Tri Kỷ Của Tôi Giờ Là Tay Chơi

Chương 46

An Nhật Thiên

05/04/2024

Cà phê đã nguội, tôi nhìn chiếc cốc còn lại chưa động tới đối diện, dùng điện thoại quét mã QR để thanh toán, khoác áo khoác rồi rời khỏi quán.

Tôi cũng chẳng biết đi đâu, có lẽ nên tìm người mới? Không thì tôi cũng không biết mình sẽ làm gì cho qua mùa đông này.

Tôi đang nghĩ xem quán bar nào gần đây dễ bề săn bắn nhưng lại chùn bước vì gió lạnh. Màn đêm quá buốt giá.

Tôi đưa tay vẫy một chiếc taxi rồi đọc tên một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng gần đó.

Khu nghỉ dưỡng này mở cửa cả ngày và cung cấp đồ ăn, đồ uống 24/24.

Vừa tới nơi, tôi đi ngâm mình trước, sau đó mặc áo choàng tắm đi ăn. Ăn được nửa chừng thì Triệu Tinh gọi điện.

Hắn hỏi tôi: “Tìm được người mới rồi chứ?”

Tôi thành thật: “Tôi vừa tắm suối nước nóng xong, đang ăn khuya.”

“Ở đâu?”

“Tại sao cậu lại hỏi?”

“Tôi tới tìm cậu.” 

“Không cần thiết.”

“……”

Triệu Tinh im lặng một lúc. Tôi đoán hắn đang do dự liệu có nên gượng hỏi tiếp không. Cuối cùng, hắn thấp giọng nói: “Vậy chúc cậu vui vẻ.” 

Tôi cúp máy, qua loa ăn xong bữa khuya rồi trả thêm tiền đặt phòng riêng nghỉ ngơi. Vừa bước vào không bao lâu, khu nghỉ dưỡng đã gọi đến.

Giọng một cô gái trẻ nhẹ nhàng vang lên, hỏi rằng: “Quý khách có cần massage không ạ?” 

Tôi uể oải nằm trên giường, hỏi lại cô gái: “Có dịch vụ massage nào do nam giới cung cấp không?”

Cô gái nhẹ cười, nói: “Thưa có, nhưng sẽ đắt hơn chút ạ.” 

“Trắng trẻo, sạch sẽ nhé.” 

“Dạ.” 

Tôi cúp điện thoại, đợi hơn mười phút thì có một thanh niên từ cửa bước vào, đẩy xe đẩy và lễ phép chào hỏi.

Tôi đánh giá cậu ta một chút, cũng miễn cưỡng cho qua. 

Thái độ cậu ta rất ngoan ngoãn, lúc đầu chỉ quy củ mà massage, đợi hơn một tiếng đồng hồ sau mới hỏi: “Quý khách yêu cầu thêm dịch vụ đặc biệt chứ?” 

Tôi nằm trên giường, hỏi: “Cậu là gay?” 

Cậu ta bèn đặt tay lên mép quần tôi, đầu ngón tay có chút thô ráp, nói: “Bi, ai tôi cũng có thể làm.” 



“Top?” Tôi cố tình hỏi. 

“Đúng vậy,” Cậu ta thực bình tĩnh mà trả lời, “Quý khách có thể sờ thử để kiểm tra.” 

“Phía sau cậu đã từng có ai đụng tới chưa?” 

“……”

Tôi vui vẻ khịt mũi, nâng chân dùng gót chân đá vào cánh tay cậu chàng. 

“Ra giá đi.” 

“Quý khách có thể chi bao nhiêu?” 

“Tám mươi ngàn.” 

“Vậy có thể, nhưng không được đút vào.” Đối phương trả lời lưu loát. “Tôi đi tắm rửa qua, sau đó sẽ mang ít đồ tới.” 

“Đi đi.” Tôi liế.m môi, tâm trạng dần vui vẻ, “Yên tâm, tôi độc thân.” 



Tôi mở di động, click mở thông báo biến động số dư kia. 888 triệu. 

Trong nháy mắt đó, tôi bỗng rất muốn gửi Triệu Tinh một tin nhắn, thông báo rằng tôi sắp sử dụng số tiền hắn đưa tôi để đi chơi người khác. 

Nhưng tôi vẫn kiềm chế bản thân lại. Chẳng có lý gì mà tôi lại đi tổn thương một người đàn ông không còn mối quan hệ hôn nhân với tôi nữa —— Nhưng tôi biết, sớm muộn gì, Triệu Tinh cũng sẽ phát hiện ra chuyện đêm nay. 

Triệu Tinh là đại tư bản, còn tôi là một nhà khoa học trẻ, luôn có rất nhiều người muốn thông báo cho chúng tôi biết tung tích của đối phương. Ví như mấy tấm ảnh chụp hỗn loạn của Triệu Tinh và mấy minh tinh trẻ đều là có người hảo tâm mà gửi thư nặc danh cho tôi. 

Thú thật mà nói, năm đó, khi nhìn thấy những tấm ảnh ấy, tôi đã thấy ghê tởm tới mức không thể ăn uống mất hai ngày. 

Triệu Tinh sau đó cũng đã tìm hiểu được nguồn gốc của những tấm ảnh rồi trả thù, nhưng hắn lại im bặt, không đề cập đến chuyện ảnh là thật hay giả. Vậy nên tôi biết, những tấm ảnh đó là thật. 

Những gì Triệu Tinh làm đã vượt xa phạm vi ‘giải quyết ha.m muốn thể xác’. Hắn như một con ngựa hoang thoát cương, truy tìm kh.oái cảm nhụ.c dục.  

Cũng từ những bức ảnh đó, tôi nhận ra, Triệu Tinh và tôi đã hoàn toàn không còn đường quay lại nữa. 



Nhân viên massage quay lại, trước khi lên giường, yêu cầu tôi đặt cọc 40.000 nhân dân tệ.

Tôi cười mắng cậu ta tính toàn, cậu ta lại chỉ rũ mắt xuống, nói: “Tôi thật sự rất cần tiền.” 

Trên người cậu ta, bỗng tôi thấy được chút bóng dáng của Hứa Nặc. 

Cậu ta giống Hứa Nặc, cũng chỉ là một người đàn ông quá mức bình thường, ham cầu tiền tài. 



Hứa Nặc mới đi chưa đến mười ngày, tôi thế nhưng lại có chút nhớ anh. 



Nhân viên massage có hương vị thơm ngon lạ thường. Tiếng kê.u rên của cậu ta rất gợi cảm, cảm tưởng như tôi đang đè một con thú hoang vậy. Cơ thể cậu ta căng lên theo bản năng, lại phải dựa vào nghị lực mà bày biện một bộ dáng dịu ngoan. 

Tôi chơi cậu ta đến gần sáng, thanh toán số tiền còn lại rồi ngủ một giấc thật sâu. Sáng hôm sau tỉnh dậy, vừa mở mắt ra, tôi đã nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của nhân viên massage. Ngước mắt lên nhìn, tôi lại thấy một bóng người không nên xuất hiện ở đây —— Triệu Tinh.

Triệu Tinh đang chơi nhân viên massage của tôi, ngay trên chiếc giường của tôi. Hắn cố tình đẩy mặt của cậu nhân viên lại gần mặt tôi, cũng cố tình đánh thức tôi. 

Triệu Tinh nhìn thẳng vào mắt tôi, hắn nhếch miệng cười cười, tiếng cười đặc biệt trong sáng, chờ cười đủ rồi, mới hỏi tôi: “Muốn cùng nhau chơi không?”

Thật ra trước đó chúng tôi cũng đã thử làm trò này vài lần rồi. Nhưng lần này, tôi lại chẳng thể dậy nổi một chút hứng thú.  

Nguyên nhân có lẽ là vì trước kia chúng tôi còn là vợ chồng, vẫn có thể miễn cưỡng tính là ‘Thuận vợ thuận chồng, tát biển Đông cũng cạn’. Nhưng hiện tại chúng tôi là hai cá nhân độc lập, hắn chơi người của tôi, vậy là đang cắm lên đầu tôi một chiếc sừng —— Tôi không có cái thú NTR, không muốn nhập bọn với họ, cũng muốn đá Triệu Tinh xuống giường đánh một trận. 

Nhưng tôi vừa thức dậy, cơ thể vẫn còn uể oải nên cũng lười đánh nhau. Tôi bèn chậm rãi rời giường, ngáp một cái rồi liếc mắt nhìn hai người, nói: “Hai người cứ tiếp tục.” 

Tôi vào phòng tắm. Vòi nước vừa xả nước ra, Triệu Tinh đã theo tôi vào. Tôi đứng dưới vòi hoa sen xoa xoa tóc, chế giễu hắn: “Không lên nổi à?” 

“Chơi cậu ta chỉ là để dụ dỗ cậu thôi. Cậu không cắn câu thì tôi còn chơi cậu ta làm gì.” 

Lời này của Triệu Tinh thẳng thắn mà cũng cặn bã đến cực điểm. 

“Tôi không có sở thích biế.n thái đến vậy.” Tôi duỗi tay cầm vòi hoa sen, phun nước về phía hắn, tập trung vào tiểu đệ của hắn. 

“Nói lời này mà cậu không thấy chột dạ ư?” 

Triệu Tinh nói chuyện, nhưng cơ ngực của hắn lại cứ lủng lẳng trước mắt tôi. Theo lý thì tôi nên nhìn đi chỗ khác, nhưng tôi lại vẫn không thể kiềm chế được bản thân. 

Hắn cũng biết tôi thích gì, cố tình chắp hai tay lại, nói: “Chơi một phen không?” 

Tôi tự nhéo lòng bàn tay, kìm nén ngọn lửa quái dị kia, nói: “Xin thứ cho kẻ bất tài này.” 



Ra khỏi phòng tắm thì nhân viên massage cũng đã đi. Tôi có chút tiếc rẻ, vì dù sao thịt cậu ta một lần cũng có chút nghiện, tôi còn muốn thịt thêm mấy lần nữa. 

Nhưng Triệu Tinh ở đây, khả năng cao hắn đã giải quyết hết cho cậu nhân viên kia được kết thúc công tác. Nếu hắn đã không muốn tôi gặp cậu nhân viên kia, thì tôi cũng thật sự không thể gặp cậu ta. 

Tôi còn hơi buồn ngủ nhưng không thích chiếc ga trải giường bèo nhèo kia nên gọi phục vụ phòng, ngồi ở ghế gần đó đợi nhân viên phục vụ lên.

Triệu Tinh từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bèn trực tiếp vứt khăn tắm qua một bên, trầ.n truồng đi đến giường. Đầu tiên hắn cởi tấm ga trải giường cũ, sau đó lấy tấm ga dự phòng trong tủ ra. Hai tay tung cao, lớp vải trắng tinh phồng lên, cuộn tròn như sóng biển.

Triệu Tinh trải ga trải giường và chăn bông ra, xong việc vỗ nhẹ lên giường nói: “Nằm xuống đi, tôi đắp chăn cho cậu.” 

Động tác của hắn thật thuần thục, vì những năm tháng quá khứ khi xưa, hắn cũng đã làm những việc như vậy vô số lần. 

Mối quan hệ của chúng tôi có thể thay đổi từ kết hôn thành ly hôn, nhưng lại không thể thay đổi những thói quen nhỏ đã giữ trong bao năm chung sống bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tri Kỷ Của Tôi Giờ Là Tay Chơi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook