Chương 31: Khói sóng 1
Yên Vũ Giang Nam
28/03/2017
"Nhược Trần, xem ra bảy ngày thanh tu đem lại cho
con không ít lợi ích, có thế đột phá cảnh giới Thái Thanh Chí Thánh, đệ
tử bình thường muốn qua cửa Trúc cơ này ít nhất cũng phải mât chừng 1
năm, vậy mà con chỉ dùng tới nửa năm, rất tốt, rất tốt."
Kỷ Nhược Trần lập tức đứng lên thi lễ nói: "Đa tạTử Vân chân nhân khích lệ"
Tử Vân chân nhân vuốt râu mỉm cười, gật đầu. Sau đó quan sát Kỷ Nhược Trần một lượt. Trần Vi Nhi có đôi mi dài, râu năm chòm phất phơ, khuôn mặt xanh ngọc, trên làn da mơ hồ hiện lên quang hoa, tiên phong đạo cốt, khí độ phong phạm còn vượt lên trên cả Ngọc Hư, Tử Dương chân nhân.
Sở trưởng của Tử Vân chân nhân là kim đan đại đạo, đỉnh lô chi học, luyện ra vô số linh đan cho Đạo Đức tông. Các mạch chân nhân của Đạo Đức tông hằng năm không mấy khi xuất sơn, chỉ có vị Tử Vân chân nhân này trong một năm thì có nửa năm ra ngoài vân du, tìm kiếm kỳ Trần dị tài.
Tử Vân chân nhân nhìn chằm chằm vào Kỷ Nhược Trần nhìn một lát, nhíu mày trầm ngâm nói: "Nhược Trần, chân nguyên của con tuy mạnh, thế nhưng Ngũ Hành phân loạn, mộc tính độc thịnh. Ngoài ra, âm dương của con không được điều hòa, lần trước ta giảng bài cho con, thì kinh mạch của con nghiêng về âm hàn, hôm nay lại chuyển sang chí dương, đồng thời lại có tính chất Lôi Hỏa. Thật là kỳ quái..."
Một đạo hàn khí xẹt qua trong lòng Kỷ Nhược Trần. Hắn đã từng dùng Giải Ly Quyết phân giải quá nhiều tiểu pháp khí, phần lớn tu luyện mộc khí là chính.
Sau khi phân giải một kiếm của Trương Ân Ân thì mộc khí của Kỷ Nhược Trần tu luyện nhanh hơn so với các thuộc tính pháp khí khác.
Trên thực tế lúc đầu mộc kiếm mà Trương Ân Ân cầm chỉ là vật phàm, nhưng mà nàng dùng toàn bộ chân nguyên thúc giục Ất Mộc Kiếm Khí, cho nên mộc kiếm mới biến thành pháp khí. Sau đó lại còn thêm linh khí của Tử Tinh Quái Thiêm hung hãn, đã hành hạ Kỷ Nhược Trần chết đi sống lại nhiều lần.
Hắn phải vất vả lắm mới có thế dung hợp được mấy đạo mộc khí này, nhưng mà mạch Huyền Khiếu lại bị thay đổi. Không ngờ nhãn lực của Tử Vân chân nhân lợi hại tới vậy, chỉ cần liếc mắt đã thấy được sự biến hóa của Kỷ Nhược Trần.
Kỷ Nhược Trần lập tức làm ra vẻ hồ đồ, vẻ mặt ngỡ ngàng giống như không rõ Tử Vân chân nhân nói cái gì. Nhưng trong lòng hắn thì lại bốc lên khí lạnh, nếu như Tử Vân chân nhân đã nhận ra sự biến hóa của hắn, thì không có lý gì những chân nhân khác lại không nhận ra, sau này phải cẩn thận thêm mới được, ngoài ra còn phải chuẩn bị thêm vài lý do thoái thác cho tốt.
Kỷ Nhược Trần thì hao tâm tổn trí kế, Tử Vân chân nhân thì không ngừng thì thào tự nói, lại bấm đôt ngón tay làm gì đó. Khi Kỷ Nhược Trần nhìn lén Tử Vân chân nhân thấy động tác này thì lưng vã mồ hôi lạnh.
Sau một lúc lâu, Tử Vân chân nhân mới vuốt râu mỉm cười nói: "Nhược Trần, chư vị chân nhân có phải là cho con không ít đan dược hay không? Ha hả, đây chỉ là câu hỏi của ta thôi, con không trả lời cũng không sao."
Kỷ Nhược Trần hàm hồ đáp: "Các chân nhân đúng là đã cho con đan dược, lại còn truyền cho con khẩu quyết luyện hóa dược tính khi uống thuốc."
Trước sau có ba vị chận nhân đã cho Kỷ Nhược Trần đan dược, nhưng hắn mới chỉ dùng qua Long Hoa Đan của Cố Thủ Chân Chân thôi.
Ngọc Huyền chân nhân và Thái Vi chân nhân cũng tặng hắn linh đan, nhưng mà việc luyện hóa những dược tính này vô cùng khó khăn... cho nên hắn chưa uống, vẫn đặt ở trong phòng.
Tử Vân chân nhân gật đầu, nói:
"Có thế chứ, ta cũng đoán là con có dùng qua Long Hoa Đan của Cố Thủ chân nhân, còn về phần đan dược khác, thì ta không đoán ra được. Hắc! Hắn đúng là có thế bỏ được! Hừ, nhưng mà bọn người kia quả thực hồ đồ! Đan dược có thế dùng loạn hay sao? Không nói tới chuyện Ngũ Hành âm dương điều hòa, không nói tới chuyện Long Hoa đan có nhiều thuộc tính Kim, chỉ cần ăn nhiều loại đan dược cổ lão vào, thì con cũng thành bộ dạng như thế này rồi."
Kỷ Nhược Trần thấy Tử Vân chân nhân vẫn chưa suy tính ra việc Giải Ly pháp khí, tâm sự trong lòng buông lỏng hơn một nửa, nghe được mấy cầu sau, thì tâm sự lại dâng cao lên. Không ngờ đan dược mình ăn vào lại còn mạnh hơn cả Ngũ Hành linh khí cho nên vội vàng hỏi đến tốt cục là mình có gì không ổn.
Giải Ly Quyết tuy là tiên quyết, nó tự động hiện ra trong thần thức của Kỷ Nhược Trần. Nhưng mà văn tự của tiên quyết này, Kỷ Nhược Trần một chữ cũng không nhận ra chưa cần nói tới việc ý nghĩa của tiên quyết thâm ảo sâu xa, có khi Giải Ly Quyết không phải dùng như cách mình vẫn thường dùng.
Tử Vâm chân nhân cười nói:
"Con cũng không cần kinh hoảng, những đan dược này cũng chưa tạo thành chỗ không tốt gì với con. Đan đỉnh thuật trong tông ta vốn có cùng một nguồn, hiện tại tuy phân cao thấp, nhưng đều có thành tựu riêng. Trong cơ thể con bây giờ âm dương hỗn loạn, Ngũ Hành không điều, tuy rằng không tổn thương gì tới thân thế, nhưng mà nó cũng như một thanh kiếm sắc, chung quy vẫn không phải chính đạo. Do đó chân nguyên của con có mạnh, cũng chi phát huy được sáu, bảy thành mà thôi, dục tốc tắc bất đạt a."
"Vậy nên làm thế nào cho phải?" Kỷ Nhược Trần vội hỏi.
Nghe xong Tử Vân đạo trưởng trấn an, trong lòng của Kỷ Nhược Trần lại càng lo sợ, trong đan dược với đan dược còn có tương khắc, thì linh khí với đan dược lại càng khó nói.
Tử Vảm chân nhân nói:
"Con không nên kinh hoảng, sau này ta sẽ khai lô thiết đỉnh luyện mấy viên Hoàng Đình Nhật Nguyệt Đan, con dùng nó trong bảy ngày, mỗi ngày uống ba viên là âm dương trong cơ thế sẽ tự nhiên điều hòa. Nhưng mà từ giờ trở đi, con không được dùng loạn đan dược do các vị chân nhân đưa cho, có muốn dùng cũng phải hỏi ta trước."
Kỷ Nhược Trần vội vã vâng dạ, chợt nhở tới một chuyện, hỏi: "Ngọc Huyền chân nhân có ban cho con một lọ Ngọc Dịch Thất Tuần Đan, nói là có thế trợ giúp sự tu luyện Tam Thanh Chân Quyết, dặn dò con là phải dùng đúng hạn. Con có nên dùng Ngọc Dịch Thảt Tuần Đan này hay không?"
Vừa nghe đến tên Ngọc Huyền chân nhân, Tử Vân chân nhân sắc mặt nhất thời trở nên có chút khó coi. Hắn nặng nề hừ một tiếng nói: "Đan Nguyên Cung không học được một thứ gì cũng không tinh một thứ gì, mấy trăm năm qua vẫn như vậy. Ngọc Huyền tiểu gia hỏa kia thì hiểu cái gì gọi là đan đỉnh? Lại càng không nói tới kim đan chính đạo! Ngọc Dịch Thất Tuần Đan này là tổ phương (phương thuốc cổ tổ truyền) của Đan Nguyên Cung, nàng ta coi nó là bảo vật, nhưng tác dụng của nó lại còn kém Long Hoa Đan của Thủ Chân Chân Nhân nhiều lắm! Mấy chục năm nay ta đã từng nói với nàng là phải bắt con Huyền Hỏa Vũ Xà kia làm thuốc dẫn, đem lô Ngọc Dịch Thất Tuần Đan này luyện lại một phen thì dược hiệu sẽ tăng gấp ba lần, vật phàm lập tức trở thành tiên đan! Nhưng màng đầu có nghe!"
Kỷ Nhược Trần cố hết sức kiềm chế sắc mặt của mình, nhưng trên mặt cũng hiện lên sự cổ quái.
Tử Vân chân nhân khiêm tốn không màng danh lợi, tiên phong thấp thoáng thường ngày khí độ thật tốt, nhưng một khi nhắc tới Đan Nguyên Cung Ngọc Huyền chân nhân, thì dường như hắn biển thành một con người khác, ngữ khí chanh chua, ngôn ngữ không tốt, phong độ hoàn toàn biến mất.
Ở cùng với tám vị chân nhân một thời gian. Kỷ Nhược Trần cũng biết được những ảo diệu trong những chuyện này.
Hóa ra Tử Vân chân nhân thời miêm thiểu rất ham mê đan đỉnh, hôm nay đạo pháp của hắn đại thành kim đan đại đạo cũng có nhiều thành tựu, kế thừa được những tri thức của tiền nhân. Chỉ là kim đan chính đạo không giống với Tam Thanh Chân Kinh. Tam Thanh Chân Kinh theo đuổi là cái bên trong, chú ý tới sự thành công của nội đan, dưỡng thai trăm ngày, kết thành kim anh, từ đó bước lên đại đạo.
Mà kim đan chính đạo thì lại luyện ngoại đan, đỉnh lô chân hỏa, kỳ trân dị tài mọi thứ không thê thiếu. Tử Vân chân nhân tu luyện kim đan đại đạo tới trình độ này, mỗi ngày chỉ buồn rầu là kiếm sao cho được kỳ Trần dị tài. Đan Nguyên Cung có nhiều kỳ Trần dị thú, ở trong mắt Tử Vân chân nhân không có thứ gì là không cho được vào đỉnh lô.
Tục truyền hắn từng hướng Ngọc thỉnh cầu mấy con linh thú, đương nhiên là Ngọc Huyền chân nhân kiên quyết cự tuyệt. Sau đó Tử Vân chân nhân lại hỏi nàng phương pháp nuôi dưỡng linh vật, lại bị Ngọc Huyền chân nhân kiên quyết từ chối.
Sau khi Tử Vân chân nhân chấp chưởng Thiên Quan Cung, thì bắt đầu có hiềm khích với Đan Nguyên cung.
Kỷ Nhược Trần lập tức đứng lên thi lễ nói: "Đa tạTử Vân chân nhân khích lệ"
Tử Vân chân nhân vuốt râu mỉm cười, gật đầu. Sau đó quan sát Kỷ Nhược Trần một lượt. Trần Vi Nhi có đôi mi dài, râu năm chòm phất phơ, khuôn mặt xanh ngọc, trên làn da mơ hồ hiện lên quang hoa, tiên phong đạo cốt, khí độ phong phạm còn vượt lên trên cả Ngọc Hư, Tử Dương chân nhân.
Sở trưởng của Tử Vân chân nhân là kim đan đại đạo, đỉnh lô chi học, luyện ra vô số linh đan cho Đạo Đức tông. Các mạch chân nhân của Đạo Đức tông hằng năm không mấy khi xuất sơn, chỉ có vị Tử Vân chân nhân này trong một năm thì có nửa năm ra ngoài vân du, tìm kiếm kỳ Trần dị tài.
Tử Vân chân nhân nhìn chằm chằm vào Kỷ Nhược Trần nhìn một lát, nhíu mày trầm ngâm nói: "Nhược Trần, chân nguyên của con tuy mạnh, thế nhưng Ngũ Hành phân loạn, mộc tính độc thịnh. Ngoài ra, âm dương của con không được điều hòa, lần trước ta giảng bài cho con, thì kinh mạch của con nghiêng về âm hàn, hôm nay lại chuyển sang chí dương, đồng thời lại có tính chất Lôi Hỏa. Thật là kỳ quái..."
Một đạo hàn khí xẹt qua trong lòng Kỷ Nhược Trần. Hắn đã từng dùng Giải Ly Quyết phân giải quá nhiều tiểu pháp khí, phần lớn tu luyện mộc khí là chính.
Sau khi phân giải một kiếm của Trương Ân Ân thì mộc khí của Kỷ Nhược Trần tu luyện nhanh hơn so với các thuộc tính pháp khí khác.
Trên thực tế lúc đầu mộc kiếm mà Trương Ân Ân cầm chỉ là vật phàm, nhưng mà nàng dùng toàn bộ chân nguyên thúc giục Ất Mộc Kiếm Khí, cho nên mộc kiếm mới biến thành pháp khí. Sau đó lại còn thêm linh khí của Tử Tinh Quái Thiêm hung hãn, đã hành hạ Kỷ Nhược Trần chết đi sống lại nhiều lần.
Hắn phải vất vả lắm mới có thế dung hợp được mấy đạo mộc khí này, nhưng mà mạch Huyền Khiếu lại bị thay đổi. Không ngờ nhãn lực của Tử Vân chân nhân lợi hại tới vậy, chỉ cần liếc mắt đã thấy được sự biến hóa của Kỷ Nhược Trần.
Kỷ Nhược Trần lập tức làm ra vẻ hồ đồ, vẻ mặt ngỡ ngàng giống như không rõ Tử Vân chân nhân nói cái gì. Nhưng trong lòng hắn thì lại bốc lên khí lạnh, nếu như Tử Vân chân nhân đã nhận ra sự biến hóa của hắn, thì không có lý gì những chân nhân khác lại không nhận ra, sau này phải cẩn thận thêm mới được, ngoài ra còn phải chuẩn bị thêm vài lý do thoái thác cho tốt.
Kỷ Nhược Trần thì hao tâm tổn trí kế, Tử Vân chân nhân thì không ngừng thì thào tự nói, lại bấm đôt ngón tay làm gì đó. Khi Kỷ Nhược Trần nhìn lén Tử Vân chân nhân thấy động tác này thì lưng vã mồ hôi lạnh.
Sau một lúc lâu, Tử Vân chân nhân mới vuốt râu mỉm cười nói: "Nhược Trần, chư vị chân nhân có phải là cho con không ít đan dược hay không? Ha hả, đây chỉ là câu hỏi của ta thôi, con không trả lời cũng không sao."
Kỷ Nhược Trần hàm hồ đáp: "Các chân nhân đúng là đã cho con đan dược, lại còn truyền cho con khẩu quyết luyện hóa dược tính khi uống thuốc."
Trước sau có ba vị chận nhân đã cho Kỷ Nhược Trần đan dược, nhưng hắn mới chỉ dùng qua Long Hoa Đan của Cố Thủ Chân Chân thôi.
Ngọc Huyền chân nhân và Thái Vi chân nhân cũng tặng hắn linh đan, nhưng mà việc luyện hóa những dược tính này vô cùng khó khăn... cho nên hắn chưa uống, vẫn đặt ở trong phòng.
Tử Vân chân nhân gật đầu, nói:
"Có thế chứ, ta cũng đoán là con có dùng qua Long Hoa Đan của Cố Thủ chân nhân, còn về phần đan dược khác, thì ta không đoán ra được. Hắc! Hắn đúng là có thế bỏ được! Hừ, nhưng mà bọn người kia quả thực hồ đồ! Đan dược có thế dùng loạn hay sao? Không nói tới chuyện Ngũ Hành âm dương điều hòa, không nói tới chuyện Long Hoa đan có nhiều thuộc tính Kim, chỉ cần ăn nhiều loại đan dược cổ lão vào, thì con cũng thành bộ dạng như thế này rồi."
Kỷ Nhược Trần thấy Tử Vân chân nhân vẫn chưa suy tính ra việc Giải Ly pháp khí, tâm sự trong lòng buông lỏng hơn một nửa, nghe được mấy cầu sau, thì tâm sự lại dâng cao lên. Không ngờ đan dược mình ăn vào lại còn mạnh hơn cả Ngũ Hành linh khí cho nên vội vàng hỏi đến tốt cục là mình có gì không ổn.
Giải Ly Quyết tuy là tiên quyết, nó tự động hiện ra trong thần thức của Kỷ Nhược Trần. Nhưng mà văn tự của tiên quyết này, Kỷ Nhược Trần một chữ cũng không nhận ra chưa cần nói tới việc ý nghĩa của tiên quyết thâm ảo sâu xa, có khi Giải Ly Quyết không phải dùng như cách mình vẫn thường dùng.
Tử Vâm chân nhân cười nói:
"Con cũng không cần kinh hoảng, những đan dược này cũng chưa tạo thành chỗ không tốt gì với con. Đan đỉnh thuật trong tông ta vốn có cùng một nguồn, hiện tại tuy phân cao thấp, nhưng đều có thành tựu riêng. Trong cơ thể con bây giờ âm dương hỗn loạn, Ngũ Hành không điều, tuy rằng không tổn thương gì tới thân thế, nhưng mà nó cũng như một thanh kiếm sắc, chung quy vẫn không phải chính đạo. Do đó chân nguyên của con có mạnh, cũng chi phát huy được sáu, bảy thành mà thôi, dục tốc tắc bất đạt a."
"Vậy nên làm thế nào cho phải?" Kỷ Nhược Trần vội hỏi.
Nghe xong Tử Vân đạo trưởng trấn an, trong lòng của Kỷ Nhược Trần lại càng lo sợ, trong đan dược với đan dược còn có tương khắc, thì linh khí với đan dược lại càng khó nói.
Tử Vảm chân nhân nói:
"Con không nên kinh hoảng, sau này ta sẽ khai lô thiết đỉnh luyện mấy viên Hoàng Đình Nhật Nguyệt Đan, con dùng nó trong bảy ngày, mỗi ngày uống ba viên là âm dương trong cơ thế sẽ tự nhiên điều hòa. Nhưng mà từ giờ trở đi, con không được dùng loạn đan dược do các vị chân nhân đưa cho, có muốn dùng cũng phải hỏi ta trước."
Kỷ Nhược Trần vội vã vâng dạ, chợt nhở tới một chuyện, hỏi: "Ngọc Huyền chân nhân có ban cho con một lọ Ngọc Dịch Thất Tuần Đan, nói là có thế trợ giúp sự tu luyện Tam Thanh Chân Quyết, dặn dò con là phải dùng đúng hạn. Con có nên dùng Ngọc Dịch Thảt Tuần Đan này hay không?"
Vừa nghe đến tên Ngọc Huyền chân nhân, Tử Vân chân nhân sắc mặt nhất thời trở nên có chút khó coi. Hắn nặng nề hừ một tiếng nói: "Đan Nguyên Cung không học được một thứ gì cũng không tinh một thứ gì, mấy trăm năm qua vẫn như vậy. Ngọc Huyền tiểu gia hỏa kia thì hiểu cái gì gọi là đan đỉnh? Lại càng không nói tới kim đan chính đạo! Ngọc Dịch Thất Tuần Đan này là tổ phương (phương thuốc cổ tổ truyền) của Đan Nguyên Cung, nàng ta coi nó là bảo vật, nhưng tác dụng của nó lại còn kém Long Hoa Đan của Thủ Chân Chân Nhân nhiều lắm! Mấy chục năm nay ta đã từng nói với nàng là phải bắt con Huyền Hỏa Vũ Xà kia làm thuốc dẫn, đem lô Ngọc Dịch Thất Tuần Đan này luyện lại một phen thì dược hiệu sẽ tăng gấp ba lần, vật phàm lập tức trở thành tiên đan! Nhưng màng đầu có nghe!"
Kỷ Nhược Trần cố hết sức kiềm chế sắc mặt của mình, nhưng trên mặt cũng hiện lên sự cổ quái.
Tử Vân chân nhân khiêm tốn không màng danh lợi, tiên phong thấp thoáng thường ngày khí độ thật tốt, nhưng một khi nhắc tới Đan Nguyên Cung Ngọc Huyền chân nhân, thì dường như hắn biển thành một con người khác, ngữ khí chanh chua, ngôn ngữ không tốt, phong độ hoàn toàn biến mất.
Ở cùng với tám vị chân nhân một thời gian. Kỷ Nhược Trần cũng biết được những ảo diệu trong những chuyện này.
Hóa ra Tử Vân chân nhân thời miêm thiểu rất ham mê đan đỉnh, hôm nay đạo pháp của hắn đại thành kim đan đại đạo cũng có nhiều thành tựu, kế thừa được những tri thức của tiền nhân. Chỉ là kim đan chính đạo không giống với Tam Thanh Chân Kinh. Tam Thanh Chân Kinh theo đuổi là cái bên trong, chú ý tới sự thành công của nội đan, dưỡng thai trăm ngày, kết thành kim anh, từ đó bước lên đại đạo.
Mà kim đan chính đạo thì lại luyện ngoại đan, đỉnh lô chân hỏa, kỳ trân dị tài mọi thứ không thê thiếu. Tử Vân chân nhân tu luyện kim đan đại đạo tới trình độ này, mỗi ngày chỉ buồn rầu là kiếm sao cho được kỳ Trần dị tài. Đan Nguyên Cung có nhiều kỳ Trần dị thú, ở trong mắt Tử Vân chân nhân không có thứ gì là không cho được vào đỉnh lô.
Tục truyền hắn từng hướng Ngọc thỉnh cầu mấy con linh thú, đương nhiên là Ngọc Huyền chân nhân kiên quyết cự tuyệt. Sau đó Tử Vân chân nhân lại hỏi nàng phương pháp nuôi dưỡng linh vật, lại bị Ngọc Huyền chân nhân kiên quyết từ chối.
Sau khi Tử Vân chân nhân chấp chưởng Thiên Quan Cung, thì bắt đầu có hiềm khích với Đan Nguyên cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.