Quyển 2 - Chương 409: Vẫn là tòa Thu Sơn (2)
Miêu Nị
09/12/2016
Lương Tiếu Hiểu rất rõ đời này mình cũng không có cơ hội giết chết Tô
Ly, ngay cả muốn âm thầm sát hại Thất Gian cũng rất khó. Cho nên y lựa
chọn con đường tuyệt cùng, dùng thủ đoạn cực đoan nhất. Y muốn phá hủy
thanh danh của Thất Gian, chuyện thanh danh này không cần chứng cứ gì,
chỉ cần ác ý bịa đặt thì có thể phá hủy. Càng huống hồ, trong mắt thế
gian y là sư huynh yêu thương Thất Gian nhất. Y muốn phá hủy truyền kỳ
của Tô Ly, chuyện truyền kỳ này là thần thánh trang nghiêm nhất, nhưng
cũng dễ bị ô danh hóa nhất. Vì bản thân Tô Ly từng làm quá nhiều chuyện
dễ bị ô danh hóa.
Y cùng quân sư Ma tộc thâm sâu khó đoán trong cánh đồng tuyết xa xa, một bắc một nam, hô ứng với nhau, thì lập ra trong ngoài Chu Viên hai cuộc trọng sát như ở Tầm Dương, Ly Sơn.
Vì vậy, y chỉ cần trả giá tính mạng, sau đó để lại đôi mắt, một bức di thư.
Trước khi chết, có lẽ y đã hoàn toàn suy tính rõ ràng. Tuy mình chết rồi, nhưng vô số người sẽ theo sắp xếp của mình tiếp tục cục diện này, lấy ánh mắt và di thư tiếp tục chiến đấu.
Cả thế giới sẽ báo thù cho y, báo thù cho tiền bối của y.
Tin rằng giây phút tim ngừng đập ở ngoài Chu Viên, Lương Tiếu Hiểu bình tĩnh và vui sướng.
Tiểu Tùng Cung không nói gì, hai vị trưởng lão Giới Luật Đường không có lên tiếng. Khương trưởng lão của Trường Sinh Tông cũng không nói nữa. Chưởng môn đứng sau mấy chục đường kiếm quang, lẳng lặng nhìn kiếm đang cầm trong tay. Bọn họ là cường giả đương thế Tụ Tinh Thượng Cảnh, vãn bối giống như Lương Tiếu Hiểu, chỉ cần vung tay thì có thể giết chết. Nhưng bây giờ sau khi bọn họ hoàn toàn hiểu được dụng ý và những việc mà Lương Tiếu Hiểu từng làm, đối với vãn bối đã chết này lại tỏ ra một loại kính ý khó hiểu.
Nếu bọn họ biết Chu Thông từng nói qua Lương Tiếu Hiểu là người nối nghiệp tốt nhất của ông, có lẽ sẽ sinh ra cảm giác tương tự.
Trong thời gian rất ngắn, chưởng môn Ly Sơn dường như trở nên già một chút, tất cả đều hiểu rõ, trong lòng của lão sinh ra chút hối hận. Lương Tiếu Hiểu từ rất nhỏ vẫn luôn sống trong thù hận, ngay cả huynh đệ ruột của mình cũng muốn che giấu. Phải đau khổ thế nào? Tại sao mình lại thủy chung không có phát hiện ra dị dạng của nó chứ?
Yên tĩnh chốc lát cuối cùng bị phá vỡ, người nói chuyện là gia chủ của Thu Sơn Gia. Trước buổi sáng, đám người theo Tiểu Tùng Cùng leo lên chủ phong Ly Sơn. Sau đó vị gia chủ Thu Sơn Gia và vị cung phụng thực lực cảnh giới thâm sâu khó đoán đó vẫn không có nói chuyện. Nhưng vị trí bọn họ đứng, sớm đã tỏ ra lập trường của mình.
- Chuyện này cuối cùng phải giải quyết, gia chủ Thu Sơn nhìn chưởng môn ôn hòa nói.
Vị gia chủ danh môn Thiên Nam này, trên mặt thậm chí vẫn còn mang tiếu ý, lời nói lại cứng rắn:
- Nếu trên người Thất Gian đang chảy là dòng máu của Ma tộc, tất nhiên nên giao cho Giới Luật Đường thẩm vấn. Tô Ly tiên sinh che giấu chuyện này cũng nên chịu trách nhiệm. Nhưng nếu ông ấy đã chết ở thành Tầm Dương, tất nhiên nên bỏ qua. Nhưng chưởng môn ngài… ta nghĩ quả thật cũng nên thoái vị rồi.
Những yêu cầu này đều là Tiểu Tùng Cung tiên sinh đề ra, Gia chủ Thu Sơn chỉ nhắc lại một lần nữa.
Đám đệ tử Ly Sơn ở chư phong lại bắt đầu khẩn trương.
Đây là một trận nội loạn, là tranh chấp của hai phái thế lực, thậm chí đã vượt ra phạm vi Ly Sơn, là cuộc đối đầu của hai đại thế lực Thiên Nam tranh chấp vị trí chưởng môn Ly Sơn. Phá vân vạn kiếm đến giờ đã dừng, máu đổ cũng không xem là quá lắm. Chẳng lẽ Ly Sơn hôm nay thật phải huyết nhuộm Thúy Sơn?
Quan trọng hơn là, lời nói này tuy là nhắc lại, nhưng được nói ra từ miệng gia chủ Thu Sơn Gia, cái này càng thêm vững chắc có lực hơn làm khó dễ của Tiểu Tùng Cung lúc nãy. Không chỉ vì địa vị của Thu Sơn Gia ở Thiên Nam, càng vì… lão là phụ thân của Thu Sơn Quân.
Sự tồn tại của Thu Sơn Gia ở Thiên Nam đương nhiên là vô cùng mãnh mẽ. Nhưng gia chủ Thu Sơn này lại cũng không có bao nhiêu danh khí. Bất luận cảnh giới tu vi, học thức, thủ đoạn đều rất bình thường. Thậm chí đại lục đồn đại tài khí của Thu Sơn Gia đều đặt trên người một mình Thu Sơn Quân, cho nên phụ thân của y bình thường như vậy.
Bình luận tương tự vẫn xảy ra ở kinh đô Đại Chu. Tuy Đông Ngự Thần Tướng Từ Thế Tích rất được sự tín nhiệm của Thánh Hậu nương nương, có địa vị rất cao trong quân đội Đại Chu, nhưng ai cũng biết đó là vì lão sinh được một đứa con gái tốt. So với con gái lão Từ Hữu Dung, bất luận thiên phú binh pháp hay trí tuệ, Từ Thế Tích đều bị che lấp.
Rất nhiều người đều không biết Từ Thế Tích và gia chủThu Sơn dựa vào cái gì mà có thể sinh ra Từ Hữu Dung và Thu Sơn Quân, nhưng đây chính là sự thật. Giống như lúc này, lời nói của gia chủ Thu Sơn có sức mạnh hơn lời nói của Tiểu Tùng Cung. Vì lão chính là phụ thân của Thu Sơn Quân.
Ở Ly Sơn, Thu Sơn Quân là một người rất đặc biệt, thậm chí có thể nói là một dị số. Trong lòng các đệ tử thế hệ trẻ tuổi, y là người duy nhất có thể sánh ngang với sư thúc tổ Tô Ly. Cho dù bây giờ cảnh giới của y cách Tô ly vẫn còn kém xa. Ngay cả uy vọng của chưởng môn ở mức độ nào đó cũng không cao bằng Thu Sơn Quân.
Từ chưởng môn đến đệ tử bình thường nhất, không ai không thích Thu Sơn Quân. Trưởng lão Giới Luật Đường trước giờ nói năng cẩn trọng tới Quan Phi Bạch tàn khốc bạo liệt nhất, lại đến yêu tộc nô dịch bị phạt ở sau núi quét lá hơn 40 năm, tất cả mọi người nhìn thấy Thu Sơn Quân đều nở nụ cười chân thành nhất, trao thiện ý lớn nhất.
Bất luận thiện ý hay hỉ ái đều giống nhau. Trong mười mấy năm Thu Sơn Quân sinh sống ở Ly Sơn, y cho mỗi một người sống ở đây rất nhiều thiện ý và yêu thương, và cái gọi là uy vọng, càng là vạn suối thành sông. Cũng trong thời gian mười mấy năm này, những thứ mà y kiến tạo dâng hiến cho Ly Sơn, nói đơn giản nhất là, y vì Ly Sơn chảy máu, chảy rất nhiều máu.
Cho nên khi Gia chủ Thu Sơn nói, cả tòa Ly Sơn đều im lặng và chăm chú lắng nghe.
Chỉ là lúc này không ai biết trên giường bệnh trong động phủ, người thanh niên đã hôn mê mười mấy ngày, đang khẽ động đậy ngón trỏ tay treo ở mép giường.
- Đây vốn là sự vụ nội bộ của Ly Sơn Kiếm Tông, theo lý mà nói Thu Sơn Gia ta không có tư cách nói gì.
Thu Sơn gia chủ nhìn chưởng môn, nhìn mấy chục đệ tử Ly Sơn trước động phủ, bình tĩnh nói:
- Nhưng tình hình bây giờ là Tô Ly tiên sinh và Thất Gian có khả nghi cấu kết với Ma tộc, làm dấy lên gió tanh mưa máu trong Ly Sơn. Mà Thu Sơn nhà ta cũng chính là vì chuyện mở cửa Chu Viên và Ma tộc đột nhập, bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, sống chết không biết thế nào. Là phụ thân của nó, ta có tư cách thay nó, yêu cầu chư vị Ly Sơn Kiếm Tông làm chút chuyện gì đó.
Lời này là nói với chưởng môn và mấy chục đệ tử đó, cũng là nói với đám đệ tử trong chư phong Ly Sơn.
Vô số ánh mắt mang lo lắng thấp thỏm rơi lên cánh cửa đá động phủ đang đóng chặt. Đám đệ tử Ly Sơn thầm nghĩ, nếu thật như trưởng lão Tiểu Tùng Cung nói, tất cả chuyện này đều là âm mưu của Ma tộc, sư huynh Lương Tiếu Hiểu đã chết rồi, chẳng lẽ đại sư huynh cũng vì cái này mà trả giá bằng sinh mệnh?
Y cùng quân sư Ma tộc thâm sâu khó đoán trong cánh đồng tuyết xa xa, một bắc một nam, hô ứng với nhau, thì lập ra trong ngoài Chu Viên hai cuộc trọng sát như ở Tầm Dương, Ly Sơn.
Vì vậy, y chỉ cần trả giá tính mạng, sau đó để lại đôi mắt, một bức di thư.
Trước khi chết, có lẽ y đã hoàn toàn suy tính rõ ràng. Tuy mình chết rồi, nhưng vô số người sẽ theo sắp xếp của mình tiếp tục cục diện này, lấy ánh mắt và di thư tiếp tục chiến đấu.
Cả thế giới sẽ báo thù cho y, báo thù cho tiền bối của y.
Tin rằng giây phút tim ngừng đập ở ngoài Chu Viên, Lương Tiếu Hiểu bình tĩnh và vui sướng.
Tiểu Tùng Cung không nói gì, hai vị trưởng lão Giới Luật Đường không có lên tiếng. Khương trưởng lão của Trường Sinh Tông cũng không nói nữa. Chưởng môn đứng sau mấy chục đường kiếm quang, lẳng lặng nhìn kiếm đang cầm trong tay. Bọn họ là cường giả đương thế Tụ Tinh Thượng Cảnh, vãn bối giống như Lương Tiếu Hiểu, chỉ cần vung tay thì có thể giết chết. Nhưng bây giờ sau khi bọn họ hoàn toàn hiểu được dụng ý và những việc mà Lương Tiếu Hiểu từng làm, đối với vãn bối đã chết này lại tỏ ra một loại kính ý khó hiểu.
Nếu bọn họ biết Chu Thông từng nói qua Lương Tiếu Hiểu là người nối nghiệp tốt nhất của ông, có lẽ sẽ sinh ra cảm giác tương tự.
Trong thời gian rất ngắn, chưởng môn Ly Sơn dường như trở nên già một chút, tất cả đều hiểu rõ, trong lòng của lão sinh ra chút hối hận. Lương Tiếu Hiểu từ rất nhỏ vẫn luôn sống trong thù hận, ngay cả huynh đệ ruột của mình cũng muốn che giấu. Phải đau khổ thế nào? Tại sao mình lại thủy chung không có phát hiện ra dị dạng của nó chứ?
Yên tĩnh chốc lát cuối cùng bị phá vỡ, người nói chuyện là gia chủ của Thu Sơn Gia. Trước buổi sáng, đám người theo Tiểu Tùng Cùng leo lên chủ phong Ly Sơn. Sau đó vị gia chủ Thu Sơn Gia và vị cung phụng thực lực cảnh giới thâm sâu khó đoán đó vẫn không có nói chuyện. Nhưng vị trí bọn họ đứng, sớm đã tỏ ra lập trường của mình.
- Chuyện này cuối cùng phải giải quyết, gia chủ Thu Sơn nhìn chưởng môn ôn hòa nói.
Vị gia chủ danh môn Thiên Nam này, trên mặt thậm chí vẫn còn mang tiếu ý, lời nói lại cứng rắn:
- Nếu trên người Thất Gian đang chảy là dòng máu của Ma tộc, tất nhiên nên giao cho Giới Luật Đường thẩm vấn. Tô Ly tiên sinh che giấu chuyện này cũng nên chịu trách nhiệm. Nhưng nếu ông ấy đã chết ở thành Tầm Dương, tất nhiên nên bỏ qua. Nhưng chưởng môn ngài… ta nghĩ quả thật cũng nên thoái vị rồi.
Những yêu cầu này đều là Tiểu Tùng Cung tiên sinh đề ra, Gia chủ Thu Sơn chỉ nhắc lại một lần nữa.
Đám đệ tử Ly Sơn ở chư phong lại bắt đầu khẩn trương.
Đây là một trận nội loạn, là tranh chấp của hai phái thế lực, thậm chí đã vượt ra phạm vi Ly Sơn, là cuộc đối đầu của hai đại thế lực Thiên Nam tranh chấp vị trí chưởng môn Ly Sơn. Phá vân vạn kiếm đến giờ đã dừng, máu đổ cũng không xem là quá lắm. Chẳng lẽ Ly Sơn hôm nay thật phải huyết nhuộm Thúy Sơn?
Quan trọng hơn là, lời nói này tuy là nhắc lại, nhưng được nói ra từ miệng gia chủ Thu Sơn Gia, cái này càng thêm vững chắc có lực hơn làm khó dễ của Tiểu Tùng Cung lúc nãy. Không chỉ vì địa vị của Thu Sơn Gia ở Thiên Nam, càng vì… lão là phụ thân của Thu Sơn Quân.
Sự tồn tại của Thu Sơn Gia ở Thiên Nam đương nhiên là vô cùng mãnh mẽ. Nhưng gia chủ Thu Sơn này lại cũng không có bao nhiêu danh khí. Bất luận cảnh giới tu vi, học thức, thủ đoạn đều rất bình thường. Thậm chí đại lục đồn đại tài khí của Thu Sơn Gia đều đặt trên người một mình Thu Sơn Quân, cho nên phụ thân của y bình thường như vậy.
Bình luận tương tự vẫn xảy ra ở kinh đô Đại Chu. Tuy Đông Ngự Thần Tướng Từ Thế Tích rất được sự tín nhiệm của Thánh Hậu nương nương, có địa vị rất cao trong quân đội Đại Chu, nhưng ai cũng biết đó là vì lão sinh được một đứa con gái tốt. So với con gái lão Từ Hữu Dung, bất luận thiên phú binh pháp hay trí tuệ, Từ Thế Tích đều bị che lấp.
Rất nhiều người đều không biết Từ Thế Tích và gia chủThu Sơn dựa vào cái gì mà có thể sinh ra Từ Hữu Dung và Thu Sơn Quân, nhưng đây chính là sự thật. Giống như lúc này, lời nói của gia chủ Thu Sơn có sức mạnh hơn lời nói của Tiểu Tùng Cung. Vì lão chính là phụ thân của Thu Sơn Quân.
Ở Ly Sơn, Thu Sơn Quân là một người rất đặc biệt, thậm chí có thể nói là một dị số. Trong lòng các đệ tử thế hệ trẻ tuổi, y là người duy nhất có thể sánh ngang với sư thúc tổ Tô Ly. Cho dù bây giờ cảnh giới của y cách Tô ly vẫn còn kém xa. Ngay cả uy vọng của chưởng môn ở mức độ nào đó cũng không cao bằng Thu Sơn Quân.
Từ chưởng môn đến đệ tử bình thường nhất, không ai không thích Thu Sơn Quân. Trưởng lão Giới Luật Đường trước giờ nói năng cẩn trọng tới Quan Phi Bạch tàn khốc bạo liệt nhất, lại đến yêu tộc nô dịch bị phạt ở sau núi quét lá hơn 40 năm, tất cả mọi người nhìn thấy Thu Sơn Quân đều nở nụ cười chân thành nhất, trao thiện ý lớn nhất.
Bất luận thiện ý hay hỉ ái đều giống nhau. Trong mười mấy năm Thu Sơn Quân sinh sống ở Ly Sơn, y cho mỗi một người sống ở đây rất nhiều thiện ý và yêu thương, và cái gọi là uy vọng, càng là vạn suối thành sông. Cũng trong thời gian mười mấy năm này, những thứ mà y kiến tạo dâng hiến cho Ly Sơn, nói đơn giản nhất là, y vì Ly Sơn chảy máu, chảy rất nhiều máu.
Cho nên khi Gia chủ Thu Sơn nói, cả tòa Ly Sơn đều im lặng và chăm chú lắng nghe.
Chỉ là lúc này không ai biết trên giường bệnh trong động phủ, người thanh niên đã hôn mê mười mấy ngày, đang khẽ động đậy ngón trỏ tay treo ở mép giường.
- Đây vốn là sự vụ nội bộ của Ly Sơn Kiếm Tông, theo lý mà nói Thu Sơn Gia ta không có tư cách nói gì.
Thu Sơn gia chủ nhìn chưởng môn, nhìn mấy chục đệ tử Ly Sơn trước động phủ, bình tĩnh nói:
- Nhưng tình hình bây giờ là Tô Ly tiên sinh và Thất Gian có khả nghi cấu kết với Ma tộc, làm dấy lên gió tanh mưa máu trong Ly Sơn. Mà Thu Sơn nhà ta cũng chính là vì chuyện mở cửa Chu Viên và Ma tộc đột nhập, bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, sống chết không biết thế nào. Là phụ thân của nó, ta có tư cách thay nó, yêu cầu chư vị Ly Sơn Kiếm Tông làm chút chuyện gì đó.
Lời này là nói với chưởng môn và mấy chục đệ tử đó, cũng là nói với đám đệ tử trong chư phong Ly Sơn.
Vô số ánh mắt mang lo lắng thấp thỏm rơi lên cánh cửa đá động phủ đang đóng chặt. Đám đệ tử Ly Sơn thầm nghĩ, nếu thật như trưởng lão Tiểu Tùng Cung nói, tất cả chuyện này đều là âm mưu của Ma tộc, sư huynh Lương Tiếu Hiểu đã chết rồi, chẳng lẽ đại sư huynh cũng vì cái này mà trả giá bằng sinh mệnh?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.