Chương 518: Võ Đạo Đại Đế 1
Trạch Trư
26/08/2023
Đám người xôn xao, lúc trước thiên địa giải phong, các phái xuất hiện, Từ Phúc muốn lập luyện khí lên làm chính thông nên mê hoặc chưởng giáo trẻ tuổi của các phái tới Thần Đô, chèn ép na pháp, chèn ép na khí kiêm tu.
Khi đó na pháp bị chèn ép cực kỳ thê thảm, Nguyên Vị Ương trở về, thể hiện năng lực chấn động thiên hạ, dùng na pháp thuần túy đánh bại chưởng giáo các phái, gây dựng uy danh chưa từng có.
Sau trận chiến đó, Nguyên Vị Ương lại dùng pháp môn luyện khí tinh thuần đánh bại các đại thế gia na pháp trong Thần Đô, khiến người người kinh ngạc, được tôn là Vị Ương công tử.
Nhưng không ai ngờ, Vị Ương công tử lại là nữ!
“Thiếu niên mặt đen bên cạnh Vị Ương công tử là ai?”
“Không biết, chưa từng thấy. Tùng tùng mà Vị Ương công tử mới nhận à?”
“Chắc là loại vô danh.”
Trương cung chủ của Thượng Thanh cung hưng phấn nói: “A ba a ba!”
Hứa Ứng nghe mọi người nói vậy, trong lòng rầu rĩ: “Ta không nên mặc đồ trắng, người sẽ đen. Tiếc là Lý Tiêu Khách chết sớm, trang phục của hắn rất hợp với ta, biết thế xin hắn thêm mấy bộ dự phòng.”
Thiếu nữ áo tím nhận ra Hứa Ứng, thầm giật mình: “Kẻ đánh chết tông chủ Vô Cực tông!”
Hứa Ứng đánh bại Cố Phi Ngư, kim triện tiên lục của Cố Phi Ngư bộc phát uy lực nhưng vẫn bị Hứa Ứng đánh thủng, giết chết hắn. Cảnh tượng này đã in sâu vào đầu óc cô.
Điều khiên cô sợ hãi nhất không phải Hứa Ứng đánh xuyên kim triện tiên lục mà là Hứa Ứng giết cả hóa thân tiên lục của tiên nhân Vô Cực tông, Vô Cực Tiên Ông!
Nói đúng hơn, Hứa Ứng phong ấn hóa thân tiên lục của Vô Cực Tiên Ông, sau đó nhét cho côn trùng ăn!
Đánh xuyên kim triện tiên lục của tiên nhân, giết chết truyền nhân tiên nhân, lại phong ấn hóa thân tiên nhân cho côn trùng ăn. Chắc chắn thiếu niên mặt hơi đen này là loại cực kỳ hung ác!
“Sao bọn họ lại tới dây? Chẳng lẽ sau lưng Vị Ương công tử cũng có một vị tiên nhân?”
Mọi người thầm buồn bực, không có kim triện tiên lục thì Nguyên Vị Ương và thiếu niên mặt đen này vượt qua phong ấn tiên gia như thế nào?
Bọn họ lại không biết để bước lên Thần Kiều, Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương cũng tốn công tốn sức, hai người lần lượt kích thích tiên ấn trấn áp, để từng phù văn tiên đạo trên Thần Kiều nổi lên, tìm hiểu phá giải từng chữ một mới có thể lên tới trên cầu.
Do đó bọn họ cũng chậm trễ mất hai ngày.
Đám người đi thẳng về phía trước, bước qua bên cạnh Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương, gương mặt Hứa Ứng mỉm cười hiền lành, cảnh giác nhìn bọn họ, sau lưng là từng viên Hạo Nguyệt châu xoay chuyển.
Tuy y cười rất hiền lành, nhưng chỉ cần những người này có hành động gì lạ, sẽ bị y công kích ngay lập tức!
Y càng hiền lành, thiếu nữ áo tím càng lo sợ, lặng lẽ lùi lại phía sau, thầm nghĩ: “Tôn chỉ số một của Nhật Nguyệt thần tông ta, giữ mạng mới là quan trọng, những thứ khác đều dễ bàn.’
Cô để đám người đi trước, thầm nghĩ: “Người này thủ đoạn tàn nhẫn, không cần nôn nóng cướp đoạt tiên duyên, đợi một chút rồi tính.”
Cô lùi lại mãi tới cuối cùng, chỉ thấy cung chủ Trương cung chủ của Thượng Thanh cung thần thái đờ đẫn, cũng lui lại tới cuối cùng, trên đỉnh đầu hắn còn có một quả chuông, bên cạnh là con rắn lớn.
Thiếu nữ áo tím nhấp nháy mắt, rõ ràng lúc trước con xà yêu và quả chuông này đi theo bên cạnh các chủ Bồng Lai các, mọi người cũng cho rằng họ là pháp bảo và tùy tùng của Bồng Lai các, không ngờ chuyển sang bên gã họ Trương nhanh như vậy.
Sau lưng cung chủ Trương Phú Quý còn có những người khác.
Thiếu nữ áo tím định thần nhìn lại, cô nương trốn ở đằng xa là môn chủ đương thời của kiếm môn - Thời Vũ Tình, người còn lại là chưởng giáo Nga Mi - Nhạn Không Thành và một nam nhân trung niên mặt đơ.
“Bọn họ cũng có tôn chỉ giống Nhật Nguyệt thần tông ta? Cũng phải thỉnh giáo bọn họ một chút mới được.” thiếu nữ áo tím thầm nghĩ.
Mọi người đi tới đầu cầu, nhìn về phía Ngọc Kinh ở đằng ã, ai nấy giật mình nhíu mày. Không biết vì sao tới đây thì Thần Kiều đã gãy, chẳng thể lên tới Ngọc Kinh. Cho dù trong Ngọc Kinh có tiên duyên, không lên được thì cũng chẳng cách nào lấy được.
Đột nhiên hư không phía cuối Thần Kiều rung động, một luồng tiên quang không rõ từ đâu tới, chiếu sang bên này, nối liền với Thần Kiều!
Phía cuối Thần Kiều đứt đoạn cũng không nối với tiên quang trong Ngọc Kinh, không ngờ lúc này luồng tiên quang nối liền với Thần Kiều, khiến Thần Kiều có thể kéo dài.
Nhưng đoạn cầu do tiên quang tạo thành không đưa tới Ngọc Kinh mà dẫn tới một khu vực mênh mông mịt mờ chưa rõ!
Hứa Ứng tâm thần chấn động: “Vị Ương liên lạc với Võ Đạo Đại Đế cũng chẳng dễ dàng gì.”
Truyền thuyết võ đạo tới từ thế giới Thái Sơ này chuẩn bị trở lại từ Võ Đạo Bỉ Ngạn, khiến y cực kỳ mong chờ.
Lâm các chủ của Bồng Lai các mừ mừng vừa sợ, lao lên phía trước,t hả người hạ xuống cây cầu tiên quang kia, cười nói: “Tiên duyên ở đây!”
Những người khác dồn dập tung người nhảy tới, ai nấy hạ xuống cây cầu tiên quang, chạy về phía cuối cây cầu.
Hứa Ứng nhíu mày, thân hình lao ra, như ánh sáng đỏ lóe lên, mấy lần lên xuống đã vượt qua đám người, hạ xuống phía trước Lâm các chủ, trầm giọng nói: “Chư vị mời về! Đây không phải Thần Kiều mà là Vị Ương thành lập cảm ứng với Bỉ Ngạn. Chúng ta đang cảm ứng một thời không khác, có tiền bối mở tòa Bỉ Ngạn thứ bảy tại đó, người này độ kiếp thất bại, bị nhốt trong Bỉ Ngạn này.”
“Bỉ Ngạn thứ bảy?”
Đám người trên cầu nghe vậy, có người cười lạnh, có người giận tím mặt.
Một người trẻ tuổi uất ức không thôi, nói: “Mở Bỉ Ngạn thứ bảy? Ngươi thật to gan! Cái trò mèo của sáu tên na tổ đã bị vạch trần, thế mà ngươi còn mặt mũi tạo thêm một vị na tổ? Ngươi định làm theo sáu tên lão cẩu kia, gặt hái thế nhân à?”
Lâm các chủ của Bồng Lai các quả quyết nói: “Không sai! Ngươi còn nhỏ tuổi mà rắp tâm hại người, thiên hạ không chứa được ngươi!”
“Sau khi trở về chúng ta sẽ phế sạch na pháp trong thiên hạ, tuyên dương luyện khí chính đạo! Loại tà ma ngoại đạo như các ngươi sẽ bị giết sạch, không chừa lại một ai, tránh gây hại cho hậu nhân!”
Hứa Ứng nhíu mày, đang định lên tiếng, đột nhiên phía cuối Thần Kiều này có một bóng người to lớn đi tới, khiến Thần Kiều dưới chân họ khẽ rung chuyển.
Giọng nói của Nguyên Vị Ương vang lên: “A Ứng, trên cầu quá đông người, ta không giữ được bao lâu.”
Hứa Ứng hít một hơi dài, đột nhiên nói: “Chư vị, đắc tội!”
Thân hình y di động, đi tới trước mặt Lâm các chủ. Lâm các chủ hét dài một tiếng, quát: “Đến hay lắm! Bắt tên sai vặt mặt đen này trước rồi lại lấy tiên duyên!’
Hai tay hắn chắp lại, chỉ thấy một tòa Bồng Lai tiên sơn từ trên trời giáng xuống, tiên khí mờ ảo, chính là đạo tượng Bồng Lai mà hắn lĩnh ngộ!
Sắc mặt Hứa Ứng trầm xuống, trong lòng tức giận: “Ta chỉ mặc sai đồ thôi mà bị người ta nói là mặt đen!”
Y vốn chỉ định dạy cho những người này một bài học, giờ đã nổi giận, ra tay càng nặng, vừa xuất thủ đã vận dụng dcap trong Chiến Thần Bát Pháp.
Quyền như đạo chùy, nắm đấm đánh xuyên blts, rầm một tiếng đấm thẳng vào Kim Đan và hồn phách của Lâm các chủ.
Khi đó na pháp bị chèn ép cực kỳ thê thảm, Nguyên Vị Ương trở về, thể hiện năng lực chấn động thiên hạ, dùng na pháp thuần túy đánh bại chưởng giáo các phái, gây dựng uy danh chưa từng có.
Sau trận chiến đó, Nguyên Vị Ương lại dùng pháp môn luyện khí tinh thuần đánh bại các đại thế gia na pháp trong Thần Đô, khiến người người kinh ngạc, được tôn là Vị Ương công tử.
Nhưng không ai ngờ, Vị Ương công tử lại là nữ!
“Thiếu niên mặt đen bên cạnh Vị Ương công tử là ai?”
“Không biết, chưa từng thấy. Tùng tùng mà Vị Ương công tử mới nhận à?”
“Chắc là loại vô danh.”
Trương cung chủ của Thượng Thanh cung hưng phấn nói: “A ba a ba!”
Hứa Ứng nghe mọi người nói vậy, trong lòng rầu rĩ: “Ta không nên mặc đồ trắng, người sẽ đen. Tiếc là Lý Tiêu Khách chết sớm, trang phục của hắn rất hợp với ta, biết thế xin hắn thêm mấy bộ dự phòng.”
Thiếu nữ áo tím nhận ra Hứa Ứng, thầm giật mình: “Kẻ đánh chết tông chủ Vô Cực tông!”
Hứa Ứng đánh bại Cố Phi Ngư, kim triện tiên lục của Cố Phi Ngư bộc phát uy lực nhưng vẫn bị Hứa Ứng đánh thủng, giết chết hắn. Cảnh tượng này đã in sâu vào đầu óc cô.
Điều khiên cô sợ hãi nhất không phải Hứa Ứng đánh xuyên kim triện tiên lục mà là Hứa Ứng giết cả hóa thân tiên lục của tiên nhân Vô Cực tông, Vô Cực Tiên Ông!
Nói đúng hơn, Hứa Ứng phong ấn hóa thân tiên lục của Vô Cực Tiên Ông, sau đó nhét cho côn trùng ăn!
Đánh xuyên kim triện tiên lục của tiên nhân, giết chết truyền nhân tiên nhân, lại phong ấn hóa thân tiên nhân cho côn trùng ăn. Chắc chắn thiếu niên mặt hơi đen này là loại cực kỳ hung ác!
“Sao bọn họ lại tới dây? Chẳng lẽ sau lưng Vị Ương công tử cũng có một vị tiên nhân?”
Mọi người thầm buồn bực, không có kim triện tiên lục thì Nguyên Vị Ương và thiếu niên mặt đen này vượt qua phong ấn tiên gia như thế nào?
Bọn họ lại không biết để bước lên Thần Kiều, Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương cũng tốn công tốn sức, hai người lần lượt kích thích tiên ấn trấn áp, để từng phù văn tiên đạo trên Thần Kiều nổi lên, tìm hiểu phá giải từng chữ một mới có thể lên tới trên cầu.
Do đó bọn họ cũng chậm trễ mất hai ngày.
Đám người đi thẳng về phía trước, bước qua bên cạnh Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương, gương mặt Hứa Ứng mỉm cười hiền lành, cảnh giác nhìn bọn họ, sau lưng là từng viên Hạo Nguyệt châu xoay chuyển.
Tuy y cười rất hiền lành, nhưng chỉ cần những người này có hành động gì lạ, sẽ bị y công kích ngay lập tức!
Y càng hiền lành, thiếu nữ áo tím càng lo sợ, lặng lẽ lùi lại phía sau, thầm nghĩ: “Tôn chỉ số một của Nhật Nguyệt thần tông ta, giữ mạng mới là quan trọng, những thứ khác đều dễ bàn.’
Cô để đám người đi trước, thầm nghĩ: “Người này thủ đoạn tàn nhẫn, không cần nôn nóng cướp đoạt tiên duyên, đợi một chút rồi tính.”
Cô lùi lại mãi tới cuối cùng, chỉ thấy cung chủ Trương cung chủ của Thượng Thanh cung thần thái đờ đẫn, cũng lui lại tới cuối cùng, trên đỉnh đầu hắn còn có một quả chuông, bên cạnh là con rắn lớn.
Thiếu nữ áo tím nhấp nháy mắt, rõ ràng lúc trước con xà yêu và quả chuông này đi theo bên cạnh các chủ Bồng Lai các, mọi người cũng cho rằng họ là pháp bảo và tùy tùng của Bồng Lai các, không ngờ chuyển sang bên gã họ Trương nhanh như vậy.
Sau lưng cung chủ Trương Phú Quý còn có những người khác.
Thiếu nữ áo tím định thần nhìn lại, cô nương trốn ở đằng xa là môn chủ đương thời của kiếm môn - Thời Vũ Tình, người còn lại là chưởng giáo Nga Mi - Nhạn Không Thành và một nam nhân trung niên mặt đơ.
“Bọn họ cũng có tôn chỉ giống Nhật Nguyệt thần tông ta? Cũng phải thỉnh giáo bọn họ một chút mới được.” thiếu nữ áo tím thầm nghĩ.
Mọi người đi tới đầu cầu, nhìn về phía Ngọc Kinh ở đằng ã, ai nấy giật mình nhíu mày. Không biết vì sao tới đây thì Thần Kiều đã gãy, chẳng thể lên tới Ngọc Kinh. Cho dù trong Ngọc Kinh có tiên duyên, không lên được thì cũng chẳng cách nào lấy được.
Đột nhiên hư không phía cuối Thần Kiều rung động, một luồng tiên quang không rõ từ đâu tới, chiếu sang bên này, nối liền với Thần Kiều!
Phía cuối Thần Kiều đứt đoạn cũng không nối với tiên quang trong Ngọc Kinh, không ngờ lúc này luồng tiên quang nối liền với Thần Kiều, khiến Thần Kiều có thể kéo dài.
Nhưng đoạn cầu do tiên quang tạo thành không đưa tới Ngọc Kinh mà dẫn tới một khu vực mênh mông mịt mờ chưa rõ!
Hứa Ứng tâm thần chấn động: “Vị Ương liên lạc với Võ Đạo Đại Đế cũng chẳng dễ dàng gì.”
Truyền thuyết võ đạo tới từ thế giới Thái Sơ này chuẩn bị trở lại từ Võ Đạo Bỉ Ngạn, khiến y cực kỳ mong chờ.
Lâm các chủ của Bồng Lai các mừ mừng vừa sợ, lao lên phía trước,t hả người hạ xuống cây cầu tiên quang kia, cười nói: “Tiên duyên ở đây!”
Những người khác dồn dập tung người nhảy tới, ai nấy hạ xuống cây cầu tiên quang, chạy về phía cuối cây cầu.
Hứa Ứng nhíu mày, thân hình lao ra, như ánh sáng đỏ lóe lên, mấy lần lên xuống đã vượt qua đám người, hạ xuống phía trước Lâm các chủ, trầm giọng nói: “Chư vị mời về! Đây không phải Thần Kiều mà là Vị Ương thành lập cảm ứng với Bỉ Ngạn. Chúng ta đang cảm ứng một thời không khác, có tiền bối mở tòa Bỉ Ngạn thứ bảy tại đó, người này độ kiếp thất bại, bị nhốt trong Bỉ Ngạn này.”
“Bỉ Ngạn thứ bảy?”
Đám người trên cầu nghe vậy, có người cười lạnh, có người giận tím mặt.
Một người trẻ tuổi uất ức không thôi, nói: “Mở Bỉ Ngạn thứ bảy? Ngươi thật to gan! Cái trò mèo của sáu tên na tổ đã bị vạch trần, thế mà ngươi còn mặt mũi tạo thêm một vị na tổ? Ngươi định làm theo sáu tên lão cẩu kia, gặt hái thế nhân à?”
Lâm các chủ của Bồng Lai các quả quyết nói: “Không sai! Ngươi còn nhỏ tuổi mà rắp tâm hại người, thiên hạ không chứa được ngươi!”
“Sau khi trở về chúng ta sẽ phế sạch na pháp trong thiên hạ, tuyên dương luyện khí chính đạo! Loại tà ma ngoại đạo như các ngươi sẽ bị giết sạch, không chừa lại một ai, tránh gây hại cho hậu nhân!”
Hứa Ứng nhíu mày, đang định lên tiếng, đột nhiên phía cuối Thần Kiều này có một bóng người to lớn đi tới, khiến Thần Kiều dưới chân họ khẽ rung chuyển.
Giọng nói của Nguyên Vị Ương vang lên: “A Ứng, trên cầu quá đông người, ta không giữ được bao lâu.”
Hứa Ứng hít một hơi dài, đột nhiên nói: “Chư vị, đắc tội!”
Thân hình y di động, đi tới trước mặt Lâm các chủ. Lâm các chủ hét dài một tiếng, quát: “Đến hay lắm! Bắt tên sai vặt mặt đen này trước rồi lại lấy tiên duyên!’
Hai tay hắn chắp lại, chỉ thấy một tòa Bồng Lai tiên sơn từ trên trời giáng xuống, tiên khí mờ ảo, chính là đạo tượng Bồng Lai mà hắn lĩnh ngộ!
Sắc mặt Hứa Ứng trầm xuống, trong lòng tức giận: “Ta chỉ mặc sai đồ thôi mà bị người ta nói là mặt đen!”
Y vốn chỉ định dạy cho những người này một bài học, giờ đã nổi giận, ra tay càng nặng, vừa xuất thủ đã vận dụng dcap trong Chiến Thần Bát Pháp.
Quyền như đạo chùy, nắm đấm đánh xuyên blts, rầm một tiếng đấm thẳng vào Kim Đan và hồn phách của Lâm các chủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.