Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 38: Bắt Trình Hiếu Quân quỳ xuống

Đang cập nhập

29/06/2021

“Bởi vì Tinh Vân nói em không vui, cho nên tôi dẫn em đi tìm Trình Hiếu Quân để tính sổ hả?”

Tần Mộ Ngôn ngập ngừng giây lát: “Con kêu tôi phải dỗ dành em” Tô Ánh Nguyệt: “…” Đây là kiểu dỗ dành gì vậy? Vì cô không vui nên đưa cô đi tìm bạn trai cũ để tính sổ sao? Cô không biết nên khóc hay nên cười nhìn người đàn ông cao quý lại tỏ ra lười biếng trước mặt.

Một tổng giám đốc lạnh lùng tàn nhẫn như anh đều dỗ dành con gái nhà người ta bằng cách nào sao? Cô như bị ma xui quỷ khiến thở dài rồi mở miệng nói đùa: “Cậu Ba Tân à, tôi cảm thấy rất tò mò.”

“Anh dỗ người ta như thế này thì hồi đó làm thế nào mà có thể theo đuổi mẹ của Tinh Vân và Tinh Thiên được vậy?”

Khi nghe thấy cô nhắc đến mẹ của Tinh Vân và Tinh Thiện, sắc mặt của Tần Mộ Ngôn chợt lạnh.

Một lúc lâu sau anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô rồi gằn từng chữ: “Tôi không theo đuổi cô ấy.” Tô Ánh Nguyệt sửng sốt.

Ngay sau đó cô chợt hiểu ra.

Đúng vậy, với thân phận và vẻ ngoài của Tần Mộ Ngôn thì hoàn toàn không cần chủ động theo đuổi. phụ nữ. Nếu như không phải vì lúc trước tin đồn trông anh vừa xấu lại hung ác bị lan truyền quá rộng rãi, phụ nữ muốn gả cho anh nhất định có thể xếp hàng dài dằng dặc từ thành nam cho đến tận thành bắc, làm sao sẽ có phần của cô chứ? “Tôi chưa từng theo đuổi hay dỗ dành cô ấy bao giờ”

“Tôi nợ cô ấy rất nhiều” Đây là lần đầu tiên Tô Ánh Nguyệt nghe thấy Tần Mộ Ngôn nhắc đến mẹ ruột của Tinh Vân và Tinh Thiên.

Cô từng nghe quản gia nói rằng Tần Mộ Ngôn và mẹ của hai đứa trẻ vẫn chưa đăng ký kết hôn.

Có mím môi: “Vậy cô ấy…”



“Đã qua đời? Người đàn ông quay mặt đi rồi thờ ở phun ra ba chữ này.

Trái tim của Tô Ánh Nguyệt đột nhiên ngừng đập.

“Thật xin lỗi…” Cô cắn môi, tuy rằng cảm thấy không thích hợp nhưng vẫn không kìm được lòng hiếu kỳ của mình: “Cô ấy chết như thế nào?”

“Hỏa hoạn.” Người đàn ông nhắm mắt lại: “Sau khi cô ấy qua đời, tôi từng thề rằng cả đời này sẽ không lấy vợ.”

“Thế nhưng…” Anh chưa từng nghĩ tới trên đời này thật sự sẽ có một người phụ nữ, có thể không e ngại những lời đồn đại bên ngoài kia, hơn nữa còn vượt qua được hai lần thử thách khắc nghiệt của Tinh Thiên và Tinh Vân, suôn sẻ kết hôn với anh.

Tô Ánh Nguyệt là điều bất ngờ.

Tuy nhiên khi nghĩ đến Tinh Thiên và Tinh Vân… “Em rất có duyên với hai đứa trẻ” Nếu không phải vì Tô Ánh Nguyệt thì anh sẽ không hề biết rằng Tinh Vân lại có thể nói nhiều đến thế, cũng không biết được hóa ra Tinh Thiên còn có thể ngoan ngoãn như vậy.

Tô Ánh Nguyệt bật cười: “Ừ, tôi cũng cảm thấy mình rất có duyên với bọn trẻ” Năm năm trước cô mất đi đứa con trong một vụ tai nạn xe hơi Năm năm sau cô gặp được Tinh Vân cùng với Tinh Thiên vô cùng tâm đầu ý hợp với cô.

Đây chắc hẳn cũng là duyên trời định nhỉ? “Ừ.” Tân Mộ Ngôn nhẹ nhàng từ một tiếng.

Tô Ánh Nguyệt đột nhiên không biết phải nói gì.

Cô không nói chuyện, mà anh cũng không hề lên tiếng.

Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy rõ ràng tiếng hô hấp của hai người.



Bỗng nhiên một giọng nữ vang lên bên cạnh.

Tô Ánh Nguyệt đột ngột ngẩng đầu. Chỉ thấy cảnh tượng trong màn hình giám sát, người đàn ông vừa nãy răn dạy Trình Hiếu Quân và Hướng Kim Tâm đã không thấy.

Kết hợp cùng với âm thanh mê hoặc bên tai, Tô Ánh Nguyệt lập tức đỏ bừng mặt.

Cô vội vàng quay đầu sáng, muốn nhìn thấy sắc mặt của Tần Mộ Ngôn.

Nhưng khi ánh mắt nhìn đến góc quần áo thì người đàn ông đã đứng dậy.

Anh trực tiếp tắt màn hình lớn, một tay giữ lấy gáy Tô Ánh Nguyệt, rồi kìm kẹp cố bước ra ngoài.

Cả hai bước vào thang máy trong một tư thế kỳ lạ.

Tô Ánh Nguyệt cảm thấy không thoải mái nên cố gắng giãy dụa tránh thoát.

Trong lúc giằng co, tay cô chạm vào cơ thể người đàn ông.

“Đừng cử động lung tung” Giọng nói hơi trầm và có chút khăn của người đàn ông từ phía sau vang lên: “Nếu em không muốn tôi làm bất cứ điều gì không nên làm với em, thì đừng lộn xộn.” Tô Ánh Nguyệt khựng lại, lúc này mới hiểu ra ý anh, khuôn mặt lập tức đỏ bừng Cô cắn môi, khuôn mặt đã đỏ đến mức như muốn nhỏ máu: “Anh thật đúng là tên cầm thú!”.

Người đàn ông nheo mắt lại rồi cúi xuống, sau đó cắn vào vành tại cô: “Nếu em còn lộn xộn thì tôi thật sự sẽ biến thành cầm thú cho em xem”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook