Chương 14: Đao phủ cũng dám tu tiên.
Nhâm Oán
23/04/2013
Đi qua một phiến dược điền huyền dương quả, tiến về phía trước vài bước Dương Thần liền thấy được một cảnh tượng hoàn toàn khác
Lúc này đây, không còn là từng phiến từng phiến lớn dược liệu lớn nữa mà chỉ lưa thưa vài gốc dược liệu phân bố ở trên một mảnh sơn địa. Mảnh dược điền này được phân bố ở giữa nói cho cùng cũng là căn cứ vào điều kiện sống khác nhau mà từng loại dược tài đòi hỏi mà bất đồng về địa thế thậm chí bất đồng về thời tiết, nói chung chính là điều kiện thích hợp nhất để những dược liệu này sinh trưởng
Vài gốc dược vật này tuy ít, nhưng Dương Thần chỉ liếc mắt một cái liền thấy được có ít nhất ba gốc lục phẩm diệp nhân sâm thực chu. Tuy lộ trên mặt đất, chỉ có có thể nhìn đến phẩm cấp lục phẩm. Nhưng Dương thần với với vài vạn năm kinh nghiệm gần như là có thể kết luận phía dưới cây nhân sâm này chí ít có hai ngàn năm hỏa hậu
Cũng do thời điểm, ba gốc nhân sâm được dời vào trong dược viên này đã có phẩm chất thiên niên nhân sâm, trải qua hơn một ngàn năm được dược viên này tư nhuân, phỏng chừng ba gốc dược liệu này cũng sắp thành tinh rồi
Trúc cơ đại thành muốn bước vào hàng ngũ Kim Đan tông sư, nếu có một mai tạo hóa hoàn luyện chế từ thiên niên nhân sâm phục dụng, tự nhiên cơ hội sẽ tăng lên ít nhất là ba thành. Mà ba gốc nhân sâm này cũng đủ cho Dương Thần luyện chế ba mai tạo hóa hoàn, đến lúc đó, bất kể là sư phụ hay là các sư huynh muốn đột phá, cũng có thể phục dụng để gia tăng cơ hội.
Còn lại ở khu vực này là bốn gốc hà thủ ô, cùng với bảy cây cỏ linh chi so với ma bàn còn muốn lớn hơn. Không cần nghĩ cũng biết, chỉ với những dược tài nhân sâm, hà thủ ô cùng với linh chi này cũng đã có giá trị vô giá
Vừa nhìn thấy bốn gốc hà thủ ô này Dương Thần chợt nhớ tới phối phương của trú nhan đan lấy được từ trên tay của Thường Nga, mà chủ dược của phối phương ấy chính là thiên niên hà thủ ô. Hỏa hậu càng tốt thì dược hiệu lại càng cường đại. Nói vậy chỉ cần Dương Thần lấy ra trú nhan đan sẽ làm cho tuyệt đại đa số nữ tu trong tu chân giới lâm vào điên cuồng.
Cỏ linh chi lại càng không cần phải nói, tuy rằng cỏ linh chi chỉ là một loại dược liệu thực bình thường, nhưng nếu là cỏ linh chi ngoài hai ngàn năm tuổi,thì cũng là vật báu hiếm có khó tìm. Tu sĩ dưới Nguyên Anh kì nếu bị trọng thương chỉ cần có một miếng linh chi ngọc lộ hoàn bất kể nội thương hay ngoại thương đều có thể lập tức được chữa khỏi, có thể dùng cụm từ khời tử hồi sinh để hình dung
Một phương hướng khác chính là từng mảnh từng mảnh dược viên trồng các loại phục linh, bất lão thảo, thất linh chi, tam thất, thiên ma, đương quy,quy mô mỗi mảnh so với huyền dương quả cũng không hề kém hơn. Tuy rằng chỉ là phổ thông dược liệu, nhưng tất cả đều có ngàn năm niên kỉ , mặc kệ luyện chế đan dược gì, dược hiệu đều có thể tăng lên ít nhất vài lần.
Dương Thần nghĩ rằng tất cả những dược tài phổ thông cơ hồ đều có thể tìm được ở trong này . Ngàn năm thời gian dưới sự tưới tắm của linh lực cho dù là loại tối phổ thông đi chăng nữa cũng sẽ trở thành thứ tốt siêu phàm thoát tục
Đối mặt với tích lũy khổng lồ như thế, Dương Thần chỉ còn nước nghẹn họng mà trân chối nhìn. Không trách được tại tiền kiếp, môn phái đạt được dược viên này lại một bước nhất phi trùng thiên. Có được nhiều phân dược liệu như thế thì có thể luyện chế ra bao nhiêu cao cấp đan dược, bồi dưỡng ra bao cao thủ a! Mẹ nó chứ, Dương Thần cái gì đều không cần, chỉ cần đem bán đám dược liệu này đi thì cũng đủ để trở thành nhất đại phú hào
Đáng tiếc, lấy tu vi bậy giờ của Dương Thần chỉ là luyện khí kỳ tầng một cho dù muốn luyện đan cũng bất lực. Việc luyện đan cần tiêu hao linh lực, linh lực hiện tai của hắn căn bản là không đủ để duy trì cho việc luyện đan, chỉ có khi nào đạt đến luyện khí kì tầng năm mới có thể luyện chế ra đan dược đơn giản nhất. Quay về phía cả vườn dược liệu trước mắt, việc duy nhất mà Dương Thần có thể là phỏng chừng chính là trực tiếp hấp thu đám huyền dương quả có mùi vị không tệ này, lợi dụng âm dương ngũ hành bí quyết để đề thăng cùng cô đọng linh lực của mình
Dương thần đối với quyết định trước kia trước tiên đem dược viên khống chế trong tay vô cùng bội phục ( Biên: tự sướng^^) . Nhiều tư nguyên quý giá như vậy mà bị người khác phát hiện thì phỏng chừng hắn thắt cổ mà chết đi cũng đáng. Hoàn hảo là bây giờ đã nắm trên tay dược viên tịnh bình cho nên không cần lo lắng nữa
Tâm niệm vừa động, Dương Thần liền từ trung tâm dược viên biến mất, tịnh bình lại hiện ra ở trong tay. Đang muốn thu hồi, chợt hắn trong lòng vừa động, đem thu dược viên pháp quyết lại vận khởi hướng về phía bầu trời tung một trảo
Cung điện vĩ đại bắt đầu thu nhỏ lại nhanh chóng biến thành một cái nắp nhỏ, vừa vặn có thể che kín kẽ ở trên miệng tịnh bình. Mà hình dạng cái nắp vừa vặn vốn là một hình tròn
Bốn mươi chín thanh phi kiếm tạo thành kiếm, ngay tại phía trên cái nắp không ngừng du động lên xuống, giống như bốn mươi chín cái đuôi vô cùng linh động vô. Vốn đây là một kiếm trận có diệt sát cao thủ Nguyên Anh kì, đáng tiếc tu vi của Dương Thần thực sự quá thấp, đừng nói là kiếm trận cho dù chỉ là một chi phi kiếm hắn cũng không thể sử dụng, Dương Thần cũng chủ có thể mắt nhìn mà thèm rỏ giớt mà thôi
Cũng may mấy thứ này đã bị Dương Thần thu lấy, tuy rằng hiện tại chỉ có thể xem không thể dùng, nhưng Dương Thần cũng đã vui vẻ dị thường. Tịnh bình cùng cái nắp tự nhiên trở thành nhất Phương Thiên, bao gồm cả Dược Viên cùng thủ hộ kiếm trận, từ nay về sau, cùng Dương Sơn Dược Viên liền trở thành bảo vật đã có chủ.
Liên tiếp mang tịnh bình cùng cái nắp thu lại, Dương Thần lập tức hiện ra tại vùng Tương Dương sơn. Vốn khỏa đại thụ ngụy trang kìa đã biến mất mà Dương Thần lại đứng nguyên tại chỗ trong tay cầm một cái tịnh bình có nắp.
Tựa hồ còn đang đắm chìm ở giữa quy mô cự đại của dược viên không thể thoát ra, Dương Thần vẫn không thể tin được một đống của cải lớn như vậy tự nhiên lại rơi vào tay chính mình. Nếu kiếp trước có được điều này, làm sao có thể vì một cái chu quả nho nhỏ mà đắc tội với tiểu nhân, đưa tới một loạt mầm tai vạ.
Nghĩ đến đây Dương Thần lại nhớ lại, ánh mắt tuyệt vọng của sư phụ lúc lâm tử nhìn chính mình, ngay sau lại xuất hiện cảnh tượng sư phụ trao quang mình kiếm cho mình, khiến cho tâm Dương Thần dâng lên vô hạn ấm áp.
Cúi nhìn tịnh bình cùng cái nắp ở trên tay truyền đến cảm giác vô cùng chân thật, rốt cục Dương Thần cũng xác nhận một sự thật là chính mình đang có một số của cải đủ để bất kì người nào trên thế giới này động tâm.
Thuận tay đem tịnh bình cùng cái nắp thu vào công đức giới chỉ thu vào công đức giới chỉ ở trên tay, Dương Thần cũng đã hoàn toàn yên tâm, bời vì tại phàm giới này còn chưa có người có thể đoạt được công đức giới chỉ từ trên tay Dương Thần, cho dù là cao thủ có thể mở được túi càn khôn của người khác, cũng không thể nào có thể khai mở được tín vật của thiên đình. Bảo tàng này đã triệt để thuộc về họ Dương.
Trong lòng nghĩ tới những thứ còn lại Dương Thần tâm niêm vừa động, một đám khô cốt của động vật ngay lập tức xuất hiện rậm rạp cơ hồ là phủ kín cả núi rừng. Những thứ này là khô cốt phổ thông, đối với Dương Thần không còn tác dụng, cùng với hài cốt của tên gia hoả tham tài có liên đới đến dương thần đều bị ném vào Tương Dương sơn.
Tính thời gian, khoảng cách đến thời điểm sư phụ tại Thuần Dương cung thu đồ đệ cũng đã tới gần. Nếu từ nơi này xuất phát, tính một chút thời gian lộ trình, Dương Thần thậm chí còn rảnh về nhà vấn an cha mẹ một lần, sau đó lại đến Thuần Dương cung bái sư.
Nháy mắt sau khi quyết định, Dương Thần trực tiếp cất bước lên đường. Đây là một con đường tu hành hoàn toàn mới cùng với tiền kiếp hoàn toàn bất đồng. Thứ duy nhấp gống nhau là Dương Thần vẫn như trước còn có thể bái sư phụ của mình vi sư.
Sư phụ, người chờ ta, ta sắp đến rồi
Dương gia trang viện mấy ngày gần đây giăng đèn kết hoa,, cảnh tượng một phái hỉ khí dương dương. Theo Dương gia lão gia giá đáo thôn trang, các thôn dân tá điền đều lộ ra không khí vui mừng.
Rời nhà hơn nửa năm rốt cuộc, Dương gia tiểu thiếu gia, hai ngay trước từ bên ngoài đã trở về vấn an cao đường. Dương gia lão gia cùng phu nhân vui vẻ cơ hồ nhảy dựng cả lên, vô cùng, thôn dân tá điền nhóm từng nhà đều được ban thưởng nhỏ, từ trên xuống dưới một mảng vui mừng.
Dương Thần đương nhiên sẽ không nói cho phụ mẫu của mình dự định của hắn, nhưng hắn vẫn cấp cho cha mẹ ít nhất năm mươi mai đủ loại bùa,, những cái này toàn bộ đều được Dương Thần dùng Càn Khôn Dưỡng Bảo Quyết dưỡng qua, chỉ cần xé rách là trực tiếp phát ra thủ đoạn công kích, dùng để cấp cho cha mẹ phòng thân.
Đương nhiên Dương Thần không quên dặn giò hai người, thời gian một hai năm kế tiếp thiên hạ sẽ bước vào đại loạn. Mảnh sơn lâm này chung quanh bốn phía hắn đã bày ra hơn mười mấy đạo mê huyễn phù , ngoại nhân chỉ cần xâm nhập khu vực này, đầu óc sẽ gặp choáng váng, mê huyễn sinh ra, bất tri bất giác ly khai phương hướng của trang viện. Chí ít trong thời binh loạn, sẽ không có kẻ quấy rầy cuộc sống bình yên của mọi người.
Mê huyễn phù của Dương Thần tuy rằng chỉ là loại cấp thấp, nhưng trải qua Càn Khôn Dưỡng Bảo Quyết, công hiệu tăng lên nhiều. Linh lực phát tán ra ngoài thập phần nhỏ, cho dù là Kim Đan cấp tông sư từ bên trên đi qua, cũng sẽ chỉ nhìn nơi đây là một mảnh hoang vu sơn lâm, mà sẽ không sẽ phát hiện phồn hoa trang viện.
Vì có thể điều dưỡng thân thể cho phụ mẫu, Dương Thần đã nghĩ hết mọi biện pháp. Tuy hắn bây giờ không thể luyện chế đan dược, nhưng trong tay hắn lại có luyên thể hoàn mà thạch tiên tử tặng. Luyện thể hoàn danh như ý nghĩa, trừ bỏ có thể kích thích linh căn ở ngoài, còn có thể rèn luyện thân thể, đối phàm nhân mà nói, đây là thứ tốt hiếm có.
Dương Thần đem một mai luyện thể hoàn một phân thành hai, cấp cho hai người phục dụng. Bọn họ sau khi ăn luyện thể hoàn, tuy rằng không có khả năng tiếp tục kích phát ra linh căn, nhưng thân thể phụ mẫu dương thần trải qua dược lực điều dưỡng càng thêm cương tráng.
Diệp tử của Huyền Dương Quả bị Dương Thần tinh tế lựa chọn ra một đám, trải qua thủ pháp sao chế dược trà, lưu lại cho cha mẹ hắn thường ngày uống. Diệp tử của Huyền Dương Quả chứa đựng một ít linh lực vừa vặn thích hợp để cho các phàm nhân thong thả hấp thu thường xuyên uống loại lá trà này, hai người tuyệt đối sẽ bách bệnh bất sinh, kéo dài tuổi thọ.
Sau khi dàn xếp lại cho cha mẹ một lần, Dương Thần lại một lần nữa rời khỏi trang viện. Sau hai tháng, Dương Thần hiện tại đã ở sơn môn của Thuần Dương Cung, Mi Thanh Sơn.
Bước chân vào Mi Thanh chân núi, cảnh sắc quen thuộc từng thứ từng thứ phản chiếu vào hai mắt của Dương Thần, trí nhớ tiền kiếp cũng theo những cảnh sắc quen thuộc này thỉnh thoảng hiện nên ở trong đầu Dương Thần
Cách thời điẻm Thuần Dương cung Khai Sơn Môn tuyển nhận đệ tử còn vài ngày thời gian, nhưng nhưng trấn nhỏ dưới chân núi đã tràn ngập những người muốn đến thử vận khí. Vốn trấn nhỏ chỉ vài trăm nhân khẩu, đột nhiên lại xuất hiện hơn hai nghìn thanh thiếu niên cùng người nhà của bọn hắn, khiến cho cơ hồ toàn bộ địa phương có thể trú ngụ đều chật ních.
Hàng năm đều xuất hiện tình hình như vậy, người dân trong trấn cũng không còn kinh sợ khi thấy chuyện quái dị như vậy, thậm chí còn biến điều này thành một cơ hội làm ăn kết hợp với một thủ đoạn thu nhập thêm, các gia đình có phòng đều cho khách mướn. Về việc an ninh, sẽ chẳng ai để ý đến, sắp tới thời điểm Thuần Dương Cung thu đệ tử, ai dám mạo hiểm trọc giận Thuần Dương Cung tiên sư mà vi phạm pháp lệnh?
Gấp rút lên đường cùng chờ đợi mấy ngày nay, Dương Thần trừ bỏ Tam Thanh quyết, sẽ không có luyện qua này công pháp trước kia của hắn. Trong thân thể linh lực, đã bị hắn nghịch vận Ngũ Hành quyết áp chế tới thấp nhất, cũng tinh thuần tới cực điểm. Nói như vậy, ngoại môn đệ tử cũng sẽ không phát hiện được Dương Thần thân mang linh lực, hắn không muốn làm đệ tử của một vị sư phụ có tên tuổi.
Đang lúc moi người mong ngóng rốt cuộc thù sơn môn đặt dưới Mi Thanh Sơn cũng mở ra, một loạt đệ tử thống nhất mặc đạo trang liền hiện thân,ở nội sơn môn có một đại phương nho nhỏ chính là nơi tiến hành trắc thí nhập môn đơn giản.
Trong giây lát, ban nam, ba nữ sáu đệ tử trẻ tuổi từ sơn môn đi ra phân thành hai bên bắt đầu cùng với nhóm thanh niên đang chờ đợi kia lần lượt tiến vào một khu vực bắt đầu tiến hành trắc nghiệm linh căn để quyết định có được thu làm ngoại môn đệ tử hay không.
Dương Thần được sắp sếp ở trung gian, không nhanh không chậm chờ người phía trước từng người từng người tiến nhập sơn môn. Cùng với biểu tình chờ mong của đám thanh niên xung quanh so sánh, Dương Thần tựa hồ bình tĩnh hơn rất nhiều, không có biểu hiện gì là đặc biệt lo lắng.
Từng bước, từng bước tiến lên, trắc nghiệm linh căn, nếu thích hợp liền được báo danh ra ngoài, tạm thời thu nhận trở thành ngoại môn Thuần Dương Cung đệ tử dự bị. Không có linh căn sẽ theo quy tắc mà tiến tới bên kia sẽ có vài chục ngoại môn đệ tử khác tiếp đón, hơn hai nghìn người đội ngũ, trật tự, tự nhiên, không loạn chút nào.
Rốt cục đến phiên Dương Thần, Dương Thần hít sâu một hơi, chợt cảm thấy được có chút khẩn trương. Lập tức lập tức lắc đầu,thầm nghĩ chính mình tam tai cửu kiếp cũng đã kiến thức qua, thế nhưng gặp đối một cái linh căn thí nghiệm nho nhỏ lại khẩn trương, thật sự là dọa người.
Áp chế tâm tình khẩn trương, Dương Thần bình tĩnh tiến nhập một khu vực như vậy, tại đó đặt tay lên một trận pháp kiểm tra linh căn do nội môn đệ tử an bài.
Mấy hơi thở sau, trận pháp bắt hiển xuất nhan sắc hỏa hồng cùng một trị số xuất hiện. Chiếu khán trận pháp đệ tử đảo qua, lớn tiếng nói: "Hỏa Linh Căn, bảy mươi mốt." Thanh âm vừa ra, nhất thời có mấy tiếng nghị luận lên.
"Bảy mươi mốt Hỏa Linh Căn, tư chất không tồi a!"
“Lại có một ."
“Ngươi tên là gì?” giữa tiếng nghị luận nho nhỏ, một vị sư huynh Dương Thần quen thuộc lớn tiếng hỏi.
"Tại hạ Dương Thần!" Dương Thần vội vàng báo danh, cuối cùng cũng là kinh nghiệm kinh qua vô số việc mà đè xuống buột miệng hô ra hai chữ sư huynh.
"Dương Thần?" Vị sư huynh quen thuộc mà Dương Thần nhớ kĩ tên, chợt sắc mặt có chút quái dị. Cúi đầu lấy ra từ tên người một khối ngọc phù, thần thức thăm dò vào, xem xét một phen lúc sau, chợt kinh ngạc hỏi: "Ngươi là một tên đao phủ?"
Dương Thần sửng sốt, chính mình khi nào lại nổi danh như vậy , thậm chí ngay cả lứa đệ tử thấp vai của Thuần Dương Cung cũng đều biết mình là đao phủ sao? Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng Dương Thần vẫn gật đầu: "Đúng vậy!" Đối Dương Thần mà nói, này lại không phải là cái thân phận dọa người gì, Dương Thần một chút cũng không có nghĩ qua sẽ phủ nhận.
"Mấy tháng trước, ngươi từng giết mấy ngàn nhân mạng?" Vị kia sư huynh lại hỏi một câu, lời này, nhất thời khiến cho đệ tử khác một trận tiếng kinh hô
"Đúng vậy!" Nếu đối phương đã biết mình là đao phủ, khẳng định như vậy cũng biết chuyện tình thời gian hắn làm đao phủ truyền xuống, Dương Thần vẫn là gật đầu thừa nhận. Chính là trong lòng đã có nghi hoặc lớn hơn nữa, người nào lại nhằm vào chính mình? Chẳng lẽ lại có quan hệ cùng với tên gia hỏa bị mình sử lí Tương Dương sơn kia?
“Ngươi một tên đao phủ giết người vô tình, thế nhưng cũng dám nói xằng khi tu hành? Ngươi sẽ không sợ thiên khiển?" Bỗng nhiên, bên cạnh truyền tới một tiếng hét lớn, ngữ khí dị thường không khách khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.