Trần Duyên

Chương 165: Tình thế hỗn loạn 2

Yên Vũ Giang Nam

02/04/2017

Kỷ Nhược Trần lập tức chắp tay, nói:

"Không biết Hoài Tố sư tỷ tới đây có chuyện gì?"

"Chuyện gì?" Vòng eo nhỏ nhắn của Hoài Tố lộ ra, chậm rãi đi tới trước mặt Kỷ Nhược Trần, bộ ngực của nàng gần như chạm vào hắn mới ngừng lại, ngửa đẩu lên nhìn hắn, bỗng nhiên cười nói: "Tất nhiên là muốn cho sắc quỷ năm đó làm chuyện tốt!"

Trong khi nói chuyện, chân nguyên của nàng cũng vận chuyển, quát lên một tiếng rồi pháp ra định thân chú, tay trái nhanh như điện đánh về phía yết hầu của Kỷ Nhược Trần. Nhưng thân thể nàng bổng nhiên rung lên, định thân chú vậy mà mất đi mục tiêu, căn bản là không phát ra, làm hại chân nguyên toàn thân rối loạn, tay trái thì đánh vào khoảng không.

Trước mặt nàng trống rỗng, Kỷ Nhược Trần không biết là đã biến đi đâu mất.

Trong lúc Hoài Tố còn đang kinh hãi thì một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy yết hầu của nàng, sau đó là giọng nói của Kỷ Nhược Trần thanh vang lên bên tai của nàng: "Hoài Tố sư tỷ, việc vui đùa này không thể chơi bừa được!"

Nếu bàn về cận thân đánh lén, vật lộn tay hông, Hoài Tố sao có thể so với tên Kỷ Nhược Trần nhiều năm khổ tu côn thuật được? Lấy sở đoàn đánh sở trường, tất nhiên là bị thua trong một chiêu.

Hoài Tố đột nhiên nở nụ cười, không thèm nhìn bàn tay của Kỷ Nhược Trần đang nắm lấy cổ họng của nàng, ngã về phía sau, cả cơ thể tựa vào người Kỷ Nhược Trần, lười biếng nói:

"Nhược Trần, ta cũng không nói giỡn với ngươi. Việc lúc trước ngươi chuẩn bị bây giờ định làm thế nào?"

Hai hàng lông mày của Kỷ Nhược Trần nhíu chặt, lùi về sau nửa bước, nhưng vẫn không chịu buôn yết hầu của nàng ra. Vậy mà thân thể mềm mại như không có xương của Hoài Tố lại thuận thế ngã ra phía sau, cả người tiếp tục tựa vào Kỷ Nhược Trần.

Kỷ Nhược Trần không còn cách nào đối phó với nàng, lại cảm thấy thản thể của nàng nóng như lửa, gắt gao dán trên người mình, trong mũi nàng phun ra từng đợt hương thơm, hạ thân hắn lập tức nhô lên. Hoài Tố lập cũng cảm thấy khác lạ trên cơ thể hắn, nhưng nàng không có lẩn tránh, trái lại càng dán chặt hơn.

Trong lòng Kỷ Nhược Trần hơi rùng mình. tuy rằng hắn biết trên người của Hoài Tố có gì đó kì lạ, thế nhưng định lực của mình cũng không nên kém như vậy chứ, nguvên nhân có lẽ do Hung Tinh Nhập Mệnh. Tâm niệm vừa động, một đạo băng tuyến từ trong huyệt đạo nơi mi tâm tuôn ra, chạv xuống dưới bụng, trong nháy mắt dẹp yên tâm tình, sau đó nói:



"Hoài Tố sư tỷ, việc lúc trước là ta bị người khác hãm hại việc này đã có kết luận của các vị chân nhân, ta có thể làm sao bây giờ?"

Hoài Tổ có chút lười biếng, miễn cưỡng nói:

"Ta không có hỏi ngươi lúc đầu là vô tình hay cổ ý, ta chỉ muốn hỏi ngươi, khi nào ngươi cưới ta vào cửa?"

Nàng vừa hỏi xong nhất thời làm Kỷ Nhược Trần kinh hãi, nói: "Cưới tỷ? Vì sao phải cưới tỷ?"

Hoài Tố quay đầu lại, u oán liếc nhìn đôi mắt hắn, sau đó nói: "Lẽ nào việc ngươi chiếm lấy thân thể ta, cứ như vậy là quên đi?"

Kỷ Nhược Trần lúc này càng kinh hãi vội hỏi:

"Lời này không thể nói loạn được ! Ta chiếm thân thể tỷ khi nào?"

Hoài Tố xoay người nhìn hắn, khuôn mặt bỗng nhiên ửng đỏ, nặng nề cắn lên vai hắn một cái, tức giận nói:

"Đương nhiên là... là ngày đó! Ngươi hãy nhớ kĩ lại đi!"

Kỷ Nhược Trần không nói ra lời, phương pháp song tu trong đạo thư hắn không phải là chưa từng đọc. Hôm nay nghĩ kỹ lại tình huống ngày đó, thì không phải là không có khả năng, nhưng mà sao lại trùng hợp như thế? Kỷ Nhược Trần trấn định lại, chỉnh sửa ý nghĩ lại, lập tức mĩm cười nói: "Hoài Tố sư tỷ, có một việc mà tỷ không biết, các vị chân nhân đã định hôn sự cho ta rồi, việc thành thân sợ là không được."

"Cái gì?" Lúc này đây đến phiên Hoài Tố ngạc nhiên, nàng bỗng nhiên cắn răng một cái, tàn bạo nói:

"Thế không được, thì có thể làm thiếp! Ta chờ ngươi!"

Nhìn vội bóng lưng vội vã rời đi của Hoài Tố, Kỷ Nhược Trần đờ đẫn nửa ngày, bỗng nhiên lắc đầu, lộ ra nụ cười nhạt, thầm nghĩ: "Hoài Tố sư tỷ... Bất luận là thê hay là thiếp, ta sẽ không để một nữ tử có lòng muốn giết ta gả vào cửa nhà ta."



Qua bảy ngày vội vã. Kỷ Nhược Trần lại khôi phục cuộc sống tu đạo lúc trước của mình. Sau khi trải qua mấy lần kiếp nạn sinh tử, sự yên tĩnh để tu hành đối với hắn lúc này đúng là tiên cảnh. Không biết có phải là bị ảnh hường của bốn khỏa hung tinh hay không, mà uy lực đạo thuật mà hắn thi triển cao hơn trước kia một bậc, thế nhưng việc không chế trở nên khó khăn hơn. Đặc biệt là ảnh hưởng tới đan đỉnh chi đạo, mười lò luyện đan hủy hết chín cái. Ngẫu nhiên hắn vì mình bói một quẻ, vẫn như cũ là quẻ đại hung, có tai ương liên quan đến huyết quang.

Nhưng mà lúc này nhìn vào quẻ tượng, Kỷ Nhược Trần chi cười trừ, lơ đễnh.

Hắn lúc này ngoại trừ chuyên cần tu luyện Tam Thanh Chân Quyết, mỗi ngày còn dùng hai canh giờ để tu luyện côn thuật. Chiêu Muộn côn này xuất phát từ hắc điếm, thứ nhất hoàn toàn không có khẩu quvết, thứ hai không có phương pháp đề tụ chân nguvẽn, có chi phân chia động tác ra nghìn vạn lẩn, luyện tập thuần thục từng phần, sau đó dựa vào tình huống mà tổ họp lại, hóa thành một chiêu Muộn sát.

Cho nên mỗi côn hắn đánh ra, đều là thiên biến vạn hóa, không có bất cứ côn nào giống nhau. Khi xưa chăm chỉ tu luyện mấy năm ở Long Môn khách điếm, từ lâu đã đem môn côn thuật này khắc sâu trong thần thức rồi. Mỗi côn sinh ra lúc này, đều là tự động xuất hiện trong đẩu hắn, hoàn toàn không cần suy nghĩ.

Dựa vào Tam Thanh Chân Quyết làm cho tu vi từng bước từng bước tiến bộ, Kỷ Nhược Trần càng ngày càng cảm nhận được đại Thần thông, đại uy lực của Quảng Thành Tử. Mỗi khi Tam Thanh Chân Quyết có chút tiến bộ, uy lực của các loại đạo pháp mà Kỷ Nhược Trần nắm giữ cũng tăng lên.

Mặt khác linh giác hơn người của hắn vốn tưởng rằng do Giải Ly tiên quyết gây ra, nhưng khi Tam Thanh khí tăng lẽn, linh giác cũng nhạy cảm hơn. Đối với phương diện đan thuật và quẻ thuật, linh giác tăng lên có lợi rất lớn.

Tam Thanh khí càng cường đại, cảm ứng của Kỷ Nhược Trần đối với thời tiết khí hậu ở từng nơi khác nhau càng thêm thông suốt, côn thuật mặc dù không vì vậy mà tiến bộ, thế nhưng thứ nhất, đạo hạnh của hắn càng thêm củng cố, xuất thủ có hiệu quả hơn, thứ hai đánh ra một côn, tuy rằng không động tới chân nguyên nhưng uy lực không biết tại sao lại tăng thêm một chút. Bởi vậy uy lực của côn thuật cũng nhờ đó mà tăng lên.

Tam Thanh Chân Quyết giống như là nền móng, mỗi khi tăng cao thêm một chút, đều có sửa sang, nâng cấp các phòng ốc.

Cho đến lúc này, Kỷ Nhược Trần mới hiểu được ý nghĩa việc Cố Thanh bảo hắn tu luyện Tam Thanh Chân Quyết. Suy nghĩ lại, mình đã tu luyện Tam Thanh Chân Quyết gần sáu năm, còn Cố Thanh chẳng qua chỉ là lật xem một lần Tam Thanh Chân Kinh, công pháp mà nàng chủ tu là Huyền Hoàng Bảo Lục của Vân Trung Cư.

Nhưng chỉ lật xem một lần nàng đã có thể nhận biết sâu sắc như vậy, đã thể hiện tư chất vô cùng cao của nàng. Tuổi của nàng cũng xấp xỉ với tuổi của Kỷ Nhược Trần, không tính đến chênh lệch đạo hạnh, trong lòng nàng còn chứa thiên địa, thông hiểu rất nhiều đạo pháp, trong trời đất sao lại có một người như thế?

Mỗi lần nghĩ tới, Kỷ Nhược Trần đều thấy xấu hổ, khi bừng tỉnh, luôn có cảm giác khó tin. Nghĩ đến lễ đính hôn ba tháng sau và lễ thành hôn ba năm sau, dường như đang trong một giấc mơ vậy.

Nhưng mà. hắn vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trần Duyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook