ vậy.
Cho nên: "Tiểu Bạch, qua uống sữa này."
"Không." Tư Cảnh Hàn đạp chăn, cao ngạo, kèm thêm là tự kiêu.
Hoắc Duật Hy bò lên giường, lật hắn đang nằm nghiêng ra, Tư Cảnh Hàn giãy, cô càng ôm chắc hắn hơn: "Được rồi, nháo cái gì chứ, anh cũng không phải trẻ con, chờ được dỗ dành mới hết giận. Là nam nhi chi chí, ai lại chấp nhặt với phụ nữ."
"Bà xã không phải phụ nữ."
"Cái gì?"
"Bà xã là bà xã, không phải cái gì khác."
Thôi được rồi, cô bái phục lý lẽ hùng hồn của tên này.
"Nhích ra xem." Khi Tư Cảnh Hàn chịu lên tiếng thì mọi chuyện dễ hơn hẳn, cô bắt đầu dắt mũi được câu chuyện mà dụ dỗ hắn làm theo lời mình.
Theo bản năng Tư Cảnh Hàn nhích ra thật, thuận thế Hoắc Duật Hy liền nằm đè lên trước ngực hắn, với tư thế này thì hắn đừng cầu mong quay đi đâu: "Bà xã nặng."
"Nặng cái gì chứ, tại anh yếu ớt. Trước kia cũng không thấy anh chê em béo!"
"Có mà." Tư Cảnh Hàn lần nữa khẳng định những chuyện trước kia làm Hoắc Duật Hy cứng họng nhưng cô không hỏi sâu thêm, bởi vì có thể sẽ là một cái bẫy do tên ngốc này giang ra.
Hai người nằm im lặng thêm một lúc Hoắc Duật Hy bất giác ngẩn đầu dậy, chòm cổ lên hôn lên má Tư Cảnh Hàn nghe rõ một tiếng: "Ông xã, lúc chiều là bà xã hơi kích động. Xin lỗi ông xã được không?"
"Có kèm thêm điều kiện nào không?"
Đừng tưởng Tiểu Bạch này dễ dụ.
Hoắc Duật Hy á khẩu, rõ biết hắn vẫn dư thừa thông minh nhưng năm lần bảy lượt muốn dụ hắn một lần.
Chỉ là đừng mong gạ gẫm được gì từ chỗ hắn.
Thôi thì cô cứ đường đường chính chính mà nói thật vậy: "Sau này anh đừng ăn đồ ăn của người khác nữa, được chứ?"
"Nhưng mấy món đó thực sự rất ngon."
"Ngon đến thế nào?" Hoắc Duật Hy gặng hỏi.
"Thế này này." Tư Cảnh Hàn dang hai tay ra mô phỏng tính chất của món ăn đã đạt đến tầm cỡ nào.
Hoắc Duật Hy nheo mắt lại: "Anh đã ăn hết mấy món?"
"Sườn chua ngọt, tôm rim cay, canh khoai tây." Hắn dễ dàng khai ra hết.
"Sao cơ, anh không ăn được món cay mà, thế mà lại vì cái Thẩm Vy kia ăn đến căng da bụng sao?"
Tư Cảnh Hàn nhìn bà xã của mình nói hai câu lại đanh đá mắng một câu, hắn chau mày: "Bà xã hung dữ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.