Chương 603: Chân Thần 2
Trạch Trư
26/08/2023
Nhưng chưởng này của Hứa Ứng đánh ra, bầu trời ầm ầm tan vỡ, một ngọn thần sơn đồng xanh từ trên trời giáng xuống, thần sơn mang đạo tượng tự nhiên, xung quanh dãy núi mang theo khí hương hỏa hùng hồn không gì sánh được, mang cả tín ngưỡng của vạn dân ép thẳng xuống!
Dưới ngọn núi này, Trọng Tiêu cũng trở nên nhỏ bé, hệt như hắn so với Hứa Ứng, chênh lệch cực kỳ khổng lồ!
"Bất Chu."
Ánh mắt Trọng Tiêu lộ vẻ kinh hãi, sau đó kinh hãi lập tức biến mất thay vào đó là chiến ý không gì sánh nổi. Hắn vung vô số thần đao lông vũ lên, như đám thiên trùng của Hoàng Thần, bay chi chít về phía Bất Chu Sơn!
“Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!”
Vô số đao quang chém lên Bất Chu Sơn, tạo thành vụ nổ dày đặc không gì sánh được. Bất Chu Sơn xoay tròn, nghiền nát không biết bao nhiêu thần đao rồi lại tiếp tục đánh tới.
Trọng Tiêu tách hai chân ra, hai gối gập lại, quát lớn một tiếng, giơ hai tay nghênh tiếp.
“Rầm!”
Bất Chu Sơn mang theo sức mạnh vô thượng ép xuống, va chạm với song chưởng, phù văn Thiên đạo khắp người ong một tiếng bắn ra khỏi thân thể, bay khắp bốn phương tám hướng, lượn lờ quanh thân thể hắn.
Hắn bị ép tới mức không ngừng lùi lại phía sau, trượt xa vài chục dặm mới dừng bước được, trong lòng đột nhiên cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
“Ta đỡ được rồi!”
Hắn cười ha hả, trong tiếng cười còn xen lẫn tiếng khóc nức nở: “Cuối cùng ta cũng đỡ được thần thông của đại ác nhân kia rồi!”
Hứa Ứng thu tay, Bất Chu Sơn ấn c vừa rồi chỉ là một thần thông ấn pháp của y mà thôi, đỡ được thần thông này thì có gì đáng vui mừng?
Y bước tới, sau lưng từng tòa động thiên xoay tròn, ong ong hiển hiện, chỉ trong khoảnh khắc đã trở nên rực rỡ không gì sánh được, lực lượng cuồng bạo tuôn trào.
Hai cánh tay y ôm hờ về phía trước, khoảnh khắc sau bầu trời chấn động, một cái hồng lô che khuất cả bầu trời xuất hiện, lơ lửng trên không trung của vực Thương Ngô, trong hồng lô có mặt trời chìm chìm nổi nổi!
Đạo tượng, Bát Hoang Luyện Nhật Lô!
Trọng Tiêu sắc mặt nghiêm nghị, trong đạo tràng Thiên đạo, Thủy Thần, Hỏa Thần, Lôi Thần, Tài Thần, Nhân Duyên Chi Thần, các loại thần linh hiển hiện!
Hắn đứng trong đạo tràng Thiên đạo này, được chư thần gia trì, không khác nào thần vương, đối phó với công kích của Bát Hoang Luyện Nhật Lô!
“Ta điều động lực lượng chư thần gia trì thân thể mình, chắc chắn sẽ kinh động tới đám bao cỏ trên thế giới Thiên đạo. Nhưng đại ác nhân quá mạnh!
Hắn phát động đạo tràng Thiên đạo tới cực hạn, nghênh tiếp Bát Hoang Luyện Nhật Lô của Hứa Ứng.
Chu Thiên tử và Khương Thái sư liên tục bị chấn động dâng trào đẩy lùi về phía sau. Cả hai tránh khỏi khu vực giao phong, liếc mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ kinh ngạc.
“Vốn dĩ Hứa đạo hữu am hiểu nhất là phù văn Thiên đạo, dùng đạo tràng Thiên đạo trấn áp Thiên thần. Giờ lại là ngược lại!”
Chu Thiên tử kinh ngạc không thôi nói: “Vị Thiên thần này cũng có thể thi triển đạo tràng Thiên đạo đối đầu với Hứa đạo hữu, rốt cuộc hắn có lai lịch ra sao?”
Khương Thái sư suy đoán: “Chắc là cựu Ngoan Thấthần mà Thương Ngô Đại Đế đã nói tới, là Thiên thần bị giáng chức xuống thế gian năm xưa. Thần và Hứa đạo hữu từng gặp cựu thần như vậy, tên là Long Uyên, nhưng Long Uyên kém xa vị cựu thần này.”
Trong lúc trò chuyện, Hứa Ứng lại bước tới một bước.
Sau bước đi này, đạo tràng Thiên đạo bị áp bách tới mức rung chuyển dữ dội, đạo tràng vận hành trì trệ.
“Thu.”
Thần thông bị ánh sáng cực lớn từ hồng lô chiếu trúng, xoạt một tiếng bị kéo vào hồng lô.
Hồng lô này chính là thần thông mà Hứa Ứng lĩnh ngộ được trong kiếp Ứng gia, tên là Bát Hoang Luyện Nhật Lô, trong hồng lô ẩn tàng bát hoang, có thể luyện cả nhật nguyệt, ngay cả thái dương cũng có thể luyện hóa.
Hứa Ứng hút Trọng Tiêu vào trong đạo tượng, phát động uy lực đạo tượng, định luyện chết hắn. Đột nhiên phía sau hồng lô nổ tung, Trọng Tiêu đánh xuyên qua Bát Hoang Luyện Nhật Lô.
Trên vai Trọng Tiêu, đầu chim và đầu sói chui ra từ trong thân thể, đồng thời hét lớn, yêu khí bộc phát, chiến lực khuếch đại.
Nhưng ngay lúc hắn giết ra ngoài Bát Hoang Luyện Nhật Lô, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa đã trải rộng, lần này địa điểm ẩn hóa đã là lĩnh vực tứ tiên, bao hàm cả hoạt tính thân thể, tâm lực, âm dương nhị khí và hồn phách, bốn loại lực lượng đã đạt tới lĩnh vực tiên nhân!
Lĩnh vực tứ tiên đối đầu với đạo tràng Thiên đạo của Trọng Tiêu, Nguyên Thần Hứa Ứng chấn động, phát động thần thông Nghịch Loạn Càn Khôn.
Trọng Tiêu vỗ cánh bay lên, hai đầu trái phải thở gào thét, hung ác không gì sánh được, hóa thành một hùng thân mang theo khí thế ngang ngược đánh tới. Có điều ngay lúc này Thiên đạo trong địa điểm ẩn hóa hỗn loạn, thần lực của Trọng Tiêu cũng rối loạn theo, Thất Thải Thần Thụ mọc lên sau lưng Hứa Ứng, ầm một tiếng quất xuống. Trọng Tiêu bị đánh tới hộc máu, trong lòng biết vẫn kém Hứa Ứng một chút, vội vàng vỗ cánh bay về phía xa!
Nhưng ảo diệu của thần thông Nghịch Loạn Càn Khôn đâu chỉ có thế.
Tốc độ của hắn cực nhanh, nhưng lại thấy khoảnh khắc sau không gian vặn vẹo, không ngờ lại bay trở lại bên cạnh Hứa Ứng.
Hứa Ứng giơ bàn tay, mang thần thông Tây Vân Nhưỡng bên trong, chờ lao tới tất cả.
Trọng Tiêu tức giận thở hổn hển, cắn răng lao tới, giơ tay đấu chưởng với Hứa Ứng. Nhưng bàn tay Hứa Ứng lại nhẹ nhàng xuyên qua phòng ngự của hắn, đánh lên ngực hắn.
Trọng Tiêu người đầm đìa máu tươi, nhân cơ hội vỗ cánh bay đi, nhưng phía trước lại xuất hiện bóng dáng Hứa Ứng.
Trọng Tiêu lại công kích, lại va chạm, lại đổ máu, lại nhân cơ hội vỗ cánh bỏ chạy.
Mà trước mặt hắn, lại là Hứa Ứng.
Cho dù hắn bayt heo hướng nào, Hứa Ứng vẫn ở trước mặt, hoàn toàn không có cơ hội bỏ trốn!
Đây cũng là Nghịch Loạn Càn Khôn.
Nêu sửng sốt chưa trải rộng địa điểm ẩn hóa, còn có thể chạy thoát, nhưng một khi địa điểm ẩn hóa được y trải rộng, Hứa Ứng chính là na tiên đã vượt qua tứ đại tiên vực, giao chiến với y trong tiên cảnh của y, làm sao không thua cho được?
Thương thế của Trọng Tiêu càng ngày càng nặng, tốc độ phi hành cũng càng ngày càng chậm, trong lòng càng ngày càng nặng nề.
“Năm xưa ta không phải đối thủ của hắn, trơ mắt nhìn hắn giết không biết bao nhiêu đồng liêu. Bây giờ ta khổ tu hơn bốn vạn năm tìm hiểu được Thiên đạo chân chính mà vẫn không phải đối thủ của hắn.”
Hứa Ứng xuất chỉ điểm ngay giữa mi tâm của hắn.
Thần lực trên người Trọng Tiêu mất sạch, thân thể Thiên thần khổng lồ không ngừng thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một nam nhân tóc tím ba mắt, bịch một tiếng ngã xuống đất.
“Địa điểm ẩn hóa...” Hắn ra sức giãy dụa, định đứng dậy nhưng lại ngã bịch xuống.
Chu Thiên tử và Khương Thái sư đứng ngoài quan sát trận chiến này, trong lòng vạn phần kinh ngạc. Trận quyết đấu của hai người này đã vượt ngoài dự liệu của họ, Trọng Tiêu như một Tiểu Thần Vương, tự lập đạo tràng Thiên đạo, diễn hóa chư thần, mượn thần lực chư thần gia trừ, có thể nói là tuyệt thế.
Nhưng Hứa Ứng còn khiến bọn họ chấn động hơn!
Một khi mở địa điểm ẩn hóa của na tiên, y là tiên nhân cõi trần, ngay cả Thần Vương cũng không phải đối thủ, bị khắc chế gắt gao!
“Lúc ở Côn Lôn sơn ta còn có thể thỉ thí với hắn, bây giờ ta đã không thể chống lại hắn.”
Dưới ngọn núi này, Trọng Tiêu cũng trở nên nhỏ bé, hệt như hắn so với Hứa Ứng, chênh lệch cực kỳ khổng lồ!
"Bất Chu."
Ánh mắt Trọng Tiêu lộ vẻ kinh hãi, sau đó kinh hãi lập tức biến mất thay vào đó là chiến ý không gì sánh nổi. Hắn vung vô số thần đao lông vũ lên, như đám thiên trùng của Hoàng Thần, bay chi chít về phía Bất Chu Sơn!
“Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!”
Vô số đao quang chém lên Bất Chu Sơn, tạo thành vụ nổ dày đặc không gì sánh được. Bất Chu Sơn xoay tròn, nghiền nát không biết bao nhiêu thần đao rồi lại tiếp tục đánh tới.
Trọng Tiêu tách hai chân ra, hai gối gập lại, quát lớn một tiếng, giơ hai tay nghênh tiếp.
“Rầm!”
Bất Chu Sơn mang theo sức mạnh vô thượng ép xuống, va chạm với song chưởng, phù văn Thiên đạo khắp người ong một tiếng bắn ra khỏi thân thể, bay khắp bốn phương tám hướng, lượn lờ quanh thân thể hắn.
Hắn bị ép tới mức không ngừng lùi lại phía sau, trượt xa vài chục dặm mới dừng bước được, trong lòng đột nhiên cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
“Ta đỡ được rồi!”
Hắn cười ha hả, trong tiếng cười còn xen lẫn tiếng khóc nức nở: “Cuối cùng ta cũng đỡ được thần thông của đại ác nhân kia rồi!”
Hứa Ứng thu tay, Bất Chu Sơn ấn c vừa rồi chỉ là một thần thông ấn pháp của y mà thôi, đỡ được thần thông này thì có gì đáng vui mừng?
Y bước tới, sau lưng từng tòa động thiên xoay tròn, ong ong hiển hiện, chỉ trong khoảnh khắc đã trở nên rực rỡ không gì sánh được, lực lượng cuồng bạo tuôn trào.
Hai cánh tay y ôm hờ về phía trước, khoảnh khắc sau bầu trời chấn động, một cái hồng lô che khuất cả bầu trời xuất hiện, lơ lửng trên không trung của vực Thương Ngô, trong hồng lô có mặt trời chìm chìm nổi nổi!
Đạo tượng, Bát Hoang Luyện Nhật Lô!
Trọng Tiêu sắc mặt nghiêm nghị, trong đạo tràng Thiên đạo, Thủy Thần, Hỏa Thần, Lôi Thần, Tài Thần, Nhân Duyên Chi Thần, các loại thần linh hiển hiện!
Hắn đứng trong đạo tràng Thiên đạo này, được chư thần gia trì, không khác nào thần vương, đối phó với công kích của Bát Hoang Luyện Nhật Lô!
“Ta điều động lực lượng chư thần gia trì thân thể mình, chắc chắn sẽ kinh động tới đám bao cỏ trên thế giới Thiên đạo. Nhưng đại ác nhân quá mạnh!
Hắn phát động đạo tràng Thiên đạo tới cực hạn, nghênh tiếp Bát Hoang Luyện Nhật Lô của Hứa Ứng.
Chu Thiên tử và Khương Thái sư liên tục bị chấn động dâng trào đẩy lùi về phía sau. Cả hai tránh khỏi khu vực giao phong, liếc mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ kinh ngạc.
“Vốn dĩ Hứa đạo hữu am hiểu nhất là phù văn Thiên đạo, dùng đạo tràng Thiên đạo trấn áp Thiên thần. Giờ lại là ngược lại!”
Chu Thiên tử kinh ngạc không thôi nói: “Vị Thiên thần này cũng có thể thi triển đạo tràng Thiên đạo đối đầu với Hứa đạo hữu, rốt cuộc hắn có lai lịch ra sao?”
Khương Thái sư suy đoán: “Chắc là cựu Ngoan Thấthần mà Thương Ngô Đại Đế đã nói tới, là Thiên thần bị giáng chức xuống thế gian năm xưa. Thần và Hứa đạo hữu từng gặp cựu thần như vậy, tên là Long Uyên, nhưng Long Uyên kém xa vị cựu thần này.”
Trong lúc trò chuyện, Hứa Ứng lại bước tới một bước.
Sau bước đi này, đạo tràng Thiên đạo bị áp bách tới mức rung chuyển dữ dội, đạo tràng vận hành trì trệ.
“Thu.”
Thần thông bị ánh sáng cực lớn từ hồng lô chiếu trúng, xoạt một tiếng bị kéo vào hồng lô.
Hồng lô này chính là thần thông mà Hứa Ứng lĩnh ngộ được trong kiếp Ứng gia, tên là Bát Hoang Luyện Nhật Lô, trong hồng lô ẩn tàng bát hoang, có thể luyện cả nhật nguyệt, ngay cả thái dương cũng có thể luyện hóa.
Hứa Ứng hút Trọng Tiêu vào trong đạo tượng, phát động uy lực đạo tượng, định luyện chết hắn. Đột nhiên phía sau hồng lô nổ tung, Trọng Tiêu đánh xuyên qua Bát Hoang Luyện Nhật Lô.
Trên vai Trọng Tiêu, đầu chim và đầu sói chui ra từ trong thân thể, đồng thời hét lớn, yêu khí bộc phát, chiến lực khuếch đại.
Nhưng ngay lúc hắn giết ra ngoài Bát Hoang Luyện Nhật Lô, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa đã trải rộng, lần này địa điểm ẩn hóa đã là lĩnh vực tứ tiên, bao hàm cả hoạt tính thân thể, tâm lực, âm dương nhị khí và hồn phách, bốn loại lực lượng đã đạt tới lĩnh vực tiên nhân!
Lĩnh vực tứ tiên đối đầu với đạo tràng Thiên đạo của Trọng Tiêu, Nguyên Thần Hứa Ứng chấn động, phát động thần thông Nghịch Loạn Càn Khôn.
Trọng Tiêu vỗ cánh bay lên, hai đầu trái phải thở gào thét, hung ác không gì sánh được, hóa thành một hùng thân mang theo khí thế ngang ngược đánh tới. Có điều ngay lúc này Thiên đạo trong địa điểm ẩn hóa hỗn loạn, thần lực của Trọng Tiêu cũng rối loạn theo, Thất Thải Thần Thụ mọc lên sau lưng Hứa Ứng, ầm một tiếng quất xuống. Trọng Tiêu bị đánh tới hộc máu, trong lòng biết vẫn kém Hứa Ứng một chút, vội vàng vỗ cánh bay về phía xa!
Nhưng ảo diệu của thần thông Nghịch Loạn Càn Khôn đâu chỉ có thế.
Tốc độ của hắn cực nhanh, nhưng lại thấy khoảnh khắc sau không gian vặn vẹo, không ngờ lại bay trở lại bên cạnh Hứa Ứng.
Hứa Ứng giơ bàn tay, mang thần thông Tây Vân Nhưỡng bên trong, chờ lao tới tất cả.
Trọng Tiêu tức giận thở hổn hển, cắn răng lao tới, giơ tay đấu chưởng với Hứa Ứng. Nhưng bàn tay Hứa Ứng lại nhẹ nhàng xuyên qua phòng ngự của hắn, đánh lên ngực hắn.
Trọng Tiêu người đầm đìa máu tươi, nhân cơ hội vỗ cánh bay đi, nhưng phía trước lại xuất hiện bóng dáng Hứa Ứng.
Trọng Tiêu lại công kích, lại va chạm, lại đổ máu, lại nhân cơ hội vỗ cánh bỏ chạy.
Mà trước mặt hắn, lại là Hứa Ứng.
Cho dù hắn bayt heo hướng nào, Hứa Ứng vẫn ở trước mặt, hoàn toàn không có cơ hội bỏ trốn!
Đây cũng là Nghịch Loạn Càn Khôn.
Nêu sửng sốt chưa trải rộng địa điểm ẩn hóa, còn có thể chạy thoát, nhưng một khi địa điểm ẩn hóa được y trải rộng, Hứa Ứng chính là na tiên đã vượt qua tứ đại tiên vực, giao chiến với y trong tiên cảnh của y, làm sao không thua cho được?
Thương thế của Trọng Tiêu càng ngày càng nặng, tốc độ phi hành cũng càng ngày càng chậm, trong lòng càng ngày càng nặng nề.
“Năm xưa ta không phải đối thủ của hắn, trơ mắt nhìn hắn giết không biết bao nhiêu đồng liêu. Bây giờ ta khổ tu hơn bốn vạn năm tìm hiểu được Thiên đạo chân chính mà vẫn không phải đối thủ của hắn.”
Hứa Ứng xuất chỉ điểm ngay giữa mi tâm của hắn.
Thần lực trên người Trọng Tiêu mất sạch, thân thể Thiên thần khổng lồ không ngừng thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một nam nhân tóc tím ba mắt, bịch một tiếng ngã xuống đất.
“Địa điểm ẩn hóa...” Hắn ra sức giãy dụa, định đứng dậy nhưng lại ngã bịch xuống.
Chu Thiên tử và Khương Thái sư đứng ngoài quan sát trận chiến này, trong lòng vạn phần kinh ngạc. Trận quyết đấu của hai người này đã vượt ngoài dự liệu của họ, Trọng Tiêu như một Tiểu Thần Vương, tự lập đạo tràng Thiên đạo, diễn hóa chư thần, mượn thần lực chư thần gia trừ, có thể nói là tuyệt thế.
Nhưng Hứa Ứng còn khiến bọn họ chấn động hơn!
Một khi mở địa điểm ẩn hóa của na tiên, y là tiên nhân cõi trần, ngay cả Thần Vương cũng không phải đối thủ, bị khắc chế gắt gao!
“Lúc ở Côn Lôn sơn ta còn có thể thỉ thí với hắn, bây giờ ta đã không thể chống lại hắn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.