Trạch Thiên Ký

Quyển 2 - Chương 407: Loạn bởi hai người con gái (hạ).

Miêu Nị

09/12/2016

Chưởng môn ra hiệu Bạch Thái không cần đỡ mình, chậm rãi đi lên trước hai bước. Cách mấy chục kiếm quang sáng chói, nhìn sư huynh từng quen biết thân cận trên vách đá, những đệ tử có chút quen mắt, và đám cường giả đến từ Trường Sinh Tông và Thu Sơn Gia, khóe môi từ từ nhướn lên, lộ ra nụ cười châm biếm.

- Thiên thu vạn đại.

- Nam Bắc hợp lưu.

- Vì thế giới loài người.

- Chống lại Ma tộc.

Bốn từ mang nụ cười mỉa mai nói ra, lại trang trọng sáng chói đến như vậy. Như vậy mà nói, lời nói hay lý do quang minh trọng đại hơn nữa cũng đều bị mỉa mai, vì những cái này đều chỉ là cái cớ.

- Là Giáo Hoàng, hay là Thánh Hậu nương nương… hứa cho ngươi những lợi ích này? Tầm nhìn của chưởng môn chậm rãi chuyển động trên mặt Tiểu Tùng Cung và hai trưởng lão Giới Luật Đường, cuối cùng rơi trên người gia chủ Thu Sơn Gia

Gia chủ Thu Sơn Gia hơi cuối đầu lườm lườm, khẽ cười không nói. Tựa hồ hoàn toàn không biết mình thân trong cục diện căng thẳng thế nào.

- Phải, Nam Bắc hợp lưu, thế giới nhân loại thống nhất, chiến thắng Ma tộc… những cái này là tốt. Đây chính là lợi ích giết chết Tô Ly. Cho dù ngươi châm biếm thế nào nữa, cái này luôn là tốt.

Tiểu Tùng Cung nhìn chưởng môn nói:

- Vì tương lai của Ly Sơn Kiếm Tông ta, vì an khang hạnh phúc của bá tính Thiên Nam. Mặc kệ ngươi nói bọn ta có bao nhiêu tư tâm, nhưng lợi ích này làm sao có thể không làm người ta động tâm?

Chưởng môn vẫn im lặng, bỗng nhiên giơ tay phải lên, trong mấy chục đường lưu quang, lấy xuống một thanh kiếm.

Đây là lưu quang của Vạn Kiếm Đại Trận, cũng chỉ có lão mới có thể làm ra động tác nhanh nhẹ như vậy.

Tiểu Tùng Cung nói:

- Xem ra ngươi vẫn không thông suốt.

Chưởng môn nói:

- Vì ta không có nghĩ thông, các ngươi nói tiểu sư thúc phản sơn, tội danh này là từ đâu ra. Giống như Lục Nhi, Bạch Thái nói, bịa cũng nên bịa giống một chút.

Mọi người ngước nhìn Tiểu Tùng Cung và hai trưởng lão Giới Luật Đường. Cho dù gia chủ Thu Sơn theo bọn họ lên núi và mấy vị cung phụng thực lực thâm sâu khó đoán cũng đều như vậy. Trên đỉnh núi yên tĩnh rất lâu, trưởng lão Giới Luật Đường mới mở miệng nói:

- Tô Ly… làm chuyện nghịch thế, luôn ngăn cản Nam Bắc hợp lưu, bọn ta hoài nghi lão cấu kết với Ma tộc.



Chưởng môn lắc đầu không nói, bùi ngùi:

- Thật là vô sỉ.

Gia chủ Thu Sơn cũng không kìm được lắc đầu, đại khái là cảm thấy cách nói này rất vô căn cứ.

- Sư thúc và cường giả Ma tộc tranh chấp nhau nhiều năm, không biết bao nhiêu Ma tộc bị ông ấy chém dưới kiếm. Nếu không phải thúc ấy, mấy năm nay Ma tộc làm sao chịu ngồi yên như vậy ở cánh đồng tuyết? Lần này ông ấy như rồng mắc cạn, bị những gã đê tiện vô sỉ nhốt ở thành Tầm Dương, chính là vì ông ấy muốn giết chết quân sư hắc bào Ma tộc, rơi vào vòng vây của Ma tộc, từ đó thân bị trọng thương…

Chưởng môn nhìn trưởng lão Giới Luật Đường đó thành thật nói:

- Những người trong thành Tầm Dương đó rất vô sỉ. Mà ngươi cư nhiên nói sư thúc cấu kết với Ma tộc, đã vượt qua phạm trù vô sỉ, đạt tới mức độ phi nhân loại.

Những lời nói này lão nói rất điềm đạm rất nghiêm túc, nhưng cảm xúc rất mãnh liệt. Đám đệ tử trong các đỉnh núi phản ứng cũng rất mãnh liệt, đủ các loại từ ô uế rắc rải tới đỉnh núi chính. Phải biết Tô Ly không chỉ sư thúc tổ của bọn họ, còn là tinh thần khí khách của cả tòa Ly Sơn, là thần tượng của tất cả đệ tử thiếu niên, làm sao bọn họ cho phép những trưởng bối này nói xấu như vậy.

Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói:

- Chỉ là diễn tuồng mà thôi.

Chưởng môn quát:

- Sư huynh, nếu huynh không có chứng cớ, chỉ dựa vào những lời nói này, thì ta có thể trục xuất huynh ra khỏi Ly Sơn.

Tiểu Tùng Cung nhìn chằm chằm vào mắt lão, cười như không, nói:

- Ngươi thật sự cần chứng cứ? Phải biết chuyện cũ năm đó tuy đã không ai nhắc tới, nhưng tờ giấy nghiệm chỉ giọt máu năm đó bây giờ có lẽ vẫn còn cất giấu bên trong Ly Cung.

Nghe câu nói này, thần tình của chưởng môn trở nên ngưng trọng, nói:

- Ngươi… ám chỉ chuyện gì?

Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói:

- Thế gian trước giờ không có bí mật tuyệt đối, Tô Ly cho rằng giết chết toàn bộ những người bên đầm lạnh, thì có thể che giấu được chuyện này?

Ánh mắt chưởng môn trở nên cực kỳ sắc bén, quát:

- Câm mồm, nếu ngươi dám làm loạn, chớ trách ta nát kiếm tâm, dùng Vạn Kiếm Đại Trận giết chết tất cả các ngươi trên núi.

Nghe lời nói này, mọi người ở chư đỉnh Ly Sơn không khỏi nổi lòng rét lạnh. Sát ý rất mạnh, thủ đoạn rất ác, chẳng lẽ nội loạn Ly Sơn này cuối cùng thật phải đi tới kết cục thảm liệt như vậy? Bí mật Tiểu Tùng Cung nói rốt cuộc là gì?



- Chẳng lẽ những đệ tử này không phải đệ tử Ly Sơn. Chỉ vì ngươi muốn che đậy bí mật này, cho nên bọn họ đều phải chết?

Tiểu Tùng Cung nhìn chằm chằm lão, cười lạnh nói:

- Nếu ngươi thật thi triển ra thủ đoạn ác độc này, ta ngược lại muốn xem ngươi sau khi chết làm sao đi gặp tổ tông của Ly Sơn. Ta vốn không muốn vạch trần bí mật này, nhưng bị ngươi ép tới giờ, vậy ta không thể không nói cho cả đại lục biết, Thất Gian ả không chỉ là con gái của Tô Ly, ả còn là…

Lão nhìn về phía động phủ phía sau chưởng môn và mấy chục đệ tử. Cách cánh cửa nặng nề đó, dường như nhìn thấy Thất Gián hôn mê bất tỉnh, lạnh giọng quát:

- Ả cũng là con gái của công chúa Ma tộc.

Chưởng môn phẫn nộ quát:

- Câm mồm.

Tiểu Tùng Cung căn bản không sợ, mang vẻ miệt thị nói tiếp:

- Ả chính là con gái của Tô Ly và công chúa Ma tộc.

Chư đỉnh Ly Sơn, xôn xao một mảnh, không ngừng quát tháo, làm sao có người tin. Nhưng… lời nói của Tiểu Tùng Cung vẫn văng vẳng giữa chư phong Ly Sơn. Sau lời nói của lão, giọng nói giữa chư phong càng ngày càng nhỏ.

- Năm đó tại sao Trường Sinh Tông lại nhốt nữ nhân đó trong đầm lạnh? Tại sao các trưởng lão bạo gan yêu cầu Tô Ly đi làm đại sự đó mới xem là chuộc tội? Vì Tô Ly đã phạm một tội nghiệt ngập trời.

Tiểu Tùng Cung nhớ đến đại sự kinh thiên động địa của mười mấy năm trước, bỗng nhiên cảm thấy gió giữa chư phong cũng lạnh thêm mấy phần:

- Chỉ là ai có thể ngờ, Tô Ly lại to gan làm loạn tới bước này, lại vì một ma nữ, giết chết mười mấy vị trưởng lão Trường Sinh Tông. Thế giới loài người vì vậy mất đi bao nhiêu cường giả. Ngươi lại dám nói ông ta không thể cấu kết với Ma tộc.

Tiếng quát tháo chợt dừng lại, chư phong Ly Sơn tĩnh mịch một mảnh. Vì mọi người mơ hồ cảm thấy chuyện này có thể là thật, cho nên vô cùng khiếp sợ. Mặc dù gia chủ Thu Sơn Gia và vị cung phụng đó đều không kìm được giật đầu chân mày. Chỉ có vị trưởng lão Trường Sinh tông bình tĩnh như trước, trong mắt lại lóe ra khoái cảm tàn nhẫn, báo được đại thù, chắc là sớm đã biết chuyện này rồi.

Đám đệ tử Ly Sơn há hốc mồm không nói được gì. Lúc nãy Tiểu Tùng Cung nói toạc ra thân thế của Thất Gian, mọi người còn có thể tiếp nhận, thậm chí vì cơ duyên của sư thúc tổ, rất thương yêu quý trọng kính úy Thất Gian. Bây giờ lại là cảm giác hoàn toàn không giống, nàng là con gái của công chúa Ma tộc? Sư thúc tổ cư nhiên có đoạn chuyện cũ này với công chúa Ma tộc…

Không biết qua bao lâu, một giọng nói có chút bất an phá vỡ sự yên tĩnh. Một vị đệ tử Ly Sơn đứng trước động phủ, nhìn chưởng môn, giọng nói hơi run run, hỏi:

- Chưởng môn sư bá, chuyện này… có thật không?

phải xây dựng trên cùng một nền tảng.

Tô Ly phải chết

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trạch Thiên Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook