Trị Liệu Trái Tim Em

Chương 7: Xảo Quyệt

Nhất Cửu Huyền Âm

07/08/2021

Hôm nay chính là ngày đầu di học của Tôn Noãn Tịch, một cô bé hậu đậu, làm cái gì cũng chẳng nên hồn, học hành hoàn tìan không nghiêm túc. Thật sự là không bằng con nhà người ra!!!

Con nhà người ta mới chỉ có 7 tuổi đã là một học bá không cần thi cũng lên lớp mà không chỉ lên lớp mà còn được treo bằng chứ không phải giấy khen như người khác nữa!

Thật khâm phục!

Lục Triển Bách nhuều lúc ngán ngẩm với thành tích học tập của em nhà bên. Ngày nào cũng như ngày nào. Bên cửa sổ của cậu có thể nghe rõ tiếng dạy học đến khản cả cổ của dì Tôn. Thật là não chỉ chứa được mấy thứ. Thật chật!!!

Đến nửa học kỳ 1 .Có bài kiểm tra. Tôn Noãn Tịch về cùng với Lục Triển Bách trên tay chính là 2 tờ giấy kiểm tra hí hửng về nhà. Thật ra thì Lục Triển Bách đã nối dối Noãn Tịch rằng cô bé được 100 điểm khiến con bé vui lắm.

Về đến nhà Noãn Tịch mổi hứng muốn ' đãi ngộ' cậu. Thôi thì như vậy đi!

Noãn Tịch dơ hai bài kiểm tra mà Lục Triển Bách nói được 100 điểm ra.

- Mẹ ơi con được 100 điểm, điểm tuyệt đối!

Mẹ cô nhìn chằm chằm vào 2 tờ giấy tưởng mình bị hoa mắt. Giật lấy giấy mẹ cô cô gắng mở to mắt nhuốt nước trong miệng xuống...

- Tôn Noãn Tịch! Con như này là thế nào. Được ,con được 100 điểm nhưng 2 bài cộng lại mới có 100 điểm thôi! Con nhìn anh Bách kìa. Người ta mỗi bài đều được 100 điểm ai như con đâu có 2 bài 50 điểm về đây la lối không cho mẹ làm việc nữa. Con thật là. Cứ như vậy con sẽ vị đúp đấy rõ chưa?

Mẹ cô hung dữ. Bỏ hết thảy lên phòng. Còn ai đó ung dung chén cái bánh mà cô ' đãi ngộ ' . Thật là tên xảo quyệt mà.



----------------------

Từ cái vụ 100 điểm đó cô đã bắt đầu không tin tưởng tên Lục Triển Bách đó một lần nào nữa. Loại người chỉ biết lẻo mép nói ngon ngọt trước mắt người lớn tỏ ra gương mẫu nhưng thực chất lại bí mật bắt nạt con người ta đến mức ' nhục nhã ' .

Nhưng không sao, hôm nay tâm tình cô tốt! Chẳng qua đúng vào ngày sinh nhật nên mới bỏ qua mọi khúc mắc!

Sinh nhật bé ngày 11/11 một ngày đông lạnh lẽo ấy lại có niềm vui hừng hực lửa làm ấm áp trái tim cô bé nào đó!

Nhưng sao ba mẹ chẳng để ý ngày hôm nay cái gì cả....

Cô vừa từ trường về đã xà vào lòng mẹ với ý định muốn mẹ nhớ ra 7 năm trước có một tiểu thiên thần vừa thoát xác của bà ra ngoài vào buổi chiều xế tà... Nhưng xem ra mẹ cô chẳng nhớ gù rồi, nhìn thấy mắt chỉ chú tâm trên giấy là biết rồi.

Thật ra Lục Triển Bách đôi lúc rất phong lưu à không phong độ cả lịch sự làm chỗ ' đưa đẩy ' tâm sự cho cô nên lần này quả thực không thoát.

Nhẹ nhàng chồm sang bên kia đã thấy Lục Triển Bách đang giải một đống bài tập! Thật là vi diệu.

-Anh Triển Bách này anh có rảnh không ?

- Anh đây đang bận không có thời gian rảnh ngồi trêu em đâu!



- Ai nói trêu em? Em muốn tìm anh tâm sự!

Lục Triển Bách đang hí húi viết bài liền sững lại nhưng vẫn giữ nét trầm ngâm nhìn lên.

- Anh mày không phải là chỗ để em tâm sự đâu. Vả lại khác giới không thể bằng em chia sẻ chuyện gì đó cho người bạn cùng giới với em. Anh là con trai sẽ không hiểu tâm tư của con gái bọn em! Em nên nói với mẹ hoặc Viên Băng Nghiên, đều được!

Lục Triển Bách vốn coi thời gian như vàng nên nói xong liền quay đầu ghi tiếp.

- Vậy anh coi em là con gái hả? Em thấy anh vẫn nói là em cá tính như con trai, ngoài cái phòng em ra còn lại đều giống con trai hết! Với lại Viên Băng Nghiên đang đi học lớp phụ đạo hoàn toàn không có thời gian như em mà tâm sự. Mà bây giờ anh và em tâm dự với nhau không phải là không được, đợi mai sau mới là vấn đề khó nói với nhau! Anh muốn tốn khoảng thời gian em chưa lớn mà tâm sự với em sao?

Lục Triển Bách lúc này không khỏi nghi vấn rằng con bé này không biết chơi thân với Viên Báng Nghiên kiểu gì mà lại có được khẩu khí không khác gì con bé đó.

Thôi thì tâm sự.

- Được! Vậy em nói đi! Em đang bận tâm chuyện gì?

Tôn Noãn Tịch nghe xong trong lòng không khỏi buồn bực lan tràn liền thút thít khóc một trận dài đằng đẵng!

- Ba mẹ em đều không nhớ ngày sinh nhật của em. Rõ ràng họ nói thương em nhất vậy mà ngày quan trọng của em lại chẳng nhớ gì cả. Có phải ba mẹ hết thương em rồi không?

Lục Triển Nách bắt đầu đắn đo. Hoàn toàn không biết trả lời thế nào nữa đành im lặng cho con bé kia độc thoại!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trị Liệu Trái Tim Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook