Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 173: Sấm Sét Rung Trời, Kiếp Trong Kiếp 1

Trạch Trư

26/08/2023

Quả chuông lấy làm khó hiểu, hỏi lại: “A Ứng, Chu lão tổ đúng là tài trí thông thiên triệt địa, cảnh tượng trước mắt cũng rất đồ sộ, nhưng cho dù hắn bắt cóc tất cả chu thiên Thiên thần đến nhân gian, thế thì có làm được gì? Thiên kiếp vẫn còn mà?”

Hứa Ứng đáp: “Thế nhưng, đường hầm để Thiên thần trở về thế giới Thiên Đạo đã bị thiên kiếp khép lại.”

Quả chuông ồ một tiếng, há hốc mồm.

Hứa Ứng tiếp tục nói: “Bây giờ tất cả Thiên thần đều nằm dưới kiếp vân, trong lôi kiếp bọn họ sẽ không thể không đối phó thiên kiếp cùng Chu Tề Vân. Bọn họ nhất định phải giúp Chu Tề Vân độ kiếp thành công, vì Chu Tề Vân là hy vọng duy nhất để bọn họ phi thăng trở lại thế giới Thiên Đạo.”

Y dừng một chút rồi nói: “Ngài chuông còn nhớ Thiên Thần điện không?”

Đương nhiên quả chuông chưa quên, Thiên Thần điện là địa điểm phi thăng, ở đó hàng rào giữa thế giới Thiên Dạo và thế gian trở nên mỏng manh, những Thiên thần này sẽ hàng hâm trong Thiên Thần điện, tạo thành hội nghị Thiên thần.

Thế nhưng Thiên Thần điện cũng không thể để chân thân của bọn họ hàng lâm, chỉ có thể để ý thức của bọn họ hàng lâm tới từng bước tượng đá có đầu tam giác.

Điều này là vì địa điểm phi thăng quá cổ xưa, vết tích tiên nhân phi thăng đã rất mờ nhạt, hàng rào thế giới đã dày lên, không thể để chân thân hàng lâm.

Hứa Ứng nói: “Cơ hội duy nhất cho bọn họ trở lại thế giới Thiên Đạo là khắc hào quang phi thăng khi Chu Tề Vân phi thăng. Khi hào quang phi thăng phủ xuống, bọn họ có thể mượn hào quang phi thăng đó trở về thế giới Thiên Đạo.”

Quả chuông hiểu ra nói: “Vì vậy cho dù thế nào đi nữa, ba trăm sáu mươi vị Thiên thần này đều phải giúp hắn đối phó với thiên kiếp, trở lại thế giới Thiên Đạo! Đúng là thiên kiếp mà Chu Tề Vân phải đối mặt có uy lực khủng khiếp, nhưng có nhiều Thiên thần giúp đỡ như vậy, hắn có hi vọng phi thăng! Tâm tư của hắn đúng là...”

Bắt cóc ba trăm sáu mươi vị Thiên thần, giúp mình đối phó với thiên kiếp, đây là chuyện người khác còn không dám nghĩ tới!

Chu Tề Vân không chỉ nghĩ, hắn còn dám làm!

Hứa Ứng tâm thần chấn động, đây là lần đầu tiên na tiên phi thăng, sẽ mang lại hi vọng cho vô số người!

Nếu Chu Tề Vân độ kiếp thành tiên, cho dù chủ nhân Nê Hoàn cung có âm mưu ra sao cũng không có đất dụng võ.

Trên Cửu Nghi sơn, từng vị Thiên thần đang thưởng thụ tế phẩm, bỗng dồn dập ngẩng đầu nhìn lên, chứng kiến kiếp vân bao phủ bầu trời. Bọn họ phát ra từng tiếng gào thét phẫn nộ, nhưng không hề thối lui.

Trận thiên kiếp này, bọn họ cũng sắp trở thành một phần tử dưới kiếp vân!

Bọn họ không thể không giúp Chu Tề Vân gánh vác đại kiếp nạn này, không thể không liều mạng vì Chu Tề Vân. Chu Tề Vân phải sống sót thì bọn họ mới có thể trở lại thế giới Thiên Đạo.

Cửu Nghi sơn xa xa có ánh chớp lóe lên.



Mọi người trên Vô Vọng sơn chứng kiến có thiên lôi to gần bằng Cửu Nghi sơn giáng xuống. Khoảnh khắc đó tia sáng lóe lên chói mắt, thậm chí bọn họ đang đứng cách xa ngàn dặm cũng bị chiếu rọi tới mức dưới đất hiện lên cái bóng rõ rành rành, tiếp đó cái bóng nhanh chóng kéo dài!

Tới khi cái bóng biến mất, bọn họ thấy ánh chớp chảy dọc theo Cửu Nghi sơn, đổ xuống dưới. Không ngờ sấm sét lại chảy như chất lỏng, sáng lấp lóe, đi tới dưới núi thì sóng nước lấp loáng, tràn ra bốn phương tám hướng, thắp sáng những dãy núi xung quanh!

Lão tổ Quách gia lẩm bẩm: “Đòn này đủ giết ta rồi.”

Những lão tổ tông của thế gia khác cũng suy nghĩ như vậy.

Thiên kiếp cỡ này thật quá khủng khiếp, không phải thứ bọn họ có thể vượt qua nổi, cho dù chỉ lướt sát qua cũng là chết chắc, chạm vào là tan xương nát thịt!

Thậm chí bọn họ cảm thấy ngay cả Chu Tề Vân cũng không xứng vượt qua thiên kiếp như vậy.

Uy lực cỡ này, khiến bọn họ cảm thấy cho dù là tiên nhân trong truyền thuyết xuất hiện, chỉ e cũng bị đòn này đánh thành tro bụi.

Đây vốn không phải lực lượng có thể xuất hiện trên thế gian!

Khoảnh khắc sau, bọn họ lại chứng kiến cảnh tượng kỳ dị xuất hiện, đó là núi non xung quanh Cửu Nghi sơn có cái đột nhiên cao lớn hơn hẳn, lại có nơi lại đột nhiên thấp bé đi nhiều.

Có ngọn núi cao hơn trước đây tới vài lần, sau đó lập tức biến thành thấp, chỉ cao bằng nửa lúc trước. Có ngọn núi rõ ràng rất cao lại, bỗng dưng chỉ còn một nửa, sau đó lại đột nhiên cất cao!

Cứ như có một lực lượng vô hình đang kéo duỗi dãy núi, đè ép chúng, tùy ý nắn bóp đùa bỡn.

“Sóng chấn động không gian!”

Quả chuông thấy vậy lập tức hiểu ra, nói: “Trong luồng thiên lôi kia ẩn chứa năng lực quá khủng khiếp, khi nó tỏa ra đã khiến không gian chấn động. Khi sóng chấn động lên đỉnh thì núi non sẽ biến cao, khi xuống đáy thì bị đè thấp. Tình cảnh như vậy hoàn toàn không nguy hiểm, thậm chí chúng ta sẽ không có bất cứ cảm giác gì.”

Luồng sóng chấn động không gian này lan truyền với tốc độ quá nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tới chỗ bọn họ!

Bọn họ như nghe thấy tiếng hú kỳ dị, nhưng thân thể vẫn không có cảm giác gì, thiên địa trong tầm mắt không có gì thay đổi, chỉ có hồn phách lung lay một cái.

Hứa Ứng cảm thấy hồn phách có cảm giác tương tự như lúc ở Thủy Khẩu miếu, khi vừa đi vào thế giới trong miếu hoang.

Đó là một loại cảm giác không gian có độ dày, đi xuyên qua không gian.

Khi luồng chấn động này qua đi, mọi người lại nghe thấy âm thanh thứ hai, như tiếng cười, tiếp theo là cảm giác quá tải trong linh hồn.

Luồng thiên lôi thứ hai, luồng thiên lôi thứ ba lần lượt bộc phát, ngọn núi chính của Cửu Nghi sơn như thu hút sấm sét, không ngừng lôi kéo năng lượng khủng khiếp của lôi vân tới.



Cảnh tượng lúc sáng lúc tối, mọi người trên Vô Vọng sơn thấy trên tám ngọn núi khác của Vô Vọng sơn, từng vị Thiên thần đang nhảy lên không trung.

Trong ánh sáng lập lòe, dáng vẻ của các Thiên thần đều bất đồng, tư thế khác biệt, ba trăm sáu mươi Thiên thần là ba trăm sáng mươi tư thế.

Những tư thế này huyền diệu, cổ xưa, cứng cáp, mạnh mẽ, khiến người quan sát cực kỳ chấn động!

Khi ánh chớp lóe lên lần nữa, tư thế của bọn họ đã thay đổi, nhưng không có tư thế nào lặp lại!

Bọn họ đang giúp Chu Tề Vân độ kiếp!

“Thiên thần cũng nhận hối lộ à?” Lão tổ Quách gia lẩm bẩm: “Cũng có thể mua chuộc ư?”

Lý hoàng thúc lắc đầu nói: “Không, đây là bắt cóc. Hắn bắt cóc thiên thần, cột thiên thần vào chiến xa của mình, cho nên Thiên thần không thể không liều mạng vì hắn.”

Lão tổ thế gia nói: “Sinh sống cùng thời đại với hắn, là nỗi bất hạnh của chúng ta.”

“Nhưng cũng may hắn sắp phi thăng rồi.”

Trên Vô Vọng sơn, một con rắn khổng lồ lè lưỡi, đầu lưỡi run run như gợn sóng, phát ra tiếng rít: “Động thiên! Là hình tượng đại đạo Thiên thần! Mau mau ghi nhớ! Mỗi loại đạo tượng đều có thể hóa thành một loại thần công tuyệt thế bất đồng!”

Được Ngoan Thất nhắc nhở, cả lão tổ của các đại thế gia lẫn con cháu mà họ mang theo, thậm chí cả vật cưỡi đều cuống quít ghi nhớ.

Bọn họ không biết cái gì là hình tượng đại đạo, thế nhưng lại biết ẩn cảnh. Đối với bọn họ mà nói, đạo tượng Thiên thần chính là ẩn cảnh, có thể hóa thành na thuật thần thông bất đồng, nếu năng khiếu cao hơn một chút, không khéo còn lĩnh ngộ được na pháp bất phàm.

Nhưng bọn họ ở cách quá xa, số lượng động thiên Thiên thần lại quá nhiều, hơn nữa tốc độ của lôi kiếp quá nhanh, động thiên Thiên thần biến hóa cực kỳ chóng váng, khiến bọn họ không thể lĩnh ngộ được.

Trừ phi đi tới đứng trước mặt, các Thiên thần không xa, quan sát tỉ mỉ mới có thể nắm được đạo tượng thần tủy và đạo vận của Thiên thần.

Bọn họ lại không nỡ từ bỏ cơ hội này, cố gắng ghi nhớ, nhưng đây vốn là hóa thân của thiên đạo, ẩn chứa ảo diệu cao siêu nhường nào?

Cưỡng ép ghi nhớ lĩnh ngộ, tiêu hao tinh thần cực kỳ khủng khiếp. Không bao lâu sau con lừa đã hộc máu liên tục, ngã nhoài dưới đất.

Lại thêm một lúc nữa, hai huynh đệ Ngưu Chấn Ngưu Can cũng hộc máu. Quách Tiểu Điệp rên lên một tiếng, tai mắt mũi miệng rỉ máu. Những người khác tu vi thấp hơn một chút thì ho ra máu liên tục, trong lúc nhất thời trên Vô Vọng sơn đã đầy máu tanh.

Ngay cả dì hai của Quách Tiểu Điệp là Lý Anh Châu cũng bị hao tổn tâm thần, ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trạch Nhật Phi Thăng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook