Trì Âm (H)

Chương 25: Không Thích Bọn Họ

Duy Vụ

21/05/2024

Anh nhướng mày, đang định nói gì đó thì nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của cô, trong đó còn chứa đựng một ít sự tinh nghịch.

Một biểu cảm rất hiếm thấy trên gương mặt cô, đúng là hôm nay cô thực sự rất vui.

Khóe môi Ngôn Chiêu cũng chậm rãi nhếch lên: "Vậy nếu em thi tốt nghiệp trung học mà thành thủ khoa, chẳng phải sẽ càng vui hơn sao?”

"Nhất định sẽ cực kỳ vui vẻ,” Cô thành thật gật đầu: “Vui cấp độ cao nhất."

“Được, anh nhất định sẽ chứng kiến.” Anh đan hai bàn tay của họ vào nhau, nắm chặt: “Đến lúc đó, anh sẽ là người đầu tiên chúc mừng em."

Hai người ngồi bên nhau một lúc, Thẩm Từ Âm hỏi anh: "Anh không đi qua chơi với mấy người đó hả?"

Ngôn Chiêu vuốt ve ngón tay cô, không để ý lắm: "Em không đi anh cũng không đi."

Thẩm Từ Âm cảm thấy hơi áy náy: "Nhưng hồi nãy em nghe nói, mặc dù bữa tiệc này không phải do anh tổ chức, nhưng rất nhiều người vì nghe tin anh tới nên mới đến."

“Không phải em cũng vậy à? Vì anh nên mới đến.”

... Hình như cũng đúng.

Ngôn Chiêu nhìn vẻ mặt của cô: "Không thích bọn họ?”

"Cũng không phải, chỉ là bọn họ đều là bạn của anh,” Cô nói: “Cũng không liên quan đến em mấy."

Những người đó trông có vẻ khó xây dựng mối quan hệ, vậy nên cô cũng không cần phải hiểu sâu về họ.



"Nghiêm túc mà nói, không thể coi là bạn bè,” Ngôn Chiêu nói: “Chỉ là một nhóm xã giao thỉnh thoảng tương tác với nhau, hôm nay muốn dẫn em làm quen qua thôi."

Anh lấy điện thoại ra: "Nhưng cũng may có em nhắc, bây giờ đặt vé máy bay luôn, em chọn ngày đi."

“Đi đâu?”

“Nam Thành, em cũng giới thiệu anh cho bạn bè em biết đi.”

" Nam Thành không có sân bay."

Lời này khiến cậu thiếu gia đang mắc kẹt trong tư duy cố định khựng lại một lúc: "Vậy thì đường sắt cao tốc, anh đi về với em."

Thẩm Từ Âm hoang mang nói: "Chẳng lẽ sau này mỗi lần em có bạn trai đều phải dẫn người ta về Nam Thành sao? Phiền lắm.”

Lượng tin tức ẩn chứa trong câu nói này không hề nhỏ, Ngôn Chiêu bỏ điện thoại xuống, nhướng mày nói: "Em còn muốn quen thêm mấy người bạn trai?"

"... Ý em không phải vậy, em chỉ ví dụ thôi, dù sao chúng ta cũng mới học trung học, chuyện sau này không thể nói chính xác được."

Anh cười như không cười: "Mới yêu anh chưa được bao lâu mà đã nghĩ đến chuyện chia tay rồi?”

Thẩm Từ Âm không hiểu tại sao anh lại nghiêm túc như vậy, càng lúc càng choáng váng: "Thật sự không có... Chỉ là dựa theo quy luật tự nhiên mà nói, tỷ lệ các cặp đôi từ trung học đi đến cuối cùng rất..."

Những lời còn lại không nói ra được, đều chìm ngập trong nụ hôn của anh.

Góc tối yên tĩnh, không có nổi một tia sáng chiếu vào, Ngôn Chiêu nghiêng người đè lên cô, môi lưỡi mang theo tính xâm lược, nhanh chóng khiến lý trí của cô rối loạn.



Tiếng thở dốc vừa gấp vừa liên tục, Thẩm Từ Âm nhắm mắt lại, bị hôn nhẹ nhàng, cánh tay ôm eo anh, đầu ngón tay nắm chặt quần áo của anh.

Bầu không khí triền miên mập mờ, cô đang ngất ngây, Ngôn Chiêu lại đột nhiên lui ra, giữ lấy gáy cô ấn vào lồng ngực mình, quay đầu về phía cách đó không xa, giọng điệu lười biếng: "Xem nữa là tôi thu phí đấy."

Sau khi tỉnh lại sau nụ hôn say đắm, Thẩm Từ Âm ý thức được không biết từ lúc nào, tất cả những tiếng ồn ào náo động trong đại sảnh đều đã ngừng, ánh mắt mọi người đều nhìn đến góc này, im lặng nhìn bọn họ. 

Gì vậy? Cái góc hẻo lánh này mà cũng bị để ý sao? Hơn nữa rõ ràng vừa nãy cũng có cặp tình nhân hôn nhau công khai, nhưng cũng đâu có ai nhìn chằm chằm như vậy.

“Giải tán đi.” Có người hô: “Còn nhìn nữa là bất lịch sự đấy.”

Những tiếng ồn ào bên tai lại vang lên lần nữa, Thẩm Từ Âm cực kỳ xấu hổ, lỗ tai nóng lên, chôn mặt sâu vào lòng anh, nhỏ giọng nói: "Lần sau anh... có thể chú ý hoàn cảnh với suy nghĩ của mọi người được không."

“Hử?” Giọng cuối Ngôn Chiêu hơi dâng lên, ghé sát vào má cô, lơ đễnh nói: “Anh thân mật với người yêu, chẳng lẽ còn phải trưng cầu ý kiến của bọn họ nữa à?"

Phát ngôn rất hùng hồn.

Thẩm Từ Âm thở dài, không nói gì, nhưng vẫn không buông tay khỏi vòng eo anh.

……

……

Ánh nắng ban mai rực rỡ ngoài cửa sổ, Thẩm Từ Âm nằm ở trên giường, nghiêng đầu nhìn thấy mấy chú chim bay lượn tự do trên bầu trời.

Có chút ký ức đã mơ hồ, nhưng bây giờ nhớ lại, chỉ cảm thấy câu nói “Tình cảm thời trung học khó đi đến cuối cùng” vô tình được thốt ra lúc đó, vậy mà một câu thành sấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trì Âm (H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook