Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư
Chương 29: A
Lưu Tiểu Du
21/10/2024
[Nói thì dễ lắm, trừ khi ở thế giới cũ bạn là siêu nhân hay làm nghề liên quan thì mới bàn đến chuyện thực lực được. Chứ phần lớn những người vào đây đều là dân thường, chúng ta chỉ là một đám gà mờ, ăn còn không bằng học sinh, chạy còn không nhanh bằng người già.]
[Bác ơi, đừng có nói toạc móng heo ra thế, mất mặt quá!]
[Trong trò chơi chẳng phải đều có mấy món đồ tăng điểm thuộc tính các kiểu con đà điểu sao? Trò chơi này sao chẳng thấy đâu nhỉ?]
[Chắc phải đợi đến khi trò chơi chính thức ra mắt thì mấy món tăng lực chiến cho người chơi như thế mới xuất hiện.]
[Vấn đề là không biết cách kiếm như nào, lỡ đâu lại phải mở rương thì đám người chơi châu Phi chúng tôi biết sống sao đây.]
[Bán xăng xe đây, giá cả phải chăng, không chặt chém, ai có nhu cầu thì inbox riêng nhé.]
[Vẫn là mấy bác thương nhân trong trò chơi sướng nhất, vật tư đầy mình, chả sợ chết đói.]
[Không vũ khí, không sức mạnh, thì cũng chỉ có nước lên bảng đếm số, mà xui xẻo thì có khi cũng tạch như thường.]
[Thôi thôi, đừng có ai nói mấy lời xui xẻo nữa, đã đến đây rồi thì cùng nhau cố gắng mà sống sót.]
Kênh thế giới cái gì cũng có người nói, nhưng rất may là mọi người đều rất tích cực, chẳng có mấy ai than ngắn thở dài.
Trong một môi trường khắc nghiệt, liệu mọi người có thể sống sót hay không, có liên quan mật thiết đến suy nghĩ của họ.
Khi mà trong một môi trường lớn, suy nghĩ của tất cả mọi người đều tiêu cực, thì kết quả cuối cùng chắc chắn là tiêu đời cả lũ.
Ngược lại, nếu tất cả mọi người đều có suy nghĩ tích cực, thì khả năng sống sót sẽ rất cao.
Lướt kênh thế giới một hồi, thời gian trôi qua cũng nhanh thật, vậy mà đã đến giờ bán nước mỗi ngày rồi.
Vẫn là hai tiếng, hết giờ là lập tức ngừng bán nước.
Ghé qua chỗ Tô Tử Nghiêu xem có tấm thẻ nào đáng mua không đã.
Hôm nay cô nhặt được kha khá xăng xe, mà đa phần đều là bình cỡ vừa.
Chọn tới chọn lui ở chỗ anh ta, nghĩ đến ngày mai là ngày lũ quái vật hoành hành, Vương Thanh Nghiên đã chi kha khá xăng để mua mấy tấm thẻ gia cố.
Đặc biệt là thẻ gia cố vỏ xe, vốn dĩ đã đắt, hôm nay là ngày cuối cùng của giai đoạn tân thủ, vậy mà còn tăng giá.
Đúng là gian thương mà, trước mặt thì không dám nói, chỉ dám sau lưng bóc phốt.
Nhưng mà dù đắt đến mấy cũng phải mua.
Bề ngoài chiếc xe của Vương Thanh Nghiên không khác gì lúc đầu, tuy rằng ở chỗ Tô Tử Nghiêu có thấy bán thẻ trang trí vỏ xe, nhưng cô tự nhận mình không phải là người coi trọng bề ngoài.
Tuyệt đối không phải vì thấy đắt nên mới không mua đâu nha.
Khụ khụ, chủ yếu là vì không thực dụng, cái xe cà tàng của cô mà sau này có gặp người chơi khác, người ta vừa nhìn là biết ngay cô là dân cày chay, chắc chắn sẽ dập tắt ý định cướp bóc ngay.
Xe cộ á, máy ngon là được rồi, hình thức đâu đến nỗi quan trọng.
Xài hết mấy cái thẻ gia cố, con xe cà tàng của Vương Thanh Nghiên lại được nâng cấp phòng ngự lên một tầm cao mới.
Ngoài ra Vương Thanh Nghiên còn mua thêm thẻ chân ga từ chỗ Tô Tử Nghiêu.
Thẻ chân ga với thẻ gia cố kính xe bình thường thì giá cũng same same nhau.
Cái này là Tô Tử Nghiêu tự nói, kiểu coi cô là khách quen nên mới ưu ái chừa lại đó.
Chính xác là anh ta nói như vậy luôn.
Vương Thanh Nghiên chả tin, bởi vì câu sau đó anh ta lại hỏi cô còn món cà chua xào trứng không.
Cuối cùng Vương Thanh Nghiên suy đi tính lại, quyết định dùng hai quả cà chua với hai quả trứng đổi lấy một cái thẻ pin phiên bản nâng cao.
[Bác ơi, đừng có nói toạc móng heo ra thế, mất mặt quá!]
[Trong trò chơi chẳng phải đều có mấy món đồ tăng điểm thuộc tính các kiểu con đà điểu sao? Trò chơi này sao chẳng thấy đâu nhỉ?]
[Chắc phải đợi đến khi trò chơi chính thức ra mắt thì mấy món tăng lực chiến cho người chơi như thế mới xuất hiện.]
[Vấn đề là không biết cách kiếm như nào, lỡ đâu lại phải mở rương thì đám người chơi châu Phi chúng tôi biết sống sao đây.]
[Bán xăng xe đây, giá cả phải chăng, không chặt chém, ai có nhu cầu thì inbox riêng nhé.]
[Vẫn là mấy bác thương nhân trong trò chơi sướng nhất, vật tư đầy mình, chả sợ chết đói.]
[Không vũ khí, không sức mạnh, thì cũng chỉ có nước lên bảng đếm số, mà xui xẻo thì có khi cũng tạch như thường.]
[Thôi thôi, đừng có ai nói mấy lời xui xẻo nữa, đã đến đây rồi thì cùng nhau cố gắng mà sống sót.]
Kênh thế giới cái gì cũng có người nói, nhưng rất may là mọi người đều rất tích cực, chẳng có mấy ai than ngắn thở dài.
Trong một môi trường khắc nghiệt, liệu mọi người có thể sống sót hay không, có liên quan mật thiết đến suy nghĩ của họ.
Khi mà trong một môi trường lớn, suy nghĩ của tất cả mọi người đều tiêu cực, thì kết quả cuối cùng chắc chắn là tiêu đời cả lũ.
Ngược lại, nếu tất cả mọi người đều có suy nghĩ tích cực, thì khả năng sống sót sẽ rất cao.
Lướt kênh thế giới một hồi, thời gian trôi qua cũng nhanh thật, vậy mà đã đến giờ bán nước mỗi ngày rồi.
Vẫn là hai tiếng, hết giờ là lập tức ngừng bán nước.
Ghé qua chỗ Tô Tử Nghiêu xem có tấm thẻ nào đáng mua không đã.
Hôm nay cô nhặt được kha khá xăng xe, mà đa phần đều là bình cỡ vừa.
Chọn tới chọn lui ở chỗ anh ta, nghĩ đến ngày mai là ngày lũ quái vật hoành hành, Vương Thanh Nghiên đã chi kha khá xăng để mua mấy tấm thẻ gia cố.
Đặc biệt là thẻ gia cố vỏ xe, vốn dĩ đã đắt, hôm nay là ngày cuối cùng của giai đoạn tân thủ, vậy mà còn tăng giá.
Đúng là gian thương mà, trước mặt thì không dám nói, chỉ dám sau lưng bóc phốt.
Nhưng mà dù đắt đến mấy cũng phải mua.
Bề ngoài chiếc xe của Vương Thanh Nghiên không khác gì lúc đầu, tuy rằng ở chỗ Tô Tử Nghiêu có thấy bán thẻ trang trí vỏ xe, nhưng cô tự nhận mình không phải là người coi trọng bề ngoài.
Tuyệt đối không phải vì thấy đắt nên mới không mua đâu nha.
Khụ khụ, chủ yếu là vì không thực dụng, cái xe cà tàng của cô mà sau này có gặp người chơi khác, người ta vừa nhìn là biết ngay cô là dân cày chay, chắc chắn sẽ dập tắt ý định cướp bóc ngay.
Xe cộ á, máy ngon là được rồi, hình thức đâu đến nỗi quan trọng.
Xài hết mấy cái thẻ gia cố, con xe cà tàng của Vương Thanh Nghiên lại được nâng cấp phòng ngự lên một tầm cao mới.
Ngoài ra Vương Thanh Nghiên còn mua thêm thẻ chân ga từ chỗ Tô Tử Nghiêu.
Thẻ chân ga với thẻ gia cố kính xe bình thường thì giá cũng same same nhau.
Cái này là Tô Tử Nghiêu tự nói, kiểu coi cô là khách quen nên mới ưu ái chừa lại đó.
Chính xác là anh ta nói như vậy luôn.
Vương Thanh Nghiên chả tin, bởi vì câu sau đó anh ta lại hỏi cô còn món cà chua xào trứng không.
Cuối cùng Vương Thanh Nghiên suy đi tính lại, quyết định dùng hai quả cà chua với hai quả trứng đổi lấy một cái thẻ pin phiên bản nâng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.