Chương 13: Thủy quả hoàn thị yếu khứ bì cật.
Nhâm Oán
23/04/2013
Bảy bảy bốn mươi chin thanh phi kiếm cấu thành trận pháp chính là Thất Bộ Mê Hồn Tuyệt Sát Trận mà ở kiếp trước của Dương Thần người người nghe thấy đều biến sắc. Đây là vị Sơn Thần của Thiên Đình trước khi phi thăng lưu lại cho hậu nhân, nhưng không biết tại sao lại không có truyền xuống. Đừng nói Dương Thần chỉ có tu vị luyện khí tầng thứ nhất, chính là Nguyên Anh sơ kỳ, đi sai dù chỉ một bước, cũng sẽ hình thần câu diệt trong trận pháp. Ở kiếp trước môn phái phát hiện ra Tương Dương sơn dược viên cũng có mấy cao thủ Nguyên Anh táng thân trong đại trận.
Dương Thần hiện tại đối mặt chính là một tuyệt sát đại trận kinh khủng như vậy. Nhưng mà, đối với Dương Thần nắm trong tay phương pháp xuất nhập trận pháp thì nửa điểm nguy hiểm cũng không có.
Trong đại điện ngoại trừ Dương Thần thì không có một ai, trống rỗng. Chỉ có sàn nhà dưới chân do những hình vuông cấu thành, trơn bóng như gương, nhưng đứng trên lại có cảm giác ấm áp. Trong đại điện linh lực cực kì nồng đậm hơn xa so với bên ngoài.
Dương Thần đang đứng ở trung tâm đại điện, tựa hồ từ khi hắn đụng vào khỏa đại thụ ngụy trang đã bị truyền đến bên này. Dưới chân là khối đá phiến, cũng chính là khởi điểm khi tiến vào Thất Bộ Mê Hồn Tuyệt Sát Trận.
Bảy bảy bốn mươi chin bước, mỗi bước đều có vị trí cố định, đi sai một bước kết cục duy nhất là thân tử đạo tiêu. Dù cho Dương Thần có kinh nghiệm tu hành mấy vạn năm nhưng tại thời điểm này cũng lo sợ bất an.
Bước cẩn thận từng bước, sau khi bước vài bước bình an cuối cùng Dương Thần cũng khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh. Rốt cục, khi bước thứ bốn mươi chín, chân của Dương Thần đạp tại một tảng đá trắng, thân hình lập tức tiêu thất tại chỗ.
Rầm, Dương Thần chân vừa chạm đất, còn chưa thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, dưới chân phảng phất như dẫm phải vật gì, rầm một cái tán đi. Trong lúc thất kinh, thần thức cúa Dương Thần tỏa ra, lập tức phát hiện ra địa phương xung quanh.
Vẫn trong đại điện, phía trên của cung điện vẫn là khung cảnh quen thuộc, thế nhưng trong cung điện đã không phải trống trải như trước mà tràn ngập các loại dã thú thi cốt.
Ở giữa đại điện, rậm rạp từng đống thi cốt, đủ loại dã thú, thậm chí vẫn còn bảo trì nguyên bản dáng dấp còn chưa có mục nát, mà có bộ thì đã biến thành một đống khô cốt. Tất cả dã thú đều có một điểm giống nhau, đó chính là ở trên xương sọ đều có một đạo vết kiếm, mà chính vết kiếm này là nguyên nhân cái chết của chúng.
Rất nhanh, Dương Thần hiểu được nơi này chính là nơi vứt xác sau khi bị kiếm trận giết chết. Nhưng mà trải qua một thời gian dài không có người đến đây, chỉ có một vài con yêu thú trùng hợp mà phát hiên khỏa đại thụ ngụy trang mà xông vào. Đáng tiếc, đối mặt với đại trận mà Nguyên Anh kỳ cao thủ đều có thể đánh chết, dù cho yêu thú có lợi hại đến đâu cũng không có khả năng chạy thoát.
Liếc mắt qua đống xương cốt, Dương Thần phát hiện ra những thi thể không có hư thối đều là thi thể của yêu thú đã vượt qua Trúc Cơ kỳ.
Một con cự xà dài chừng mười trượng, phía sau có 2 cánh, vừa nhìn đã biết là một con đằng xà. Tuy răng đằng xà đã chết thế nhưng ngoại trừ hai mắt bị một đạo vết kiếm đâm thủng thì ngoài thân da rắn hoàn hảo không tổn hao gì. Đôi cánh dài hẹp cũng đồng dạng như thế bất quá huyết nhục đã khô héo, da rắn bên trong là một cụ hoàn chỉnh xà cốt, Chỉ là không biết nội đan ở địa phương nào, dù sao cũng không nhìn thấy.
Một bộ thi cốt của một con Kim Bằng có sải cánh hơn mười trượng, trên đầu cũng là một đạo vết thương. Toàn thân kim sắc linh vũ vẫn như trước dựng đứng, duy trì dáng dấp của nó khi còn sống, cũng đồng dạng huyết nhục khô héo chỉ còn lại thi cốt, nội đan cũng đồng dạng tiêu thất.
Một con cọp thật lớn vẫn duy trì tư thế ngửa mặt lên trời rít gào ( Dg: ngửa mặt lên trời nhìn đời vô đối ^^) Da hổ toàn thân hoàn chỉnh, hổ cốt cũng hoàn chỉnh, nội đan cũng như trước không có.
….
Loại đẳng cấp này thi cốt lại có hơn mười bộ. Khiến Dương Thần dị thường kinh ngạc, vốn cho là chỉ là một cái dược viên đơn thuần, nhưng không ngờ rằng còn có kinh hỉ như vậy. Trong đó có một bộ hài cốt Dương Thần liếc mắt là nhìn ra thậm chí đã vượt qua Kim Đan kỳ, còn lại đều là Trúc Cơ kỳ.
Những bộ yêu thú thi cốt này đều là những tài liệu luyện khí tuyệt hảo, còn lại da thịt lông vũ càng là có thể gặp mà không thể cầu. Duy nhất khiến Dương Thần nghĩ tiếc nuối chính là những yêu thú này nội đan toàn bộ tiêu thất, có thể là bị trận pháp của dược viên hấp thu biến thành linh lực, biến thành chất dinh dưỡng cho những dược liệu kia.
Bỏ những bộ thi cốt vào trong công đức giới chỉ lúc này Dương Thần mới yên tâm. Còn lại những bộ thi cốt kia toàn bộ đều là dã thú phổ thong, tuyệt không phải là thứ gì tốt.
Mấy thứ này, Dương Thần tự nhiên chẳng thèm ngó tới, thần thức đảo qua một vòng lớn, sau khi phát hiện ra không còn gì đáng giá, Dương Thần bắt đầu tỉ mỉ quan sát đại điện. Ở đây nếu là cửa vào dược viên thì phải có đường vào bên trong.
Rất nhanh, Dương Thần phát hiện phía dưới đại diện một khối đá bạch sắc giống như khối đá lúc hắn bước vào kiếm trận, ở chung quanh không phát hiện gì dị thường lúc này Dương Thần lần thứ hai bước lên phiến đá.
Xoát, cảnh sắc trước mắt lại biến đổi, tựa hồ tới một căn phòng nhỏ. Trong phòng, Dương Thần liếc nhìn những bình ngọc, dáng dấp thập phần tinh xảo, ở giữa đặt một cái thạch đài bạch sắc. Dưới đáy bình ngọc có thể thấy rõ ràng một tầng những giọt nước màu lam, nhìn như sắp khô cạn.
Nhìn thây cảnh này Dương Thần rốt cục xác định mình đã tiến vào trung tâm của dược viên. Những bình ngọc là tất cả đầu mối để khống chế toàn bộ dược viên, cũng là cung cấp linh lực sinh trưởng cho tất cả dược liệu trong dược viên.
Những bình ngọc này là do vị sơn thần kia luyện chế, từ trong vòng phương viên trăm dặm hấp thu linh lực tập trung ở đây căn cứ vào quy tắc mà chủ nhân ban đầu đặt ra, hướng về các dược liệu trong dược viên cung cấp linh lực. Thu những bình ngọc này, thì nghĩa là Dương Thần đã trở thành chủ nhân của dược viên này.
Kiếp trước cái môn phái kia, nghe nói phải dùng bốn vị Nguyên Anh đại thành mới có thể đem số bình ngọc này thu lại, thế nhưng Dương Thần cũng không có phiền phức như vậy. Sơn thần trước lúc chết đã đem pháp quyết nói cho Dương Thần. Có pháp quyết này, Dương Thần thu dược viên cơ hồ không tốn chúc sức nào.
Đương nhiên, mấu chốt của pháp quyết thu dược viên chính là thủy hệ linh lực, mặc dù Dương thần bây giờ chỉ có tu vị luyện khí một tầng, thế nhưng chỉ là sử dụng pháp quyết thu bình ngọc cũng là thừa sức. Đương Dương Thần sử dụng pháp quyết đánh vào bình ngọc thời điểm, bình ngọc phát ra một trận quang mang, sau đó tà tà rơi vào trong tay Dương Thần.
Cầm bình ngọc, Dương Thần tâm niệm vừa động đã xuất hiện tại một mảnh dược viên thật lớn. Nhìn thoáng qua lập tức ngẩn người
Bất kể là ai, khi nhìn thấy tài liệu chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ đan là Huyền Dương Quả, ở phường thị giá mỗi viên thấp nhất cũng mấy trăm cân hạ phẩm linh thạch, giờ mọc như rau cải trắng thì cũng giống như Dương Thần, khiếp sợ đứng đơ tại chỗ không nói lên lời.
Trúc Cơ đan sở dĩ trân quý cũng bởi vì Huyền Dương Quả quá mức thưa thớt, có tiền cũng khó mà mua được. Một vị luyện dược sư cao minh, dùng một viên Huyền Dương Quả tối đa cũng chỉ luyện chế được hai viên Trúc Cơ đan, điều này dẫn đến giá Trúc Cơ đan cao chót vót.
Thế nhưng, trước mắt Dương Thần có ít nhất mấy chục mẫu toàn bộ đều trồng Huyền Dương Quả. Hơn nữa không biết vị sơn thần kia dùng cách gì vốn Huyền Dương Quả sinh trưởng không thể lưu lại, thế nhưng ở đây toàn bộ đều cành lá rậm rạp, mỗi một cây đều có một viên Huyền Dương Quả đỏ rực, giống như một ngọn hồng đăng lung linh trong gió.
Nhiều Huyền Dương Quả như vậy, chỉ sợ có tới mấy vạn mai?? Dương Thần quả thực không dám nghĩ tới, dùng hết chỗ Huyền Dương Quả này có thể luyện chế bao nhiêu Trúc Cơ đan. Nhiều Trúc Cơ đan nếu toàn bộ xuất hiện trong phường thị có thể tạo ra bao nhiêu Trúc Cơ cao thủ?
Đưa tay hái lấy một viên Huyền Dương Quả, đặt ở trước mặt tỉ mỉ quan sát. Mai Huyền Dương Quả này còn tốt hơn so với những mai Huyền Dương Quả trước đây Dương Thần đã từng gặp qua, lớn hơn ít nhất ba lần.
Những mai Huyền Dương Quả này ít nhất cũng có hỏa hầu ngàn năm trở lên, như vậy dược lực cũng cường đại gấp mười gấp trăm lần. Thế nhưng đây đúng là Huyền Dương Quả sao?
Nhìn mai Huyền Dương Quả đỏ rực mọng nước, Dương Thần không cần suy nghĩ mở miệng cắn một miếng thật to.
Một hương vị chua xót tràn ngập trong miệng, khiến Dương Thần nhíu mặt nhăn mày, đây là mùi vị của Huyền Dương Quả một điểm cũng không sai. Mùi vị của Trúc Cơ đan khó ăn như vậy cũng bởi vì nguyên nhân này. Bất quá, Dương Thần còn muốn xác định thêm một chút, phi một tiếng đem miếng vỏ nhổ ra ngoài lộ ra bên trong một viên quả tâm màu hồng.
Nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi lướt qua quả tâm, vị ngọt lập tức khiến tinh thần Dương Thần rung lên. Không sai, chính là mùi vị này. Xác định xong Dương Thần cắn quả tâm nhai vài cái rồi nuốt vào bụng.
Ở kiếp trước, Dương Thần cũng đem vỏ trái cây nhổ ra. Mặc dù mùi vị không tốt thế nhưng đó cũng là tài liệu trọng yếu để luyện đan, tuy rằng quả tâm mới là bộ phận quan trọng nhất, thế nhưng có ít nhất hai thành dược lực cùng ba thành linh lực được ẩn chứa bên trong vỏ. Bất kỳ vị luyện đan sư nào, trong khi luyện chế Trúc Cơ đan cũng không được đem vỏ trái cùng quả tâm cách xa nhau. Dù cho mùi vị có chua xót cũng muốn tận dụng .
Nhưng hiện tại có mấy vạn mai Huyền Dương Quả, Dương Thần rốt cục có thể thưởng thức mùi vị của Huyền Dương Quả quả tâm, chất lỏng ngọt ngào, hơn nữa lại thơm mềm, đúng là mỹ vị khó tìm a! Ăn một miếng vẫn còn mùi thơm lâu không tán.
Nhưng mà, Dương Thần cũng biết Huyền Dương Quả cũng không phải ăn dễ dàng như vậy. Sauk hi ăn thỏa mãn, Dương Thần bắt đầu vận công luyện hóa linh lực trong mai quả tâm.
Dương ngũ hành công pháp song song vận chuyển, chia làm năm hướng điên cuồng hấp thu linh lực trong Huyền Dương Quả. Ở trong dược viên linh lực dồi dào ở giữa sinh trưởng thiên niên Huyền Dương Quả, quả thực như một viên Kim Đân cuồn cuộn không ngừng phóng xuất linh lực.
Triển khai ngũ hành công pháp, năm đạo linh lực hùng hồn nhanh chóng tiến vào kinh mạch của Dương Thần, dọc theo lộ tuyến của công pháp, liên tục lưu chuyển. Ở ngũ hành tương sinh kích thích, cỗ linh lực này bắt đầu chậm rãi lớn mạnh, chỉ trong chốc lát Dương Thần cảm thấy linh lực tràn đầy trong kinh mạch.
Luồng linh lực khổng lồ theo kinh mạch của Dương Thần, điên cuồng hướng tứ chi bách hải tuần hoàn, kinh mạch toàn thân Dương Thần toàn bộ tràn ngập năm loại linh lực hùng hồn. Nhưng dược lực của mai Huyền Dương Quả vẫn chưa hoàn toàn tan biến, vẫn như trước liên tục phóng xuất ra linh lực.
Trúc Cơ đan là khi luyện khí đại thành, sử dụng khi trùng kích vào Trúc Cơ kỳ, trong đó ẩn chứa linh lực, đủ để một luyện khí đại thành cao thủ trùng kích vào trúc cơ vài lần, hiện tại tu vị của Dương Thần chỉ là luyện khí một tầng, rất nhanh linh lực đã bành trướng tới luyện khí điên phong.
Nếu như là kiếp trước, Dương Thần tuyệt đối sẽ dùng cỗ linh lực cường đại này trùng kích luyện khí nhị tầng. Nhưng hiện tại, Dương Thần chỉ tu hành dương ngũ hành công pháp, âm ngũ hành còn chưa tu luyện, hắn không muốn làm mình âm dương thất hành. Trong lúc cấp bách, Dương Thần bắt đầu nghịch chuyển ngũ hành, dương ngũ hành tương khắc thong thả tiêu hao linh lực.
Ngũ hành tương khắc, năm loại linh lực bất đồng thuộc tính, toàn bộ đều chông lại khắc tinh của mình, linh lực đang cuộn trào ở trạng thái này bắt đầu chậm rãi tiêu hao.
Dù vậy, linh lực của Huyền Dương Quả cũng khiến cho Dương Thần hao tốn nửa ngày, mới có thể chậm rãi tiêu hoa hầu như không còn. Khiến Dương Thần ngoài ý muốn chình là, khi nghịch chuyển ngũ hành công pháp, linh lực bị điên cuồng tiêu hao, nhưng đến cuối cùng, ngũ hành linh lực đều tự có một cỗ làm thế nào cũng không thể tiêu trừ.
Dương Thần chú ý đến cỗ ngũ hành linh lực còn lại này, lập tức kinh hỉ phát hiện đây là năm luồng ngũ hành linh lực cực kỳ tinh thuần, trải qua linh lực tương khắc rèn luyện tựa hồ càng thêm cô đọng tinh thuần, đây là một cỗ linh lực có chất lượng đủ để so với năm lần linh lực trong dĩ vãng.
Đại Âm Dương Ngũ Hành quyết, chính tu ngũ hành tương sinh, tăng gia linh lực, nghịch tu tắc tiêu hao linh lực, chiết xuất tinh luyện, mặc kệ thế nào đích tu hành, đều có điểm rất tốt. Hơn nữa Dương Thần còn phát, nghịch tu ngũ hành quyết, thậm chí còn có thể giấu diếm tu vi của mình, phát hiện này làm cho Dương Thần mừng rỡ. Cứ như vậy chính mình dự định lén gia nhập sư môn lại có thêm mấy phần nắm chắc.
Dược lực của một viên Huyền Dương Quả hao hết, Dương Thần cũng từ từ thu công. Kinh mạch toàn thân thư sướng, toàn thân phát nhiệt.
Trong miệng vẫn còn lưu lại chút mùi hương của Huyền Dương Quả tâm, mùi vị đặc biệt này in sâu trong đầu Dương Thần. Ăn một viên quả tâm, vẫn công tu hành khiến cho thân thể thoải mái cực độ. Nhẹ nhàng hít thở, thậm chí còn có một cỗ hương thơm ngát từ trong miệng tràn vào, khiến cho người ta không thể kìm lòng lưu luyến loại mỹ vị này.
“Hình như, lạo quả này phải bỏ vỏ ăn mới có thể cảm thấy vị ngon nhất.” Dương Thần liếc nhìn mênh mông Huyền Dương Quả, nhin không được nói ra một câu than thở khiến vô số người muốn một cước đạp chết hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.