Chương 8: Tiêu Thanh Dạ
Khi Lạc Viết
05/07/2023
Từ trong làn người, một tên ma tộc thong dong bước ra, ngạo nghễ cất tiếng:
"Cũng nhanh mồm nhanh miệng quá nhỉ?"
Nói rồi, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sắc lẹm, vung tay một cái, một làn ma khí đột nhiên xuất hiện, quật trúng vào ngực phụ thân khiến ông bị hất bay, sau đó liền ngã nhào xuống đất.
"Phu quân!"
"Phụ thân!"
Ta hốt hoảng chạy đến, nhanh chóng đỡ phụ thân dậy. Lại không hay chứng kiến cảnh ông ấy đau đớn đến mức thổ huyết, toàn thân rũ rượi, chẳng còn chút sức lực nào...
Ta sợ hãi, vội vàng dùng tay lau đi vết máu giúp ông.
"Các ngươi nói xem, bây giờ ta nên giết chết từng người hay giết luôn một thể nhỉ?"
"(*) Chủ quân, giết liền thì không còn thú vị nữa. Chi bằng..." Tên đầy tớ ma tộc thủ thỉ ghé sát vào tai cái người được gọi là chủ quân rồi thì thầm to nhỏ.
(*) Chủ quân: Kẻ thống lĩnh một đội quân ma tộc.
Hắn ta sau khi nghe xong thì ánh mắt đột nhiên sáng lên.
"Ha ha ha... Ý kiến tồi, không tồi!"
Nói rồi, tên chủ quân đưa mắt nhìn về một nhà bốn người bọn ta. Cao giọng cất tiếng:
"Tha cho các ngươi cũng không phải không thể. Thế nhưng các ngươi nhất định phải đáp ứng với ta một điều kiện."
"Điều kiện gì." Phụ thân một tay ôm ngực, cố gồng mình đứng dậy.
Chủ quân lười biếng nhấc nhẹ cánh tay, để lộ đôi găng tay sắc bén đen xì rồi chỉ về phía ta...
"Hôm nay, giữa con bé này và thằng nhỏ kia, nhất định phải chết một người. Các ngươi tự mình chọn đi!"
"Không được!!!" Mẫu thân hét toáng, rồi khóc lóc van xin.
Lo sợ đám ma tộc kia một khi tức giận sẽ ra tay gây hại đến mẫu thân và đệ đệ, ta liền nhanh chóng chạy đến, đứng chắn trước mặt, bảo vệ hai người bọn họ.
Nếu lỡ bọn chúng có thi triển ma pháp, người bị thương cũng sẽ chỉ có mỗi mình ta.
Phu thân ta cũng nhanh chóng tiến tại, dỗ cho mẫu thân ngừng khóc.
"Nếu không chọn được thì để ta giúp các ngươi giải quyết luôn một thể." Hắn mất kiên nhẫn nói.
Phụ mẫu hai người đắn đo đưa mắt nhìn về phía ta.
Vì không muốn khiến bọn họ khó xử, đúng hơn hết là vì ta không có đủ can đảm để nghe đáp án từ chính hai người họ.
Ta nguyện ý trở thành vật hy sinh!
Đó cũng xem như là cách để ta báo đáp công ơn dưỡng dục và tình cảm bấy lâu nay họ dành cho ta.
...
Đám ma tộc có vẻ vô cùng hào hứng khi chờ đợi đáp án từ phụ mẫu ta. Bởi vì sở thích của bọn chúng chính là thích dồn ép người khác tình trạng tiến thoái lưỡng nan, lâm vào đường cùng.
Nhưng có một chuyện mà chúng chẳng hề hay biết, đó chính là ta vốn không phải là con gái ruột thịt của hai người họ.
Thử nghĩ mà xem, có ai sẽ vì một đứa con nuôi mà sẵn sàng từ bỏ hài tử do mình mang nặng đẻ đau được chứ?
Một lời thách đố ngay từ đầu kết quả đã được định sẵn. Thật chẳng có chút gì thú vị...
Nói là vậy, thế nhưng trái tim ta lúc này cũng nhói đau lắm. Ta cố kìm lại nước mắt, tiến lên phía trước, ra hiệu để bọn chúng giết ta.
"Ha ha ha"
"Thú vị đấy!"
"Bé con..." Nương ta ôm chặt hài tử ở trong lòng, nức nở gọi ta.
Ta quay đầu, cố gượng nở một nụ cười thật tươi, lắc đầu cố tỏ ra rằng mình vẫn ổn.
Nhưng ta diễn tệ quá, xém chút đã không kìm được nước mắt mà khóc toáng cả lên. Chắc lúc đó, mặt của ta trông khó coi lắm...
"Chủ quân, không hay rồi! Có người đang tấn công kết giới của chúng ta!" Một tên tay sai nhận thấy có điều bất thường, liền hốt hoảng báo cáo.
Tên chủ quân kia nghiến răng nghiến lợi, trán nổi gân xanh, mặt mày cau có...
"Khốn kiếp, lại là cái bọn tu chân giới dám làm hỏng chuyện tốt của ta."
Đoàng!
Kết giới bị phá vỡ, ma khí xung quanh nhanh chóng bị cuốn tan đi. Khung cảnh trở về thực tại.
Ta kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lên.
Đột nhiên nhìn thấy một vị nam tử mặc y bào màu trắng phất phơ giữa trời gió lộng. Mái tóc y dài tung xoã, đầu được cố định bằng một cây trâm ngọc, chân ngự trường kiếm.
Đôi mắt phượng của y có màu hổ phách cực kỳ xinh đẹp. Làn da trắng như tuyết cộng thêm ngũ quan hài hòa trông vô cùng cuốn hút. Toàn thân y toả ra một loại khí chất thần tiên khó ai bì được.
Không thể không phủ nhận, từ trước đến giờ, y là vị nam tử đẹp nhất mà ta từng được gặp qua.
"Mẹ kiếp! Thế mà lại là Tiêu Thanh Dạ!!!"
"Nhanh, nhanh chạy!!!"
Hết chương 8
(Đọc chương mới sớm nhất tại page Khi Lạc Viết)
———
Về tác giả:
Fanpage: Khi Lạc Viết
Group: Ngôn tình mãi keo - Khi Lạc Viết
Tiktok: @Khilacviet
Wattpad: @Khilacviet
"Cũng nhanh mồm nhanh miệng quá nhỉ?"
Nói rồi, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sắc lẹm, vung tay một cái, một làn ma khí đột nhiên xuất hiện, quật trúng vào ngực phụ thân khiến ông bị hất bay, sau đó liền ngã nhào xuống đất.
"Phu quân!"
"Phụ thân!"
Ta hốt hoảng chạy đến, nhanh chóng đỡ phụ thân dậy. Lại không hay chứng kiến cảnh ông ấy đau đớn đến mức thổ huyết, toàn thân rũ rượi, chẳng còn chút sức lực nào...
Ta sợ hãi, vội vàng dùng tay lau đi vết máu giúp ông.
"Các ngươi nói xem, bây giờ ta nên giết chết từng người hay giết luôn một thể nhỉ?"
"(*) Chủ quân, giết liền thì không còn thú vị nữa. Chi bằng..." Tên đầy tớ ma tộc thủ thỉ ghé sát vào tai cái người được gọi là chủ quân rồi thì thầm to nhỏ.
(*) Chủ quân: Kẻ thống lĩnh một đội quân ma tộc.
Hắn ta sau khi nghe xong thì ánh mắt đột nhiên sáng lên.
"Ha ha ha... Ý kiến tồi, không tồi!"
Nói rồi, tên chủ quân đưa mắt nhìn về một nhà bốn người bọn ta. Cao giọng cất tiếng:
"Tha cho các ngươi cũng không phải không thể. Thế nhưng các ngươi nhất định phải đáp ứng với ta một điều kiện."
"Điều kiện gì." Phụ thân một tay ôm ngực, cố gồng mình đứng dậy.
Chủ quân lười biếng nhấc nhẹ cánh tay, để lộ đôi găng tay sắc bén đen xì rồi chỉ về phía ta...
"Hôm nay, giữa con bé này và thằng nhỏ kia, nhất định phải chết một người. Các ngươi tự mình chọn đi!"
"Không được!!!" Mẫu thân hét toáng, rồi khóc lóc van xin.
Lo sợ đám ma tộc kia một khi tức giận sẽ ra tay gây hại đến mẫu thân và đệ đệ, ta liền nhanh chóng chạy đến, đứng chắn trước mặt, bảo vệ hai người bọn họ.
Nếu lỡ bọn chúng có thi triển ma pháp, người bị thương cũng sẽ chỉ có mỗi mình ta.
Phu thân ta cũng nhanh chóng tiến tại, dỗ cho mẫu thân ngừng khóc.
"Nếu không chọn được thì để ta giúp các ngươi giải quyết luôn một thể." Hắn mất kiên nhẫn nói.
Phụ mẫu hai người đắn đo đưa mắt nhìn về phía ta.
Vì không muốn khiến bọn họ khó xử, đúng hơn hết là vì ta không có đủ can đảm để nghe đáp án từ chính hai người họ.
Ta nguyện ý trở thành vật hy sinh!
Đó cũng xem như là cách để ta báo đáp công ơn dưỡng dục và tình cảm bấy lâu nay họ dành cho ta.
...
Đám ma tộc có vẻ vô cùng hào hứng khi chờ đợi đáp án từ phụ mẫu ta. Bởi vì sở thích của bọn chúng chính là thích dồn ép người khác tình trạng tiến thoái lưỡng nan, lâm vào đường cùng.
Nhưng có một chuyện mà chúng chẳng hề hay biết, đó chính là ta vốn không phải là con gái ruột thịt của hai người họ.
Thử nghĩ mà xem, có ai sẽ vì một đứa con nuôi mà sẵn sàng từ bỏ hài tử do mình mang nặng đẻ đau được chứ?
Một lời thách đố ngay từ đầu kết quả đã được định sẵn. Thật chẳng có chút gì thú vị...
Nói là vậy, thế nhưng trái tim ta lúc này cũng nhói đau lắm. Ta cố kìm lại nước mắt, tiến lên phía trước, ra hiệu để bọn chúng giết ta.
"Ha ha ha"
"Thú vị đấy!"
"Bé con..." Nương ta ôm chặt hài tử ở trong lòng, nức nở gọi ta.
Ta quay đầu, cố gượng nở một nụ cười thật tươi, lắc đầu cố tỏ ra rằng mình vẫn ổn.
Nhưng ta diễn tệ quá, xém chút đã không kìm được nước mắt mà khóc toáng cả lên. Chắc lúc đó, mặt của ta trông khó coi lắm...
"Chủ quân, không hay rồi! Có người đang tấn công kết giới của chúng ta!" Một tên tay sai nhận thấy có điều bất thường, liền hốt hoảng báo cáo.
Tên chủ quân kia nghiến răng nghiến lợi, trán nổi gân xanh, mặt mày cau có...
"Khốn kiếp, lại là cái bọn tu chân giới dám làm hỏng chuyện tốt của ta."
Đoàng!
Kết giới bị phá vỡ, ma khí xung quanh nhanh chóng bị cuốn tan đi. Khung cảnh trở về thực tại.
Ta kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lên.
Đột nhiên nhìn thấy một vị nam tử mặc y bào màu trắng phất phơ giữa trời gió lộng. Mái tóc y dài tung xoã, đầu được cố định bằng một cây trâm ngọc, chân ngự trường kiếm.
Đôi mắt phượng của y có màu hổ phách cực kỳ xinh đẹp. Làn da trắng như tuyết cộng thêm ngũ quan hài hòa trông vô cùng cuốn hút. Toàn thân y toả ra một loại khí chất thần tiên khó ai bì được.
Không thể không phủ nhận, từ trước đến giờ, y là vị nam tử đẹp nhất mà ta từng được gặp qua.
"Mẹ kiếp! Thế mà lại là Tiêu Thanh Dạ!!!"
"Nhanh, nhanh chạy!!!"
Hết chương 8
(Đọc chương mới sớm nhất tại page Khi Lạc Viết)
———
Về tác giả:
Fanpage: Khi Lạc Viết
Group: Ngôn tình mãi keo - Khi Lạc Viết
Tiktok: @Khilacviet
Wattpad: @Khilacviet
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.