Chương 611: Tứ Đại Thần Vương Bố Trí Mai Phục 1
Trạch Trư
26/08/2023
Hứa Ứng gọi quả chuông và cỏ mộ phần đang tắm trong tiên quang tiên khí, nhưng Ngoan Thất vẫn ngồi xếp bằng tại chỗ, vẫn chưa tỉnh lại.
Hắn vẫn đang tu luyện tổ pháp, thử nghiệm mở động thiên na tổ Nê Hoàn cung.
Hứa Ứng nhíu mày, trong lòng trầm xuống: “Nếu Thất gia không mở được động thiên na tổ, chứng tỏ ngay cả có tổ pháp, na pháp cũng không thể truyền thừa tiếp được...”
Thương Ngô Đại Đế đi tới nói: “Hứa đạo hữu, ta chỉ có một cô con gái, lão hủ ra ngoài lánh nạn, con gái ta xin giao cho ngươi.”
Hứa Ứng nghiêm nghị: “Đạo huynh yên tâm, chắc chắn ta sẽ coi Tương Tương như con gái ruột của mình!”
"Cái này. . ."
Thương Ngô Đại Đế thoáng chần chừ, lắc đầu thầm nghĩ: “Thôi, ta chỉ nói đến vậy là được.”
Hứa Ứng đang định đánh thức Ngoan Thất rồi rời khỏi vực Thương Ngô, đột nhiên Ngoan Thất mở mắt, tỉnh lại.
“A Ứng, ta luyện được rồi!”
Hứa Ứng vừa mừng vừa kinh ngạc, vội vàng đi tới trước mặt Ngoan Thất thúc giục: “Thất gia, tế ra coi thử nào!”
Ngoan Thất tâm niệm máy động, sau lưng lập tức hiện ra một động thiên Nê Hoàn cung, cứ như chui ra từ dưới nước, lơ lửng trên màn trời.
Tiếng sóng rì rào xao động, Hỗn Độn hải xuất hiện bên dưới động thiên kia, động thiên Nê Hoàn cung tỏa sáng chiếu rọi sóng nước lấp lánh, cảnh sắc mỹ lệ.
Thân hình Hứa Ứng bồng bềnh bay lên, đi tới phía sau con rắn lớn, quan sát chi tiết tình hình vận hành động thiên Nê Hoàn cung. Ngoan Thất cẩn thận từng chút một phát động động thiên, chỉ thấy động thiên Nê Hoàn cung câu lấy tiên dược từ Hỗn Độn Bỉ Ngạn, không ngừng luyện hóa, tăng cường hoạt tính thân thể của con rắn này, không để sót lại chút tiên dược nào!
Đây chính là dấu hiệu tu thành động thiên na tổ!
Hứa Ứng ngơ ngác, đột nhiên bật cười ha hả.
“Ngay cả loại đầu óc như Thất gia cũng học được tổ pháp, như vậy tổ pháp có thể truyền bá rộng rãi được!”
Tâm trạng y bỗng thấy thư thái, Từ Phúc vạch trần diện mạo thật của na tổ, bây giờ người người trong thiên hạ đã vứt bỏ na pháp, coi nó như cái giày rách, na pháp bị bôi xấu triệt để.
Hứa Ứng vẫn luôn suy nghĩ xem phải làm như thế nào để phục hưng na pháp, sau đó y vô tình nhớ lại tổ pháp trong na pháp, vì vậy bỗng có ý định truyền pháp cho thiên hạ.
Nhưng nếu tổ pháp quá khó tu luyện, chỉ e nó vẫn nằm trong tay số ít người, trở thành công cụ kiếm chác lợi ích: Một ít người ỷ vào võ lực tuyệt thế thống trị người trong thiên hạ, thu hoạch thiên hạ; về bản chất cũng chẳng khác gì na tổ, khách câu cá gặt hái thiên hạ.
Do đó y cần biết độ khó khi tu luyện tổ pháp, Ngoan Thất trở thành một vật thí nghiệm.
Nếu Ngoan Thất luyện thành chứng tỏ độ khó khi tu luyện tổ pháp không quá cao, có thể luyện thành được.
Hứa Ứng thở phào một tiếng, cười nói: “Chư vị, chúng ta mau rời khỏi vực Thương Ngô thôi.”
Thương Ngô Đại Đế gọi Sở Tương Tương tới, dặn dò một phen: “Trong thời gian vi phụ không có ở đây, ngươi theo Hứa thúc thúc, không được làm loạn.”
“Hứa thúc thúc?”
Sở Tương Tương nháy mắt mấy cái, bỗng thấy bối rối: “Đang là đạo hữu, A Ứng ca ca, sao đột nhiên biến thành thúc thúc?”
Thương Ngô Đại Đế thầm thở dài một tiếng, nghĩ: “Làm sao ta biết hắn có sở thích như vậy chứ?”
Đám người Hứa Ứng rời khỏi vực Thương Ngô, trở về thế giới Nguyên Thú, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vực Thương Ngô lúc lớn lúc nhỏ; lớn thì kéo ngang qua thế giới Nguyên Thú, thậm chí xé rách vũ trụ tinh không, nhỏ thì bé tới mức không thể nhận ra, mắt thường cũng không thấy được.
Thương Ngô hóa thành một ông lão, đứng trên vực Thương Ngô, vẫy tay với đám người.
Cuối cùng, nương theo một ánh sáng kỳ dị, vực Thương Ngô biến mất không còn tăm hơi.
Sở Tương Tương đưa mắt nhìn phụ thần rời khỏi, trong lòng thất vọng mất mát.
Trọng Tiêu nói: “Tuy Thương Ngô là loại thần linh già nua hủ bại sinh ra từ hư không, nhưng có thần lực không thể coi thường, Thần Vương cũng không phải đối thủ. Trừ phi Tứ Đại Thần Vương của thế giới Thiên Đạo liên thủ, nếu không khó mà giữ chân hắn.”
Hứa Ứng liếc mắt nhìn Trọng Tiêu một cái, cười nói: “Đợi phù văn trên người ngươi được sao chép xong, ngươi có tính toán gì không?’
Trọng Tiêu cười lạnh nói: “Ta chỉ tạm né mũi nhọn, tránh khỏi Thiên thần tìm kiếm, đừng cho là ta sẽ quy thuận nhà ngươi.”
Chu Thiên tử cười nói: ”Thần linh nhà ngươi đúng là không nói lý, Hứa huynh đang hạ giới yên lành, các ngươi chặn giết hắn dọc đường, kết quả bị hắn giết ngược, ngươi lại đi oán hận hắn. Thế Hứa huynh nên oán hận ai?”
Trọng Tiêu cứng họng.
Hắn cảm thấy Chu Thiên tử nói rất có lý, nhưng nghĩ tới những đồng bọn đã đồng tâm hiệp lực kia, không biết bao nhiêu người đã chết trong tay Hứa Ứng, hắn cũng khó mà buông bỏ loại thù hận này cho nên đành giữ im lặng.
Hứa Ứng cười nói: “Hai bên có kẻ địch chung, tuy quá khứ bất hòa nhưng không phải không thể liên thủ, đâu phải đánh nhau sống mái làm gì. Trọng Tiêu, sau khi ngươi giao phù văn Thiên đạo, ta không giết ngươi, ngươi muốn chạy ta cũng không ngăn cản.”
Trọng Tiêu lặng lẽ gật đầu.
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Trên cầu Nại Hà ở cõi âm, Mạnh Bà vẫn đang bán trà cho quỷ hồn đi ngang qua.
Đột nhiên bà lão phát hiện chấn động giữa thiên địa, vội vàng nhìn về đằng xa, chỉ thấy trong thế giới Nguyên Thú vực Thương Ngô đã biến mất khỏi thiên địa.
Trong lòng bà lão chấn động, phát động pháp nhãn, lập tức chứng kiến toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới lớn lớn nhỏ nhỏ!
Vực Thương Ngô của những thế giới này đồng thời biến mất!
“Thương Ngô Đại Đế cũng trốn rồi. Ngũ đại bá chủ cõi âm giờ chỉ còn lão thân và vị kia.”
Mạnh Bà nhìn vào chỗ sâu trong cõi âm, hạ giọng nói: “Vị kia khống chế luân hồi, chắc chắn hắn không cam lòng tử vong? Nhưng Tiên giới và thế giới Thiên Đạo biết Đông Nhạc, Bắc Đế và Thương Ngô đã lần lượt phục sinh, chỉ e sẽ canh phòng hắn cực kỳ nghiêm ngặt. Muốn phục sinh cũng không dễ.”
Đại thế giới Thái Thủy.
Đột nhiên bầu trời hóa thành âm trầm, vô số sấm sét nương theo từng đợt thần lực mênh mông phóng thích không chút kiêng dè, một Thiên thần thân thể cao lớn chậm rãi hạ xuống trong sấm sét.
Sau lưng hắn, phù văn Thiên đạo trải rộng trên bầu trời, như dải sao, hóa thành một bộ áo choàng từ bầu trời phủ xuống.
Thiên thần này là một trong tứ đại Thần Vương của thế giới Thiên Đạo, tên là Huyền Dục.
Đại thế giới Thái Thủy này là một thế giới màu mỡ không gì sánh được, nhân khẩu đông đúc, các quốc gia san sát, còn khổng lồ hơn thế giới Nguyên Thú. Lại có đạo thống tiên đạo lập thành sơn môn, các nước đều có môn phái mà tiên gia lưu lại ở nhân gian che chở, vì vậy luyện khí hưng thịnh.
Nhưng từ khi không thể phi thăng tới giờ, nhánh luyện khí ở nơi này cũng xuống dốc. Hơn hai vạn năm trước có triều đại thống nhất thế giới Thái Thủy, tiến tới Côn Lôn tế tổ, mang na pháp về, na pháp cũng lưu truyền trong thế giới này.
Thiên Cương Thượng Thần chọn nơi này, vì vậy vấp ngã.
Thế giới Thái Thủy có rất nhiều luyện khí sĩ khốn kiếp như thế giới Nguyên Thú, truyền thụ na pháp giả gặt hái rau hẹ, cho nên cũng xuất hiện rất nhiều lão quái vật tu vi thực lực cực kỳ đáng sợ.
Hắn vẫn đang tu luyện tổ pháp, thử nghiệm mở động thiên na tổ Nê Hoàn cung.
Hứa Ứng nhíu mày, trong lòng trầm xuống: “Nếu Thất gia không mở được động thiên na tổ, chứng tỏ ngay cả có tổ pháp, na pháp cũng không thể truyền thừa tiếp được...”
Thương Ngô Đại Đế đi tới nói: “Hứa đạo hữu, ta chỉ có một cô con gái, lão hủ ra ngoài lánh nạn, con gái ta xin giao cho ngươi.”
Hứa Ứng nghiêm nghị: “Đạo huynh yên tâm, chắc chắn ta sẽ coi Tương Tương như con gái ruột của mình!”
"Cái này. . ."
Thương Ngô Đại Đế thoáng chần chừ, lắc đầu thầm nghĩ: “Thôi, ta chỉ nói đến vậy là được.”
Hứa Ứng đang định đánh thức Ngoan Thất rồi rời khỏi vực Thương Ngô, đột nhiên Ngoan Thất mở mắt, tỉnh lại.
“A Ứng, ta luyện được rồi!”
Hứa Ứng vừa mừng vừa kinh ngạc, vội vàng đi tới trước mặt Ngoan Thất thúc giục: “Thất gia, tế ra coi thử nào!”
Ngoan Thất tâm niệm máy động, sau lưng lập tức hiện ra một động thiên Nê Hoàn cung, cứ như chui ra từ dưới nước, lơ lửng trên màn trời.
Tiếng sóng rì rào xao động, Hỗn Độn hải xuất hiện bên dưới động thiên kia, động thiên Nê Hoàn cung tỏa sáng chiếu rọi sóng nước lấp lánh, cảnh sắc mỹ lệ.
Thân hình Hứa Ứng bồng bềnh bay lên, đi tới phía sau con rắn lớn, quan sát chi tiết tình hình vận hành động thiên Nê Hoàn cung. Ngoan Thất cẩn thận từng chút một phát động động thiên, chỉ thấy động thiên Nê Hoàn cung câu lấy tiên dược từ Hỗn Độn Bỉ Ngạn, không ngừng luyện hóa, tăng cường hoạt tính thân thể của con rắn này, không để sót lại chút tiên dược nào!
Đây chính là dấu hiệu tu thành động thiên na tổ!
Hứa Ứng ngơ ngác, đột nhiên bật cười ha hả.
“Ngay cả loại đầu óc như Thất gia cũng học được tổ pháp, như vậy tổ pháp có thể truyền bá rộng rãi được!”
Tâm trạng y bỗng thấy thư thái, Từ Phúc vạch trần diện mạo thật của na tổ, bây giờ người người trong thiên hạ đã vứt bỏ na pháp, coi nó như cái giày rách, na pháp bị bôi xấu triệt để.
Hứa Ứng vẫn luôn suy nghĩ xem phải làm như thế nào để phục hưng na pháp, sau đó y vô tình nhớ lại tổ pháp trong na pháp, vì vậy bỗng có ý định truyền pháp cho thiên hạ.
Nhưng nếu tổ pháp quá khó tu luyện, chỉ e nó vẫn nằm trong tay số ít người, trở thành công cụ kiếm chác lợi ích: Một ít người ỷ vào võ lực tuyệt thế thống trị người trong thiên hạ, thu hoạch thiên hạ; về bản chất cũng chẳng khác gì na tổ, khách câu cá gặt hái thiên hạ.
Do đó y cần biết độ khó khi tu luyện tổ pháp, Ngoan Thất trở thành một vật thí nghiệm.
Nếu Ngoan Thất luyện thành chứng tỏ độ khó khi tu luyện tổ pháp không quá cao, có thể luyện thành được.
Hứa Ứng thở phào một tiếng, cười nói: “Chư vị, chúng ta mau rời khỏi vực Thương Ngô thôi.”
Thương Ngô Đại Đế gọi Sở Tương Tương tới, dặn dò một phen: “Trong thời gian vi phụ không có ở đây, ngươi theo Hứa thúc thúc, không được làm loạn.”
“Hứa thúc thúc?”
Sở Tương Tương nháy mắt mấy cái, bỗng thấy bối rối: “Đang là đạo hữu, A Ứng ca ca, sao đột nhiên biến thành thúc thúc?”
Thương Ngô Đại Đế thầm thở dài một tiếng, nghĩ: “Làm sao ta biết hắn có sở thích như vậy chứ?”
Đám người Hứa Ứng rời khỏi vực Thương Ngô, trở về thế giới Nguyên Thú, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vực Thương Ngô lúc lớn lúc nhỏ; lớn thì kéo ngang qua thế giới Nguyên Thú, thậm chí xé rách vũ trụ tinh không, nhỏ thì bé tới mức không thể nhận ra, mắt thường cũng không thấy được.
Thương Ngô hóa thành một ông lão, đứng trên vực Thương Ngô, vẫy tay với đám người.
Cuối cùng, nương theo một ánh sáng kỳ dị, vực Thương Ngô biến mất không còn tăm hơi.
Sở Tương Tương đưa mắt nhìn phụ thần rời khỏi, trong lòng thất vọng mất mát.
Trọng Tiêu nói: “Tuy Thương Ngô là loại thần linh già nua hủ bại sinh ra từ hư không, nhưng có thần lực không thể coi thường, Thần Vương cũng không phải đối thủ. Trừ phi Tứ Đại Thần Vương của thế giới Thiên Đạo liên thủ, nếu không khó mà giữ chân hắn.”
Hứa Ứng liếc mắt nhìn Trọng Tiêu một cái, cười nói: “Đợi phù văn trên người ngươi được sao chép xong, ngươi có tính toán gì không?’
Trọng Tiêu cười lạnh nói: “Ta chỉ tạm né mũi nhọn, tránh khỏi Thiên thần tìm kiếm, đừng cho là ta sẽ quy thuận nhà ngươi.”
Chu Thiên tử cười nói: ”Thần linh nhà ngươi đúng là không nói lý, Hứa huynh đang hạ giới yên lành, các ngươi chặn giết hắn dọc đường, kết quả bị hắn giết ngược, ngươi lại đi oán hận hắn. Thế Hứa huynh nên oán hận ai?”
Trọng Tiêu cứng họng.
Hắn cảm thấy Chu Thiên tử nói rất có lý, nhưng nghĩ tới những đồng bọn đã đồng tâm hiệp lực kia, không biết bao nhiêu người đã chết trong tay Hứa Ứng, hắn cũng khó mà buông bỏ loại thù hận này cho nên đành giữ im lặng.
Hứa Ứng cười nói: “Hai bên có kẻ địch chung, tuy quá khứ bất hòa nhưng không phải không thể liên thủ, đâu phải đánh nhau sống mái làm gì. Trọng Tiêu, sau khi ngươi giao phù văn Thiên đạo, ta không giết ngươi, ngươi muốn chạy ta cũng không ngăn cản.”
Trọng Tiêu lặng lẽ gật đầu.
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Trên cầu Nại Hà ở cõi âm, Mạnh Bà vẫn đang bán trà cho quỷ hồn đi ngang qua.
Đột nhiên bà lão phát hiện chấn động giữa thiên địa, vội vàng nhìn về đằng xa, chỉ thấy trong thế giới Nguyên Thú vực Thương Ngô đã biến mất khỏi thiên địa.
Trong lòng bà lão chấn động, phát động pháp nhãn, lập tức chứng kiến toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới lớn lớn nhỏ nhỏ!
Vực Thương Ngô của những thế giới này đồng thời biến mất!
“Thương Ngô Đại Đế cũng trốn rồi. Ngũ đại bá chủ cõi âm giờ chỉ còn lão thân và vị kia.”
Mạnh Bà nhìn vào chỗ sâu trong cõi âm, hạ giọng nói: “Vị kia khống chế luân hồi, chắc chắn hắn không cam lòng tử vong? Nhưng Tiên giới và thế giới Thiên Đạo biết Đông Nhạc, Bắc Đế và Thương Ngô đã lần lượt phục sinh, chỉ e sẽ canh phòng hắn cực kỳ nghiêm ngặt. Muốn phục sinh cũng không dễ.”
Đại thế giới Thái Thủy.
Đột nhiên bầu trời hóa thành âm trầm, vô số sấm sét nương theo từng đợt thần lực mênh mông phóng thích không chút kiêng dè, một Thiên thần thân thể cao lớn chậm rãi hạ xuống trong sấm sét.
Sau lưng hắn, phù văn Thiên đạo trải rộng trên bầu trời, như dải sao, hóa thành một bộ áo choàng từ bầu trời phủ xuống.
Thiên thần này là một trong tứ đại Thần Vương của thế giới Thiên Đạo, tên là Huyền Dục.
Đại thế giới Thái Thủy này là một thế giới màu mỡ không gì sánh được, nhân khẩu đông đúc, các quốc gia san sát, còn khổng lồ hơn thế giới Nguyên Thú. Lại có đạo thống tiên đạo lập thành sơn môn, các nước đều có môn phái mà tiên gia lưu lại ở nhân gian che chở, vì vậy luyện khí hưng thịnh.
Nhưng từ khi không thể phi thăng tới giờ, nhánh luyện khí ở nơi này cũng xuống dốc. Hơn hai vạn năm trước có triều đại thống nhất thế giới Thái Thủy, tiến tới Côn Lôn tế tổ, mang na pháp về, na pháp cũng lưu truyền trong thế giới này.
Thiên Cương Thượng Thần chọn nơi này, vì vậy vấp ngã.
Thế giới Thái Thủy có rất nhiều luyện khí sĩ khốn kiếp như thế giới Nguyên Thú, truyền thụ na pháp giả gặt hái rau hẹ, cho nên cũng xuất hiện rất nhiều lão quái vật tu vi thực lực cực kỳ đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.