Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới
Chương 15:
Long Cửu Nguyệt
06/11/2024
Mẹ Phương Vân gật đầu:
“Yên tâm, chúng tôi sẽ tự lo liệu. Sau khi làm xong thủ tục xuất viện, chúng tôi sẽ báo lại với cảnh sát và không gây phiền phức cho mọi người nữa.”
“Nếu có ai đến hỏi, bác sĩ cứ trả lời đúng sự thật là được.”
Bác sĩ Trần nghe vậy, cũng gật đầu đồng ý:
“Được.”
Mẹ Phương Vân cúi chào bác sĩ Trần một cách trịnh trọng:
“Cảm ơn bác sĩ Trần, thật lòng cảm ơn anh.”
Bà biết, người đã cứu mạng con gái bà chính là bác sĩ Trần.
Dù còn rất trẻ, chưa đến ba mươi, nhưng khi bà hỏi thăm y tá, ai cũng khen ngợi rằng tay nghề của bác sĩ Trần rất giỏi.
Việc Phương Vân được cứu sống cũng có công lao của anh.
Bác sĩ Trần vội vàng đứng dậy, đỡ bà lên:
“Cô à, không cần làm vậy đâu, cứu người là bổn phận của tôi mà.”
Mẹ Phương Vân mỉm cười:
“Dù sao, gia đình tôi vẫn rất biết ơn bác sĩ, cảm kích tất cả những gì anh đã làm cho chúng tôi và các bệnh nhân khác.”
Nghe bà nói vậy, bác sĩ Trần cảm thấy rất ấm lòng.
Công việc của họ đôi khi phải đối mặt với những gia đình khó tính, nhưng nếu tất cả thân nhân đều như mẹ Phương Vân, mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Phương Vân vẫn đang tàng hình, đi theo mẹ ra ngoài.
Cô thấy mẹ hoàn thành xong thủ tục xuất viện, và hai mẹ con cùng rời khỏi bệnh viện.
Khi đến một góc khuất, để tránh thu hút sự chú ý, Phương Vân vẫn giữ lá bùa tàng hình trên người.
Cô nói khẽ với mẹ:
“Mẹ, gọi cho anh hỏi xem anh đã ra khỏi nhà chưa. Nếu chưa thì bảo anh khỏi đến đây, chúng ta sẽ gọi taxi về nhà.”
Mẹ cô gật đầu:
“Được, mẹ sẽ gọi ngay.”
Khi mẹ gọi cho Phương Triển Bằng, Phương Vân cũng mở điện thoại, gửi một tin nhắn thoại cho cảnh sát Hướng Quân.
“Chào anh Hướng! Tôi là Phương Vân. Sư phụ của tôi vừa đến đón tôi về, ông ấy có thể chữa lành cho tôi.”
“Nếu có tiến triển trong vụ án, mong anh nhắn tin hoặc gọi điện báo cho tôi. Cảm ơn anh nhiều!”
Sau khi nghe nghi ngờ của Phương Vân về việc có thể có âm mưu sát hại, Hướng Quân đã tiến hành điều tra camera xung quanh công ty cô.
Anh phát hiện người lái xe đã đợi sẵn ở đó từ sớm.
Sau đó, anh bắt đầu kiểm tra các giao dịch tài khoản của người lái xe nhưng không thấy khoản nào lớn mới nhận.
Tuy nhiên, tài khoản của con trai anh ta ở bệnh viện lại vừa được chuyển vào 50 vạn tệ để điều trị bệnh bạch cầu.
Anh ta tiếp tục điều tra nguồn tiền và phát hiện đó là khoản hỗ trợ từ một quỹ từ thiện nổi tiếng.
“Yên tâm, chúng tôi sẽ tự lo liệu. Sau khi làm xong thủ tục xuất viện, chúng tôi sẽ báo lại với cảnh sát và không gây phiền phức cho mọi người nữa.”
“Nếu có ai đến hỏi, bác sĩ cứ trả lời đúng sự thật là được.”
Bác sĩ Trần nghe vậy, cũng gật đầu đồng ý:
“Được.”
Mẹ Phương Vân cúi chào bác sĩ Trần một cách trịnh trọng:
“Cảm ơn bác sĩ Trần, thật lòng cảm ơn anh.”
Bà biết, người đã cứu mạng con gái bà chính là bác sĩ Trần.
Dù còn rất trẻ, chưa đến ba mươi, nhưng khi bà hỏi thăm y tá, ai cũng khen ngợi rằng tay nghề của bác sĩ Trần rất giỏi.
Việc Phương Vân được cứu sống cũng có công lao của anh.
Bác sĩ Trần vội vàng đứng dậy, đỡ bà lên:
“Cô à, không cần làm vậy đâu, cứu người là bổn phận của tôi mà.”
Mẹ Phương Vân mỉm cười:
“Dù sao, gia đình tôi vẫn rất biết ơn bác sĩ, cảm kích tất cả những gì anh đã làm cho chúng tôi và các bệnh nhân khác.”
Nghe bà nói vậy, bác sĩ Trần cảm thấy rất ấm lòng.
Công việc của họ đôi khi phải đối mặt với những gia đình khó tính, nhưng nếu tất cả thân nhân đều như mẹ Phương Vân, mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Phương Vân vẫn đang tàng hình, đi theo mẹ ra ngoài.
Cô thấy mẹ hoàn thành xong thủ tục xuất viện, và hai mẹ con cùng rời khỏi bệnh viện.
Khi đến một góc khuất, để tránh thu hút sự chú ý, Phương Vân vẫn giữ lá bùa tàng hình trên người.
Cô nói khẽ với mẹ:
“Mẹ, gọi cho anh hỏi xem anh đã ra khỏi nhà chưa. Nếu chưa thì bảo anh khỏi đến đây, chúng ta sẽ gọi taxi về nhà.”
Mẹ cô gật đầu:
“Được, mẹ sẽ gọi ngay.”
Khi mẹ gọi cho Phương Triển Bằng, Phương Vân cũng mở điện thoại, gửi một tin nhắn thoại cho cảnh sát Hướng Quân.
“Chào anh Hướng! Tôi là Phương Vân. Sư phụ của tôi vừa đến đón tôi về, ông ấy có thể chữa lành cho tôi.”
“Nếu có tiến triển trong vụ án, mong anh nhắn tin hoặc gọi điện báo cho tôi. Cảm ơn anh nhiều!”
Sau khi nghe nghi ngờ của Phương Vân về việc có thể có âm mưu sát hại, Hướng Quân đã tiến hành điều tra camera xung quanh công ty cô.
Anh phát hiện người lái xe đã đợi sẵn ở đó từ sớm.
Sau đó, anh bắt đầu kiểm tra các giao dịch tài khoản của người lái xe nhưng không thấy khoản nào lớn mới nhận.
Tuy nhiên, tài khoản của con trai anh ta ở bệnh viện lại vừa được chuyển vào 50 vạn tệ để điều trị bệnh bạch cầu.
Anh ta tiếp tục điều tra nguồn tiền và phát hiện đó là khoản hỗ trợ từ một quỹ từ thiện nổi tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.