Chương 602: Chân Thần 1
Trạch Trư
26/08/2023
Trọng Tiêu thở ra ngụm trọc khí, nhìn về phía miếu đại vương đã bị san thành bình địa, khẽ nhíu mày.
Nơi này đã bại lộ, không thể ở lâu.
Giết chết Thiên Yêu là tội lớn, chắc chắn thế giới Thiên đạo sẽ tra tới nơi này, còn ở lại đây sẽ bị chư thần vây quét, thậm chí không khéo Thần vương cũng tìm tới!
Trọng Tiêu nhìn sang các miếu thờ trong thế giới Bản Thủy, trong lòng buồn bã.
Hơn bốn vạn năm, bất tri bất giác đã có cảm tình với vùng thiên địa này, không nỡ rời xa những người nơi đây.
Năm xưa hắn phụng lệnh hạ giới, truy sát đại ác nhân, sau khi thành công Tiên giới không hề luận công ban thưởng, đã vậy còn vứt hắn khỏi thế giới Thiên Đạo, không thể không lưu lạc trong thế gian.
Nhưng bây giờ phải rời khỏi, trong lòng cảm xúc ngổn ngang, hệt như tâm cảnh phàm nhân khi thờ cúng hắn, mang đầy đắng cay ngọt bùi.
“Phải đi thôi!”
Trọng Tiêu vỗ cánh bay lên, trong thế giới Bản Thủy, tượng thần trong tất cả miếu thờ dồn dập dứng dậy, bay lên không trung, hóa thành từng yêu thần dung hợp với Trọng Tiêu.
Thần lực của Trọng Tiêu càng thêm cường đại, vỗ cánh bay về phía vực Thương Ngô.
Tới gần vực sâu khổng lồ này, Trọng Tiêu thu hồi cánh chim, thu liễm thần lực, dung hợp hai cái đầu trên vai vào người, đang định đi vào vực sâu thì đột nhiên thân thể cứng đờ.
Hắn quay đầu nhìn lại, ánh mắt nhìn một thiếu niên vừa bay ra khỏi vực Thương Ngô.
Bên cạnh thiếu niên này còn có vài người, một người trong đó nói: “Có người nhìn thấy Thiên thần hạ phàm trong thế giới này nhưng không biết tung tích.”
Trọng Tiêu đột nhiên nói: "Hứa Ứng!"
Thiếu niên áo đen kia mang khí khái hào hùng, nghe vậy dừng bước xoay người, sắc mặt hiền lành cười nói: “Ta là Hứa Ứng, vị huynh đài này là?”
Trọng Tiêu cười ha hả, giọng nói thê lương: “Quả nhiên là tên giặc cướp nhà ngươi! Ngươi hại ta bị giáng chức xuống thế gian hơn bốn vạn năm!”
Trọng Tiêu gầm thét, bộc phát uy thế Thiên đạo, một cánh chim duỗi thẳng lên trời, hóa thành ngàn vạn lưỡi đao, chém thẳng xuống người Hứa Ứng!
“Thần linh Thiên đạo!”
Hứa Ứng lập tức phản ứng lại, chỉ trong chốc lát đạo tràng Thiên đạo đã trải rộng ra xung quanh, ánh mắt y nhìn vào ngàn vạn trường đao của Trọng Tiêu đang chém tới, lập tức phát hiện ra điểm không đúng.
“Vị Thiên thần này thi triển thần thông Thiên đạo, phù văn lại không sai lầm!”
Hứa Ứng kinh ngạc không thôi: “Hắn không phải thất học!”
Từ trước tới giờ y đánh với Thiên thần của thế giới Thiên đạo luôn rất đơn giản, vì phù văn Thiên đạo của đối phương là sai, lý giải đối với Thiên đạo còn không tinh thâm bằng y. Cho nên y có thể men theo kẽ hở tấn công, tùy tiện phá giải thần thông Thiên đạo của đối phương.
Ngay cả thân thể Thiên thần cường đại như vậy, tới tay y cũng như đống máu thịt đợi bị xử lý. Trông thì cường đại, thật ra cực kỳ yếu ớt.
Nhưng Thiên thần này lại khác, không ngờ Hứa Ứng lại không tìm được mấy điểm sai trong phù văn Thiên đạo!
“Hắn là Thiên thần nguyên thủy? Không đúng, cũng giống Long Uyên, Thiên Số, đều là Ngoại Thần!”
Sau lưng Hứa Ứng hiện lên hóa thân Thiên đạo, nghênh tiếp ngàn vạn trường đao của Trọng Tiêu, trong lòng còn buồn bực: “Nhưng vì sao lý giải của hắn đối với Thiên đạo lại cao hơn Long Uyên, Thiên Số rất nhiều?”
Khi hóa thân Thiên đạo của hắn ra tay cũng có lông vũ ngất trời tuôn ra, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành vô số thần đao lông vũ, va chạm với trường đao cánh chim!
Y thi triển thần thông Thiên đạo gần như y hệt thần thông Thiên đạo của Trọng Tiêu!
Ngay lúc Trọng Tiêu ra tay, Hứa Ứng đã phân tích phù văn Thiên đạo ẩn chứa trong thần thông của Trọng Tiêu, tuy chưa tới mức thôg hiểu hoàn toàn nhưng cũng nắm giữ tám chín phần mười những phù văn này; tất cả chỉ trong chớp mắt.
Ngàn vạn thần đao lông vũ va chạm giữa không thể trung, như những con cá uốn lượn giao nhau. Trọng Tiêu thầm cảm thấy nặng nề.
Lúc ở trên thiên lộ, Hứa Ứng giao chiến với quần hùng trong thiên hạ, khi đó chư thần Thiên đạo chưởng quản thế giới Thiên Đạo có thể tùy ý hạ giới hấp thu tín ngưỡng, thực lực cực kỳ cường đại.
Nhưng bất cứ chư thần Thiên đạo nào đối đầu với Hứa Ứng đều gặp tình huống tương tự như hiện giờ.
Bọn họ thi triển bất cứ thần thông nào thì Hứa Ứng đều có thể thi triển được, mà còn tinh diệu hơn đám Thiên thần bọn họ!
Hứa Ứng dùng thần thông của bọn họ phá giải thế công của họ, giết chết bọn họ, loại đồ sát nghiêng về một bên này khiến Trọng Tiêu cực kỳ chấn động.
Bây giờ tu vi của hắn đã tăng cường, tự ngộ được Thiên đạo hoàn mỹ, lần này tình cờ gặp kẻ thù cũ Hứa Ứng, vốn còn tưởng mình có thần thông tinh diệu nhất thiên hạ, Hứa Ứng tuyệt đối không thể nắm được.
Không ngờ mình mới dùng một chiêu mà Hứa Ứng đã bắt chước thi triển cùng một chiêu thức, mà còn tinh diệu hơn chiêu của hắn!
Năm xưa Hứa Ứng cũng vậy!
“Nhưng ta đã không phải Trọng Tiêu năm xưa! Hơn bốn vạn năm qua giúp ta lĩnh ngộ được Thiên đạo chân chính!”
Trọng Tiêu lao lên phía trước, ngàn vạn đao quang lập tức khép lại tạo thành một thanh trường đao chém xuống.
Hóa thân Thiên đạo sau lưng Hứa Ứng cũng thi triển trường đao tương tự, đao quang của hai người va chạm, thân hình lướt qua nhau, hai thanh trường đao cánh chim ầm ầm đánh tới sau lưng hai người.
Đao quang dài tới vạn trượng chém thằng vào lòng đất bên cạnh vực Thương Ngô, lưu lại một vết đao sáng như tuyết, cắt sâu vào mặt đất.
“Tương lai nếu có một thiếu niên đi qua nơi này, phát hiện địa thế nơi đây, khiến đao khí thoát ra, thế thì đao khí của ta và vị Thiên thần này sẽ phá vỡ mặt đất, hóa thành một tấm màn đao.”
Hứa Ứng thầm suy tư: “Không biết người này có giống ta lúc thấy kiếm khí của Lý Tiêu Khách không nhỉ, có tìm hiểu được đao ý của ta không?”
Nhưng ngay lúc này đạo tràng Thiên đạo của y đột nhiên vỡ ra, hóa thân Thiên đạo bị bổ dọc, phân thành hai nửa!
Hứa Ứng ngơ ngác, ngay lúc vừa rồi chiêu thức của Trọng Tiêu bỗng nhiều hơn một loại biến hóa Thiên đạo, chặt đứt hóa thân Thiên đạo của y, bổ đôi đạo tràng Thiên đạo!
“Thiên thần hạ phàm này khác với những Thiên thần mà ta từng gặp!” Y không dám khinh thường tiếp.
Trọng Tiêu lật tay, phù văn Thiên đạo lấp lóe quanh người, khắc đấu phù văn Thiên đạo vào hư không, không ngờ lại tạo thành một đạo tràng Thiên đạo, tăng cường thực lực bản thân!
Hắn vốn là thần linh Thiên đạo, còn đạo tràng Thiên đạo là phương pháp của tín đồ Thiên đạo mượn lực Thiên thần, với thân phận Thiên thần vốn không cần như vậy.
Nhưng sau khi bổ đôi hóa thân Thiên đạo của Hứa Ứng, hắn phát hiện thực lực của Hứa Ứng vẫn cực kỳ cường đại, vì vậy hắn cũng phải dốc toàn lực ứng phó.
Đạo tràng Thiên đạo trải rộng, thần lực của Trọng Tiêu tăng vọt, còn cường đại hơn lúc trước!
Trong đạo tràng này, hắn chính là thần vương!
Mà ngay khi đạo tràng của hắn trải rộng ra, Hứa Ứng xuất chưởng đánh từ trên xuống dưới, chưởng này không còn là thần thông Thiên đạo nữa mà là thần thông của Hứa Ứng từng tung hoành thiên hạ bốn mươi tán ngàn nưam trước!
Trọng Tiêu là Thiên thần, thân thể hùng vĩ, Hứa Ứng chỉ cao bằng người thường, hai bên chênh lệch cực lớn.
Trọng Tiêu như ngọn thần sơn đội trời đạp đất, Hứa Ứng chỉ như con kiến nhỏ bé dưới núi.
Nơi này đã bại lộ, không thể ở lâu.
Giết chết Thiên Yêu là tội lớn, chắc chắn thế giới Thiên đạo sẽ tra tới nơi này, còn ở lại đây sẽ bị chư thần vây quét, thậm chí không khéo Thần vương cũng tìm tới!
Trọng Tiêu nhìn sang các miếu thờ trong thế giới Bản Thủy, trong lòng buồn bã.
Hơn bốn vạn năm, bất tri bất giác đã có cảm tình với vùng thiên địa này, không nỡ rời xa những người nơi đây.
Năm xưa hắn phụng lệnh hạ giới, truy sát đại ác nhân, sau khi thành công Tiên giới không hề luận công ban thưởng, đã vậy còn vứt hắn khỏi thế giới Thiên Đạo, không thể không lưu lạc trong thế gian.
Nhưng bây giờ phải rời khỏi, trong lòng cảm xúc ngổn ngang, hệt như tâm cảnh phàm nhân khi thờ cúng hắn, mang đầy đắng cay ngọt bùi.
“Phải đi thôi!”
Trọng Tiêu vỗ cánh bay lên, trong thế giới Bản Thủy, tượng thần trong tất cả miếu thờ dồn dập dứng dậy, bay lên không trung, hóa thành từng yêu thần dung hợp với Trọng Tiêu.
Thần lực của Trọng Tiêu càng thêm cường đại, vỗ cánh bay về phía vực Thương Ngô.
Tới gần vực sâu khổng lồ này, Trọng Tiêu thu hồi cánh chim, thu liễm thần lực, dung hợp hai cái đầu trên vai vào người, đang định đi vào vực sâu thì đột nhiên thân thể cứng đờ.
Hắn quay đầu nhìn lại, ánh mắt nhìn một thiếu niên vừa bay ra khỏi vực Thương Ngô.
Bên cạnh thiếu niên này còn có vài người, một người trong đó nói: “Có người nhìn thấy Thiên thần hạ phàm trong thế giới này nhưng không biết tung tích.”
Trọng Tiêu đột nhiên nói: "Hứa Ứng!"
Thiếu niên áo đen kia mang khí khái hào hùng, nghe vậy dừng bước xoay người, sắc mặt hiền lành cười nói: “Ta là Hứa Ứng, vị huynh đài này là?”
Trọng Tiêu cười ha hả, giọng nói thê lương: “Quả nhiên là tên giặc cướp nhà ngươi! Ngươi hại ta bị giáng chức xuống thế gian hơn bốn vạn năm!”
Trọng Tiêu gầm thét, bộc phát uy thế Thiên đạo, một cánh chim duỗi thẳng lên trời, hóa thành ngàn vạn lưỡi đao, chém thẳng xuống người Hứa Ứng!
“Thần linh Thiên đạo!”
Hứa Ứng lập tức phản ứng lại, chỉ trong chốc lát đạo tràng Thiên đạo đã trải rộng ra xung quanh, ánh mắt y nhìn vào ngàn vạn trường đao của Trọng Tiêu đang chém tới, lập tức phát hiện ra điểm không đúng.
“Vị Thiên thần này thi triển thần thông Thiên đạo, phù văn lại không sai lầm!”
Hứa Ứng kinh ngạc không thôi: “Hắn không phải thất học!”
Từ trước tới giờ y đánh với Thiên thần của thế giới Thiên đạo luôn rất đơn giản, vì phù văn Thiên đạo của đối phương là sai, lý giải đối với Thiên đạo còn không tinh thâm bằng y. Cho nên y có thể men theo kẽ hở tấn công, tùy tiện phá giải thần thông Thiên đạo của đối phương.
Ngay cả thân thể Thiên thần cường đại như vậy, tới tay y cũng như đống máu thịt đợi bị xử lý. Trông thì cường đại, thật ra cực kỳ yếu ớt.
Nhưng Thiên thần này lại khác, không ngờ Hứa Ứng lại không tìm được mấy điểm sai trong phù văn Thiên đạo!
“Hắn là Thiên thần nguyên thủy? Không đúng, cũng giống Long Uyên, Thiên Số, đều là Ngoại Thần!”
Sau lưng Hứa Ứng hiện lên hóa thân Thiên đạo, nghênh tiếp ngàn vạn trường đao của Trọng Tiêu, trong lòng còn buồn bực: “Nhưng vì sao lý giải của hắn đối với Thiên đạo lại cao hơn Long Uyên, Thiên Số rất nhiều?”
Khi hóa thân Thiên đạo của hắn ra tay cũng có lông vũ ngất trời tuôn ra, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành vô số thần đao lông vũ, va chạm với trường đao cánh chim!
Y thi triển thần thông Thiên đạo gần như y hệt thần thông Thiên đạo của Trọng Tiêu!
Ngay lúc Trọng Tiêu ra tay, Hứa Ứng đã phân tích phù văn Thiên đạo ẩn chứa trong thần thông của Trọng Tiêu, tuy chưa tới mức thôg hiểu hoàn toàn nhưng cũng nắm giữ tám chín phần mười những phù văn này; tất cả chỉ trong chớp mắt.
Ngàn vạn thần đao lông vũ va chạm giữa không thể trung, như những con cá uốn lượn giao nhau. Trọng Tiêu thầm cảm thấy nặng nề.
Lúc ở trên thiên lộ, Hứa Ứng giao chiến với quần hùng trong thiên hạ, khi đó chư thần Thiên đạo chưởng quản thế giới Thiên Đạo có thể tùy ý hạ giới hấp thu tín ngưỡng, thực lực cực kỳ cường đại.
Nhưng bất cứ chư thần Thiên đạo nào đối đầu với Hứa Ứng đều gặp tình huống tương tự như hiện giờ.
Bọn họ thi triển bất cứ thần thông nào thì Hứa Ứng đều có thể thi triển được, mà còn tinh diệu hơn đám Thiên thần bọn họ!
Hứa Ứng dùng thần thông của bọn họ phá giải thế công của họ, giết chết bọn họ, loại đồ sát nghiêng về một bên này khiến Trọng Tiêu cực kỳ chấn động.
Bây giờ tu vi của hắn đã tăng cường, tự ngộ được Thiên đạo hoàn mỹ, lần này tình cờ gặp kẻ thù cũ Hứa Ứng, vốn còn tưởng mình có thần thông tinh diệu nhất thiên hạ, Hứa Ứng tuyệt đối không thể nắm được.
Không ngờ mình mới dùng một chiêu mà Hứa Ứng đã bắt chước thi triển cùng một chiêu thức, mà còn tinh diệu hơn chiêu của hắn!
Năm xưa Hứa Ứng cũng vậy!
“Nhưng ta đã không phải Trọng Tiêu năm xưa! Hơn bốn vạn năm qua giúp ta lĩnh ngộ được Thiên đạo chân chính!”
Trọng Tiêu lao lên phía trước, ngàn vạn đao quang lập tức khép lại tạo thành một thanh trường đao chém xuống.
Hóa thân Thiên đạo sau lưng Hứa Ứng cũng thi triển trường đao tương tự, đao quang của hai người va chạm, thân hình lướt qua nhau, hai thanh trường đao cánh chim ầm ầm đánh tới sau lưng hai người.
Đao quang dài tới vạn trượng chém thằng vào lòng đất bên cạnh vực Thương Ngô, lưu lại một vết đao sáng như tuyết, cắt sâu vào mặt đất.
“Tương lai nếu có một thiếu niên đi qua nơi này, phát hiện địa thế nơi đây, khiến đao khí thoát ra, thế thì đao khí của ta và vị Thiên thần này sẽ phá vỡ mặt đất, hóa thành một tấm màn đao.”
Hứa Ứng thầm suy tư: “Không biết người này có giống ta lúc thấy kiếm khí của Lý Tiêu Khách không nhỉ, có tìm hiểu được đao ý của ta không?”
Nhưng ngay lúc này đạo tràng Thiên đạo của y đột nhiên vỡ ra, hóa thân Thiên đạo bị bổ dọc, phân thành hai nửa!
Hứa Ứng ngơ ngác, ngay lúc vừa rồi chiêu thức của Trọng Tiêu bỗng nhiều hơn một loại biến hóa Thiên đạo, chặt đứt hóa thân Thiên đạo của y, bổ đôi đạo tràng Thiên đạo!
“Thiên thần hạ phàm này khác với những Thiên thần mà ta từng gặp!” Y không dám khinh thường tiếp.
Trọng Tiêu lật tay, phù văn Thiên đạo lấp lóe quanh người, khắc đấu phù văn Thiên đạo vào hư không, không ngờ lại tạo thành một đạo tràng Thiên đạo, tăng cường thực lực bản thân!
Hắn vốn là thần linh Thiên đạo, còn đạo tràng Thiên đạo là phương pháp của tín đồ Thiên đạo mượn lực Thiên thần, với thân phận Thiên thần vốn không cần như vậy.
Nhưng sau khi bổ đôi hóa thân Thiên đạo của Hứa Ứng, hắn phát hiện thực lực của Hứa Ứng vẫn cực kỳ cường đại, vì vậy hắn cũng phải dốc toàn lực ứng phó.
Đạo tràng Thiên đạo trải rộng, thần lực của Trọng Tiêu tăng vọt, còn cường đại hơn lúc trước!
Trong đạo tràng này, hắn chính là thần vương!
Mà ngay khi đạo tràng của hắn trải rộng ra, Hứa Ứng xuất chưởng đánh từ trên xuống dưới, chưởng này không còn là thần thông Thiên đạo nữa mà là thần thông của Hứa Ứng từng tung hoành thiên hạ bốn mươi tán ngàn nưam trước!
Trọng Tiêu là Thiên thần, thân thể hùng vĩ, Hứa Ứng chỉ cao bằng người thường, hai bên chênh lệch cực lớn.
Trọng Tiêu như ngọn thần sơn đội trời đạp đất, Hứa Ứng chỉ như con kiến nhỏ bé dưới núi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.