Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư

Chương 28: A

Lưu Tiểu Du

21/10/2024

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn là cây nỏ trong tay là hợp với cô nhất.

Không cần tốn nhiều sức, chỉ cần độ chính xác khi bắn ở cự ly gần cũng không cần phức tạp như cung tên.

Vương Thanh Nghiên hài lòng cất nỏ và mũi tên vào ngăn đầu tiên của ba lô.

Thử lấy ra lấy vào, Vương Thanh Nghiên hài lòng gật gật đầu, khá là vừa tay.

Cô lại lắp tên vào, thử cảm giác.

Phía trước đường cái có dựng một khúc gỗ lớn, Vương Thanh Nghiên điều chỉnh góc độ “vút” một cái, trúng ngay giữa khúc gỗ.

Cô lại đến xem thử uy lực của mũi tên, đầu mũi tên ghim vào khúc gỗ, độ sâu cũng tạm được, ít nhất có thể xuyên thủng giáp của một người bình thường.

Chỉ cần ngắm bắn chuẩn xác, nhắm vào những chỗ hiểm yếu như cổ hay ngực của người chơi bình thường, tỷ lệ cao là có thể one hit one kill.

Còn đối đầu với quái vật thì sao, điều này thì cô chịu.

Bây giờ cô cũng chưa nhìn thấy quái vật trông như thế nào.

Thử thêm vài lần về uy lực của cung tên, tìm được chút cảm giác, thì cơm trên bếp cũng đã chín.



Mặc dù cô không thích ăn cà rốt, nhưng cà rốt tốt cho mắt, cô muốn làm xạ thủ tấn công tầm xa, ăn chút cà rốt coi như là an ủi tinh thần vậy.

Ăn tối xong, trời vẫn còn sớm, cô không vội vàng đánh răng rửa mặt rồi lướt kênh thế giới.

Lấy rìu ra trước, không dám luyện tập đến mức tay bị đau nhức như tối hôm qua nữa.

Hôm nay cô tự đặt ra thời gian, với trình độ của cô, tối đa là 20 phút.

Đã tự đặt thời gian cho mình, hết giờ dù còn sức lực cô cũng không tiếp tục nữa.

Toát hết mồ hôi, tranh thủ trời chưa tối hẳn, Vương Thanh Nghiên vội vàng dùng nước sạch lau người.

Đợi cô lau người xong, trời bên ngoài cũng đã tối đen.

Vương Thanh Nghiên ngồi trên ghế lái nhìn ra ngoài.

Bầu trời âm u, không thấy một chút ánh sao.

Ngày mai bắt đầu trận đấu chính thức, không biết hệ thống sẽ giở trò quỷ quái gì đây.

Nghĩ nhiều cũng chỉ thêm nhức cái đầu, người ta là dao thớt, mình chỉ là miếng cá nằm trên thớt thôi.

Mấy ông tướng game thủ này cho dù có ngầu lòi cỡ nào thì trong mắt hệ thống cũng chỉ là mấy con tép riu.



Giờ chỉ có cách đi từng bước, tính từng bước một thôi.

Nông sản trong trò chơi nông trại đã được thu hoạch hết, bán sạch sành sanh đổi lấy vàng.

Level hiện tại của cô đúng là cùi bắp quá thể, muốn làm gì cũng khó, vẫn là phải cày cuốc cho lên level đã, ít nhất cũng phải cải thiện chất lượng cuộc sống cái đã.

Thở dài một hơi, Vương Thanh Nghiên tắt trò chơi nông trại.

Cô mở kênh thế giới, xem thử đám trò chơi thủ có ý tưởng gì táo bạo cho ngày mai trò chơi chính thức ra mắt không.

[Hổng muốn chơi trò chơi chính thức đâu nha.]

[Nói suông thế thì giải quyết được gì, có ông thần sinh tồn nào ra đây hiến kế gì đi chứ.]

[Hiến kế hiến hiếc cái gì, mấy ông thần đấy thì cũng chỉ có kinh nghiệm sinh tồn khoa học ở thế giới cũ thôi. Đây là đâu? trò chơi sinh tồn trên đường cao tốc đấy. Cái gì dị hợm mà chả có.]

[Ê ê, đừng có dập tắt tự tin của quần chúng chứ. Có ý tưởng gì cứ nói ra, biết đâu ở cái trò chơi này, dù có là ý tưởng ngựa bay chó sủa hay vô lý đến đâu cũng có thể thành sự thật đấy.]

[Quái vật? Phụ bản? Đại đào tẩu? Đấy đều là mấy sự kiện thường thấy trong trò chơi mà.]

[Vô dụng thôi, vẫn là nâng cao thực lực của bản thân là ngon nhất, có sức mạnh thì cái gì cũng chả phải xoắn.]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook